Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1060

Chương 1060
Chương 1060

Trải qua gần một năm chuẩn bị, hiện giờ thành Neverwinter đã vận chuyển với tốc độ cao nhất như một cỗ máy chiến tranh.

Tà Ma Chi Nguyệt cũng không có cách nào ngăn cản toà vương đô mới phát triển này điên cuồng mà hấp thu tài nguyên xung quanh. Bộ hành chí h từng cho rằng một trăm nghìn dân cư làm một mục tiêu khó có thể thực hiện được, nhưng chỉ qua một năm, dân cư trong thành đã tăng nhanh. Một lượng lớn sức lao động rót vào kéo các ngạn sản xuất nhanh chóng khuếch trương, chỉ là nhà máy hoá chất đã tăng thêm bốn cơ sở mới. Các xưởng lắp ráp, gia công máy móc liên quan càng lại vượt qua hai chữ số.

Theo thống kê, tiền lương phòng hành chính phát mỗi tháng đã lên tới con số gần mười nghìn kim long. Mà khi Roland mới tới đây, khoản thu vào lớn nhất cũng chỉ có hai mươi tư nghìn kim long… Sau khi chiếm lấy cứ điểm Epic. Nói cách khác, tài phú mà vị công tước Tây cảnh tích luỹ nửa đời người đặt trong thời điểm hiện giờ chỉ đủ phát hai lần nửa tháng tiền lương.

Máy hơi nước, thuyền mái chèo, nước hoa và Kei Os Drinks cấu thành nơi chủ yếu thu vào tiền lãi… Những thương phẩm này được đưa tới Fiordland và bốn vương quốc lớn thông qua Thương Hội Liên Hợp. Ngoài tiền lương cần phải phát thì tất cả tiền đều chuyển thành một lượng lớn nguyên vật liệu và sản phẩm thủ công nghiệp. Tiền vừa đến vừa đi hình thành một loại cân bằng vi diệu, tích luỹ trong quốc khố đã xuất hiện xu thế giảm bớt.

Có thể nói đây là một loại phát triển cực kỳ không cân đối, nhưng dưới sự uy hiếp của Trận Chiến Thần Ý, Roland cũng không có nhiều sự lựa chọn.

Nếu không trút tài nguyên xuống nền công nghiệp nặng thì súng máy không thể tuỳ ý bắn, pháo cũng vĩnh viễn khuyết thiếu đạn pháo.

Chỉ có như vậy, hắn mới có dư lực lượng quân đội võ trang hoàn chỉnh.

Đệ Nhất Quân từ tám nghìn mở rộng đến mười nghìn người chỉ là cơ sở, không quân do Tilly Wimbledon đảm nhiệm việc chỉ huy cũng đang tích cực chuẩn bị. Trừ chuyện này, “Yêu cầu tuyển dụng dân quân” và “Đạo luật động viên” đã tiến vào giai đoạn bắt bầu thảo luận. Hai chính sách này chỉ đề cao tiềm lực chiến tranh của thành Neverwinter, cưỡng chế cho học sinh bình thường, công nhân và nông dân huấn luyện kỷ luật cơ bản nhất, giống như huấn luyện quân sự sau này vậy. Tuy không thể làm bọn họ trực tiếp cầm súng lên chiến trường, nhưng lại có thể giảm thời gian huấn luyện khi cần bổ sung người gấp.

Bởi vì thời gian cụ thể mà Hồng Nguyệt đến đã xuất hiện chênh lệch rõ ràng, bởi vậy ai cũng không thể xác định Trận Chiến Thần Ý bắt đầu vào lúc nào. Nếu lạc quan có lẽ còn có từ bốn đến năm năm, tệ nhất hẳn là cũng khoảng từ một đến hai năm nữa. Với Roland mà nói, mục tiêu chiến lược lớn nhất trước mắt chính là chuyển phòng thủ thành tấn công khi Hồng Nguyệt tới, làm ngọn lửa chiến tranh thiêu đốt trên lãnh thổ của kẻ địch.

Bởi vậy nên ma quỷ chiếm cứ phế tích Taquila chính là cái đinh mà hắn cần phải nhổ.

Trên thực tế, việc vận chuyển vật tư và điều động nhân viên đã từng bước bắt đầu ở cuối mùa đông, đầu mùa xuân.

Ưu thế của giao thông đường ray cũng xuất hiện, cho dù tuyết lớn phủ kín toàn bộ bình nguyên màu mỡ nhưng chỉ cần rửa sạch đường ray là có thể không ngừng vận chuyển vật tư cần cho chiến tranh tới tiền tuyến.

Phần lớn sắt thép mà thành Neverwinter sản xuất đều biến thành từng cây đường ray, con đường ẩn nấp trong rừng rậm Dodge cũng đã trải xong. Có thể nói là chỉ chờ Roland ra lệnh một tiếng là cuộc chiến Bắc phạt mới sẽ chính thức khởi động.

Dù là quân đội hay là thành phố đều đã vận sức chờ phát động.

Nhưng mà trước đó, hắn còn phải làm hai chuyện.

Ngày hôm sau khi trăng máu kết thúc, Roland đã nhận được thỉnh cầu gặp của Thunder.

- Sao vậy, nhanh như vậy đã phải đi rồi à?

Hắn mở một buổi trà chiều nhẹ nhàng trong phòng khách và dẫn theo Anna, cùng lúc đó cũng gửi lời mời tới Margaret… Đối với nữ thương nhân rất phù hợp với Lightning này, hắn cũng chỉ có thể giúp được nhiều như vậy.

- Đã gấp không chờ nổi mà muốn tới hải vực Shadow tìm kiếm sao?

- Ta biết ngay là không thể gạt được ngươi mà.

Thunder thản nhiên cười nói.

- Mỗi giây điều khiển con thuyền lớn làm bằng sắt thép, ta đều đang tưởng tương cảnh tượng nó đón gió biển rẽ sóng tiến về phía trước. Nếu có thể, thậm chí ta còn hy vọng cứ như vậy đi về phía đường bờ biển.

- Nếu như vậy thì đi đến một nửa mọi người đã gặp phải nguy hiểm vì thiếu nước và hết lương thực.

Margaret bất đắc dĩ lắc đầu.

- Mặt khác, những thương hội hạ vốn lớn trên người ngươi cũng sẽ không vui khi nhìn thấy ngươi ném đội tàu của bọn họ ở phía sau, trừ khi ngươi định sẽ không bao giờ quay về các đảo Fiordland nữa.

- Ha ha, ta cũng chỉ muốn thể hiện tâm trạng kích động của mình với bệ hạ mà thôi.

Hắn vuốt cằm nói.

- Đúng như lời nói của Margaret, lần thám hiểm này không phải chuyện của một mình ta, dù gì với Fiordland mà nói, khai thác hải vực mới mang ý nghĩa kỳ ngộ và tài phú, không có thương hội nào không rung động. Chỉ sợ đây cũng là lần thám hiểm có quy mô lớn nhất của các đảo Fiordland từ trước tới nay, chỉ có nhanh chóng quay về thì ta mới có thể chuẩn bị đầy đủ mọi thứ.

Xem ra trải qua việc tuyên truyền và tuyển người của Thunder, lần ra biển này đã từ tổ đội biến thành một đoàn người. Roland mỉm cười nhấp một ngụm trà, không hổ là nhà thám hiểm nổi tiếng nhất Fiordland, chỉ mới lộ ra ý đồ đã có thể mượn được một khoản đầu tư kếch xù.

- Xem ra chỉ trong vài tháng ngắn ngủi mà ngươi đã hiểu rõ tàu thủy sắt thép như lòng bàn tay.

- Cũng nhờ có điện hạ Anna.

Thunder vỗ ngực chào hỏi Anna.

- Nàng giúp đỡ ta rất lớn trong quá trình cải tiến thân tàu tiếp đó. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì rất khó để tưởng tượng một con thuyền sắt khổng lồ như thế sẽ linh hoạt hơn cả tàu ba cột buồm

- Ta cũng muốn nhờ ngươi một chuyện.

Anna gật đầu.

- Khi con thuyền này thử chạy thì chỉ hoạt động ở chỗ nước cạn gần biển, nếu có thể, ta hy vọng có thể có được một bản báo cáo khi nó chạy trên khu vực biển sâu, có vấn đề gì đều có thể ghi lại. Tốt nhất là dùng mực không thấm nước và túi nhựa bịt kín mà thành Neverwinter mới đẩy ra, như vậy cho dù rơi vào trong biển cũng có thể lưu giữ một cách hoàn chỉnh.

Có lẽ không ngờ đối phương lại đề ra một yêu cầu nghiêm túc như vậy nên Thunder sửng sốt một lát mới cười và trả lời.

- Ta hiểu, điện hạ cứ giao cho ta.

Roland yêu chiều nhẹ nhàng sờ đầu Anna, sau đó nhìn về phía Thunder.

- Đúng lúc ta cũng có một việc muốn nhờ ngươi.

- Ngươi cứ nói.

- Ta muốn tuyển một số nhà thám hiểm.

- Không liên quan tới chuyến thám hiểm này à?

Thunder nhanh chóng nhận ra.

- Không sai.

Roland đặt chén trà xuống.

- Ta muốn để bọn họ đi mũi đất Endless nhìn thử xem.

- Ta nhớ rõ nơi đó ngoài cát vàng và sông đen thì không còn gì cả.

Margaret ngạc nhiên nói.

- Trước kia ta cũng nghĩ như vậy.

Roland nhún vai.

- Mũi đất Endless hầu như không có nguy hiểm gì nên cũng không cần chuyên gia có kinh nghiệm phong phú, có thể nói là nhân số quan trọng hơn cả bản lĩnh.

Thấy hắn không nói nguyên nhân chi tiết, Thunder cũng không tiếp tục hỏi nhiều.

- Đảo Fiordland có rất nhiều người như vậy, không biết quy tắc chọn lọc là…

- Không có.

Roland trả lời.

- Nói là nhà thám hiểm nhưng thật ra ai cũng được… Chỉ cần phát hiện ra di vật mới lạ ở mũi đất Endless, là bất cứ thứ gì cũng được thưởng.

- Cho dù là một cục gạch trong di tích cũng được sao?

- Tất nhiên, nhưng tiền đề là nó cần phải đến từ mũi đất Endless.

Hắn nói một cách khẳng định.

- Tin tức trọng di vật càng nhiều thì phần thưởng càng phong phú. Tin tức này hữu hiệu trong một thời gian dài, chỉ cần ta còn là quốc vương Greyfort thì nhất định nó vẫn sẽ thực hiện.

- Có lời nói này của ngươi làm bảo đảm, chỉ sợ mảnh đất đó sau này sẽ là dòng người chen chúc xô đẩy.

Margaret che miệng cười và nói.

- Ta nghĩ có nên nhân cơ hội này mở một quán rượu ở cảng Đại Khánh trước không?

- Cực kỳ hoan nghênh.

Thúc đẩy nền kinh tế của các cảng dầu cũng là một trong những mục đích của Roland. Dù gì nền văn minh trong bức tranh cũng cách hiện nay ít nhất hơn một nghìn bốn trăm năm lịch sử, có để lại thứ gì hay không vẫn còn là một ẩn số, khởi xướng tuyển người bằng cách treo giải thưởng chắc chắn là một biện pháp một công đôi việc.

- Đúng rồi, bệ hạ.

Thunder mở miệng.

- Nếu con thuyền lớn làm bằng sắt thép đã thông qua bài kiểm tra trên biển thì cũng xem như là chính thức có thể sử dụng, xin hỏi nó có tên không?

- Đương nhiên, ta định gọi nó là số hiệu Snowy Wind.

- Snowy Wind… Sao?

Nhà thám hiểm trầm ngâm một lát.

- Đúng là một cái tên hay, nhưng có phải nó quá nhẹ nhàng, không quá xứng với thân thể làm bằng sắt thép của nó không?

- Cứng rắn và mềm mại kết hợp với nhau mới là chí lý.

Roland không nhịn được mà cong khóe môi.

- Càng quan trọng là cái tên này mang theo điềm lành, có thể mang đến may mắn cho chuyến ra biển này của ngươi.

Bình Luận (0)
Comment