Tiếng còi hơi kêu lên và thuyền chậm rãi rời khỏi vịnh cạn.
Joan đứng ở đuôi thuyền, lưu luyến không rời nhìn về phía đội thám hiểm và miễn cưỡng nói lời từ biệt với những người bạn cùng đoàn. Trải qua một mùa đông ở chung với nhau, mối quan hệ giữa nàng và các phù thủy đã có những sự tiến triển vượt bậc. Có lẽ do nàng nàng lâu lắm rồi không được trải nghiệm cảm giác được người khác quan tâm và nhớ mong cho nên tình bạn khó giành được này đối với nàng càng mạnh mẽ hơn.
Câu nói “tạm biệt” có vẻ trúc trắc mà khó nói lại được lặp đi lặp lại một lần nữa, đó là câu nói mà nàng đã học được trước khi chia tay.
Vẻ mặt của Lightning trông có vẻ khá cô đơn, nàng nhìn về hướng đuôi thuyền, đôi mắt mờ mịt điều này khiến cho Roland nhịn không được muốn nói với nàng rằng Thuder đã ở trên thuyền. Nhưng khi nghĩ đến sự giao phó của người sau, hắn đã nén chặt ý nghĩ đó vào đáy lòng.
Macy che miệng lại, bả vai giật giật, hai mắt ngấn nước mất thật lâu cũng không thể nói ra lời tạm biệt, có lẽ nàng sợ mình sẽ khóc thành ngay khi mở miệng.
Chỉ có Lorgar là bình tĩnh nhất, nàng dùng đuôi ôm lấy Macy, dùng một tay kéo Lightning, tay kia vẫy chào Joan ý bảo sinh ly tử biệt đối với người Mojin là chuyện bình thường và nàng nên quen với việc tiễn đưa như thế này.
Ở trong mắt Roland, nàng đã hoàn toàn thay đổi so với khi Tam công chúa Wildflame độc lai độc vãng mới đến thành Neverwinter. Có lẽ đối với việc mình đã thay đổi thì bản thân nàng cũng không nhận ra.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Roland không mở miệng nói cho nàng biết.
Có một nhóm bạn như vậy, hắn tin tưởng rằng dù sớm hay muộn thì Lightning khôi phục lại dáng dấp có sức sống như trước kia.
Và việc tạm thời xa cách các chị em thì cuối cùng cũng sẽ gặp lại nhau.
…
Một ngày sau khi Thunder rời đi, Roland đã thông báo thông qua tuần báo Greyfort rằng đại hội thể thao quốc gia lần đầu tiên sẽ được tổ chức tại Vương đô mới.
Chỉ có một hạng mục duy nhất đó là chạy đường dài.
Bắt đầu từ trong khu vực chủ thành hoặc khu Epic và kết thúc tại trung điểm ở trung tâm đường lớn của Vương quốc. Tổng cộng toàn bộ lộ trình là hai mươi tám km. Mười người đứng đầu sẽ được thưởng từ mười đến một trăm kim long, và quán quân còn sẽ được quốc vương đích thân trao thưởng một huy hiệu kỷ niệm.
Tin tức này lập tức gây chấn động toàn bộ Tây Cảnh!
Trong một thời gian, phố lớn ngõ nhỏ đều đang hỏi về các quy định của chương trình đại hội thể dục thể thao, tình hình này không thua gì khi Ma Arnh công chiếu.
Phải biết rằng nếu một trăm kim long được sử dụng làm tiền thưởng, thì đủ để mua một ngôi nhà có nước, hệ thống sưởi và điện trong tiểu khu cách lâu đài gần nhất. Ngoại trừ đợt di cư đầu tiên của người dân địa phương, đây là cũng là mục tiêu phấn đấu của người dân Neverwinter.
Mặc dù thủ đô mới không chia thành nội thành và ngoại thành như các thành phố truyền thống và cũng không có tường thành giữa mỗi thành phố, nhưng mọi người vẫn hy vọng sẽ được gần gũi hơn với bệ hạ.
Trước kia, mục tiêu này cần tích lũy hơn nửa đời người mới có thể đạt được, nhưng hiện tại chỉ cần một bước là có thể đạt được!
Khác với giải thưởng cống hiến xuất sắc và giải thưởng anh hùng chiến đấu - những người giành được giải thưởng này đều là bậc thầy trong ngành và ngay cả khi không dựa vào phần thưởng kim long, họ sẽ không bị mắc bẫy của tiền bạc, trong khi giải thưởng sau này cần phải hy sinh mạng sống của họ để lấy, can đảm hoặc may mắn một thứ cũng không thể thiếu, nhưng đại hội thể thao thì sao?
Chỉ cần chạy!
Ai mà không đi bằng hai chân chứ?
Trong mắt mọi người, điều này gần như đã trở thành một minh chứng cho thấy sự thông cảm, yêu thương nhân dân, lòng nhân từ và độ lượng của bệ hạ.
Điều đáng mừng hơn nữa là trước đây đối với hầu hết mọi người, những chính sách khá hào phóng chỉ nhằm vào những cư dân chính thức, nhưng lần này, như tiêu đề của tuần báo thì họ đã được “toàn dân” chia sẻ.
Chưa nói những người Neverwinter, ngay cả những thương nhân từ các thành thị khác thì đều có thể tham dự đại hội.
Không có gì ngạc nhiên khi hoạt động mới lạ này có thể có ảnh hưởng lớn như vậy.
Tất nhiên, điều mà Roland muốn làm không chỉ là thưởng thức một trận đấu chỉ để xem ai có thể chạy nhanh hơn mà là đại hội thể dục thể thao có tác dụng tăng cường sự gắn kết và khuyến khích mọi người thử thách bản thân và phấn đấu để tiến bộ. Sau lễ kỷ niệm ngày chiến thắng và tiếng kèn trước những cuộc chiến tranh thì không có gì truyền cảm hứng hơn là một đại hội thể dục thể thao.
Ngoài ra, hắn còn có một tính toán nho nhỏ.
Sự tính toán đó là để tuyên truyền cho sự trở lại của xe đạp.
Do sự thất bại của chính sách ban đầu, hắn luôn có chút lo lắng về phát minh đáng tự hào của vua xứ Greyfort, quảng cáo tình bạn của tổng quản Barov và những tấm áp phích lấp đầy quảng trường. Kết quả là hai trăm chiếc xe đã được sản xuất và sau đó kết thúc bằng sự ảm đạm do không có sức sản xuất. Chưa kể nhà máy còn chuyển thành xưởng lắp ráp động cơ hơi nước, một nửa số thành phẩm cũng được chia cho công nhân làm tiền công.
Cảnh hắn hình dung ra là mọi người đạp xe đến và đi từ các khu đô thị khác nhau không những không thành hiện thực mà còn mất nhiều tài nguyên do kế hoạch không đúng. Chẳng hạn như một nửa số xe đạp còn lại không được giao cho Đệ Nhất Quân do kích thước quá nhỏ, và tất cả chúng đều được niêm phong và cất vào kho hàng.
Có thể nói, trong số rất nhiều hạng do hắn bố trí thì chỉ có duy nhất hạng mục này là không tạo ra lợi ích gì.
Những vết nhơ như vậy đương nhiên phải nghĩ biện pháp xóa đi.
Hiện nay, thành thị đã rất khác so với cách đây hai hoặc ba năm. Sự mở rộng điên cuồng đã khiến diện tích khu vực nội thành tăng trưởng rất nhanh, các tiểu khu mới được xây dựng dọc theo đại lộ vương quốc, ngày càng xa từ những nơi công tác chính như nhà máy, bến tàu và hầm mỏ, đi bộ đã trở thành một việc tốn nhiều thời gian và công sức. Việc hoàn thiện các đường phố ở thành thị cũng cho phép người đi xe đạp có thể mái đi nhiều nơi hơn.
Tiếp theo, năng suất của Neverwinter cũng đã được cải thiện rất nhiều, cùng với việc ứng dụng bọ cao su và máy công cụ mới thì việc làm khô héo có thể đạt được ngay từ đầu mà không ảnh hưởng đến các hạng mục hiện có.
Bây giờ là thời cơ tốt nhất để tung ra một chiếc xe đạp.
Chỉ cần để cho Đệ Nhi Quân đạp xe đồng hành với đoàn chạy đường dài, vừa làm người dẫn đường và vừa là người cứu viện khi xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, mọi người sẽ tự nhiên phát hiện ra tính ưu việt của công cụ di chuyển này.
Như vậy, sai lầm lớn nhất từ khi hắn chấp chính đến nay sẽ không còn tồn tại nữa.
Roland tự tin nghĩ.
...
- Ồ? Đây có phải là thành thị của đại tù trưởng không?
Guelz Burnflame bước ra khỏi khoang thuyền, xoa xoa má và nói:
- Sức chạy của thuyền đá không có gì để nói, chỉ là nó quá ồn ào. Chỉ cần ở lại hai ba ngày nữa thôi, ta sợ lỗ tai mình sẽ bị điếc.
- Cha, ngài thực sự không muốn che đi hình xăm của mình và thay quần áo Bắc quốc sao?
Rohan theo sát phía sau và nói:
- Những người trên bến tàu đều đang nhìn chúng ta đó.
- Có vấn đề gì đâu, để cho bọn họ nhìn là đủ rồi.
- Nhưng…
- Ngươi lo lắng về việc mình bị kỳ thị à?
Guelz liếc nhìn hắn:
- Nếu ngay cả khách qua đường Mojin cũng không thể chịu được thì con gái ta sẽ sống như thế nào? Đại tù trưởng nói trong lãnh địa của hắn, tất cả mọi người đều được đối xử bình đẳng, ta muốn xem hắn có lừa gạt Tam Thần hay không.
Khi nói đến Lorgar Burnflame, Rohan đã ngậm miệng và ngừng thuyết phục.
Tộc trưởng thầm lắc đầu, xem ra cô con gái có tài quân sự xuất chúng vẫn là nút thắt trong lòng đối phương.
Theo cảng Greenwwater đến nơi này không phải là sự hứng khởi nhất thời của Gulz mà là cuộc chiến trả thù kéo dài hai tháng cuối cùng cũng kết thúc. Những người dân Sand ở ốc đảo nhỏ có chủ trương di cư đã giành được chiến thắng cuối cùng dưới sự chỉ huy của Brian. Những kẻ chủ mưu của vụ thảm sát sông Silver là thị tộc Wildwave và thị tộc Cut Bone đã bị tiêu diệt và chế độ của sáu thị tộc lớn ở thành phố Ironsand từ nay về sau đã trở thành lịch sử.
Hắn đến báo tin thay cho Brian.
Loại chuyện này không cần đích thân tộc trưởng làm, nhưng vì chiến tranh, thị tộc Wildflame đã bỏ lỡ buổi lễ lên ngôi của đại tù trưởng, vì vậy nếu hắn gửi tin mừng chiến thắng coi như là một món quà muộn màng, vì vậy hắn làm việc này sẽ càng thể hiện nhiều thành ý hơn.
Hơn nữa Guelz cũng rất quan tâm rốt cuộc hiện tại Lorgar như thế nào?
Nàng chưa bao giờ viết những khó khăn trong các bức thư, có một số việc vẫn nên tận mắt chứng kiến thì tốt hơn.
Ở đây không có rượu đèn lồng cũng không có bánh mì nướng lửa thì nàng có gầy đi không?