Thành Neverwinter, sân huấn luyện bay.
- Nhanh, nhanh! Nhanh lên chút, giữ vững cân bằng thân thể!
- Chân của ngươi quả thật còn yếu hơn cả trẻ con!
- Phương hướng, chú ý phương hướng của ngươi!
- Này, ngươi đi đâu vậy? Ta thật sự nên đặt chậu than ở hai bên lối ra!
- Muốn ói thì sang bên mà ói, đừng ói lên trên ván gỗ, bằng không liếm sạch sẽ cho ta!
- Tiếp theo, Good!
- Có!
Good lập tức giật thót mình, hắn hít sâu, đi đến trước một ghế xoay ngồi xuống.
Khuôn mặt lạnh lùng hà khắc của sĩ quan huấn luyện Eagle Face cũng đập vào trong mắt hắn.
Cho dù chỉ đối diện, Good cũng sẽ cảm thấy không rét mà run – nghe nói đối phương vốn là quan chỉ huy đóng quân ở phương Bắc, sau khi luân phiên trở lại thành Neverwinter, liên tục không ngừng lại tham gia bộ phận xét duyệt trong quân đội, cũng trở thành một thành viên trong đội dự bị của Aerial Knights. Vậy có ý nghĩa rằng hắn không chỉ trải qua trận chiến Giáo hội, còn bỏ qua ngày nghỉ vốn nên có, dấn thân vào trong huấn luyện hoàn toàn mới.
Nói cách khác, đối phương thuộc về nhân vật ngoan độc với người khác, cũng ngoan độc với bản thân.
Bị người như vậy để mắt đến, hắn chỉ cảm thấy áp lực vĩ đại.
Mới vừa ngồi yên, hai đồng đội khác Finkin và Hinds đã xông tới.
Good nhìn thấy được vẻ mặt tự cầu nhiều phúc từ trên mặt bọn họ.
Sau đó ghế xoay sẽ bị quay vòng lên thật nhanh –
Đây là hạng mục huấn luyện đau đầu nhất kể từ sau khi hắn gia nhập đội dự bị: Trước ghế xoay đặt một tấm ván gỗ dài năm mét, rộng chừng bàn tay, gọi là cầu vượt. Mà bọn họ phải đi qua tấm ván gỗ sau khi bị quay trong vòng nửa phút.
Lúc bình thường đó là chuyện mà ai cũng có thể dễ dàng làm được, nhưng sau khi xoay tròn rồi thì lại trở nên khác biệt, thân thể giống như bị mất đi trọng tâm, trời đất đều đang xoay chuyển, đừng nói là đi cầu vượt, kể cả giữ thế đứng thẳng đã không phải là chuyện dễ dàng gì. Bình thường Eagle Face chia mười người huấn luyện làm một tổ, thành tích kém cỏi nhất sẽ bị lấy “Quét dọn nhà vệ sinh, “Cắt dọn cỏ dại” vân vân làm trừng phạt, hoặc vào thời gian nghỉ ngơi cuối tuần bị xoay nguyên cả một ngày.
Good đã từng thử một lần.
Kết quả khi những người khác đang vui vẻ ăn bữa tối thì hắn ói mửa đầy đất trong ký túc xá.
Kinh nghiệm hỏng bét như thế, hắn không muốn thử thêm lần thứ hai.
- Dừng!
Theo một tiếng ra lệnh, ghế dựa xoay tròn được đồng bọn bất ngờ ấn dừng, Good nhịn cảm giác hoa mắt chóng mặt vọt mạnh lên trên đầu, từ trên ghế nhảy xuống.
- Nhanh! Đừng lo lắng, đi lên đi!
Hắn cắn chặt răng, nâng tầm mắt lên, lảo đảo lắc lư bước lên trên tấm ván gỗ, đi sang đầu bên kia – trải qua luyện tập đến mười ngày, hắn phát hiện ra một bí quyết nhỏ, đó chính là nhìn chằm chằm dưới chân sẽ dễ dàng mất ổn định hơn, còn không bằng nhìn thẳng phía trước, dùng trí nhớ thân thể khống chế bước chân.
Khi lòng bàn chân truyền đến cảm xúc vững chắc, Good mới ý thức được mình đã đi hết cầu vượt.
- Tốt, thật lợi hại…
- Lại từng bước đều không bước hụt!
- Đây vẫn là đi lần đầu tiên đi?
Phía sau lập tức vang lên tiếng thảo luận.
Hắn xoay người lại, nhìn về phía Eagle Face, hắn cũng hiếm thấy nhếch khóe miệng lên:
- Không tệ, xem ra các ngươi cũng không phải hết thuốc chữa.
- Nhưng mà!
Sĩ quan huấn luyện dừng lại một chút, giọng điệu thay đổi:
- Cho tới hôm nay mới có một người chân chính thông qua, thành tích này là một thành tích kém cỏi nhất trong tất cả các lớp! Tilly điện hạ đã nói, kỵ sĩ bầu trời là trong vạn dặm mới tìm được một, nếu các ngươi không muốn toàn bộ thành viên bị đánh trượt, vĩnh viễn làm chút việc vặt trên mặt đất thì giữ vững tinh thần cho ta, luyện tập gấp bội – nghỉ ngơi năm phút, sau đó lại đến một tổ tiếp theo!
Mọi người lập tức đồng loạt phát ra tiếng kêu rên.
- Này, ngươi làm như thế nào vậy?
Finkin đi đến trước mặt Good, nháy mắt ra hiệu nói.
- Nhớ kỹ biên độ từng bước chân, giả bộ như bản thân không hề choáng váng hoa mắt, dựa theo bình thường đi là được rồi.
- Vậy còn có thể giả bộ sao?
Hinds cũng dán sát vào:
- Thế không phải đang lừa gạt bản thân sao?
Hai người này đều trong một đám người báo danh được thông qua kiểm tra đánh giá cùng với Good, bởi vậy không được mấy ngày đã quen thuộc, thêm với phi công dựa theo phương pháp phân phối ba người một đội đưa bọn họ về cạnh bên nhau, hiện giờ gần như đã thành “Chiến hữu” như hình với bóng.
- Ngươi quản nó có lừa hay không làm gì, chỉ cần có thể thông qua là được rồi.
Good gõ gõ đầu:
- Nói như vậy, càng là người thông minh thì càng khó lừa gạt bản thân, các ngươi phải thật dễ dàng làm được mới đúng chứ.
- Thôi đi.
Finkin không phục nói:
- Không phải mới chỉ thành công có một lần thôi sao, nhìn xem ngươi đắc ý đến cỡ nào kìa.
- Cá cược đi, trong một tổ tiếp theo, ta có thể thành công ba… không, năm lần!
- Vậy quần áo ngươi phải giặt trong tuần này đều do ta bao hết!
- Quần lót cũng tính chứ?
- Ờ…
- Các ngươi đừng cãi cọ nữa.
Hinds nói xen vào:
- Ta muốn biết chính là, huấn luyện mấy thứ này trên mặt đất thì thật sự có thể trở thành kỵ sĩ bầu trời sao?
Hai người lập tức cười khanh khách, vấn đề này coi như là hoang mang nhất trí của tất cả học viên dự bị. Đi cầu vượt, qua vòng lăn, phân biệt hướng gió gì đó… Nếu như nói đây là đang đào tạo chiến sĩ, còn không bằng nói giống như xiếc ảo thuật. Công chúa điện hạ tự mình dạy cũng chẳng thấy bóng dáng, mà sau khi truyền thụ phương pháp cho nòng cốt của Đệ Nhất Quân rồi do bọn họ đến dạy.
Thêm với huấn luyện hơi vất vả, không nói đến huấn luyện từ sáng đến tối, sau khi vào đêm còn phải tiến hành tập hợp lên lớp, học tập đọc viết, nếu không phải chính miệng Tilly điện hạ đã hứa, sợ rằng phần lớn mọi người sẽ hoài nghi tính chân thật của thông báo.
Nhưng cố tình thái độ của sĩ quan huấn luyện vô cùng nghiêm khắc, thế cho nên không ai dám đề xuất ngay trước mặt.
- Ai biết được.
Một hồi lâu Finkin mới nhún vai nói:
- Ít nhất thức ăn nơi này không tệ, không nói đến có thể ăn thịt mỗi ngày, cuối tuần còn có thêm cơm.
- Ta cảm thấy… điện hạ không có khả năng lừa gạt chúng ta.
Good trầm ngâm nói:
- Ngày đó không phải chúng ta đã nhận được một túi sách sao, em gái ta nói với ta, có một quyển sách tên là nguyên tắc bay gì đó… Chính là do công chúa biên soạn. Chờ chúng ta hoàn toàn nắm giữ được đọc viết, có lẽ sẽ biết được ý nghĩa của việc luyện tập này.
- Ngươi ngược lại thật lạc quan.
Finkin nhếch miệng nói.
- Nếu như mọi việc không nghĩ theo hướng tích cực, ta đã sớm chết trên đường lưu vong rồi.
- Được rồi, hết thời gian nghỉ ngơi!
Đúng lúc này, giọng nói của Eagle Face đã lấn át tất cả tiếng thì thầm trò chuyện của mọi người:
- Đều lại đây xếp hàng, dựa theo trình tự trước đó luyện tập một lần nữa!
- Dạ…
Mọi người uể oải ỉu xìu nói.
Nhưng mà ngoài ý muốn đã xảy ra.
Cửa phòng huấn luyện đột nhiên bị đẩy ra, một nam tử mặc quân trang nói mấy câu ở bên tai Eagle Face.
Eagle Face gật gật đầu, hành quân lễ với hắn rồi xoay người nhìn mọi người.
- Chúc mừng các ngươi, luyện tập tiếp theo hủy bỏ, các ngươi có thể tiếp tục nghỉ ngơi.
Finkin và Hinds nhẹ nhàng thở ra, chỉ có Good ngừng thở -- hắn rõ ràng nhìn ra được một tia tươi cười hàm ý không rõ từ trên mặt đối phương. Bên trong có châm chọc, có hài hước cùng với… vui sướng khi người gặp họa?
- Nhưng không phải ở đây.
Quả nhiên, Eagle Face nói tiếp:
- Đừng cho rằng ta không biết các ngươi đang bí mật oán giận cái gì, đáng tiếc lấy cái đầu quả dưa đáng thương của các ngươi thì cho dù có giải thích cũng nghe không hiểu rõ được. Nhưng mà vận may của các ngươi đã đến – hiện giờ có một cơ hội, có thể để cho các ngươi tận mắt nhìn thấy hàm nghĩa đại biểu của từ Aerial Knights này.
Hàm nghĩa chân chính… của Aerial Knights?
Good đột nhiên cảm thấy nhịp tim đập hơi nhanh.
- Đi theo ta.
Eagle Face chậm rãi đảo qua mọi người:
- Nhớ rõ lát nữa đừng bị dọa tè trong quần là được.