Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1068

Chương 1068
Chương 1068

Sáng sớm ngày hôm sau khi đại hội thể dục thể thao kết thúc, Roland đi vào đại sảnh tiếp khách, một đám quan chức đã sớm chờ ở đó đồng loạt đứng lên.

- Đều ngồi xuống đi.

Hắn đi đến bên cạnh chủ tọa, nhìn chung quanh một vòng, cao giọng nói:

- Nói như vậy các vị đã biết được nguyên nhân ta triệu tập các ngươi đến đây – chiến tranh đã bắt đầu!

- Đây không phải là chuyện của quân đội, bắt đầu từ giờ phút này, ta hy vọng mỗi một tổ chức của vương quốc, người quản lý mỗi một ngành của phòng hành chính đều có thể có một hiểu biết cơ bản nhất đối với thế cục của chiến tranh, cũng tích cực phát huy tác dụng của bản thân, cùng đối phó với lần viễn chinh này!

Hắn nói từng câu từng chữ:

- Từ khi thành Neverwinter thành lập cho đến nay, mọi người tự nhiên đã giành được thành tích kinh người, nhưng ở trước nguy cơ Thần Ý này, tất cả đều chỉ giống như lầu các trên băng trôi thôi – không nắm được phế tích Taquila, bất cứ lúc nào Red Mist đều có thể nuốt hết toàn bộ đại lục, đến lúc đó ma quỷ sẽ không còn bị ngăn cản. Cho nên trận chiến này chỉ cho phép thắng, không được thua!

- Vâng, bệ hạ!

Đám người Barov đồng thanh nói.

- Rất tốt.

Roland nhìn sang Edith:

- Tiếp theo do bộ tổng tham mưu giới thiệu phương hướng chiến lược cụ thể.

- Vâng.

Trân châu của Bắc địa đứng lên, tao nhã chắp tay lên ngực nói:

- Xin cho phép ta sử dụng bản đồ cỡ lớn để tiến hành giải thích.

Nàng đi đến bên người Roland, gõ lên trên bản đồ Tây cảnh dán trên tường – trải qua nhiều lần sửa chữa và bổ sung, bản đồ này đã gần như bao quát cả hơn phân nửa khu man hoang không người vào trong đó, thành Neverwinter cũng từ một vị trí trung tâm ban đầu biến thành một điểm nhỏ bé không đáng kể ở bên cạnh. Bất cứ kẻ nào mới vừa liếc qua đều sẽ ý thức được sự nhỏ hẹp của nơi nhân loại tập trung, mà đây chính là một trong những ước nguyện ban đầu của Roland.

Hắn hy vọng đại thần, quan chức của mình có thể phóng mắt ra xa hơn chút nữa, chứ không phải cả ngày chìm đắm trong chút ích lợi kia.

- Đầu tiên phải xác định chính là, trận chiến tranh Bắc phạt này không hề giống với những trận chiến mà chúng ta đã từng trải qua, nó sẽ kéo dài trong một thời gian dài.

Edith nói ngay vào điểm chính:

- Ta hy vọng mọi người rõ ràng, một trận chiến này chúng ta không thể tốc chiến tốc thắng được.

Trong trận chiến North Slope đã từng dùng chiến thuật che khuất tầm nhìn, nhưng nhất định không thể sử dụng lại lần thứ hai – khoảng cách giữa rừng rậm Dodge và phế tích Taquila rộng lớn, bởi vì trạm tiền đồn bị phá hủy, thời gian đặt đường sắt ít nhất lấy tháng để tính toán, muốn khiến ma quỷ không thể phát hiện ra nhất định là chuyện không có khả năng.

Ở trên bình nguyên màu mỡ rộng rãi, kẻ địch có được ưu thế linh hoạt tuyệt đối, bởi vậy ngay từ đầu Roland đã bỏ qua ảo tượng tập kích bất ngờ để chiến thắng, định tập trung ưu thế binh lực, chính diện triển khai quyết đấu với ma quỷ.

Không hề nghi ngờ, đây là một trận chiến đấu giữa mâu và lá chắn.

Nên phương án là chuyện mọi người đã sớm biết rồi, bởi vậy không có ai có vẻ ngoài ý muốn.

Chỉ có Barov hỏi:

- Như vậy các ngươi có ước đoán được thời gian không?

- Việc này quyết định bởi cường độ phản kích của ma quỷ.

Edith không chút hoang mang nói:

- Bộ tổng tham mưu ủy thác cho phù thủy Taquila tiến hành mô phỏng nhiều lần, giả thiết mỗi một lần kẻ địch tập kích, quy mô đều tương tự với trận chiến North Slope, nếu cách một tuần một lần, trong vòng ba tháng chúng ta có thể bắn pháo đài thần công lên trên mặt của đối phương.

- Nhưng chúng nó không phải kẻ ngốc, không có khả năng hết lần một đến lần hai, hết lần hai đến lần ba giẫm lên vết xe đổ.

- Không sai, ta nghĩ ma quỷ sẽ nhanh chóng chú ý đến tác dụng của đường sắt, thậm chí là ở phía sau rừng rậm Dodge. Đương nhiên chúng ta cũng không phải không hề đề phòng – chính bởi vì tình hình chiến đấu tràn ngập thay đổi, cho nên ta hy vọng phòng hành chính có thể tính toán theo phương án tệ nhất để điều phối tài nguyên.

- Tính toán theo phương án tệ nhất là…

Barov cau mày nói.

- Đánh từ mùa xuân đến mùa đông, mãi cho đến một vòng trăng máu mới buông xuống.

Edith thản nhiên trả lời.

- Vậy không phải chẳng khác nào với thất bại sao?

Lão tổng quản nhếch miệng nói:

- Vậy không phù hợp với yêu cầu của bệ hạ.

- Chỉ cần không rút quân thì chiến đấu sẽ không kết thúc, nhiều nhất gọi là giằng co mà thôi.

Trân châu của Bắc địa cười nói:

- Đợi đến năm thứ hai khi tuyết tan lại đánh tiếp là được.

Thấy các bộ trưởng phòng hành chính tỏ vẻ khó xử, nàng lại bổ sung thêm một câu:

- Nhưng mà khả năng xuất hiện thế cục như vậy không lớn đâu, dù sao tốc độ ma quỷ sinh sản không nhanh bằng sản lượng viên đạn, ta cũng chỉ đề phòng bất cứ tình huống nào mà thôi.

Barov trầm ngâm một lát:

- Một khi đã như vậy, ta cần tập trung lương thực từ các lãnh địa khác để dự trữ -- mầm mống hoàng kim số hai đã được chia ra phát đến các nơi trên vương quốc, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thu hoạch năm nay chắc có dư không ít. Nếu thu toàn bộ chúng về, cơ bản có thể thỏa mãn được nhu cầu trong một năm của Đệ Nhất Quân.

- Vậy không thành vấn đề.

Bộ trưởng nông nghiệp Sirius Darley đáp:

- Ta sẽ viết thư thông báo cho tòa thị chính các nơi.

- Công việc của bộ phận hóa chất cũng phải điều chỉnh.

Barov nói tiếp:

- Dốc hết khả năng sản xuất đủ nhiều thuốc súng và thuốc nổ.

- Nhân viên chỉ có bằng chừng đó, trừ phi giảm sản lượng một phần nước hoa và xà phòng.

Bộ trưởng hóa chất Kaymer Schuider dang tay.

- Có lẽ chúng ta có thể thuê một nhóm học nghề nhà giả kim ở nước láng giềng hỗ trợ Greyfort…

Hắn nhìn Roland nói:

- Ta nghe nói ở Dawn cũng có nhiều xưởng luyện kim, tuy rằng không ở Shining City, nhưng nếu như bệ hạ ra mặt thì người đứng đầu Dawn kia sẽ dốc hết toàn lực phối hợp, thêm với chắc chắn sẽ không tính toán kỹ thời gian trả lại. Mặt khác… Đệ Nhất Quân còn có hơn một trăm người đóng quân ở khu vực dãy núi Cage, nhà giả kim ở Wolfheart và Everwinter cũng có thể cân nhắc đến?

- Về nguyên tắc thì không có vấn đề gì.

Roland hài lòng gật gật đầu:

- Lên phương án theo suy nghĩ của ngươi đi.

Biểu hiện của đối phương khiến hắn cảm thấy vui sướng bội phần.

Mới đầu khi thống nhất vương quốc, hắn từng nghĩ đến cơ cấu chính quyền nhà nước mới có thể phải cần đến hai ba năm cọ sát mới có thể phát huy ra được tác dụng nên có. Dù sao thay đổi lối suy nghĩ sẵn có là một việc khá khó khăn – mấy chục năm qua, những người này đã hình thành thói quen với quy tắc thông thường công việc ở lãnh địa thuộc về lãnh chúa, giữa các lãnh chúa không can thiệp vào chuyện của nhau, đột nhiên yêu cầu bọn họ thả lỏng tầm mắt ra, coi lãnh địa khác cũng là một phần có thể sử dụng không khỏi quá ép buộc làm khó người khác.

Nhưng mà hắn phát hiện mình đã đánh giá thấp sức quyến rũ của quyền lực.

Khi quyền lực trong tay lớn thêm mấy lần, cho dù không ý thức được sự biến hóa về bản chất thì cũng sẽ thử bắt đầu sử dụng nó, Barov là người biểu hiện xuất sắc nhất.

Hắn không chỉ thấy được Dawn Kingdom, thậm chí nghĩ đến dùng quân đội để gây lực ảnh hưởng, từ đó nghĩ đến chỗ càng xa hơn là khả năng cướp lấy tài nguyên.

Chờ mọi người thảo luận xong, Edith tiếp tục nói:

- Nhưng mà phá hủy chính diện chỗ ma quỷ đóng quân còn chưa đủ, bởi vì một nguyên nhân nào đó, chúng ta phải dốc hết khả năng tiêu diệt toàn bộ kẻ địch. Nó yêu cầu trước khi phát động tổng tiến công sau cùng, chúng ta cần cắt đứt đường lui của ma quỷ, bao gồm bầu trời và mặt đất, mà một điểm này chỉ có phù thủy có thể làm được.

- Một… nguyên nhân nào đó?

Barov không hiểu hỏi:

- Vòng ra phía sau sẽ khiến nguy hiểm cho các nàng tăng thêm đi?

- Bởi vì nguyền rủa.

Roland tiếp nhận đề tài:

- Trong kẻ địch tồn tại một ma quỷ cấp cao, có thể gây ma lực nguyền rủa từ khoảng cách xa, về nguyên lý tác dụng không rõ ràng, nhưng mà rất có thể tương tự với Hắc Sa của Giáo hội phù thủy. Nếu như để cho nó trốn đi, cho dù Đệ Nhất Quân có thể thắng lợi cũng là thắng thảm.

Trong đại sảnh lập tức vang lên tiếng hút khí.

Dựa vào chạm vào ánh mắt là có thể giết người, chỉ một đối mặt đã khiến Đệ Nhất Quân hy sinh hơn bảy trăm người, có thể nói thành thương vong lớn nhất sau khi quân đội được thành lập, một chiến dịch đã khiến tất cả mọi người nhớ kỹ cái tên Hắc Sa này.

Nếu như ma quỷ cũng có thể thông qua ánh mắt gây nguyền rủa, như vậy ưu tiên diệt trừ là lựa chọn đương nhiên.

Roland liếc nhìn Lightning đang vùi đầu vào trong ngực ở phía cuối bàn dài, không khỏi âm thầm thở dài.

Hắn hoàn toàn có thể đoán được tâm tình của đối phương.

Kêu các chị em vì nàng mà mạo hiểm nguy hiểm này, cho dù mọi người không có một câu oán hận, chỉ sợ nàng vẫn cảm thấy vô cùng áy náy.

Nhưng hiện giờ đã không có lựa chọn nào tốt hơn.

Roland đứng lên từ vị trí chủ tọa:

- Nói ngắn gọn, trước khi trận chiến Thần Ý đến thì triệt để tiêu trừ uy hiếp của tháp bút, đồng thời suy yếu tiềm lực chiến tranh của ma quỷ, đó là mục đích của lần viễn chinh này. Hành động được đặt tên là “The Torch”, nó là ánh sáng hy vọng để phá hủy kẻ địch, cũng là ngọn lửa nguyên thủy chiếu sáng cả bình nguyên màu mỡ. Xin mời chư vị dốc hết toàn lực, để mở rộng ranh giới mới của Greyfort!

Mọi người đứng dậy theo, chắp tay lên ngực khom lưng xuống.

- Tuân mệnh, bệ hạ!

Bình Luận (0)
Comment