Sau khi đi thăm thú trại chăn nuôi xong, Roland đi tới phòng thí nghiệm sâu cao su.
Căn phòng chỉ có khoảng ba mươi mét vuông này trông cứ như phòng luyện kim của phù thủy vậy —— Bên tường đặt một loạt thùng cao su chưa dịch nhờn, chất keo màu nhũ bạch đã đọng lại đâu đâu cũng có. Bên trong một cái nồi lớn toàn là khối cao su cháy khét đang tản ra một mùi khó nghe, trời mới biết bọn họ đã bỏ thứ gì vào trong đó nữa.
Mà cái muôi canh cán dài, thùng nước và cây khuấy được sử dụng trong thí nghiệm thì lại càng làm cảm giác đó trở nên đậm hơn ở trong lòng người khác. Nếu như lại thêm mấy con cóc, con dơi nữa thì đúng là một phen hoàn nguyên hoàn mỹ.
- Bệ hạ.
Kaymer Schuider gật đầu một cái coi như hành lễ:
- Đồ mà ngươi muốn, ta nghĩ ta đã tìm được rồi.
Roland thì lại chú ý tới sắc mặt trắng bệch và băng gạc quấn trên ngón tay của hắn:
- Ngươi bị thương à?
- Một tí vấn đề nhỏ thôi, không cần lo đâu.
Hắn khoát tay, sau đó đưa một cốc dịch nhờn màu đỏ nhạt tới:
- Bệ hạ, mời xem.
Kaymer dốc ngược cái cốc nhưng chất lỏng cũng không sái ra ngoài, mà nó lại chảy dần xuống men theo thành cốc và tạo thành một thể hình bán cầu mềm nhũn.
Mắt Roland sáng lên, duỗi tay muốn tiếp vật chất trông như quả đông lạnh kia nhưng lại bị nhà giả kim cầm đầu ngăn lại.
- Không được đâu, bệ hạ!
Hắn thu cái cốc lại:
- Vật này có tính ăn mòn.
- Ta nhớ dịch nhờn của sâu cao su không độc vô hại mà ha.
Roland nhíu mày nói. Nếu không thì cũng sẽ không lấy nó làm túi đóng gói thực phẩm và ống hút rồi.
- Nhưng sau khi trộn với máu thì quả thật là nó đã thay đổi tính chất.
- Máu?
Roland có hơi sững sờ, rồi nhìn về phía ngón tay của hắn:
- Chẳng nhẽ vết thương trên tay ngươi là vì thí nghiệm…
- Đương nhiên không phải, đó chỉ là một ngoài ý muốn thôi.
Kaymer vuốt râu mép cười nói:
- Dù ta có điên cuồng hơn đi chăng nữa thì cũng không thể lấy bản thân ra làm thí nghiệm được —— Con đường hóa học dài như thế, ta còn mong bản thân có thể đi xa chút nữa kìa.
Nghe xong lời giải thích của đối phương, cuối cùng Roland mới biết được quá trình phát hiện của thể cao su mới.
Tính ngưng kết của dịch nhờn trong sâu cao su đến từ chính hỗn hợp của tuyến thể vật bài tiết, hơn nữa căn cứ vào độ chênh lệch tỷ lệ của hai thứ này, có thể tạo ra sinh vật cao su có độ cứng khác nhau, nhưng bọn nó không có tính lưu động, sau khi ngưng kết thì không thể thay đổi nữa.
Ban đầu Kaymer dựa theo kinh nghiệm thí nghiệm hóa học của bản thân, chia nhớm rồi thêm các loại nguyên tố đơn chất hoặc dung dịch Acid-Base, nhưng đều không thể làm thay đổi được kết quả cuối cùng kia.
Sau chọn hắn chọn vật chất nhiều hơn, từ muối vô cơ phức tạp đến chất hữu cơ, đều bị hắn cho vào để quan sát hiệu quả. Mặc dù trong quá trình đó hắn cũng phát hiện được không ít thể keo thú vị đặc biệt, nhưng luôn không làm được loại keo ngưng kết mà Roland muốn.
Cho đến khi một ngoài ý muốn xảy ra.
Khi hắn đang cắt phần keo vô dụng thì không cẩn thận cắt đứt ngón tay, nhỏ ra máu xuống một cốc hàng mẫu thí nghiệm đang ngưng kết. Ngay tức khắc, trong cốc bốc lên một lượng lớn khí trắng, hòa tan nấm mỏ chim trong đó thành một đống nước vàng.
Dung dịch cũng trở thành vật trong trạng thái cao su bán ngưng kết.
- Đặc điểm lớn nhất của nó là có thể giữ lại đặc tính của nguyên liệu được trộn vào.
Kaymer ném khối cao su ngưng kết kia vào trong lò lửa, nó lập tức phát ra hào quang sáng ngời, ngọn lửa cũng vọt lên cao mấy trượng theo nó. Nó không giống với nhưng khối cao su lúc trước dần biến thành màu đen và rồi cuối cùng biến thành một đống bột phấn.
- Ta chỉ cho thêm một muôi dầu trơn vào bên trong, đốt riêng thì có lẽ sẽ không đạt được tới hiệu quả như vậy, có thể nói, nó còn tốt hơn thứ mà ngươi yêu cầu!
Mặc dù trong giọng nói của nhà giả kim già lộ ra vẻ mỏi mệt , nhưng giọng điệu của hắn thì lại tràn ngập sự hưng phấn. Nhìn ánh lửa hừng hực kia, trong mắt Kaymer cũng như đang có ngọn lửa đang cháy lên vậy —— Hiển nhiên hắn đã mường tượng ra cảnh khi một lượng lớn loại cao su ngưng kết này được đưa vào sử dụng.
Dầu khí ngưng kết chính là thứ mà Roland muốn tạo ra.
Nó vốn là được chế ra từ dầu khí và chất tạo đặc đặc biệt, điểm bắt lửa cực thấp, dễ nổ dễ cháy, lại còn khó trộn vào nguyên liệu lỏng nữa, khi sử dụng không an toàn với nó còn mang theo tính sát thương nữa. Phối hợp với thuốc nổ dẫn đốt thì có thể một khu vực bị cháy lớn chỉ trong nháy mắt, khi đã dính vào thì rất khó dập được, song liệt hỏa cháy hừng hực đó còn có thể làm tăng tốc độ tiêu hao dưỡng khí, làm người ta hít thở không thông mà chết.
Khi thấy dịch nhờn của sâu cao su có tính ngưng kết tương tự thì hắn bèn nhằm về phương diện này —— Nếu như có thể dung hợp dịch nhờn và chất dẫn lửa vào với nhau hoàn toàn thì có thể là thứ này cháy lên mạnh mẽ, và thế là hắn sẽ có một món vũ khí đơn giản nhưng thô bạo.
Suy cho cùng thì Red Mist sợ lửa.
Ở thời đại Taquila, thứ làm Hội Liên Hợp nhức đầu nhất chính là trạm tiền đồn đã xây xong. Phạm vi nhỏ bị Red Mist bao phủ làm cho quân thánh hữu bó tay tay chân, chỉ đành dựa vào phù thủy có năng lực cách ly hoặc thanh trừ dẫn mọi người chậm rãi đi, còn nhiệm vụ dỡ bỏ tháp Fog Storage thì lại chuyển cho quân đội người phàm. Thường thì sau một trận chiến, quân thánh hữu phải trả một cái giá rất lớn vì không thể di chuyển linh hoạt được, người phàm thì thậm chí có đi không có về.
Ở trong hoàn cảnh như thế, mỗi một trạm tiền đồn mà ma xây nên đều có thể làm suy yếu lực lượng của Hội Liên Hợp, cho đến khi Hội Liên Hợp không còn lực lượng để ngăn cản hành động của đối phương nữa, cuối cùng bị ma quỷ ở bốn phương tám hướng vọt tới đánh sập.
Nếu có năng lực có thể phóng hỏa tùy ý thì mức độ uy hiếp của trạm tiền đồn thuộc phe địch sẽ hạ xuống một khoảng lớn, Red Mist mà ma quỷ dựa vào để sinh tồn cũng sẽ thành dây treo cổ thắt chặt cổ chúng nó.
Chắc là vì có ấn tượng quá sâu với thua trận nên Pasha các nàng mới để ý tới sâu cao su như thế —— Đặc biệt là Elsie, ban đầu nàng còn phê bình kín đáo về việc nuôi đám sâu không rõ lai lịch này ở trong Biên Thùy Thành thứ ba, nhưng sau khi Roland kể một lượt về ý tưởng vũ khí chất đốt trong trạng thái cố định thì thái độ của nàng thay đổi một trăm tám mươi độ luôn, đến giọng điệu khi nhắc tới lũ sâu cũng trở nên khác hẳn.
Hiện giờ Roland cũng không cần kiên trì đọ sức với ma quỷ ở khoảng cách đến cùng. Trước khi tất cả mục tiêu có thể cử động đều biến mất thì hắn tuyệt đối không cho Đệ Nhất Quân rời khỏi phạm vi che chở của đại bác. Vì vậy thứ như bom cháy hầu như được sử dụng như một loại thủ đoạn hỗ trợ tấn công, thuộc loại sản phẩm của tư tưởng “Không nên đặt hết trứng gà vào trong một rổ”, không những không ảnh hưởng tới cả chiến lược kế hoạch, mà có thì có thể tiết kiệm được một phần hỏa dược, giảm bớt áp lực sản xuất cho nhà máy hóa chất.
Nhưng tiền đề ở đây là, mặc dù phát hiện của Kaymer Schuider quá tốt, nhưng vấn đề là…
- Máu không phải nguyên liệu dễ thu hoạch gì.
- Xin yên tâm, bệ hạ.
Nhà giả kim trả lời:
- Cũng không phải cứ phải là máu người thì mới được… Máu của đám súc vật như trâu, dê v.v… Đều có thể làm nó thay đổi tính chất, điều này ta đã thí nghiệm rồi. Nhưng tiền đề duy nhất là, nó phải là máu vừa được lấy ra.
Điều này làm Roland thấy yên tâm hơn không ít, nhưng vấn đề thứ hai cũng lại ập tới:
- Tại sao lại là máu?
- Cái này…
Kaymer bỗng cười khanh khách.
- Theo ta đoán thì có lẽ có liên quan tới bản thân lũ sâu.
Pasha nói tiếp:
- Mặc dù chúng nó không bị con quái nhiều mắt kia khống chế, nhưng bản năng thì vẫn còn. Đó chính là vồ, tồn trữ con mồi, mà máu tươi e là một trong những điều kiện xúc phát.
Suy đoán này quả thực là rất hợp lý, hắn thầm nghĩ, thứ mà con quái vật nhiều mắt kai muốn hiển nhiên không phải thức ăn, thế nên bảo tồn thức ăn ở trong trạng thái nguyên bản hay là trạng thái cao su ngưng kết thì đối với chúng nó cũng không khác nhau là mấy.
- Vậy thì mau thực hiện thí nghiệm về vũ khí đi.
Roland phân phó nói:
- Đã có nguyên liệu lý tưởng rồi thì chắc bước kế tiếp sẽ không mất lắm công sức gì. Chuyện sau đó ngươi giao cho mấy vị đồng hành tới từ vương đô làm nốt đi, dầu gì thì ngươi cũng nói rồi mà, con đường hóa học còn rất dài nên người chú ý nghỉ ngơi mới được.
- Tuân lệnh, thưa bệ hạ.
Kaymer vỗ ngực nói.
- Ta còn một ý tưởng nữa.
Pasha bỗng nhiên nói.
- Là cái gì?
Roland nhìn về nàng.
- Khi thí nghiệm vũ khí có lẽ có thể dẫn theo một vị khán giả đặc biệt.
Nàng ung dung đong đưa xúc tu chính nói.
Roland hiểu ngay người mà Pasha chỉ là ai:
- Tên kia còn sống à?
Nếu lúc ấy không thể nhân lúc hỗn loạn của linh hồn dung hợp hỏi được thêm nhiều tình báo hơn thì hắn cũng không trông chờ gì vào việc cạy được miệng của ma quỷ cao giai nữa rồi. Hiện giờ tên đó rơi vào trong tay phù thủy của Taquila, hoặc là chọn tự sát, hoặc là bị kẻ thù truyền kiếp giày vò đến chết, hắn cứ tưởng đối phương đã thành một u hồn từ sớm rồi cơ.
- Nó không tuyệt thực, chỉ cần đưa thức ăn vào là nó đều ăn sạch sành sanh.
Pasha lời ít mà ý nhiều nói.
Điều này chứng tỏ nó không hề có ý muốn chết.
Vừa không đầu hàng, lại cũng không cung khai.
Nó đang đợi khoảnh khắc mà nhân loại hoàn toàn thất bại và bản thân nó khôi phục tự do.
Dù cho hi vọng có xa vời thì nó cũng kiên trì.
Là bởi vì cảm thấy chết ở trong tay lũ sâu quả thực không đáng sao?
- Ta hiểu rồi.
Roland nhếch miệng:
- Thế thì mang nó theo đi.