Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1072

Chương 1072
Chương 1072

Cho đến Seagull hoàn toàn biến mất ở phía chân trời thì Roland mới thôi không nhìn nữa.

- Có đôi khi ta muốn xây luôn một bộ chỉ huy tiền tuyến.

Hắn khẽ nói:

- Xây ở nơi mà ai cũng nhìn thấy được, vừa khích lệ được tinh thần của binh sĩ lại vừa như tự mình tham dự trận chiến Thần Ý. Sau này các quan chép sử có ghi lại thì cũng có cái để mà khoác lác.

- Ngươi còn quan tâm tới cái đó cơ á?

Trong hư không truyền lại một âm thanh trầm thấp:

- Huống hồ trước khi được ghi vào lịch sử, ngươi phải chịu được sự lải nhải của Wendy và Scroll, cho đến khi ngươi chủ động nhận sai, thay đổi chủ ý mới thôi trước đã —— Ta đã trải nghiệm thử rồi, đó chắc chắn không phải thứ mà người bình thường có thể chịu được được. Thôi đừng cới thêm phiền phức cho các nàng nữa.

Roland bật cười nói:

- Nói cũng phải.

Cuộc chiến với ma quỷ rất có thể sẽ phải kéo dài tới mấy tháng, thậm chí là phải mất vài năm, hắn cũng phải cố thích ứng với loại trạng thái bình thường này thôi.

Nghĩ tới đây, hắn nhìn về thân vệ đanh canh giữ ở phía xa:

- Gọi hết mọi người qua đây, kế tiếp ta muốn tới Biên Thùy Thành thứ ba một chuyến.

Gã thân vệ lập tức hành lễ:

- Vâng, thưa bệ hạ! Ta sẽ đi báo cho đội hộ vệ ngay!

Căn cứ vào báo cáo của Kaymer Schuider, nghiên cứu về sâu cao su đã có tiến triển mới rồi.

Đã tới lúc đi kiểm tra thành quả rồi.

- Đi thôi.

Hắn gật đầu với phía bên cạnh người, sau đó đi về phía cửa ra của sân bay.

Sau khi xác nhận được vật bài tiết của sâu cao su có giá trị sử dụng quan trọng, phù thủy của Taquila không những đào thêm một loạt hang động mới liên tiếp, mà còn đảm nhận luôn chức trách của nhân viên chăn nuôi trong lúc rảnh rỗi.

Suy cho cùng muốn tìm được người bình thường có thể đối mặt trùng thân mềm cắn nuốt một cách thản nhiên, có thể trò chuyện trò vui vẻ ở trong sào huyệt của cũng không phải chuyện gì dễ dàng, cộng thêm làm việc dưới lòng đất trong một thời gian dài rất có thể sẽ dẫn tới sự mất ổn định về mặt tâm lý. Thế nên khu chăn nuôi hiện giờ đã hoàn toàn do Taquila tiếp nhận, công nhân chỉ phụ trách việc vận chuyển và chế biến của vật liệu cao su thôi.

Có thể nói, đây lại là một lần dự đoán sai sót của Roland, hắn đã đánh giá thấp sức chịu đựng của con người khi ở trong hoàn cảnh u tối khép kín.

Sâu cao su ghét ánh nắng, thích ẩm thấp, còn di động theo âm thanh, dù không có tính công kích, nhưng thỉnh thoảng bên người lại vang lên tiếng sột sột soạt soạt cũng đủ làm cho người ta suy nhược tinh thần rồi.

Hắn cũng không thể cung cấp thiết bị chiếu sáng và truyền tin cho mỗi một công nhân, lập ra quy tắc cắt lượt tỉ mỉ, lại cới ra thêm một hướng dẫn trấn an tâm lý được —— Không phải là làm không được, mà là chất lượng của sản phẩm làm ra quá thấp. Một lượng lớn nhà xưởng ở bên ngoài kia đang cần người, cứ kéo vào là dùng được, không cần thiết phải tốn người vào công việc có thể phù thủy hóa. Vì vậy hắn chuyển luôn người bình thường đến khâu sau dễ xử lý hơn.

Mà kỵ sĩ gà vịt Prius Dessau cũng không nhàn rỗi, hắn dành hết thời gian rảnh vào việc biên soạn sổ tay chăn nuôi và chỉ đạo sản xuất, sản phẩm có liên quan đến cao su xuất hiện như măng mọc sau mưa ở thành Neverwinter, hắn cũng có công lao không thể bỏ qua.

Mở rộng thêm quy mô chăn nuôi đã cung cấp nhiều hàng mẫu hơn cho thí nghiệm về keo. Đúng là vì có những nghiên cứu cơ sở này nên Roland mới điều kiện để cho Bộ trưởng Bộ công nghiệp hoá chất tham gia vào, thực hiện kế hoạch tiếp theo.

Sau khi tới dưới lòng đất, Pasha tới nghênh đón:

- Chào mừng ngươi, bệ hạ. Bây giờ người của ngươi đang ở trong phòng thí nghiệm sâu cao su, có cần ta đi báo với bọn họ không?

- Không cần, ngươi dẫn ta qua đó là được.

Roland cười nói:

- Đúng rồi, ta nghe nói Celine vừa mới xây một trại chăn nuôi, còn lớn hơn mấy cái trước gộp lại hả?

- Đúng thế, nó nằm ở phía đối diện phòng thí nghiệm.

Pasha giật xúc tu chính:

- Ở trong đó không những áp dụng thành quả nghiên cứu mới nhất của tổ chức Quest, mà còn tham khảo cả lý niệm của thế giới trong mơ nữa—— Ngươi có muốn tiện đường qua thăm thú chút không?

- Ồ?

Roland nghe vậy thì hăng hái hẳn lên:

- Đương nhiên là có.

- Thế thì mời đi theo ta.

Đi xuyên qua một lối đi dài, Pasha dẫn Roland tới một trước một động lớn.

Ở chỗ cửa động có lắp đặt hàng rào sắt, hiển nhiên là để phòng lũ sâu chạy trốn. Đi vào trong động từ một cánh của nhỏ ở bên hông, hắn có hơi sững sờ —— Hoàn cảnh trong động hoàn toàn được thiết kế dựa theo di tích núi Snow, thực vật phát sáng, hệ thống nguồn nước và nấm nấm ma cô khổng lồ đều có đủ. Nhưng ba thứ này hiển nhiên là đã được điều chỉnh lại cho hợp lý, thực vật được xếp dọc theo mép vách đá và nước chảy, chúng nó trở thành những ngọn đèn đường mới. Mà làm món chính của lũ sâu, hiển nhiên nấm ma cô là loài có nhiều phân lượng nhất, tán nấm lớn tới gần như che phủ cả mặt đất, vô số con sâu đang tuôn ra từ đó, ở trong ánh huỳnh quang lờ mờ chỉ nhìn thấy được một đám cơ thể màu trắng đang ngọ nguậy. Bọn chúng gặm nấm ma cô đầy vui sướng, tiếng răng rắc líu nhíu làm Roland nhớ tới đám tằm khi còn bé hắn nuôi.

Mà điều làm hắn càng cảm thấy kinh ngạc hơn đó là kích cỡ của hang động.

Căn cứ vào hệ thực vật phát sáng nhìn không thấy cuối kia để phán đoán, thì e rằng nơi này còn lớn hơn cả chủ điện của Biên Thùy Thành thứ ba —— Hắn vốn tưởng chỉ là thể tổ hợp của mấy hang động cũ thôi, nhưng hiện giờ xem ra cũng không phải thế. Những đốm sáng lam ngay ngắn trật tự kia, cùng với hệ thống nước chảy theo một mạch như chữ giếng kia đều làm cho hắn cảm thấy như thể đẩy là một nhà xưởng cỡ lớn vậy.

- Chỗ này vừa khéo nằm ở rìa dãy núi tuyệt cảnh, và có độ cao so với bề mặt trái đất tương đương với thành Neverwinter.

Pasha chủ động giới thiệu:

- Nếu như đầo động từ bên phía nam thì nó sẽ chỉ cách đường lớn của vương quốc có một ngàn mét thôi.

Thế thì chằng phải là, trại chăn nuôi mới và thành Neverwinter chỉ cách nhau có một bức tường thôi sao. Nếu như hắn nhớ không lầm, tính ra thì khoảng cách di chuyển ban nãy, thì nơi này cách khu chủ thành không vượt quá hai cây số, bên ngoài tường nham thạch chắc là khu cư trú tạm thời của dân di cư.

Roland nghĩ tới gì đó rồi hỏi:

- Để tiện cho việc vận chuyển dịch nhờn à?

- Đúng vậy.

Pasha giơ xúc tu chính lên:

- Bệ hạ, mời xem phía nam.

Hắn nhìn theo hướng đối phương chỉ —— Chỉ thấy dưới vách tường loáng thoáng có một cái rãnh ngang sâu, giống như là cố ý để một đường chạy cho sâu cao su vậy.

- Đây là cái gì?

- Khu lấy nguyên liệu.

Pasha giải thích:

- Celine lợi dụng đặc điểm đi theo tiếng của sâu, nên đã đào ra một lối đi càng ngày càng hẹp này ở trên vách tường. Chỉ cần ở một đầu khác phát ra kêu to đã được chỉ định thì chúng nó sẽ chui vào trong đó, tiến về phía phát ra âm thanh —— Nhưng lại bị hạn chế bởi độ rộng của lối đi, nên cùng lắm thì bọn chúng cũng chỉ thò được nửa cái đầu ra thôi, còn người thì vẫn bị kẹt ở bên trong.

- Sau đó thì sao?

Nightingale luôn bàng thính ở bên nghe thế thì không nhịn được bèn hỏi.

- Sau đó bọn ta sẽ khởi động hạch tâm ma lực nằm ở cuối thông đạo.

Pasha nói tiếp:

- Nó đã bị điều chỉnh thành hình thức lưỡi dao sắc bén, trông giống luồng khí xoáy dùng để phòng ngự kẻ địch đã tiến vào con đường quan trọng hẹp nhỏ đó. Hạch tâm sẽ bắn ra một ánh sáng ma lực chiếu hết không gian của con đường quan trọng, xé nát hết thảy chướng ngại ở trước ánh sáng. Mà lối đi ngang kia chính là đường nhỏ mà ánh sáng ma lực đi qua.

- Đám sâu sẽ bị chia ra làm hai, dịch nhờn trong bụng sẽ dồn lại với nhau theo rãnh dẫn trong cái rãnh ngang ấy, và kể từ đó, không cần giết từng con một nữa, làm một lần là có ngay một lượng lớn dịch nhờn.

Nàng hơi dừng lại rồi nói tiếp:

- Nguyên nhân để sẵn khoảng cách một ngàn mét là để lại cho người thu hoạch sử dụng. Theo sự tưởng tượng của Celine thì công nhân bình thường có thể tiến vào khu lấy nguyên liệu từ phía ngoài núi, nhưng ngoài cái rãnh đang có dịch nhờn chảy thì họ sẽ chẳng thấy gì nữa cả. Như thế vừa tiện thu hoạch, mà lại không tạo ra khủng hoảng một cách dễ dàng.

- …

Roland bỗng im lặng.

Hắn không có gì để bổ sung luôn.

Phương án này ở trong trình độ kỹ thuật hiện giờ thì có thể nói là vô cùng hoàn thiện, đã suy xét tới cả quá trình từ chăn nuôi cho tới khi thu hoạch luôn rồi. Nếu như lại xây thêm một xưởng cao su ở bên ngoài ngọn núi thì quả thực là bao thầu cả sản xuất và chế biến luôn. Đặc biệt là dây chuyền giết mổ mang đậm phong cách hiện đại này, không hổ là lý niệm học được từ thế giới trong mơ.

Nhưng lấy hạch tâm ma lực quý giá và nghiên cứu cả đời của Celine ra làm dao mổ tục tằng, liệu có gáo vàng múc nước giếng bùn quá rồi không?

Cho dù tìm không được người được chọn, không cách nào kích hoạt được dụng cụ thiên phạt thì các ngươi cũng đừng tự sa ngã tới thế chứ…

Không đúng, Roland chợt phát hiện ra một vấn đề.

- Trại chăn nuôi có thể chứa được bao nhiêu con sâu cao su?

- Dự tính là khoảng trăm ngàn con, nhưng xét theo tốc độ sinh sôi nảy nở này của bọn nó thì phải mất khoảng chừng một năm mới nhét đầy trại chăn nuôi mới này được.

- Thế thi thể sau khi lấy xong dịch nhờn thì sao?

Hắn hỏi:

- Các ngươi định chuyển ra ngoài từ đâu?

Đây cũng không phải chuyện nhỏ, Roland từng thấy ở trong phim phóng sự, có một trại nuôi gà hiện đại, phân gà mỗi ngày sinh ra ít thì cũng phải trăm tấn, chỉ cần xử lý có hơi không cẩn thận thôi thì sẽ khiến nguồn nước và đất bị ô nhiễm nghiêm trọng. Khi quy mô trở nên lớn thì bất cứ chi nhỏ nào cũng đều có thể tạo thành phiền toái cực lớn.

Bây giờ thì còn có thể để phù thủy thần phạt vận chuyển thi thể, nhưng đợi tới lúc đám sâu này sinh sôi lên tới con số trăm ngàn, giết thì dễ nhưng lúc dọn thì lại không đơn giản gì. Như thì không kịp thời xử lý thi thể, để những thi thể đó chồng chất ở trong động thì chắc chắn sẽ tạo ra ảnh hưởng đầy tai hại.

- Yên tâm đi, bệ hạ.

Pasha khẽ cười nói:

- Fran các nàng không ngán một cái gì luôn. Trên thực tế, sức tiêu hao của ba con vật dẫn nhuyễn trùng khi toàn lực đào móc quả thật là có hơi kinh người đó.

- Ùng ục ——

Sau khi hiểu được ý của câu này thì cái dạ dày của Nightingale phát ra tiếng sôi ùng ục.

Ặc… Thôi được rồi.

Bây giờ cuối cùng Roland cũng hiểu nguyên nhân vì sao lối vào rõ ràng có cửa nhỏ, mà còn phải lắp thêm hàng rào lớn trông thùa thãi thế kia rồi.

Đó chẳng qua chỉ là lối vào ăn để dành cho ba vị phù thủy mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment