Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1094

Chương 1094
Chương 1094

Greyfort, thành Neverwinter.

Roland ngồi trước bàn làm việc, nghe cuộc điện đến từ bình nguyên màu mỡ.

Đương nhiên, nói là tiền tuyến thì cũng không hoàn toàn chính xác, với tốc độ giảm dần của tín hiệu thì tối đa cũng chỉ đủ liên lạc giữa Neverwinter và Epic mà thôi, trước khi máy khuếch đại relay được phát minh ra thì đây là khoảng cách truyền tin cực hạn của điện thoại cầm tay.

Nhưng không có nghĩa hạn chế này không phá được.

Phương pháp đơn giản nhất, là để Foliage đảm nhiệm “Nhân viên chuyển tiếp”, ở trong trạng thái Trái Tim Của Rừng, ý thức của nàng có thể bao trùm cả rừng rậm Dodge đã bị khống chế, thế nên tốc độ truyền lại tin tức thậm chí còn nhanh hơn tốc độ bay bằng âm thanh của Lightning. Tiền tuyến chỉ cần gọi cho Foliage, sau đó Foliage lại gọi điện thoại thuật lại cho Roland nghe, xét từ mặt nào đó thì cũng coi như là truyền tin thực tế rồi.

- Tình huống trước mắt coi như thuận lợi.

Foliage hạ giọng nói, bắt chước giọng điệu Iron Axe, nói:

- Như những gì ngươi đã đoán trước, sau đó ma quỷ phát động mấy lần tấn công phá hoại với đường ray, nhưng sự ảnh hưởng tới hậu cần vận chuyển không lớn. Trong tình huống không có nhện quỷ thì bọn chúng chỉ có thể nhảy dù tới khu gần đường ray thôi, rồi cậy mạnh làm nó lệch vị trí, hơn nữa rút lui trước khi Black River đuổi tới—— Mà ở trong tình huống không cần thay đổi ray thì chẳng mấy chốc Bộ xây dựng đã sửa xong đường ray bị phá hoại.

- Xem ra xe lửa bọc thép đã phát huy được tác dụng mà nó nên có.

- Đúng là thế, thưa bệ hạ. Dù là chi viện cơ động hay là bảo vệ đường sắt thì nó cũng đều được sử dụng như một pháo đài cỡ nhỏ. Điều tiếc nuối duy nhất đó là, số lượng của đoàn tàu vẫn còn ít quá, nếu như có thể thì ta mong mỗi một ga đều có một đội Black River.

- Ngươi nghĩ thì thấy đơn giản lắm.

Roland không nhịn được nhếch miệng nói:

- Ngoài sản xuất xe lửa bọc thép, còn phải sản xuất tiếp đoàn xe vận chuyển hàng hóa sản xuất, mà một phần công việc trong đó vẫn phải do phù thủy đảm nhiệm, bây giờ có thể cung cấp được hai chiếc đã là rất tốt rồi. Tiếp tục đẩy chiến tuyến về trước đi, tranh thủ hoàn thành bố trí tổng tiến công trước tháng năm.

- Vâng, bệ hạ.

Foliage đáp bằng giọng ồm ồm.

Thật ra thì… Ngươi không cần bắt chước cả giọng mũi.

Roland ho khan hai tiếng:

- Đúng rồi, đến nay ma quỷ vẫn không có dấu hiệu lại phát động tiến công quy mô lớn sao?

Đêm khuya một tuần trước bị Nightingale đánh thức, biết được tin tức doanh địa Đệ Nhất Quân gặp tập kích ban đêm, hắn quả thực thấy căng thẳng, may mà Anna nói cho hắn biết tổn thất không lớn, sau khi Edith ra mặt làm ổn định lòng người thì Roland mới yên tâm lại.

Trên thực tế, đánh trong hoàn cảnh không có ánh sáng hoặc ánh sáng mờ vẫn là điểm yếu của Đệ Nhất Quân, nhìn không thấy mục tiêu sẽ dẫn đến hiệu suất sát thương của vũ khí nóng giảm xuống trên diện rộng, mà đạn tín hiệu thì vẫn luôn không sản xuất được với số lượng lớn, chỉ thị mục tiêu hầu như đều lệ thuộc vào năng lực của phù thủy. Không ngờ lần đầu tiên ma quỷ chủ động tiến công lại chọn vào ban đêm, không những tìm hiểu rõ ràng thấu đáo về đôi mắt ma lực của Sylvia, mà chúng nó còn phát hiện ra được bản chất công kích của súng pháo, chọn lựa phương pháp phân tán đội hình, thậm chí còn áp dụng luôn phương pháp bò lê bò lết tiến lên phía trước nữa. May mà kẻ địch luôn thiếu loại vũ khí có thể đối kháng được với súng pháo, cộng thêm Đệ Nhất Quân đã thực hiện được đủ mỗi một yêu cầu trong khi huấn luyện tác chiến khẩn cấp một cách xuất sắc, nếu không thì kết quả khó mà đoán trước được.

- Nếu như là cuộc tiến công giống như đợt đánh lén ban đêm lần trước ấy, thì quả thật là không phát hiện được dấu hiệu tương quan nào.

Foliage thuật lại:

- Mỗi ngày tiểu thư Sylvia đều sẽ bỏ ra hai tiếng đi kiểm tra nơi mà đường ray phía trước ắt phải làm tới, đồng thời còn ngồi thuyền cứu hộ ma lực hoặc Seagull đi điều tra không có định kỳ, ít nhất cho tới bây giờ thì vẫn an toàn.

- Bộ tổng tham mưu nói gì?

- Bọn họ cho rằng có hai khả năng, một là bọn chúng đã phát hiện ra sự thay đổi của bên ta, nên không lặp lại chiêu cũ được nữa; hai là binh lực của ma quỷ có hạn, không thể liên tục tổ chức tấn công quy mô lớn hai lần liên tiếp trong một khoảng thời gian ngắn được.

- Là sao?

Roland thấy hơi khó hiểu bèn hỏi. Điều làm hắn thấy lo lắng nhất trong lần tập kích trước ngoài năng lực học tập kinh người của đối thủ, thì còn một điều nữa là ma quỷ cao giai được dùng như tay đột kích kia.

Mà chuyện như vậy đã không phải xảy ra lần đầu tiên.

Bây giờ nghĩ lại, kể từ sau khi gặp con ma quỷ cao giai kia ở sau núi Snow tới nay,thì thành Neverwinter đã giao chiến bốn lần với loại ma quỷ tiến hóa đặc biệt này. Phải biết rằng ở mấy trăm năm trước, ma quỷ cao giai đều là thành phần giữ chức Nguyên soái của đại quân, Hội Liên Hợp chỉ có điều động quân thánh hữu ra trận, sau khi chính diện đánh tan tác kẻ địch thì mới có cơ hội giết đối phương. Nhưng bây giờ, địa vị của bọn nó có rõ ràng đã giảm xuống, song số lượng cũng tăng lên một khoảng lớn, đây quả thực không phải tin gì tốt.

Nếu đối phương là loại quân đội siêu phàm thuần cậy mạnh giống quân thần phạt thì bọn họ còn có thể bày kế sách chuyên trị, nhưng nếu bị một đám ma quỷ cao giai có đủ loại năng lực đột nhập vào doanh địa thì đúng là chỉ còn nước cầu Thần Minh phù hộ thôi.

Nếu không có kế sách chuyên trị thì cách mà Roland có thể nghĩ đến cũng chỉ có cách ứng đối vạn năng —— Ví dụ như không ngừng nâng cao độ mạnh của hỏa lực, tiêu diệt kẻ địch hoàn toàn trước khi chúng có hành động.

- Ma quỷ chắc chắn sẽ không ngồi im mà nhìn chỗ đứng của chúng nó ở trên bình nguyên màu mỡ chịu sự uy hiếp của nhân loại, tiếp tục đề phòng, đừng cho đối phương bất kỳ cơ hội nào.

- Đã rõ!

Foliage cất giọng nói, sau đó khôi phục lại giọng điệu bình thường:

- Bệ hạ, Iron Axe đã cúp điện thoại.

- Phù…

Roland khẽ thở phào một hơi,

- Vậy người tiếp theo muốn báo cáo là ai?

- Là Bộ trưởng Bộ xây dựng Kal Vanburt.

Bộ xây dựng? Hắn thấy hơi kinh ngạc, ở trong tình huống cung cấp đủ nguyên liệu và nhân công, lẽ ra hạng mục công trình nên không có gì khó xử lý mới đúng:

- Báo cáo đi.

- Bệ hạ.

Foliage lại bắt chước giọng nói của Karl, mặc dù không giống lắm, nhưng trong sự hợp tấu của tiếng cành cây lắc lư và tiếng lá cây ma sát thì cũng ra hình ra dáng:

- Dạo này đội thi công gặp phải chút phiền phức, ta nghĩ có thể sẽ cần tới sự trợ giúp của những bộ môn khác trong phòng hành chính.

Cô gái này… Có khi nào nghiện trò nhái giọng này rồi không.

Mà chuyện Bộ trưởng Bộ xây dựng muốn báo báo cũng rất đơn giản, sau trận tập kích đêm đó đã có không ít công nhận bị sợ hãi, tinh thần giảm xuống một cách rõ rệt. Cộng thêm xây dựng đường sắt là một công trình dài, có không ít đốc công đã phát hiện ra tình hình thủ hạ có thái độ uể oải lười nhác. Karl hy vọng có thể cắt lượt đổi ban, hoặc là sử dụng phương pháp triệu tập họ hàng thân thuộc tới cho họ gặp mặt để đề cao tinh thần.

Chuyện đổi lượt một loạt này rất khó làm được, suy cho cùng thì không phải ai cũng cam tâm tình nguyện tới mạo hiểm vì tiền thù lao cao, vì vậy Roland tập trung vào phương pháp thứ hai:

- Họ hàng thân thuộc? Ta nhớ hầu hết công nhân xin xây dựng đường sắt đều là dân di cư, trong số bọn họ có không ít người không có gia đình hoàn chỉnh, Nếu như làm thế thì sẽ phân hóa thành hai cực rõ ràng e là sẽ tạo thành ảnh hưởng bết bát hơn.

- Điều này ta cũng đã nghĩ tới rồi, thưa bệ hạ.

Foliage thay trả lời:

- Trước khi đội xây dựng đường sắt lên đường đã từng kê khai một tờ khế ước bàn giao, ta cảm thấy có lẽ chúng ta có thể coi người được bàn giao viết trong kế ước thay cho họ hàng thân thuộc. Nếu công nhân đã bằng lòng giao phó hết thảy mọi thứ sau khi bản thân hy sinh cho đối phương, thì chắc là người cực kỳ quan trọng ở trong lòng bọn họ, xét từ ý nghĩa nào đó thì coi là người thân cũng không quá.

- Vậy thì đúng là một phương án có thể thực thi.

Roland nghĩ một hồi:

- Thế thì cứ làm vậy đi, ta sẽ cử Barov đi làm.

Bình Luận (0)
Comment