Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1126

Chương 1126
Chương 1126

Năm ngày sau.

Rex lại gặp mặt Zimbardi.

Trong bệnh viện ở doanh địa Đệ Nhất Quân.

Đi thăm cùng hắn còn có cô gái Mojin hoạt bát kia.

- Cảm thấy thế nào?

Muri đặt một chùm tảo biển lên bệ cửa sổ:

- Không tìm được hoa đẹp ở nơi này, chỉ có thể dùng nó để thay thế —— nhưng dù gì cũng là màu xanh, đẹp hơn cát vàng, không phải sao?

- À… cảm ơn.

Rex vội vàng ngồi dậy:

- Ta cảm thấy… tốt hơn trước nhiều lắm.

- Vậy là tốt rồi, dáng vẻ ngươi khi mới được vớt từ trong nước ra đáng sợ lắm, sắc mặt tái xanh, toàn thân co quắp, còn không ngừng phun ra nước biển.

Nàng cười nói:

- Về sau được đưa đến doanh địa lại sốt cao, ta và Zimbardi từng đến hai lần, nhưng hình như khi đó ngươi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục ý thức.

Rex gượng cười:

- Sức khỏe của ta quả thật rất yếu.

- Nhưng dù sao ngươi cũng đã chống đỡ được đến cuối cùng, cũng đã vượt qua cực hạn của bản thân.

Zimbardi nhếch miệng nói:

- Nhà thám hiểm tiên sinh. Trên thực tế, dục vọng muốn sống sót của ngươi còn mạnh hơn ta tưởng tượng, khi sắp đến gần mặt nước, ta gần như hao hết tất cả sức lực, nếu như không phải ngươi ôm chặt lấy cơ thể ta, chỉ sợ ta khó mà đưa ngươi ra được.

Hắn vén một góc áo lên:

- Hầy, nơi này còn để lại mấy vết hẳn đây.

- Xin lỗi.

Rex hơi ngượng ngùng nói:

- Ta đã không còn nhớ rõ chuyện sau khi ra khỏi thủy động.

- Chắc chắn lúc đó trong lòng ngươi đang suy nghĩ cái gì, nên mới không buông tay trong tình trạng đánh mất ý thức?

Muri cảm khái.

- Có lẽ…

Hắn gật đầu:

- Quả thật trước khi hôn mê trong đầu xuất hiện rất nhiều thứ, bảo bối ta phát minh, hội Strange Things, còn hai người vợ chờ ta trở về…

Không khí trong đây đột nhiên yên tĩnh lại.

Qua một lúc lâu, Zimbardi mới thăm dò hỏi:

- Ngươi vừa nói cái gì?

- Hai người vợ…

Rex giống như giật mình hiểu ra:

- À, ta quên nói, phong tục ở các đảo Fiordland không giống nhau, hòn đảo nơi ta sống cũng không hạn chế số lượng vợ chồng, tất cả dựa theo tự nguyện, điểm này các ngươi không biết cũng là bình thường.

- Ta đột nhiên cảm thấy… có lẽ bỏ ngươi vào trong thủy động cũng là lựa chọn tốt.

Zimbardi nhếch miệng nói.

- Ta cũng thấy vậy.

Muri tỏ ra nghiêm túc phụ họa.

- Này, các ngươi không cần vô tình như vậy chứ…

Rex thấy tình thế không ổn, vội vàng đổi đề tài:

- Bây giờ khu di tích kia… sao rồi?

Nói đến việc chính, Zimbardi lập tức trở nên nghiêm túc:

- Bây giờ Đệ Nhất Quân đã thiết lập khu vực kia thành cấm khu, bất kỳ người nào cũng không được tự ý tiến vào, chọn chỗ vách đá sắp xếp điểm canh gác, có lẽ là vì đề phòng Thiết Giáp Cự Hạt. Ta nhận sự ủy thác của bọn họ, khi thủy triều xuống lại lẻn vào thủy động một lần nữa, mang túi đeo bên hông trở về.

Giọng nói của hắn càng ngày càng nhỏ:

- Nhưng những vật này đều giao cho Đệ Nhất Quân cả rồi… xin lỗi.

- Không, ngươi làm không sai.

Sau khi nghe đối phương nói xong, Rex khẽ lắc đầu:

- Nếu Đệ Nhất Quân đã tiếp nhận chữa trị, vậy sẽ không thể nào giấu được bọn họ, huống hồ ta cũng không cảm thấy mình có thể độc chiếm một khu di tích lớn như vậy. Đáng tiếc duy nhất chính là, hai bộ trang phục lặn đều bị hủy rồi, cho dù nhả tin tức thí nghiệm thành công ra thì mức độ đáng tin cũng bị hạ thấp đáng kể. Nhưng đó cũng là chuyện không cách nào khác được… dù sao ngươi cũng là vì cứu ta.

Zimbardi im lặng không nói gì, tất nhiên hắn biết rõ ràng Rex đã trút vào đây bao nhiêu tâm huyết, một bộ trang phục chống nước cần tiêu tốn nửa năm mới chế tạo ra, mà đó cũng chỉ là hai món hoàn thành cuối cùng, còn trước đó thất bại bao nhiêu lần lãng phí bao nhiêu tài liệu và Kim Long, từ tình trạng kinh tế túng quẫn của đối phương là có thể nhìn ra ít nhiều.

Đả kích như vậy thật sự rất nặng nề.

Im lặng thật lâu, hắn nhỏ giọng hỏi:

- Sau này… ngươi định làm như thế nào?

- Trở về Fiordland trước đã, sau đó ngóc đầu trở lại.

Rex không chút do dự trả lời.

Zimbardi và Muri không khỏi ngẩn người.

- Sao vậy, các ngươi lo lắng từ nay về sau ta không gượng dậy nổi sao?

Nhìn sắc mặt mang theo kinh ngạc của hai người, Rex cười:

- Nếu như không có kinh nghiệm chạy trốn lần này, có lẽ ta thật sự sẽ buông bỏ sự nghiệp này.

Hắn xòe bàn tay, nắm chặt rồi lại mở ra, giống như đang cảm nhận cái gì:

- Nhưng bây giờ ta đã hiểu rõ rồi, đây cũng không phải là cực hạn của ta —— nửa năm một bộ trang phục chống nước thì sao chứ, đã tốt hơn lần mò tìm kiếm lúc trước không biết bao nhiêu lần! Ít nhất ta biết, nó nhất định có thể thành công!

- Rex…

- Yên tâm đi, nhiều nhất là hai năm, ta nhất định sẽ mang trang phục lặn mới trở về.

Người Fiordland nói từng câu từng chữ:

- Đến lúc đó mời ngươi tiếp tục cùng với ta…

Xem ra lo lắng của mình là không cần thiết rồi, Zimbardi nghĩ thầm. Ngay khi hắn chuẩn bị đồng ý, cửa phòng bỗng nhiên bị đẩy ra, một người đàn ông mặc trang phục sĩ quan đi đến.

- Rex? Zimbardi?

Hắn nhìn hai người.

- Vâng, xin hỏi… có chuyện gì không?

Zimbardi vội vàng hành lễ nói.

- Có liên quan đến phát hiện của các ngươi, thành Neverwinter đưa ra chỉ thị mới nhất.

Sĩ quan gật đầu:

- Bệ hạ muốn gặp các ngươi.

- Ngài nói là, vua của Greyfort?

- Đại, đại tù trưởng?

Hai người gần như đồng thời kinh ngạc nói ra. Bọn họ đều có thể nhìn thấy không thể tưởng tượng nổi trong mắt đối phương, chỉ trong năm ngày ngắn ngủi, tin tức đã có thể qua lại giữa cảng Huge Celebration và vị vua mới của Greyfort, triệu kiến của nhà vua thật sự vượt qua tưởng tượng của bọn họ —— nói như vậy, người bên trên muốn hỏi thăm tin tức, phái một người đến là được rồi, xử lý chuyện này trịnh trọng như vậy, chẳng nhẽ di tích được phát hiện có ý nghĩa không tầm thường?

- Không sai, hơn nữa bệ hạ Roland còn đặc biệt phái một chiếc thuyền chỉ phụ trách việc đưa đón, chừng hai ngày sau là có thể đến cảng Huge Celebration.

Sĩ quan cười nói:

- Trước đó, các ngươi cứ nghỉ ngơi thật tốt trong quân doanh đi.

Thành Neverwinter, Greyfort.

Roland ngồi trước bàn làm việc, lật xem báo cáo từ tiền tuyến đưa đến.

Cho dù nhìn từ mặt nào, đều có thể nói kế hoạch The Torch tiến triển thuận lợi, sau khi tiến vào năm tháng, ma quỷ gần như chưa từng xuất hiện bất kì chống cự ra dáng nào, tuyến đường ray vẫn đang vững vàng tiến về Taquila. Nếu cứ dựa theo xu thế này, nhiều nhất là giữa tháng sáu, di tích Thánh Thành có thể tiến vào phạm vi tấn công của Đệ Nhất Quân, có thể nói quá trình còn nhanh hơn chừng mười ngày so với dự định ban đầu.

Thế công thuận lợi rõ ràng như vậy, nhưng trong lòng Roland lại không hề có cảm giác thả lỏng.

Đối phương là ma quỷ, kẻ thù một mất một còn của văn minh nhân loại, đồng thời cũng giành được thắng lợi mang tính áp đảo ở hai trận chiến Thần Ý trong quá khứ, bức ép nhân loại đến một góc của Dawning Realm. Bây giờ bình nguyên màu mỡ đã là tấm lá chắn cuối cùng, chỉ cần dựng lên tháp bút, Red Mist sẽ có thể bao trùm toàn bộ đại lục, kẻ thù phải quyết tâm giành chiến thắng mới đúng.

Ánh mắt của hắn không ngừng liếc nhìn báo cáo và bản đồ, hi vọng có thể tìm ra một chút dấu vết, nhưng vẫn luôn không có thu hoạch gì.

Sau khi trải qua trận tập kích ban đêm, phòng ngự ở trạm điểm đường sắt càng hoàn thiện hơn, muốn phá hủy doanh địa chỉ có thể gắng gượng rỉa dần. Mặc dù đây là nơi có khả năng bộc phát cuộc chiến ác liệt nhất, nhưng cũng là chiến trường có ưu thế lớn nhất của Đệ Nhất Quân. Nếu như kẻ địch lựa chọn tác chiến chính diện, trái lại là chuyện tốt.

Tuyến đường ray mấy trăm kilomet là điểm tiến công thứ hai —— trên thực tế, đây cũng là nơi xảy ra giao chiến với ma quỷ nhiều nhất trong báo cáo, trước mắt có tổng cộng bốn mươi sáu trận. Nếu như không có những báo cáo này, thậm chí hắn sẽ sinh ra ảo giác kẻ địch đã rút khỏi bình nguyên màu mỡ, chỉ để lại bộ xây dựng đang miệt mài tu sửa đường sắt. Nhưng nếu cắt đắt của bọn họ dưới nòng súng máy của xe lửa bọc thép và sự sửa chữa gấp của phù thủy thì cũng không phải là chuyện dễ dàng, hoặc có thể nói, ngay từ đầu kế hoạch The Torch cũng nhằm vào điểm này mà lập ra. Sau khi đoàn tàu Black River thứ ba được đưa vào hoạt động, ngay cả báo cáo về Khủng Thú gây rối cũng không thấy nhiều.

Mà nơi có thể sẽ bị chịu công kích cuối cùng chính là trạm điểm rừng rậm, trên lý thuyết cũng không phải quan trọng nhất. Chỉ cần Foliage không chủ động giao đấu với ma quỷ, chuyện ma quỷ có thể làm sẽ vô cùng có hạn. Dù sao nơi đó cách tuyến tiếp viện Taquila quá xa, kẻ địch với quy mô tiểu đội không cách nào tạo thành uy hiếp với công trình trạm điểm. Huống hồ xung quanh trạm điểm cuối cùng đã bị đốt một lần, muốn lặp lại chiêu cũ cũng khó khăn.

Bởi vì tiền tuyến không ngừng tiến về phía trước, Lightning đã có thể trực tiếp điều tra tình hình của phế tích Taquila, cho đến bây giờ, ma quỷ cũng không có dấu hiệu tăng cường binh sĩ, từ trên bầu trời nhìn xuống, ngay cả hồng tuyến dùng trong tiếp tế cũng mờ nhạt đi khá nhiều.

Mỗi chứng cứ đều cho thấy nhân loại sắp thu được thắng lợi trong chiến tranh Bắc Phạt, cũng có cơ hội hoàn toàn đuổi ma quỷ ra khỏi bình nguyên màu mỡ trước khi Hồng Nguyệt buông xuống.

Bình Luận (0)
Comment