Chọn báo cảnh sát, chứ không phải thông báo cho Hiệp Hội Võ Đạo gia xử lý nội bộ, đây là lòng nhân từ cuối cùng của đối phương sao, dù sao trên phương diện nào đó Hiệp hội không bị pháp luật ràng buộc, do vậy nên hành vi cử chỉ của Võ Đạo gia rất được chú trọng, và hình phạt nội bộ thường nặng hơn luật pháp rất nhiều.
Không đúng, Roland khóe miệng giật giật, bây giờ đã là lúc nào rồi mà còn nghĩ đến chuyện này, bất kể là gọi cảnh sát hay là giải quyết nội bộ đều không thể nghĩ đến, được không! Hắn không hề làm gì cả, không thẹn với lương tâm!
Tóm lại, phải khiến đối phương bình tĩnh lại mới được.
- Báo cảnh sát?
Hắn giả vờ ngạc nhiên,
- Tại sao?
- Ngươi còn hỏi ta tại sao?
Garcia hổn hển nói:
- Lúc trước ta đã nói gì với ngươi? Bởi vì người thức tỉnh ngẫu nhiên có được sức mạnh, nên rất dễ rơi vào trong vọng tưởng siêu phàm, từ đó đánh mất chính mình, dẫn tới sa đọa! Chính vì như vậy, Võ Đạo gia cần phải tự kiềm chế giữ tâm. Ta không muốn can thiệp vào cuộc sống riêng tư của ngươi, lúc trước thường thấy có bé gái ra khỏi nhà của ngươi cũng thôi đi, người lớn ra sao cũng được đi, nhưng họ họ còn chưa trưởng thành nữa! Nói rộng ra là một trong những dấu hiệu rõ ràng nhất của sự sa đọa, ngươi còn không hiểu sao!
Ách, nghe ý tứ này, so với một lần cùng ba người con nít phong hoa tuyết nguyệt, chuyện khiến nàng căm phẫn hơn là bản thân phóng túng **, từ đó bước trên con đường không lối về?
- Đạo lý ta đều hiểu hết, nhưng câu hỏi đặt ra là nếu ta thực sự giống như những gì ngươi nói, thì sao ta lại dẫn ngươi đến đây để làm nhân chứng hiện trường?
Roland thở dài:
- Ngươi không cảm thấy, chuyện này nói không thông sao?
- Ách
- Trên thực tế, cho dù ta có làm hay không làm mấy chuyện đó, đều rất dễ nhận lấy chỉ trích, cho nên chuyện cần phải làm là tránh cho bọn họ bị người khác bắt gặp. Mà ta lại chủ động cho ngươi gặp họ, lẽ nào ngươi không cảm thấy có điều kỳ lạ trong đó sao?
Garcia trừng mắt nhìn, từ từ buông điện thoại trên tay xuống,
- Tại sao?
Roland thở phào nhẹ nhõm, dùng giọng điệu chân thành nhất nói
- Đây là nội dung mà tiếp theo đây ta muốn nói. Tiểu thư Garcia, ta cần sự giúp đỡ của ngươi.
Nửa giờ sau.
- Cho nên, ngươi cùng những cô gái xuất hiện ở phòng của ngươi không phải cái loại quan hệ đó, mà là gia sư bán thời gian?
Garcia híp mắt hỏi.
- Đúng vậy.
Roland thản nhiên nói:
- Bọn họ đều là sinh viên đại học ở gần đây, ngoài việc dạy kèm cho Angela, nhân tiện cũng có thể dạy cho ba người bọn họ. Nhưng làm như vậy cũng không phải cách, về lâu dài, mọi người sẽ nghi ngờ phân thận của ba người này, dù sao thì với tuổi tác này ở đây mà nói, không đi học thì rất là kỳ lạ. Ta cũng chỉ có thể thay đổi một người mới đến trước khi bị nghi ngờ về việc học tại nhà này.
Hắn luôn cẩn thận giải quyết vấn đề về phù thủy thần phạt, nhiều nhất cũng chỉ có ba hoặc bốn phù thủy được dân cư ở tiểu khu nhìn thấy bước ra từ phòng 0825, lý do này không khiến cho người ta tin tưởng, nhưng ít nhất cũng hợp tình hợp lý.
- Lần đầu tiên ngươi lỡ hẹn, và trong điện thoại nhắc tới trong nhà có người thân mới đến, chính là nói ba người này?
Này này, chuyện này đã là chuyện của hơn nửa năm trước rồi, sao ngươi vẫn còn bận lòng vậy hả?
- Ừ, chỉ là bọn họ không phải họ hàng thật sự của ta, mà là cùng quê.
Roland nghiêm trang nói hươu nói vượn,
- Dawnen, San Milan, Đóa Đóa với ta sống cùng một thôn, cùng một con phố. Khi ta rời thôn, chúng vẫn còn đang nghịch bùn bên hồ nước.
Nếu những lời này được đặt trong thế giới bình thường, nó kỳ lạ giống như “lao động xuất sắc Edison” và “máy kéo quốc gia Faraday điển hình” vậy, nghe tới đây rõ ràng có chút không hợp lý, may thay thế giới trong mơ đã dung hợp ký ức của hắn và Angela với nhau.
- Vậy tại sao họ không đăng ký hộ tịch?
Roland dừng lại một chút,
- Bởi vì giới tính.
- Ra vậy.
Garcia im lặng một lúc lâu, lần thứ hai lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía ba người bọn họ cũng dịu đi rất nhiều,
- Có nhiều người giống như bọn họ không?
- Nhiều, mãi cho đến mười năm gần đây mới thay đổi hẳn.
Thấy hướng đi của chủ đề này suôn sẻ hơn hắn nghĩ, Roland nhân cơ hội nói,
- Việc ta gia nhập Hiệp hội Võ Đạo gia, đã lan truyền hết trong thôn rồi, đại khái là bọn họ cũng không muốn ở đó đợi cả đời nữa, mới đến đây nương nhờ ta.
- Những gì Bệ, anh Roland nói là sự thật đó!
- Xin hãy để chúng ta ở lại đây đi!
- Ta muốn được đi học.
Cả ba cùng lúc bổ một tràng cuối cùng.
Garcia hơi quay đầu đi, có vẻ như đang do dự.
- Dù là gia sư hay tự học, đều không thể giải quyết được tận gốc vấn đề, ta càng hy vọng họ có thể giống như những người bình thường, sống một cuộc sống bình thường. Trong số những người mà ta biết có thể làm được điều này, ta nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có ngươi thôi.
Roland chậm rãi nói. Cho dù Garcia không làm được, thì tập đoàn Clover nhất định làm được, đối với một gia tộc doanh nghiệp có quy mô lớn và hùng mạnh như vậy, làm vài cái hộ khẩu để ở lậu không phải chuyện gì khó.
Đối phương rõ ràng cũng nghĩ đến điều này, sau một hồi giằng co, nàng mới thở phào nhẹ nhõm,
- Xin lỗi, ta không thể giúp ngươi được.
Không đợi Roland mở miệng, Garcia nói tiếp,
- Ta đã rời khỏi gia tộc, và cũng đã từng nói sẽ không bao giờ gặp lại cha mình nữa. Huống chi, ý muốn phá bỏ tiểu khu hình ống của tập đoàn Clover vẫn không thay đổi, nếu ta đến gặp ông ấy, ta chắc chắn sẽ bị mắng, và có nguy cơ rạn nứt đối với những người vì tín nhiệm ta mà cùng ta đứng ra kháng nghị với tập đoàn Clover.
Hắn vốn muốn muốn thuyết phục thêm hai câu nữa, nhưng nhìn thấy bàn tay đang xiết chặt thành nắm đấm của đối phương, lời nói đã đến bên môi đành phải thu về, nguyên nhân chính là do nàng không cách nào giúp được những người lạ vốn không quen này nên cảm thấy khó chịu! Điều này cũng khiến Roland cảm thấy có chút áy náy,
- Ta có thể hiểu được.
- Nhưng ngươi có thể trực tiếp nói chuyện với ông ta.
Garcia ngẩng đầu,
- Tối mai, cha ta sẽ mở tiệc chiêu đãi những Võ Đạo gia xuất sắc của thành phố tại khách sạn ở trung tâm thành phố, mặc dù biết rõ là ta sẽ không đi, nhưng ông ấy vẫn gửi cho ta một tấm thiệp mời ít nhất cũng có thể cho giới truyền thông thấy rằng ông ấy vẫn đang cố gắng cứu vãn mối quan hệ tình thân này.
Nàng lộ ra vẻ buồn cười biết bao,
- Mặc dù thiệp mời không viết tên ngươi, nhưng yến tiệc sẽ luôn có người đại diện, chỉ cần gọi cho bên phía tổ chức, ngươi có thể dựa vào thiệp mời mà vào hội trường. Cái hay của người đại diện là vừa có thể đồng ý, vừa có thể từ chối. Nếu ta đã chọn ngươi làm người đại diện, chắc chắn là có ý từ chối rồi.
Hóa ra còn có thể như thế này, Roland lập tức hiểu ý bên kia, nếu Garcia mời Lam sư phụ tham dự, ý tứ trong mắt người khác sẽ trái ngược lại hoàn toàn, đây cũng giống như tặng một món quà lớn thay cho lời chúc mừng, rồi tiện tay bác bỏ nó như một lời chế giễu.
- Có nên tự mình đi bàn chuyện không đây?
Hắn sờ sờ cằm nói.
- Sao hả, sợ đám đông?
- Cho dù có sợ thì cũng phải đi a, ngươi cũng đã làm tới bước này rồi.
So với thân phận Vua của Greyfort thiên hô vạn ủng, loại tiệc rượu này đối với Roland cũng chỉ là một cảnh nhỏ mà thôi,
- Việc khiến ta lo lắng hơn là quay về mà không có bất kỳ thành tựu nào, dù sao thì sự từ chối này không khác gì đang chế nhạo họ.
- Yên tâm, cha ta không phải là người vô cớ gây rối đâu, trong kinh doanh, đặc biệt là trong giao dịch, ông ấy chỉ coi trọng lợi ích.
Garcia cười cười,
- Mà ngươi cũng không phải là một Võ Đạo gia bình thường, thành Prism cũng sẽ chú ý đến sự phát triển của ngươi, đừng đánh giá thấp bản thân mình.
Roland mơ hồ nhận ra người bên kia đang ám chỉ điều gì,
- Ta sẽ cố gắng hết sức.
- Nói thật thì, ta rất là vui vẻ.
Garcia đứng dậy đưa tay phải về phía hắn,
- Hóa ra trong lòng ngươi chưa từng lạc khỏi quỹ đạo, ngược lại là ta đã hiểu lầm ngươi, là ta nợ ngươi. Từ tận đáy lòng ta thật sự rất tự hào, vì có một Võ Đạo gia như ngươi trở thành đồng đội cùng nhau chiến đấu.
Nàng dừng một chút,
- Còn nữa, nếu sau này cần ta giúp đỡ thì cứ nói thẳng ra, đừng có dùng loại xưng hô tiểu thư Garcia nữa không hợp với ta đâu.
Roland từ từ đưa tay, nắm lấy tay nàng.
Mặc dù hơn một nửa những lời nói đó đều là nói dối, nhưng mỗi một khắc hắn đều không hề quên đi mục tiêu của mình. Phá bỏ gông xiềng của Thần Ý, tìm ra sự thật của thế giới, đến khi cứu nhân loại thoát ra khỏi cuộc chiến số mệnh không nhìn thấy được điểm cuối này.
Đây là con đường mà hắn nhất định phải đi.