Khi mặt trời biến mất sau dãy núi trùng điệp, cả vùng đồng bằng cũng bị nhuộm một tầng mây đỏ.
Màu đỏ này không giống với sinh mệnh phù du, nó lộ ra vẻ tinh khiết mà thấu triệt.
Mỗi lần gặp cảnh này, Ursrook luôn thích dừng lại tại chỗ cao, cảm nhận khoảng cách giữa chính mình và bầu trời.
Mặc dù có thể bay cao hơn được, nhưng ma lực nhiễu loạn không chỉ làm phá vỡ sự tĩnh lặng, việc vĩnh viễn không chạm tới bầu trời càng khiến cho cảm giác khoảng cách sâu sắc thêm.
Trái ngược với thời điểm yên tĩnh, đám mây ánh vàng cùng bầu trời đỏ tím đan xen giống như chỉ cách nhau một bước ngắn.
Trải nghiệm như vậy cũng không thường xuyên gặp.
Hầu hết thời gian, đỉnh đầu bị những con phù du phiêu đãng bao phủ, mặc dù Ursrook cảm thấy thoải mái hơn khi ở trong đó, nhưng ở đó cũng có một tầng lưới dày ngăn cách với không trung.
Chẳng qua hắn là một trong số ít cá thể trong tộc đàn không thích lưu lại ở Tower Nativity.
Nhưng mà Ursrook cũng không cho rằng mình là kẻ ngoại tộc.
Chỉ là hắn có khát vọng có được ngọn nguồn ma lực hơn những người khác mà thôi.
Không sai, ngọn nguồn kia đều đến từ chính bầu trời.
Nhân loại gọi hắn là Hồng Nguyệt, cũng có mấy phần chính xác.
Tương truyền sau khi nhận được tất cả truyền thừa, tộc đàn sẽ nghênh đón lần thăng cấp cuối cùng. Mở ra lối đi giữa trời đất, thu nhận bọn họ tiến vào Thương Khung.
Không còn gì để nghi ngờ nữa, nơi đó so với thế giới hiện hữu còn rộng lớn hơn nhiều.
Có lẽ cũng là chỗ ở của Thần Minh.
Đến lúc đó, bọn họ sẽ mạnh mẽ hơn so với bây giờ gấp trăm lần, thân thể cũng theo ma lực bành trướng mà trở thành sự tồn tại bất tử.
Đối với lời đồn lưu truyền tới hiện tại, Ursrook cũng không tin hoàn toàn.
Hắn đã từng cố gắng dựa vào sức mạnh của chính bản thân mình, bay về phía trời cao thâm thúy.
Đáng tiếc, dưới tình huống không thể tiếp viện sinh mệnh phù du, hắn nhận thấy rằng khi hắn bay lên một độ cao nhất định, các chướng ngại vật khác nhau sẽ xuất hiện - chẳng hạn như nhiệt độ giảm đột ngột, áo giáp đóng băng, máu lưu thông kém, khó thở, vân vân. Nếu sử dụng phép thuật để chống lại sự khó chịu, thì bình thở mang theo sẽ sớm cạn kiệt gần như không còn.
Lần hắn bay cao nhất, suýt nữa đã làm hắn mất mạng tại chỗ.
Nhưng cũng chính vì một lần thử nghiệm đó, khiến khát vọng của hắn đối với thiên không càng sâu sắc.
Bởi vì ở trên bầu trời màu đen tím, hắn quả thật thấy được một số thứ, chỉ có điều sau này hồi tưởng lại, rất khó có thể miêu tả bằng ngôn ngữ.
Nếu nhất định phải nói, có lẽ giống như vảy chợt lóe lên.
Điều này cũng có nghĩa là, những lời đồn đại cũng không phải là không có căn cứ.
Hơn nữa lúc ấy hắn còn nghe được tiếng kêu mơ hồ.
Giống như là rỉ tai, hoặc như trực tiếp ngâm nga trong đầu.
Ursrook biết rõ đó là thế giới ý thức đang ra dấu hiệu cho hắn.
Đáng tiếc cách biệt một tầng cảnh giới suy cho cùng vẫn kém hơn một chút.
Có thể chủ động mở ra cánh cửa giữa hai giới, liền được xưng là Đại Quân.
Trong khi hắn nhắm mắt cảm nhận ánh chiều tà ấm áp, làn gió tới chậm quất vào mặt, phía sau truyền đến tiếng bước chân.
- Ursrook đại nhân, tất cả công tác chuẩn bị đã hoàn thành.
Người báo cáo là thị vệ riêng của hắn.
- Rất tốt. - Ursrook cũng không quay đầu lại nói, - Tiếp theo duy trì giám sát là được.
- Vâng.
Sau khi trả lời, thị vệ cũng không lập tức rời đi, mà do dự nói :
- Nhưng mà có thật là những lũ sâu bọ kia sẽ hành động theo như kế hoạch của chúng ta? Bọn chúng cần phải hiểu rõ được năng lực của ngài mới được... Vì bày trí bẫy rập, chúng ta cũng trả giá cao không ít, nếu như ngài Thiên Khung Chi Chủ biết được...
- Ừ, ý kiến của ngươi cũng không phải không có lý, nhưng mà ta cho là làm như vậy là đáng giá.
Ursrook mở hai mắt ra, nhìn về phía nam. Hôm nay đứng ở bên trên cơ giác, hắn đã có thể mơ hồ thấy Orbit màu đen kia. Trong sáu tháng dò xét, không ít Nguyên Sinh Thể đã bị chết trong các trận địa nhân loại, nhưng cuối cùng vẫn không làm dao động tới đối phương. Orbit kia giống như căn tu, sinh trưởng chậm chạp nhưng kiên cường.
Trong trí nhớ của hắn, đây là lần đầu tiên nhân loại không dựa vào tường thành, có thể chính diện đối đầu mà không rơi vào thế hạ phong.
Mặc dù phương pháp này vụng về tới nực cười, nếu như đặt ở khu vực bao trùm phù du, hắn có thể có vô số loại phương pháp để đối thủ trả một cái giá lớn, nhưng nơi này ở bên trên bình nguyên Volvo lại gặp khó khăn ngoài ý muốn. Số lượng quân trong tay có hạn là một lý do chính, nhưng ngay cả khi Đại Quân huy động càng thêm nhiều quân đến đó, chắc chắn sẽ phải chịu rất nhiều tổn thất trước con người đã hoàn toàn tạo dựng được chỗ đứng trước đó.
Hắn phải giết chết đội quân tài năng trẻ này ngay ở giai đoạn sơ khai.
- Ngươi cảm thấy sắp tới phải chiến đấu như thế nào? Có cảm giác đi nửa bước cũng khó khăn?
Thị vệ trầm mặc :
- Đó là bởi vì chúng ta tử chiến tới cùng.
- Không, là kẻ địch làm cho chúng ta phải tử chiến tới cùng. - Ursrook sửa lại
- Chúng ta cũng đã thiết lập các tiền đồn để cố gắng mở rộng phạm vi cung cấp của sinh mệnh phù du hơn nữa, nhưng nó không có tác dụng như bốn trăm năm trước, chỉ vì loài người ngày nay có thủ đoạn đả kích xa hơn so với bia mộ. Dù ngươi có coi đối phương là lũ sâu bọ hay không, chúng ta cũng phải thừa nhận điều này. Thêm vào đó, mọi hành tung của chúng ta đều nằm dưới sự quan sát của phù thủy, nên chúng ta cảm thấy gặp khó khăn ở khắp mọi nơi.
Hắn dừng lại một chút, đưa tay phải ra hướng về phía Orbit màu đen, nắm chặt thành quyền.
- Chỉ cần chúng ta không dựng lên Tower Nativity, chúng ta không có cách nào thay đổi hiện trạng này. Vì vậy ta muốn thừa dịp đối phương còn chưa giác ngộ toàn bộ, hủy diệt ánh mắt của bọn hắn, chém tới cánh tay của bọn hắn, để cho bọn hắn không còn khả năng lặp lại chiêu cũ. Cho dù trả ra một cái giá lớn là hai cơ giác cũng không sao.
Đang nói, Ursrook nhe răng cười, kích động ma lực phun trào ra, làm cho không khí chung quang cũng chấn động. Hắn biết ở trong nơi đóng quân cuối cùng của Orbit màu đen kia, có người đang nhìn chằm chằm vào hắn. Lần hành động này chỉ sợ đã hù dọa cảnh giới của nhân loại, để cho bọn họ loạn cả lên.
- Ta thề sẽ theo ngài đi khắp nơi!
Cảm nhận được lực lượng mãnh liệt như nước thủy triều của hắn, thị vệ cung kính mà cúi đầu.
Còn có một chuyện Ursrook không nói ra.
Hắn cảm thấy mình cách bước đột phá kế tiếp chỉ một chút thôi.
Cuộc chiến tranh này có lẽ chính là cơ hội.
Suy cho cùng cho tới bây giờ thì việc chém giết đẫm máu là phương thức tăng lên hữu hiệu nhất, chỉ sợ sau khi trở thành Vương, cũng sẽ không thể từ chối một cuộc khiêu chiến như vậy.
Nhưng nếu có thể vượt qua ranh giới kia, tấn thăng làm chúa tể mới, như vậy cho dù chúa tể bầu trời có ý kiến gì đi nữa, cũng không thể so đo cùng hắn.
Về việc nhân loại có thể có hành động hay không, Ursrook cũng không lo lắng.
Đối với đối thủ tham lam, hắn đã sớm thấu hiểu rất rõ.
Chỉ cần mồi nhử đầy đủ thịnh soạn, bọn họ nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Mặt trời cuối cùng cũng hoàn toàn khuất sau dãy núi, ánh chiều tà cuối cùng cũng tiêu tán hầu như không còn, bầu trời bị màn đêm đen hoàn toàn bao phủ, đỉnh đầu chỉ còn lại ánh sao yếu ớt và một mảnh hắc ám.
Một cảnh này dường như giống như cảnh khi hắn lao thẳng lên vòm trời.
Ngày đó, là lúc hắn xác nhận khát vọng của mình.
Mà hiện tại, hắn đang từng bước tiến gần đến mục tiêu kia.
Suy nghĩ vào giờ phút này của nhân loại... e là cũng giống như mình?
Trong cuộc chiến cạnh tranh quyết định vận mệnh này, chỉ người chiến thắng cuối cùng, mới có tư cách đạt được lĩnh vực mà chưa ai từng đạt tới, chạm đến nguồn gốc của ma lực.
Hắn tràn đầy mong đợi đối với cuộc quyết chiến ngay trước mắt.