Hiển nhiên Roland biết Trân châu Bắc địa ám chỉ điều gì.
Khai phá đạn Thần phạt gặp rất nhiều kỹ thuật cao cấp phiền toái, ví dụ như đường kính đầu đạn, ví dụ như làm hoàn chỉnh khẩu súng, vân vân... Bởi vì có liên quan đến độ cứng của đá thần và thể tích, nên phải phóng to hết mức có thể. Tuy nhiên, đá thần quy mô lớn cũng sẽ sản sinh ra phạm vi cấm thuật lớn hơn, cộng thêm trọng lượng của súng cỡ lớn tăng mạnh, chắc chắn sẽ mang đến những ảnh hưởng tiêu cực cho việc giữ bí mật, vận chuyển và sử dụng không thể không kể đến.
Suốt tuần này, Anna, Akesha, Lucia và Andrea đã làm việc cùng nhau để giải quyết khó khăn, tiến hành gần một trăm khảo nghiệm, cuối cùng đã xác định được một số chỉ số dữ liệu.
Để đảm bảo lực đồng đều khi phóng ra, đá thần phạt cần được gia công thành hình trụ có chiều rộng ba mươi millimet, bên ngoài được phủ một lớp áo đồng để tạo thành đầu đạn sắc bén. Do đặc biệt làm để đối phó với kẻ trảm ma nên đường kính đạn chế tạo đạt đến ba mươi lăm millimet, rất đáng kinh ngạc, cầm trên tay nặng trịch giống như đạn pháo nhỏ.
Chỉ với kích thước nhỏ bé này, độ bền của lõi bên trong mới đủ ổn định để không bị nứt vỡ bởi lực tác động của thuốc súng.
Và “hố đen không ánh sáng” do đá thần tạo ra cũng đang tiến tới khoảng một mét năm, tức là khoảng cách thân súng hạng nhẹ cũng phải hơn hai mét, tính cả nòng súng tuyệt đối được coi là một cây súng siêu phàm, căn bản không có cách nào cất giữ ma lực thuyền cứu hộ vào bên trong, thế nên nhất định phải là kiểu thiết kế có thể tháo rời.
Đồng thời đường kính tăng lên tạo ra sức giật khổng lồ, nó không còn có thể chỉ sử dụng sự hỗ trợ của nhân lực như trước, nó phải được cài đặt trên một cái giá đặc biệt để bắn.
Những lý do trên khiến sản phẩm cuối cùng nhìn qua cực kỳ kỳ dị, xạ thủ thậm chí không thể với tới chốt, cũng không thể tự mình nạp đạn lên cò. Trọng lượng của cả khẩu súng khi chiến đấu gần như tương đương với hai người trưởng thành, cũng làm suy yếu nhân lực của tiểu đội hành động đặc biệt. Mặt khác cho dù là dùng nòng súng chế ra và thiết bị giảm xóc, sức giật vẫn có thể làm người nổ súng bị thương.
May mắn thay, bản thân loại vũ khí mới này chỉ nhằm mục đích sử dụng một lần, đây không phải là một nhược điểm không thể chấp nhận được.
Đường kính lớn cũng không phải là không có ích.
Điều đáng kể nhất là tầm bắn của vũ khí đã được cải thiện rất nhiều. Tầm bắn của súng bình thường là tầm bắn gây sát thương, sau khi viên đạn vượt qua giới hạn này thì vẫn gây chết người, nhưng do quỹ đạo đường đạn quá thất thường, nên căn bản không thể xác định điểm rơi, nên không có chút giá trị thực tiễn nào. Nhưng đối với Andrea mà nói, tầm bắn tối đa của súng là tầm bắn sát thương, chỉ cần có đồng xu tồn tại, nàng chắc chắn có thể bắn trúng mục tiêu, điều này làm cho khoảng cách tấn công lý thuyết của vũ khí mới hơn mười km.
Roland càng hiểu ra tại sao Edith lại lựa chọn khu rừng rậm rồi.
So với khẩu súng bắn tỉa chống ma quỷ mà lúc trước Asher có thể bắn, vũ khí có thể gọi là súng này phải được ghép và lắp ráp trước khi có thể được sử dụng, và thời gian chuẩn bị rất dài. Nếu không lựa chọn ở một khu bí mật, mức độ nguy hiểm của kế hoạch sẽ tăng lên rất nhiều.
- Cuối cùng là lộ tuyến rút lui. - Edith chỉ vào bản đồ nói:
- Sau khi pháo kích Taquila chính thức khai hỏa, Đệ Nhất Quân sẽ phái ra một nhánh quân, cho cánh trái đi trước năm đến sáu dặm trái phải, tiếp ứng tiểu đội hành động đặc biệt lui về. Về phần khi nào bắt đầu phục kích, thì được quyết định vởi mức độ chống cự của kẻ địch. Trên đây là nội dung cơ bản của kế hoạch.
Kế hoạch này đã được bàn bạc gần một tuần, nhanh chóng được mọi người đồng ý, sau một số sàng lọc, nhân sự của hai đội ngũ cũng đã được xác định xong.
Đội đánh lén gồm năm người, theo thứ tự là Sylvie, Andrea, Camilla, Maggie và Ashes. Bốn người đầu tiên có thể nói là những ứng cử viên cần thiết cho tập kích, người bảo vệ cuối cùng chỉ có Ashes với khả năng cân bằng nhất. Đi theo hỗ trợ trinh thám là Lightning. So với Macy, ưu điểm lớn nhất của nàng là có thể vận chuyển đạn thần phạt, chỉ cần sử dụng sợi dây treo, tác dụng của đá thần sẽ không ảnh hưởng đến nàng.
Nếu không, đoàn người sẽ phải đi bộ đến phía sau của kẻ địch.
Đội Seagull gồm mười người, người trinh thám là Macy. Ngoại trừ Tilly và Wendy, những người còn lại trên phi cơ đều là phù thủy thần phạt, do Zoe chỉ huy. Thế nên đoàn người kể ra là ít hơn so với dự kiến, bởi vì súng ngắn cỡ lớn, lựu đạn chống quỷ và áo giáp chiếm tải trọng quá lớn, làm cho sức nặng của Hummer giảm đi một nửa.
Về phần chiến trường chính diện, ngược lại lại không có gì để bàn. Làm đâu chắc đấy, từng bước tiến lên.
Toàn bộ phương án đều đem tất cả tài nguyên có thể vận dụng phát huy đến cực hạn, làm cho Roland cảm nhận được khả năng vận chuyển yếu kém. Khi không có đường sông và đường sắt ủng hộ, việc điều động binh lực của Đệ Nhất Quân cực kỳ hạn chế, nhưng nếu hắn có một nhánh quân đội thiết giáp, thì sẽ không phiền toái như thế, có thể di chuyển hàng ngàn dặm, trước tiên cắt đứt đường tiếp viện của kẻ địch, rồi cùng đội quân chủ lực đánh gọng kìm trước sau. Như vậy kẻ trảm ma có muốn chạy trốn, cũng sẽ khốn đốn chết trên thảo nguyên do Red Mist không đủ.
Kết thúc hội nghị, Edith đứng dậy một lần nữa, nàng nhìn về phía Roland, hình như có hơi do dự.
- Còn có chuyện gì sao? - Roland nhíu mày hỏi.
- Sau khi bắt đầu quyết chiến, ta hi vọng ngài có thể tạm thời tiến vào Biên Thùy Thành Đệ Tam, cũng như tòa thị chính. - Nàng dừng một chút, - Dĩ nhiên còn có khu tòa thành của phù thủy.
- Lời này là có ý gì?
Barov vốn không thể nói chen vào rốt cuộc tìm được cơ hội nói.
- Chẳng lẽ ngươi muốn sai khiến bệ hạ sao?
Anna hơi xúc động nói.
- Ngươi cho là ma quỷ có khả năng tập kích thành Neverwinter?
- Khả năng không lớn, nhưng không thể loại bỏ khả năng này.
Sau khi bắt đầu, vẻ mặt Edith thản nhiên hơn rất nhiều:
- Con đường máu có nghĩa là mức độ cao nhất, nhưng không thể qua loa mà đánh đồng với sức mạnh của đối thủ. Ví dụ như Red Mist duy trì tác chiến của ba ngàn tên quỷ, cũng có thể giúp cho một ngàn tên quỷ di chuyển với khoảng cách xa hơn. Bọn chúng có thể tới lần thứ nhất, tất nhiên cũng có thể tới lần thứ hai. Nếu như lần này đối phương không phải uy hiếp hay cảnh cáo, mà là tiến thẳng tới khu tòa thành... Nếu kẻ tới không phải là Mad Demons, mà là ma quỷ cao giai...
Cả hội trường bỗng yên tĩnh.
- Thậm chí là từ bỏ Taquila sao? - Akesha cau mày hỏi.
- Nếu tổn thất là không thể tránh khỏi, chưa nói tới bỏ cuộc, mà phải cố gắng cứu vãn tổn thất càng nhiều càng tốt.
- Ta biết rồi.
Roland cười thoải mái.
- Cứ làm theo đề nghị của ngươi. Barov, ngươi an bài bên tòa thị chính, biết nên làm gì rồi đúng không?
- Đúng, đúng! Bệ hạ.
Thực ra, cho dù đối phương không nói gì, hắn cũng định ở lại đại điện quan sát trực tiếp. Mặc dù hắn chỉ có thể nhìn thấy một góc của Taquila, nhưng đó là một cơ hội hiếm có.
- Thưa quý vị, ta biết quý vị đang nghĩ gì.
Roland đứng lên nói. Không có gì phải nghi ngờ, sau khi kết thúc hội nghị này, những người có nhiệm vụ sẽ ra tiền tuyến, tham gia vào trận quyết chiến giành giật sự sống... Hắn hiểu rõ ràng đã đến lúc đưa ra tuyên bố cuối cùng.
- Không sai, chiến thắng giờ chỉ còn cách chúng ta một bước nữa. Mặc dù chỉ một số ít người biết đến cuộc chiến này, thậm chí càng có ít người biết ý nghĩa của nó, nhưng sẽ có một ngày, cả nhân loại sẽ nhớ kỹ. Trước khi trận chiến Thiên Ý bắt đầu, Greyfort đã chủ động xuất kích, đuổi quỷ ra khỏi vùng đồng bằng màu mỡ, cho dù đối thủ có bị Sky-sea Realm kìm chân lại hay không, khả năng chiến thắng sẽ không giảm một chút nào! Điều tiếc nuối duy nhất là... ta không thể đi cùng các ngươi.
Cả đại sảnh yên lặng như tờ, nhưng trong mắt mỗi người, tỏa ra hào quang rực rỡ.
- Tiêu diệt ma quỷ, chiếm lấy Taquila. Ta mong các ngươi anh dũng chiến đấu.
Hắn nhìn quanh một lượt, nói từng câu từng chữ.
- Như ngài mong muốn! - Mọi người đồng thanh nói.