Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1152

Chương 1152
Chương 1152

Hai ngày sau, Seagull từ từ đáp xuống trạm cuối cùng trong rừng rậm.

Tilly vừa mới xuống máy bay, đã thấy Ashes chờ ở một bên.

Giống như mọi khi, chỉ cần tàu lượn cần đáp xuống chỗ này, đối phương sẽ luôn đến gặp nàng sớm nhất có thể, dù chỉ là trong một thời gian ngắn.

Đôi khi nàng sẽ tự hỏi cuối cùng liệu Ashes đã hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ do Roland giao cho hay chưa.

- Yên tâm, Diệp Tử sẽ đi vào trung tâm rừng rậm khi ta không có ở đây, không ai có thể làm tổn thương nàng trong tình huống như vậy. Hơn nữa mỗi lần nàng xuất hiện, căn bản đều là nàng ấy thông báo.

Đối phương luôn trả lời như thế.

- Hôm nay sẽ đợi bao lâu?

Khi đám người tản ra, chỉ còn lại hai người họ. Ashes hỏi.

- Đợi đến sáng sớm ngày mai. - Nhìn nụ cười quen thuộc trong ánh mắt nàng, Tilly không cảm thấy thoải mái như dự đoán, suy cho cùng dù không có bất kỳ trao đổi nào trong hội nghị hay khoe khoang nói khoác “Ta sẽ đích thân thuyết phục nàng”, nhưng vào lúc này nàng vẫn mơ hồ có chút chột dạ:

- Còn có Iron Axe và Edith, Operation Torch đi theo, hành động sắp tới bước cuối cùng, ở đây cũng có không ít chuyện cần báo cáo.

- Cả đêm... ư?

Hình như Ashes có tính toán một chút.

- Vậy trước tiên chúng ta có thể đi dạo quanh doanh trại, Foliage trồng một vài loại trái cây thí nghiệm có hương vị rất ngon, đợi tới ban đêm ta sẽ chuẩn bị lửa trại, nướng vài món dân dã cho ngươi ăn...

Khi có thời gian, nàng sẽ lập tức sắp xếp rất nhiều việc, dường như không muốn lãng phí một giây phút nào.

- Lần này không được, tối nay ta còn phải chuẩn bị rất nhiều thứ, sợ rằng sẽ không có thời gian rảnh.

Ashes lập tức trở lại như bình thường, thở dài nói:

- Được rồi... Ta biết rồi.

Nhìn thấy người siêu phàm không gì không làm được bộc lộ tâm trạng chán nản như vậy, Tilly không khỏi cười khẽ một tiếng, sự lo lắng trong lòng đột nhiên tan biến rất nhiều.

- Nhưng người vội không phải là ta, mà là ngươi. Sau này chúng ta đều sẽ ở bên nhau vì trong vài ngày tới, không thể không chuẩn bị tốt được.

- Ta?

- Ừ, để đánh ma quỷ, tiểu đội hành động đặc biệt cần sự tham gia của ngươi. Vì vậy tối nay ngươi phải thu dọn xong hành lý, sáng mai lên đường đến tiền tuyến. Tất nhiên là đi Seagull. - Nàng cười:

- Về phần Foliage, Roland cũng đã có sắp xếp rồi, lát nữa ta sẽ nói rõ với nàng ấy.

- ...

Cuối cùng Ashes cũng kịp phản ứng.

- Rõ ràng ngươi có thể nói những điều này cho ta ngay từ đầu.

Tilly ngoảnh mặt đi, không để ý tới kháng nghị của đối phương.

- Khẳng định là không kịp nướng món ăn dân dã rồi, nhưng nếm thử nước trái cây chắc là không có vấn đề gì... Có muốn dẫn ta đi không?

Ashes lập tức đưa tay cho nàng.

- Tất nhiên.

Ăn xong bữa tối, sau khi trởi lại nơi đóng quân, Tilly thuật lại cho nàng kế hoạch tác chiến bộ tổng tham mưu lập ra.

Nói đến nhóm đánh chặn không tồi, hình như Ashes đã sớm đoán được nhiệm vụ của mình, nhưng mà đề cập tới việc sử dụng Seagull như một đơn vị dự bị, ánh mắt của nàng bỗng nghiêm túc hơn.

- Đừng nói với ta người lái Seagull là ngươi?

Tilly im lặng một lúc, sau đó tiếp ánh mắt của nàng.

- Ta là lựa chọn thích hợp nhất.

- Nhưng rõ ràng Roland đã đồng ý với ra sẽ chăm sóc tốt cho ngươi, nhất định không cho ngươi tới gần chiến trường!

Ashes tức giận đứng bật dậy.

- Ta phải đi tìm hắn đối chất mới được.

- Hắn không đồng ý.

- Cái gì?

- Người đồng ý chuyện này không phải là Roland, - Tilly hít một hơi thật sâu, - Mà chính là ta. Như thế ngươi cho rằng hắn nên dùng biện pháp nào ngăn cản hành động của ta? Trói ta lại hay nhốt trong lâu đài?

- Ừ.

Ashes nhất thời ngơ ngẩn.

- Đương nhiên, nếu thật sự là một đi không trở lại, hắn không phải không có khả năng làm như vậy. Nhưng giống như ta đã nói khi nãy, Seagull chỉ là dự phòng, chỉ khi nào Andrea không hoàn thành kế hoạch đánh úp, chúng ta mới can thiệp. Và tất cả những gì cần làm chỉ là đuổi kịp và vượt qua ma quỷ cấp cao, để đưa phù thủy thần phạt tiếp đất.

- Thế còn chưa đủ nguy hiểm sao? Ngươi muốn đối mặt với kẻ trảm ma?

- Biết ngươi sẽ nói như vậy.

Tilly bất lực ngắt lời.

- Ngươi cho là chúng ta sẽ trực tiếp đối mặt với kẻ địch, vượt lên ngay trước mặt nó, sau đó đáp xuống ngay trước mũi nó, sau đó thả phù thủy thần phạt xuống?

- Nếu không phải như vậy, còn có thể làm thế nào... - Ashes cau mày nói:

- Phù thủy thần phạt không thể bay, nếu không khiến cho đối phương chú ý tới máy bay, dụ nó chiến đấu, căn bản là không có tác dụng trì hoãn.

Mấu chốt nhất của chiêu thức dụ kẻ địch chính là thể hiện sự yếu kém, khiến kẻ địch cảm thấy mình dễ dàng gặt hái thành quả, nếu không thì kẻ trảm ma chỉ biết tăng tốc rút lui, còn đặt mình vào vị trí của con mồi khiến bản thân rơi vào nguy hiểm.

- Cũng may, Edith không nghĩ đơn giản như ngươi. - Tilly liếc mắt:

- Tất cả mọi hành động của quỷ đều không thể tách rời khỏi Red Mist, vì vậy chúng ta không cần phải xuất hiện ngay trước mặt đối phương, cũng không cần lấy Seagull làm mồi nhử, chỉ cần giải quyết đội quân tiếp viện của đối phương trước là được. Kẻ trảm ma chắc chắn sẽ không bỏ qua nguồn tiếp viện này, nếu không sẽ phải tự mình mang theo bình khí, khó mà thoát khỏi vùng đồng bằng này một cách an toàn. Nói cách khác, phù thủy thần phạt hoàn toàn là dùng khỏe ứng mệt, buộc đối phương phải chiến đấu, mà khoảng thời gian đó đủ cho ta và Wendy quay trở lại khu vực an toàn.

Trong chốc lát Ashes không nghĩ được cách phản bác, chần chờ mới mở miệng nói, - Nhưng mà lỡ như...

Tilly lắc đầu.

- Ta không nói kế hoạch này tuyệt đối an toàn, nhưng mọi nguy hiểm đều trong phạm vi có thể khống chế. Ta nói rồi, người thực hiện kế hoạch là một phần, trừ khi ta ngốc tới trình độ như ngươi, mới có thể khiến chính mình rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Trên thực tế, đây cũng là nguyên nhân chính ta quyết định tới tiền tuyến. Bởi vì không nhìn trông chừng ngươi, căn bản là ta không thể yên tâm!

- Điện hạ... - Ashes ngây ngẩn cả người.

- Gọi tên của ta!

- Ấy…

Không chờ nàng nói xong, Tilly đã nắm lấy cổ áo của nàng kéo xuống, sau đó kiễng chân lên, hôn lên môi nàng.

Ashes lập tức cảm nhận được cảm giác ấm áp.

Trong ấn tượng, đây là lần đầu tiên Ngũ Vương Nữ chiếm chủ động.

Một lát sau, Tilly mới đẩy nàng ra, hơi nghiêng đầu qua một bên.

Dưới ánh nến chập chờn, Ashes thấy gương mặt chữ điền của đối phương ửng đỏ.

- Dù là ở Đảo Trầm Thụy hay là thành Neverwinter, mỗi lần ngươi đi xa, ta đều chỉ có thể ở yên một chỗ chờ ngươi quay trở lại, mà ngày ngươi trở lại có thể là mấy ngày, cũng có thể là mấy tháng sau. Trước kia không như vậy. Lúc còn ở vương quốc cũ, cho dù là đi đâu, chúng ta cũng luôn ở chung một chõ, tại sao trước kia có thể còn bây giờ lại phải cẩn thận như thế? Chẳng lẽ lúc được dạy đuổi giết lại không có nguy hiểm chút nào sao?

Tilly dừng lại một chút, lần nữa quay đầu lại chăm chú nhìn vào mắt Ashes, lần này nàng không tránh né.

- Ta không muốn lại chờ đợi một người nữa.

Người siêu phàm xác nhận ý chí của nàng qua cặp mắt màu xám tro kia.

- Ta biết rồi.

Ashes thở dài một cái, bốn thành viên nhà Wimbledon có phần cố chấp giống nhau.

Nhưng mà có một điều kiện.

- Không được cậy mạnh, gặp ma quỷ phải đặt sự an toàn của mình lên hàng đầu đúng không? Roland đã nói rồi... Thật sự, cũng không phải là ta ngu ngốc, mấy chuyện nhận định tình hình gì đó cần phải dùng trạng thái bình thường mới đúng...

- Ta không nói tới chuyện này.

- Ôi chao!

Tilly hơi ngẩn ra.

- Nói thêm một lần nữa, đây chính là điều kiện của ta.

Sau khi nói xong, Ashes ôm Ngũ Vương Nữ vẫn còn đang sững sờ vào lòng, cúi đầu.

Bình Luận (0)
Comment