Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1153

Chương 1153
Chương 1153

Ngày hôm sau, ga tháp số 9.

Các sĩ quan và người quyết định của mặt trận liên hiệp đã bận rộn hơn một tuần ở Neverwinter cuối cùng cũng về tới sở chỉ huy tiền tuyết.

Song bây giờ, nơi đây không thể coi là tuyền tuyến thật sự được nữa.

Akesha chú ý thấy, trên bản đồ đánh dấu vòng phòng ngự, phòng tuyến đường sắt hầu như đã đến gần phạm vi cách phế tích Taquila mười lăm cây số, đồng thời trong vòng năm kilomet đều bị chia thành những khu vực an toàn màu xanh lá. Mà khu vực phía trước phế tích khoảng ba cây số lại xuất hiện một vùng đỏ tươi, đây chính là thay đổi rõ ràng nhất trong vòng một tuần qua.

- Cuối cùng các ngươi cũng trở về rồi.

Trân châu của Bắc địa Edith vội bước lên nghênh đón, chào mọi người theo nghi thức quân đội.

Quân đội và những người của bộ Tham mưu đều đứng lên, vẻ mặt mừng rỡ hành lễ kính chào. Có lẽ là nhìn thấy người thâm phúc trở về, trong mắt họ đều toát lên vẻ như trút được gánh nặng.

Cảm giác nhẹ nhõm ấy cũng khiến Akesha thở phào, đồng sự còn cười được, chí ít cũng chứng tỏ rằng khu vực nguy hiểm đột nhiên xuất hiện không uy hiếp được kế hoạch The Torch.

- Làm tốt lắm, xem ra mấy hôm nay mọi người đều rất bận rộn.

Iron Axe hài lòng gật đầu, sau đó đi tới trước bản đồ, gõ lên bản đồ nói:

- Ferlin, ngươi báo cáo tình hình đi. Ma quỷ nhận được tiếp viện à?

- Không phải, thưa đại nhân.

Dawn trả lời:

- Đó là con hào mà kẻ địch đào ra.

- Hào?

- Phát hiện động tĩnh của đối phương sớm nhất là tiểu thư Sylvia. Một phần ma quỷ bò ra từ trong sương đỏ thối rữa, sáu ngày trước đã bắt đầu công tác đào vét. Sau đó tiểu thư Lightning xác nhận tình hình, cũng chú ý tới có ma quỷ hoạt động trong hào, cho nên đánh dấu đó là khu vực nguy hiểm.

Iron Axe và Edith, Akesha nhìn nhau:

- Chiến hào?

- Chúng ta cũng cho là như vậy. Bởi vì theo bản đồ vẽ tay của Lightning, tuy trông nó cực kỳ đơn sơ nhưng bố trí đại thể cực kỳ giống với chiến hào trước trận địa của Đệ Nhất Quân. Các hào ngang cách nhau từ mười đến mấy chục mét không đồng đều, còn nối tiếp với rất nhiều hào dọc.

Ferlin mở bản vẽ hơi nguệch ngoạc ra trước mặt mọi người:

- Chỗ khác biệt lớn nhất với chúng ta là, hào dọc mà ma quỷ dùng để rút lui nhiều hơn, hơn nữa cơ bản đều theo một đường, chênh lệch tối đa không quá hai mét, cho nên chỉnh thể trông sẽ ngay ngắn hơn.

- Chúng nó đang học thập nhân loại.

Akasha không khỏi thấp giọng nói.

Nếu coi lời đồn trước trận chiến Thần Ý thứ nhất là sự thật, vậy nghĩa là sau gần ngàn năm, ma quỷ lại một lần nữa mô phỏng theo nhân loại.

- Thú vị đấy.

Edith cân nhắc nhìn bản đồ phác thảo, sau đó cất lời:

- Những hào dọc này có lẽ không phải dùng để rút lui đâu, mà là để tiến công đấy.

- Ừ.

Iron Axe đồng tình nói:

- Đúng là trốn trong hào có thể giảm thiểu xác suất bị mảnh đạn găm trúng nhưng chúng cũng không có vũ khí đối kháng lại với pháo cứ điểm, dựa vào chiến hào cũng không thể thay đổi cục diện, chỉ có đánh vào trận địa Đệ Nhất Quân mới có hy vọng thắng lợi.

- Cho nên chúng mới đào hào dọc gần nhau như vậy sao?

Ferlin cũng phản ứng lại rất nhanh.

- Tụ lại với nhau đúng là tiết kiệm được không ít thời gian đi đường.

- Chúng ta phải đối phó thế nào?

Akesha hỏi.

- Không cần thay đổi gì hết.

Trân châu của Bắc địa cười nhạt:

- Chờ chúng đào đến tầm bắn của pháo thì cho số hiệu sông Black nổ súng là được. Tuy hơi lãng phí nhưng bệ hạ đã chuẩn bị đầy đủ đạn dược cho lần quyết chiến này... Ta muốn xem thử, chúng có thể chống đỡ được lửa đạn, đào hào đến trước mặt chúng ta không.

Iron Axe nhìn về phía Ferlin:

- Gần đây công tác thi công đường sắt vẫn thuận lợi chứ?

- Tần suất những cuộc phản công của kẻ địch dày đặc hơn rất nhiều nhưng tổn thất gây ra không lớn lắm.

Ferlin báo cáo.

- Mad Demon muốn tới gần trận địa gần như là không thể, cho nên chúng hiếm khi tham gia vào đội quân đánh bộ, tập kích chủ yếu là lực lượng Khủng Thú. Nhưng theo số lượng tham gia một lần mười đến mười lăm con, Khủng Thú bay được trong Taquila chắc cũng không còn lại mấy con. Nếu không phải có ma quỷ cấp cao yểm hộ, chúng ta hoàn toàn có thể giữ lại nhiều Khủng Thú hơn.

- Kẻ trảm ma lại xuất hiện à?

Akasha nhíu mày.

- Không chỉ một lần.

Ferlin gật đầu:

- Hơn nữa mỗi lần đầu do nó hấp dẫn hỏa lực của đội súng máy cao xạ, Khủng Thú theo sát phía sau phát động công kích.

Nói đến đây, vẻ mặt hắn trầm xuống.

- Chỉ mỗi khi thấy nó, ta mới cảm nhận được... mình đang chiến đấu cùng một quái vật thực thụ.

- Là sao cơ?

Edith tò mò hỏi.

- Nó thường xen vào trận địa từ trên không ở vị trí phòng thủ yếu nhất, sau khi đáp xuống có thể khiến người đang nhìn chằm chằm vào nó lập tức thất thần trong mấy giây, mà đó còn là những binh sĩ đã đeo đá thần phạt rồi.

Ferlin chậm rãi nói:

- Nếu không có thần thạch bảo vệ, ví như những công nhân trốn trong công sự che chắn nhưng không khống chế được lòng hiếu kỳ của mình, sẽ rơi vào khủng hoảng tột độ. Người cách nó càng gần chịu ảnh hưởng càng nghiêm trọng, mà Khủng Thú chờ đợi trong tầng mây sẽ nhân sơ hở này tập kích bất ngờ. Tuy mỗi lần chiến đấu, Sylvia sẽ báo trước cho tiền tuyến nhưng muốn ngăn chặn mục tiêu đáp xuống từ trên đầu không phải chuyện dễ dàng, huống chi một hai lần bắn trúng cũng không thể gây sát thương chí mạng cho nó. Đến bây giờ, thành quả chiến đấu tốt nhất của chúng ta là cắt đứt một cánh tay của nó sau khi nó đáp xuống đất.

- Xem ra đối phương cũng có lúc không gặp may đấy chứ?

Trân châu của Bắc địa mỉm cười.

- Vấn đề là, vài ngày sau đó khi nó xuất hiện lại lần nữa, cánh tay đã đứt kia lại khôi phục như ban đầu, dường như chưa từng bị đánh trúng.

Ferlin nở nụ cười cay đắng.

- Nếu chỉ là vậy thôi thì cũng chẳng sao, chúng ta có tiểu thư Nanawa mà, không chừng chúng cũng có cách chữa trị đặc biệt nào đó. Nhưng...

- Nhưng gì cơ?

Iron Axe trầm giọng hỏi.

- Binh sĩ của các đội phản ánh với bộ Tham mưu, họ cảm thấy động tác của kẻ trảm ma càng ngày càng khó nắm bắt, tựa như đang dần thích ứng với loại chiến đấu ở trình độ này. Trước đây, một khẩu súng máy là có thể chặn đứng tuyến đường hành động của nó, khiến nó thay đổi phương hướng nhưng bây giờ phải ba đội phối hợp mới làm được. Nếu không có bệ hạ phát minh ra những vũ khí này và đá thần phạt, ta đoán... nó có thể dựa vào sức một mình giết sạch tất cả chúng ta.

- Vào thời đại Hội Liên Hiệp, chúng thật sự đã làm thế.

Akasha cắn răng nói:

- Hơn nữa chỉ cần không chết, chắc chắn có thể phát huy vào lần chiến đấu tiếp theo.

- Chỉ cần... không chết?

- Ma quỷ cấp cao tiến hóa từ trong chiến đấu không ngừng, bị thương càng nặng thì khi trở lại sẽ càng mạnh mẽ hơn. Bất kể là ma lực hay là kỹ xảo chiến đấu cũng đều như vậy. Có rất nhiều người siêu phàm chết trong tay chúng, không những không thể vượt qua cửa ải đó, ngược lại còn khiến chúng nó tiến bộ hơn.

Phù thủy băng nhắm mắt lại.

- Nhưng không phải mỗi ma quỷ đều có thể sống sót sau khi trọng thương, hồi phục trong thời gian ngắn như vậy, chỉ có thể do năng lực của bản thân nó.

- Ý của ngươi là... Một ma quỷ cấp cao đồng thời có cả năng lực nguyền rủa và tự chữa trị sao?

Iron Axe sầm mặt.

- Rất có thể là như vậy.

Khi mở mắt ra lần nữa, trong đôi mắt như hàn băng của Akasha chỉ còn lại sự kiên định:

- Ferlin nói không sai, đó là một con quái vật thực thụ. Nếu để nó yên ổn rút lui thì e rằng sau này sẽ mang đến phiền phức khó mà tưởng tượng nổi cho chúng ta. Phải hủy diệt nó triệt để ở nơi thánh thành sụp đổ này!

Bình Luận (0)
Comment