Khi hai bóng đen vượt qua giữa chiến trường, đẩy đến khu vực năm cây số, trên trận địa Đệ Nhất Quân, khí cầu điều tra bay lên, ngừng nã pháo.
Kẻ trảm ma cũng chú ý tới tình huống này, song nó không thể hiểu được ý đồ trong hành động của nhân loại. Khối cầu lơ lửng chắc có tác dụng bay cao để nhìn xa nhưng buổi tối ngay cả vật thể gần trước mắt còn không thấy được thì bay cao có ích lợi gì đâu?
Thừa dịp hỏa vũ dừng lại, nó hạ lệnh tăng tốc tiến lên.
Sau khi bóng đen vượt qua phạm vi bốn cây số, tiểu đoàn pháo binh hoàn thành công tác chuẩn bị một lượt đạn dược mới nhất và dựng bệ phóng pháo sáng lên.
Sau lần tập kích ban đêm đầu tiên, thành Neverwinter đã chế tạo nhanh một nhóm thiết bị chiếu sáng thô sơ, bản chất không khác biệt nhiều với pháo cối, chỉ gắn thêm dù nhảy vào đuôi đạn, phần đầu đạn đổi thành hỗn hợp bột Magnalium cháy liên tục. Pháo sáng ban đầu có thể dùng cùng nòng pháo với đạn pháo cối nhưng khi thử nghiệm phát hiện, độ sáng và thời gian cháy của đạn cỡ nòng nhỏ không được lý tưởng, cho nên đổi thành khẩu pháo cỡ nòng lớn chuyên dụng. Tuy không thể khiến binh sĩ đạt được tầm xạ kích chuẩn như ban ngày nhưng để thấy được toàn cảnh chiến trường vẫn không có vấn đề gì.
Song Đệ Nhất Quân chưa bao giờ sử dụng nó trong thực chiến. Đây cũng là kiến nghị từ phía bộ Tham mưu.
Khi kẻ địch tới gần phạm vi ba cây số, Iron Axe lập tức ra lệnh phản kích.
- Vâng!
Sau khi cúp điện thoại, Vannah hô lên:
- Pháo sáng, góc lớn nhất, phóng!
Theo mấy tiếng nổ nhỏ vang lên, nền trời đêm đột nhiên tuôn ra mấy chùm sáng chói mắt, ánh lửa màu cam vàng xua tan bóng tối, khiến cả đại địa hiện ra rõ ràng.
Sau đó có càng nhiều pháo sáng bay lên, bùng cháy, rơi xuống...
Trong phạm vi ba kilomet trước trận địa như xuất hiện một loạt mặt trời nhỏ. Tuy chúng không thể xoay chuyển ngày đêm nhưng lại khiến trăng sao khắp trời đều trở nên kém sắc.
Mà trụ đá khổng lồ, nhện quỷ và Mad Demon ẩn trong màn đêm cũng hiện hình.
Dù chỉ có một phạm vi nhỏ cũng đủ để chỉ thị mục tiêu cho hỏa pháo.
Qua một vòng thử bắn, đạn pháo dày đặc rít gào bay về phía sau thần thạch. Khác với bắn bừa không mục đích trước đó, lần nã pháo này hoàn toàn có chuẩn bị. Mà ma quỷ bại lộ vị trí rõ ràng cũng sửng sốt, dường như chúng không biết nên tiếp tục tiến lên hay là lùi về sau thoát khỏi khu vực đột nhiên bị ánh sáng bao phủ, nhất thời giằng co tại chỗ.
Trong khoảnh khắc, tiếng nổ đinh tai nhức óc bao phủ đội ngũ hành quân lộn xộn của kẻ địch.
...
Ursrook nhìn quang cầu hạ xuống từ trên trời, vẻ mặt hờ hững bắt đầu xuất hiện biến hóa.
Giờ nó biết ý nghĩ của việc con người thả khối cầu lơ lửng này ra rồi.
Sáu tháng trước họ còn không đối phó được với tập kích ban đêm, chỉ có thể bị động canh gác trong nơi đóng quân. Mà bây giờ, họ đã nghĩ ra cách đối phó, đồng thời nhịn đến giờ phút này mới thể hiện ra. Bất kể là thủ đoạn hay tâm tính đều không thể coi là đám sâu bọ không gây uy hiếp được nữa.
Nhân loại như vậy... Có thể coi là đối thủ của chúng.
Nhất định phải khiến Vương hiểu ra điều này.
Nó lập tức nhận định.
Đồng thời, Ursrook cũng kiên định với suy nghĩ của mình. Chặt tay khoét mắt của đối phương mới là mục tiêu quan trọng nhất hiện nay. Nếu không đội quân này sẽ mang đến hậu hoạn vô cùng cho kế hoạch khai thác của chủng tộc.
Nó dới mắt xuống dưới chân. Dưới sự oanh tạc của hỏa vũ, trụ đá thần phạt và đội ngũ phía sau đã xảy ra hiện tượng tách rời. Dựa theo suy nghĩ ban đầu, những cây cột này có thể đẩy đến phạm vi công kích của Gravestone. Đến lúc đó lại phối hợp với hai cánh thể nguyên sinh bọc đánh phát động đột kích, lấy đó bù lại khuyết điểm của tầm bắn, khiến sát thương của bộ đội đạt hiệu suất tối đa.
Nhưng bây giờ, khu vực bị soi sáng đã cắt đứt tuyến đường mà đại quân tiến lên, cố đi qua sẽ trở thành bia ngắm cho hỏa vũ. Sau khi mất đi sự yểm hộ của màn đêm, điểm mù bí ẩn trước đó đã biến thành một khoảng đất chết chật hẹp.
Phá hủy những quang cầu này? Không... Rõ ràng thứ này nhân loại có rất nhiều, huống chi trong trận địa còn có người đang nhìn chằm chằm vào nó...
Ursrook chợt nâng cao tốc độ, phóng người lao về phía trận địa đối phương.
Sau khi tránh thoát một đợt bắn phá của hỏa nỗ, nó vọt tới trước một khối cầu lơ lửng, đưa tay túm lấy cổ quan sát viên trước khi hắn nhảy ra khỏi giỏ khí cầu.
Nhìn nhân loại hoảng sợ tột độ, Ursrook mỉm cười dữ tợn, xé hắn thành hai nửa.
Sau đó nó ném thi thể đi, ngẩng đầu phát ra tiếng kêu bén nhọn.
Cùng với thanh âm truyền đi chính là mệnh lệnh tổng tiến công.
Thể nguyên sinh cảm nhận được ý chí của nó, đồng loạt phát ra tiếng kêu tương tự. Chúng chui ra từ chỗ ẩn nấp, phát động tấn công sau cùng về phía trận địa của nhân loại.
Trong khoảnh khắc, đại địa sục sôi.
...
Cuối cùng, chiến đấu cũng quay về phương thức mà Đệ Nhất Quân quen thuộc nhất.
Lượng lớn ma quỷ tuôn ra từ điểm mù, nhát thời dường như khắp nơi đều có bóng dáng của kẻ địch. Pháo sáng không ngừng bay lên chiếu rọi phạm vi ba cây số cuối cùng, pháo cối và súng máy hạng nặng hầu như đồng thời nổ súng, như muốn lật tung cả mặt đất lên.
Có lẽ hai bên đều hiểu rõ ý nghĩa của trận quyết chiến này, một khi tiếp xúc đều không hề nương tay. Hai luồng sức mạnh cứ thế đập vào nhau, lập tức biến bình nguyên thành cảnh thịt nát máu tanh.
Chỉ cần bước vào phạm vi của spear, Mad Demon sẽ ném ra cốt mâu liên tục, đến tận khi cánh tay báo hỏng mới dừng lại. Dù hai chân bị cắt đứt, cơ thể bị đâm xuyên, chúng cũng vẫn kéo lê vết máu xanh tiếp tục tiến về phía trước.
Mà Đệ Nhất Quân cũng không lùi một bước.
Biệt đội súng máy tạt đạn như nước, dù phải đối mặt với châm đá mà nhện quỷ phóng ra cũng không hề né tránh. Sau khi xạ thủ ở vòng ngoài bị đánh bại sẽ lập tức có nhân viên đội mới tiếp nhận công tác của người thương vong. Điều duy nhất có thể khiến họ dừng lại là khoảnh khắc ngắn ngủi khi thay nòng súng hỏng.
Chiến đấu kịch liệt từ nửa đêm kéo dài liên tục đến tảng sáng.
Khi bầu trời dâng lên vầng sáng trắng bạc, mười mấy con Khủng Thú cũng gia nhập chiến trường.
Dưới nắng sớm chiếu rọi, đó chính là cơ hội cuối cùng của ma quỷ.
Lúc này, áp lực trên mặt đất đã giảm mạnh, rất nhiều tiểu đội súng máy nâng cao họng súng, cùng với tiểu đội cao xạ cùng khởi động một mạng lưới phòng ngự không kẽ hở.
Kẻ trảm ma mấy lần nhảy vào trận địa, cố gắng cắt đứt hỏa lực phòng tuyến nhưng đều bị mưa đạn dày đặc buộc phải thối lui.
Cán cân thắng lợi đang dần nghiêng về phía nhân loại.
Đến buổi trưa, tiếng pháo súng dần lắng xuống.
Akesha theo đám Iron Axe đi ra khỏi sở chỉ huy dưới lòng đất, chậm rãi đi tới tuyến đầu trận địa.
Trong không khí vẫn tràn ngập mùi khói súng gay mũi nhưng nàng lại thấy thứ mùi ấy quyến rũ một cách bất ngờ.
Thảo nguyên hôm qua còn xanh um tươi tốt, giờ đã thành một mảnh hỗn độn. Khắp nơi đều là hố bom lồi lõm cùng với thi thể tứ tung.
Máu tươi của kẻ địch chảy xuôi theo đại địa, ngấm vào bùn đất. Mà cỏ cây hoa lá trên đường lại ánh lên sắc lam tối bóng bấy dưới ánh nắng mặt trời.
Xa xa, phế tích Taquila vẫn bị khung xương to lớn chiếm cứ. Song Akasha biết, chiến đấu đến bây giờ, ma quỷ không thể ngăn cản bước tiến của loài người nữa. Họ cách ngày đoạt lại thánh thành chỉ còn một bước chân.
- Chúng ta... thắng rồi!
Không biết người đầu tiên hô to câu này là ai, có lẽ là một binh sĩ bình thường, có lẽ là phù thủy, hoặc là di dân của Taquila... Nhưng cũng không quan trọng, bời vì ngay sau đó, tiếng hò reo chiến thắng đã đồng thanh cất lên, vang khắp cả trận địa.
Đây là thắng lợi chung của nhân loại.