Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1160

Chương 1160
Chương 1160

- Maggie!

Ashes hét lên, đồng thời chắn trước mặt mọi người.

Trả lời nàng là tiếng ho khan liên tục đầy đau đớn.

Dù tình trạng có vẻ cực kỳ gay go nhưng ít ra vẫn còn sống.

- Phản ứng của ngươi rất nhanh, người siêu phàm.

Ma quỷ bày ra vẻ mặt tiếc nuối riêng có ở nhân loại:

- Nếu không có nhát kiếm kia của ngươi, nàng đã chết đi mà không chịu chút đau đớn nào. Nhưng ngươi làm như vậy, trừ việc khiến nàng phải chịu giày vò lâu hơn thì không có nghĩa lý gì hết.

Chọn Maggie làm mục tiêu đầu tiêu cũng không phải trùng hợp. Nhìn ánh mắt của đối phương, Andrea bỗng ý thức được, e rằng đây là một lần hành động đã được sắp đặt kỹ càng. Luận về đơn đả độc đấu, tác dụng mà Maggie tạo ra cực kỳ có hạn nhưng nàng lại là phù thủy duy nhất có thể mang mọi người thoát khỏi khốn cảnh. Một khi diệt trừ nàng đầu tiên, những người khác đều sẽ bị cắt đứt đường lui.

Nàng cắn môi, trộm nhìn về phía sau. Chỉ thấy cây cốt mâu đang cắm trên đầu vai Maggie, máu tươi túa ra nhuộm đỏ một mảng ảo lớn. Chắc đã bị thương tới phổi, khí tức của Maggie có vẻ cực kỳ yếu ớt, không ngừng ho ra bọt máu. Nếu không có Ashes ra tay, e rằng nó đã đâm xuyên qua tim nàng phù thủy.

Song trọng thương đến mức này, dù nàng chưa chết thì cũng không thể dùng năng lực của mình duy trì thuyền cứu hộ ma pháp ổn định được.

Nhưng sao đối phương biết được năng lực của Maggie?

- Ngươi chính là mắt của nhân loại đúng không? Nếu không có ngươi, chúng ta đã chẳng bị hỏa vũ ép đến bước này.

Câu tiếp theo của kẻ trảm ma đã dặp tắt hy vọng của nàng. Đối phương chỉ về phía Sylvia sau đó chuyển hướng qua Andrea:

- Ngươi là thần xạ thủ kia đúng không. Năng lực khiến kẻ khác kiêng kỵ đặt ở bốn trăm năm trước có lẽ chẳng là gì nhưng giờ không chừng còn vướng tay hơn cả người siêu phàm. Cũng may cuối cùng các ngươi đã tụ lại cùng một chỗ.

Nói xong, nó đưa tay phải ra đặt trước ngực:

- Cho phép ta tự giới thiệu bản thân. Ta là Ursrook, quan chỉ huy quân viễn chinh lần này, cũng là người mai táng cho các ngươi.

Không hề nghi ngờ, đây là cái bẫy đã được dự mưu từ lâu.

Sắc mặt Andrea trở nên cực kỳ khó coi.

Bắt đầu từ bao giờ mà kẻ trảm ma lại bằng với dao động ma lực mãnh liệt?

Đúng vậy, từ sau khi đối phương bay tới phía bắc rừng rậm Dodge, tập kích Foliage đang mai phục cách đó hơn mười dặm, đặc trưng nổi bật của nó đã được mọi người nhớ kỹ.

Trên thực tế còn có thể suy ngược về trước lâu hơn.

Khi Lightning lần đầu gặp phải kẻ trảm ma, miêu tả lại mình cảm nhận được ma lực cường đại như thực chất. Nếu mạnh đến mức đó thì ngoài cự ly quan sát có thể bị con mắt ma lực bắt được không phải chuyện đương nhiên sao?

Mà sau đó trong chiến đấu dài đằng đẵng, đối phương không ngừng nhấn mạnh ấn tượng đầu tiên này, bại lộ hành tung của mình dưới sự giám sát của Sylvia, khiến cho mọi người tin chắc vào điều đó.

Nhưng tất cả đều chỉ là biểu hiện giả dối mà kẻ trảm ma ngụy tạo ra.

Nó biến mình thành mồi nhử, hấp dẫn ánh mắt mọi người theo một hướng.

Lẽ nào từ lúc mới bắt đầu, nó đã chuẩn bị cho ngày hôm nay?

Nhưng giả thiết như vậy vốn không thể thành lập. Dù kẻ địch đã nhận ra sự tồn tại của nàng và Sylvia trong trận chiến dốc Northbound, quyết định trừ khử các nàng cho hả giận nhưng để bố trí bẫy rập, ma quỷ cấp cao tự xưng là Ursrook này lại vứt bỏ Taquila, chôn vùi mấy ngàn ma quỷ trong bình nguyên màu mỡ. Nếu nói nó tàn nhẫn vô tình, không quan tâm đến tính mạng của thủ hạ, vậy di tích thánh thành thì sao? Không có mạch khoáng thần thạch, chúng sẽ không thể xây dựng tháp bút, đồng nghĩa với trong bốn trăm năm sau này, ma quỷ hoàn toàn mất đi cơ hội nhúng chàm bình nguyên màu mỡ. Nếu coi đây là trả giá thì cái giá này cũng hơi cao quá rồi.

Các nàng thật sự đáng giá để kẻ địch làm vậy sao?

Andrea chỉ cảm thấy đầu óc hỗn loạn, không rõ manh mối. Mà Sylvia đã hỏi ngay vấn đề mấu chốt.

- Vì sao? Chắc Taquila phải quan trọng hơn chúng ta rất nhiều chứ?

Kẻ trảm ma lại không ra tay ngay mà khẽ lắc đầu:

- Ta không thể nói cho các ngươi biết được.

- Muốn biết đáp án trước khi chết mà cũng không được sao?

- Nhưng các ngươi đã chết đâu.

Giọng Ursrook đầy vẻ giễu cợt:

- Dù thân trong lao lung, các ngươi cũng đâu có từ bỏ, không phải sao?

Nó đang chờ đợi điều gì?

Chờ ma thạch ném mạnh hoàn toàn khôi phục à?

Nhưng cánh tay nó đâu có dấu hiệu réo rút?

Bất kể thế nào, đây cũng là một cơ hội, Andrea nuốt nước bọt. Từ kết quả giao đấu lần trước, Ashes tối đa chỉ có thể tạm thời ngăn chặn kẻ trảm ma, mà ma lực của nàng chẳng còn dư lại bao nhiêu, gộp chung lại cũng không thể nâng cao xác suất thắng lợi lên hơn năm mươi phần trăm. Về phần Sylvia, Carmela và Maggie thì khỏi phải nói, các nàng sẽ chỉ khiến xác suất thắng lợi giảm đi.

Chỗ đột phá duy nhất nằm trên người Lightning.

Đến tận bây giờ nàng vẫn chưa lộ diện, có nghĩa là đã nhận ra bất thường. Nếu có thể đưa số hiệu Seagull đến đây trợ giúp thì các nàng sẽ có khả năng chuyển bại thành thắng.

So với cố gắng chống cự, chẳng bằng hỏi thêm vài vấn đề kéo dài thời gian.

Trong đầu nàng có rất nhiều câu hỏi cần giải đáp.

Nghĩ đến đây, Andrea nhìn về phía kẻ trảm ma, thấp giọng hỏi:

- Ta không hiểu... Dù chúng ta bị biểu hiện giả dối hấp dẫn sự chú ý thì cũng không thể nào bỏ sót một kẻ địch quanh quẩn ở phụ cận được. Trước khi nổ súng, rõ ràng chúng ta đã kiểm tra xung quanh. Nơi này cách Taquila rất xa, nhất thời vốn không thể nào tới kịp. Rốt cuộc ngươi đã trốn ở chỗ nào?

- Trong nửa năm nay, chúng ta đã đào rất nhiều đường hầm nhưng không phải ở tiền tuyến mà là ở hậu phương của Taquila.

Ursrook bình tĩnh nói:

- Cửa vào đường hầm đặt ở trong mỏ thần thạch, khó có thể phát hiện ra được. Mà những lối tắt này được chôn cực sâu, các ngươi bỏ sót cũng là chuyện bình thường.

Nó ngẩng đầu nhìn trời:

- Nhân loại vẫn luôn giám sát khu vực này nhỉ? Hơn nữa cả quãng đường các ngươi cũng không lơ là cảnh giác, gió thổi cỏ lay trên mặt đất đều thu hết vào tầm mắt. Chính là cái suy nghĩ an toàn này mới khiến các ngươi bước vào bẫy rập mà không hay biết gì cả.

Gân đây có đường hầm sao? Andrea mơ hồ cảm thấy bất an.

- Dù ngươi núp dưới lòng đất cũng chỉ là ẩn nấp mà thôi. Muốn tìm kiếm chúng ta trong phạm vi lớn như vậy cũng không phải chuyện dễ dàng. Hơn nữa mấy ngày nay chúng ta thay đổi vị trí rất nhiều lần, làm sao mà ngươi thấy được chúng ta?

- Không phải ta nhìn thấy các ngươi, mà là các ngươi thấy ta.

Kẻ trảm ma nở nụ cười dữ tợn:

- Đúng rồi, trước đó nhìn thấy không chỉ có một người... Cô gái biết bay kia đâu rồi? Nếu các ngươi lưu lại chuẩn bị thì cũng nên chạy tới rồi chứ?

Andrea như rơi vào hầm băng trong nháy mắt.

“Khi ngươi thấy nó, nó cũng sẽ thấy được ngươi”. Đây chính là đặc trưng của Eye Demon cảnh giới. Lẽ nào nàng đã bắn chết một con quỷ thiên nhãn? Nhưng cơ thể của nó phải to lớn hơn hẳn kẻ trảm ma mới đúng. Hay là, Ursrook đã thông qua phương pháp nào đó khiến con ma quỷ phi hành kia có một phần năng lực Eye Demon?

Nhưng những điều này không còn quan trọng nữa. Giờ nàng đã hoàn toàn hiểu được cảm giác bất an trước đó từ đâu mà tới.

Nếu tồn tại đường hầm bí ẩn thì sao có thể chỉ ẩn giấu một mình kẻ trảm ma?

Lý do kẻ địch không ra tay chính là đợi quân cứu viện tới đây. Nó muốn một lưới bắt hết các nàng.

Đúng lúc này, vô số viên đạn rít gào bay ra từ trong rừng cây, phóng về phía Ursrook.

Ursrook trực tiếp bay lên, không tốn chút sức lực nào né tránh hết loạt đạn tập kích. Tốc độ mảnh đạn không giảm, lao vào trong rừng cây, phát ra tiếng nổ kịch liệt.

Không chờ sóng khí nóng rực lắng xuống, một tràng tiếng súng liên thanh theo sát phía sau, bao phủ vị trí của kẻ trảm ma.

Ursrook bị ép bay lên lần nữa, đồng thời trên người tỏa ra một luồng lam quang.

- Phù thủy thần phạt tới.

Sylvia mừng rỡ nói.

- Các ngươi không sao chứ?

Zoe dẫn đầu lao ra khỏi bóng cây, đứng giữa kẻ địch và tiểu đội mai phục, bảy phù thủy thần phạt khác theo sau, vây quanh bảo vệ đoàn người.

- Đi mau, chúng ta phải rời khỏi đây.

Nhưng trái tim Andrea đã treo lên cổ họng, nàng không thèm giải thích mà hét to với những người khác.

Giờ phút này, Ursrook cũng giơ tay lên.

Từ xa vang lên hai tiếng vù vù trầm thấp.

Sylvia lập tức biến sắc. Âm thanh này đại biểu cho điều gì, không ai hiểu rõ hơn nàng:

- Cẩn thận, là nhện quỷ.

Hai trụ đá xanh đen bay đến trên đỉnh đầu mọi người trong nháy mắt. Theo tiếng vang trầm đục, châm dài chi chít rơi vào nơi đột kích.

Andrea ngưng tụ chút ma lực cuối cùng, gia tốc không khí trước mặt đến cực hạn, đẩy mạnh về phía bầu trời.

Nhưng không có chuyện gì xảy ra hết, một bóng đen quét qua, đánh nát bấy ma lực vừa ngưng tụ ra.

Kẻ trảm ma phát động khu vực cấm.

Elana cách nàng gần nhất phi thân nhảy ra, ôm lấy nàng lăn về phía đại thụ bên cạnh.

Tất cả đều xảy ra tỏng nháy mắt.

Andrea cảm thấy mình như đang bay, toàn bộ thế giới xoay tròn. Đợi đến khi rơi xuống đất, nàng mới phát hiện ra hai chân của mình đã mất đi tri giác.

Bình Luận (0)
Comment