- Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm đoàng --!
Điện quang chớp hiện trong vòng xoáy mây đen đặc quánh, dần dần áp sát về phía trung tâm, mưa lớn dưới sự càn quét của cuồng phong đổ trút xuống mặt đất, trong rừng nổi lên một tầng mưa bụi mông lung. Ma quỷ đại quân mới thăng cấp dán dính chặt lên trên Siêu Phàm, giống như hai pho tượng điêu khắc hoà hợp.
Ma lực mãnh liệt hoàn toàn bao vây Ashes, thậm chí xung quanh cơ thể nàng còn xuất hiện ánh sáng kim sắc lung linh.
Đây là mục tiêu mà Thần Ý nhắm đến--
Nàng tự biến mình thành một lưỡi dao sắc.
- Đây chính là sự giẫy giụa cuối cùng của ngươi sao?
Ursrook gầm vang:
- Muốn dùng cách này để đồng quy vu tận với ta, quả thật là quá ngu xuẩn!-
- Ta sẽ không… buông tay.
Ashes chật vật nói. Dưới tình cảnh nửa bên ngực bị đâm xuyên, đến hô hấp cũng trở nên khó khăn, máu huyết chảy ngược vào khí quản, trong lỗ mũi tràn đầy mùi vị rỉ sét tanh nồng.
Năm phút...nàng không ngừng tự nhủ bản thân, chỉ cần năm phút là được.
Về mặt sức mạnh đối phương và nàng vốn không có chênh lệch, chỉ cần không lơi lỏng hai tay thì cơ bản là không thể thoát khỏi trói buộc của nàng.
- Ngươi cho rằng ta sẽ dùng sức mạnh để phân định thắng bại với ngươi sao?
Nước mưa đập xuống nét mặt của Ursrook càng thêm dữ tợn:
- Nhìn thì như ngươi đang giam cầm ta, nhưng thực chất đây chỉ là lồng giam ngươi tạo ra cho chính ngươi!
Nói rồi từ trong lòng ngực nó vung thẳng ra mấy luồng sáng đen, giống như xúc tu đâm vào trong cơ thể Ashes.
Nàng nhất thời không nhịn được phát ra tiếng kêu đau đớn.
Vốn cho rằng sẽ không có bất kỳ cảm giác nào thống khổ hơn việc bị ma lực phản phệ, nhưng đau đớn do ánh sáng đen này mang lại thiêu đốt thân thể cao hơn gấp mấy lần! giống như có vô số cây kim nhỏ dọc theo mạch máu đâm thẳng vào đại não, nếu như không phải lúc nãy nàng đã không ngừng cảnh cáo bản thân dù thế nào cũng không được mất đi ý thức, chỉ e là lúc này nàng đã rơi vào bất tỉnh.
Nhưng mà cảm giác đau đớn khó chịu chỉ mới bắt đầu -- đường văn hắc quang từ vị trí đâm vào bắt đầu từ chút một lan tràn ra tứ phía, da thịt ở chỗ nó đi đến nhẹ nhô lên, giống như có thứ gì đó đang ngọ nguậy trong cơ thể.
Ashes ho ra một ngụm máu tươi:
- Ngươi... khụ khụ... đã làm gì?
- Chút tài mọn, cũng chứng minh cho sự chênh lệch khống chế và lý giải ma lực giữa ta và ngươi.
Ursrook ghé bên tai Ashes:
- Thành thật mà nói ta phải cảm ơn ngươi, nếu không có cuộc chiến này, ta cũng không thể thăng cấp nhanh như vậy. Hiện tại, ngươi lại dâng bản thân đến trước mặt ta -- ta rất mong chờ, sau khi hoàn toàn đánh bại ngươi, ta có thể tăng lên đến cấp bậc nào!
Ashes đột nhiên ý thức được, đây là một loại hình thức khác của xâm thực, bộ phận bị hắc văn bao trùm đã hoàn toàn mất đi cảm giác, giống như không còn thuộc về nàng vậy. Nàng cắn toác môi, dốc hết sực vận chuyển ma lực trong cơ thể, không mong có được phản lực giống như kẻ địch, chỉ hi vọng có thể ngăn cản được sự xâm nhập ma lực từ đối phương.
- Ngươi… Đừng mơ tưởng khống chế được ta!
Dưới sự xung kích kịch liệt từ hai cỗ ma lực, vẻ mặt Ursrook dần méo mó, thân thể mới có được của hắn đột nhiên căng phồng ra, thể tích nhanh chóng vượt qua tự thân, biến thành một đống bướu thịt cồng kềnh xấu xí— giống như một nửa thân thể của lãnh chúa địa ngục miễn cưỡng chắp vá lại với hắn ta, nom dị dạng hết sức.
Có điều ngay cả như vậy thì xâm thực cũng chỉ dừng lại chốc lát mà thôi, dù tốc độ khuếch trương của hắc văn có chậm lại chút ít, nhưng vẫn tiến vào bên trong từng chút một như cũ, một bộ phận trong đó đã bò lên đến cổ của Ashes.
- Nghị lực rất đáng khen.
Ursrook nở nụ cười tàn nhẫn, hắn ta thời khắc này khác hẳn dáng vẻ lúc trước tựa hồ như hai người—cơ thể dị hoá không chỉ vặn vẹo méo mó gương mặt của Đại Quân Ma Quỷ, còn khiến hắn ta mất đi hình dạng con người, nhìn từ góc độ nào đi nữa cũng không khác gì quái vật:
- Nhưng cái này có ích lợi gì chứ?-
- Ta... sẽ không… --
- Sẽ không bỏ cuộc sao? Bất khuất, nỗ lực, tín niệm, kiên trì...chẳng qua chỉ là cách nói của kẻ yếu tự an ủi chính mình mà thôi. Trên bước đường đấu võ để sinh tồn, ai có thể dễ dàng nhận thua chứ? Đáng tiếc là chỉ dựa vào chút ít này cũng không thể thay đổi được gì, nếu chỉ treo mấy lời nói này bên mép, là có thể khiến cho chủng tộc tiếp nối về sau, vậy cũng có phần quá dễ dàng rồi đó!
Cơn đau kịch liệt thay phiên nhau tấn công vào não Ashes, nàng há há miệng lại không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Vòng xoáy khuấy động trên đỉnh đầu đã thành hình, hào quang kim sắc lấp lánh bên trong, nàng lại cảm thấy sức mạnh đó cách mình càng ngày càng xa vời vợi.
- Bất luận là tính nhẫn nại với ma lực, hay là thích ứng ma lực đều cần phải có thọ mệnh lâu dài, bọn ta ở trên các ngươi rất xa, khoảng cách chênh lệch giống như chim muông với sâu bọ, dù cho có giãy giụa thế nào, cũng không thể bù đắp được khoảng cách này! hai cuộc chiến Thần Ý đã chứng minh chuyện này!
Ursrook chậm rãi nhấc nàng lên, cao giọng nói giống như đang tuyên phán kết cục cuối cùng dành cho nàng vậy:
- Cho nên an tâm chết ở đây đi, muốn trách thì trách ngươi đã sinh ra trên người nhân loại yếu đuối --
- Đừng có -- xem thường -- nhân loại --!
Bỗng nhiên từ trong mưa gió truyền đến tiếng gào thét trong trẻo. Âm thanh này vô cùng quen thuộc, khiến Ashes trong phút chốc đã khôi phục một chút tỉnh táo.
Là… Lightning!
Chỉ thấy đối phương kéo một vệt sương dài dằng dặc trong màn mưa, xoẹt qua phía sau bụi cây khô nám đen, xông thẳng về phía Ursrook.
Trong lòng nàng tựa hồ đang ôm thứ gì đó.
Ashes chớp chớp mắt.
Đó chính là... ba mảnh lựu đạn?
- Sâu bọ, ngươi là đang tìm chết!
Ursrook trong phút chốc khai triển lĩnh vực cấm ma pháp.
Ngay khoảnh khắc hắc quang sắp chạm đến Lightning, người ở phía sau buông hai tay ra, thay đổi phương hướng bay của bản thân.
Nàng tách mình khỏi lựu đạn --
Dù không có năng lực thì quán tính vẫn cứ tồn tại, sau khi rời khỏi vòng tay của Lightning, lưu đạn giương cánh ở đuôi ra, đà bay không giảm lao về phía Ursrook.
- Ngươi --!
Đại quân ma quỷ nhe răng trợn mắt, dốc hết toàn bộ ma lực trên người dựng lên lá chắn màu xanh da trời.
Một khắc tiếp theo, ba đoá hoa lửa nở rộ bên ngoài lá chắn, nhưng đây chẳng qua chỉ là khúc nhạc dạo đầu của sự huỷ diệt. Năng lượng nóng bức hầm hập tụ hội bao trùm đầu đạn hình mũi khoan thành một chuỗi phóng xạ chói mắt đến cực điểm, va chạm trực tiếp lên trên lá chắn, khiến nó giống như thuỷ tinh vang lên một tiếng mà vỡ nát. Sau khi xuyên phá phòng ngự, chuỗi phóng xạ giống như dao nóng cắt bơ vàng rạch cơ thể đột biến của Ursrook, xoắn nát bướu thịt buông thõng sau lưng hắn thành một đống bùn nát.
Mà viên ma thạch lấy được từ trên người ma quỷ cấp cao dưới đòn đánh này cũng triệt để vỡ vụn.
Ursrook ngửa đầu kêu lên thảm thiết!
Hắc văn đang lan tràn lập tức co rụt trở lại, Ashes cảm thấy đau đớn trên cơ thể chợt biến mất, ý thức lại trở về trong tâm trí.
Nàng không chút do dự khởi động Thần Ý đã tích luỹ từ lâu.
Đối phương ý thức được tình hình không ổn, hô một tiếng muốn hất văng phù thuỷ trước mặt ra, nhưng hai tay Ashes khoá chặt cơ thể Ursrook, đương nhiên sẽ không cho có được cơ hội này.
- Ngươi nói không sai, nhân loại quả thực yếu đuối... nhưng dù như thế. Bọn ta cũng sẽ tiếp tục bước trên con đường này, không cần biết trước mặt có khiêu chiến thế nào, bọn ta cũng sẽ không lùi bước.
Nàng dừng lại một chốc, lộ ra tia tươi cười:
- Bởi vì có người đã đứng ở phía trước, chỉ rõ phương hướng cho bọn ta.
Đón lấy sấm sét kim sắc che khuất thiên không xuyên qua chân trời!
Trong cơ hồ hào quang nóng bức, Ursrook hoàn toàn bốc hơi, không còn lưu lại bất kỳ vết tích từng tồn tại nào.
Tiếng sấm nổ ầm vang vọng trên bầu trời bình nguyên màu mỡ, rất lâu vẫn chưa tiêu tan.
Sau khi Thần Ý dập tắt, trên mặt đất trống rỗng chỉ còn lại một mình Ashes.
Lightning cắn chặt răng, chậm rãi bò dậy khỏi mặt đất—thời khắc đầu đụng vào lãnh vực của ma quỷ, nàng đổi từ bay thẳng sang bay nghiêng, giống như một cục đá bị quăng ra ngoài với tốc độ cao. May mắn là, kẻ thù đã đặt phần lớn tinh lực lên trên lá chắn phòng ngự, nàng trước khi chạm đất đã thoát khỏi trói buộc của hắc quang, vào một giây cuối cùng kịp thời tạo ra ma lực đồng điệu.
Kết quả là bị gãy một cánh tay, nửa bên người bị ma sát máu thịt bê bết.
Nàng khập khà khập khiễng đi đến bên cạnh Ashes, miễn cưỡng nở một nụ cười:
- Cuối cùng.... đã thắng rồi.
- Ừm, nhờ có ngươi. Thành thật mà nói, ta không ngờ ngươi sẽ quay lại.
- Đây gọi là giác quan thứ sáu của nhà thám hiểm kiệt xuất, luôn có thể xuất hiện vào thời khắc quan trọng nhất—- Lightning nói đến đây bỗng nhiên sững sờ, nàng phát hiện dáng vẻ của đối phương có vẻ không đúng lắm:
- Ê, ngươi... bị làm sao vậy?
Ashes cúi đầu liếc nhìn về phía cánh tay đã trở nên tái nhợt của bản thân:
- Có lẽ... đây chính là cái giá của việc thiêu đốt chính mình?
- Thiêu đốt chính mình -- là sao?
Lightning không khỏi sửng sốt, Siêu Phàm trước mắt đang dần dần hư hoá, mái tóc dài theo gió dần bạc trắng, phảng phất nàng đã không còn là thực thể, mà là ảo ảnh tạo thành từ vô số đom đóm.
- Nếu như chúng ta khát khao dùng ma lực để thực hiện một mục đích nào đó, nó sẽ dẫn dắt chúng ta đến phương hướng đó -- mà ta đại khái hướng hắn cưỡng cầu thứ sức mạnh vượt xa năng lực chịu đựng của ta...
Ashes dịu dàng nói:
- Hoá ra hoàn toàn dung hợp với ma lực sẽ biến thành dáng vẻ này... không phải biến thành quái vật, như thế này tựa hồ cũng không tệ.-
- Ngươi, ngươi rốt cuộc là đang nói gì vậy.
Lightning muốn nắm lấy tay nàng, lại chỉ vung ra một trận cát bụi bay lả tả.
- Ashes, nói với ta đi! Ta phải làm thế nào mới tốt đây?
- Nói với Tilly, ta thích nàng ấy.
Mây đen trên bầu trời tản đi, ánh mặt trời xuyên qua tầng không, lần nữa toả chiếu xuống mặt đất. Ở trong ngàn vạn cột sáng, Ashes nhắm chặt hai mắt, tan theo cơn gió.
Lightning đưa tay ôm về phía nàng đứng, nhưng lại không thể giữ lại thứ gì, cô gái nhỏ một tay ôm trước ngực, khóc không thành tiếng.
....
Nhìn vào màn đêm đen kịt, Lam thở dài một hơi, mí mắt rũ xuống.
Silent Disaster hồi lâu, nàng mới đóng cửa sổ, khẽ khàng cất tiếng nỉ non -- giống như là đang hỏi thăm người khác, lại giống như đang tự nhủ với chính mình.
- Rốt cuộc là ngươi đang mong chờ điều gì?
- Không còn điều gì đáng do dự nữa sao?
- Phải nhanh lên một chút, chúng ta... không còn thời gian nữa rồi.
Âm thanh cuối cùng mang theo một tiếng thở dài, đông đặc trong thời gian trì trệ.