Trước khi bình tĩnh lại, Tilly đã khóc liên tục trong gần một giờ. Khi Roland đặt nàng xuống ghế sofa, hắn nhận ra rằng nàng đã ngủ. Khi cả hai chia tay, hai người nước mắt nhầy nhụa thậm chí ở quần áo của cả hai còn kéo ra vài vệt nước mũi.
Roland nghĩ bộ dạng “đoan trang” như vậy đương nhiên không tiện để cho Maleficent đang ngủ nhìn thấy, cuối cùng gọi Anna và cùng với nàng bế Tilly lên phòng ngủ lớn trên lầu ba thành bảo.
Sau khi lau má, hơi thở của Tilly đã trở lại nhịp nhàng, nhưng vẫn chưa hề có dấu hiệu tỉnh lại, điều này cho thấy nàng thực sự rất mệt. Việc dựa vào nàngng việc bận rộn làm tê liệt bản thân cũng không có gì lạ, liệu pháp trị liệu bằng cơn sốc như vậy cũng không phải là hiếm, chỉ sợ sau khi biết tin Ashes hy sinh, nàng đã không có giờ phút nghỉ ngơi tốt.
- Đêm nay ngươi ngủ với nàng đi.
Roland thở dài:
- Những thời điểm như thế này sợ nhất là ở một mình. Hiện tại có thể chăm sóc nàng cũng chỉ có một mình ngươi.
- Đừng lo lắng, ta có thể cảm nhận được một phần tâm trạng của nàng và biết nên làm như thế nào.
Anna nhẹ nhàng gật đầu:
-Vậy còn ngươi?
-Ta đến Biên Thùy Thành thứ ba để ngủ, dù sao thì ta cũng đã ở đó mấy ngày rồi, ở nhiều thêm một ngày cũng được.
Roland trả lời:
- Hơn nữa tin tức về chiến thắng của hành động The Torch cũng có thể cho các nàng biết sớm một chút. Ta nghĩ các phù thủy cổ đã chờ đợi ngày này từ rất lâu rồi.
- Ừm.
Anna đi tới và hôn lên má hắn:
- Tuy rằng ta không muốn ngươi rời đi, nhưng việc này này quả thực càng quan trọng hơn.
- Xin lỗi, hiếm khi ngươi trở về từ tiền tuyến.
- Đừng nói những lời ngu ngốc. Bệ hạ của ta, tương lai còn rất dài.
Khi Roland bước tới cửa, Anna lại ngăn hắn lại.
- Đúng rồi, đừng quên gọi Nightingale theo.
Nàng nghiêm túc nói:
- Người duy nhất trong thành phố này không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn là ngươi.
Nhìn vào đôi mắt trong suốt của đối phương, Roland đáp ứng và đóng cửa lại.
...
Ngay khi hắn bước vào Biên Thùy Thành đệ tam và mang theo một đội thân vệ, Pasha lần đầu tiên xuất hiện trước mặt hắn.
-Bệ hạ, tiền tuyến có tin tức gì không? Tình huống thế nào?
Từ những xúc tu đang đung đưa có thể nói lên tâm trạng bồn chồn, bất ổn của nàng lúc này.
Roland cũng không có ý định thừa nước đục thả câu, thẳng thừng đáp:
- Chúng ta đã thắng lợi toàn diện. Yêu ma quỷ quái ở bình nguyên đã bị diệt trừ, yêu ma giết người cũng không thể chạy thoát, hiện tại Taquila đã nằm trong khống chế của Đệ Nhất Quân.
Các xúc tu của Pasha trong phút chốc im lặng.
Sau khi im lặng khoảng vài giây, nàng phấn khích nói:
- Đây có phải là sự thật không! Bệ hạ, xin thứ lỗi cho sự thất lễ của ta... Ta không đang hoài nghi ngài, ta thực sự không biết nên nói gì cho phải, ngài có thể nói cho ta biết càng nhiều chi tiết hơn không?
Sau hơn bốn trăm năm luyện khí, hiếm có thứ gì có thể thay đổi cảm xúc của những phù thủycấp cao này đến vậy. Đây là lần đầu tiên Roland thấy Pasha mất bình tĩnh như thế:
-Tất nhiên rồi. Nhưng…
- Cảm ơn bệ hạ, ta sẽ đi báo tin vui này cho cho mọi người!
Tuy nhiên, trước khi hắn nói xong, Pasha đã vụt một tiếng và biến mất trên đỉnh hang.
Roland sững sờ trong chốc lát, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Chờ khi hắn bước vào đại sảnh dưới lòng đất, không chỉ có Pasha, Alethea và Celine, mà tất cả những phù thủy thần phạt đều đã tụ tập ở trung tâm đại điện và xếp thành một hàng thẳng thắng với vẻ mặt mong đợi chờ hắn mở miệng.
Điều này khiến cho Roland gặp khó khăn trong việc bổ sung nửa câu sau.
- Hãy thuận theo tự nhiên đi.
Nightingale nhỏ giọng nhắc nhở:
- Hoặc sau đó, sử dụng ý thức để trao đổi với Pasha và những người khác.
Cũng chỉ có thể như vậy thôi. Hắn gật đầu, tiến lên từng bước, bắt đầu kể lại đại khái quá trình và kết quả của trận chiến cuối cùng. Mặc dù báo cáo thống kê chi tiết chưa được công bố và Foliage kể lại còn rất nhiều thiếu sót, nhưng được và mất của những số liệu đó cũng không quan trọng đối với họ.
Đối với nhóm người sống sót đã mong chờ hơn bốn thế kỷ này mà nói chiến thắng mới là điều quan trọng nhất.
Vào lúc hắn nói xong tin tức này, đám đông đã sôi sục.
Tiếng hoan hô không dứt bên tai, nhiều phù thủy bật khóc, nhưng dù khóc hay cười thì những gì mọi người thể hiện đều chung một cảm xúc.
Một niềm vui sướng vỡ òa sau hàng trăm năm im ắng.
- Xin hãy tha thứ cho việc ta từng đối với ngài thất lễ và mạo phạm.
Alethea chủ động đi tới phía trước hắn, rũ xúc tu xuống thật sâu và nói:
- Từ hôm nay trở đi, mặt trận thống nhất không còn cần tồn tại. Ngài là người thống trị duy nhất của Taquila và đó cũng là ý nguyện của chúng tôi.
Pasha và Celine không ngắt lời, dường như ngầm đồng ý với tuyên bố của nàng.
Điều này cũng có nghĩa là Taquila sẽ tồn tại như một phần không thể thiếu của vương quốc Greyfort trong tương lai.
Sau khi Roland gật đầu đồng ý, Alethea một lần dựng lên xúc tu của mình.
- Còn một điều nữa ta phải nói với các ngươi.
Hắn tập trung tinh thần và nói với ba người về tin tức của Elena.
- Thật không… Vốn dĩ là nàng ấy.
Pasha chậm rãi nói.
Trước sự ngạc nhiên của Roland, các nàng cũng không thể hiện quá nhiều dao động cảm xúc.
- Các ngươi… Đã biết rồi?
Hắn không nhịn được hỏi.
- Không, chỉ là chúng ta đã chuẩn bị từ sớm mà thôi.
Alethea thản nhiên nói:
-Tiểu đội phục kích bị ma quỷ có mưu tính vây quanh từ trước, nếu ở thời đại Hội Liên Hợi, căn bản không có khả năng sống sót. Thật may mắn vì có thể cứu lấy mọi người với một cái giá như vậy.
-Có thể ngài không hiểu nhưng cái chết là chuyện thường tình đối với bọn ta.
Celine nói tiếp:
-Dù sao tất cả mọi người đều tự nguyện thông qua sự hợp nhất của dụng cụ linh hồn và vật dẫn để sống sót. Quá trình này tương đương với việc sàng lọc qua một lần trước cái chết, chưa kể đến những thất bại thảm hại mà chúng ta phải đối mặt trong trận chiến Thần Ý. Điều duy nhất chúng ta sợ là cái chết vô nghĩa.
-Mà Elena chỉ đưa ra lựa chọn mà mọi chiến binh Taquila sẽ thực hiện.
Alethea cuối cùng nói:
-Cho nên, ngài không cần phải lo lắng về điều đó.
Vậy... đây là được an ủi sao?
Roland khá xúc động, trong một lúc hắn không biết phải nói gì .
-Tất nhiên điều này không có nghĩa là chúng ta sẽ không buồn về sự ra đi của những người bạn của bản thân, nhưng chiến tranh đã dạy chúng ta sự khắc chế.
Pasha nhìn những phù thủy vẫn đang ăn mừng:
-Ta sẽ kể cho các nàng về điều này. Nhưng vào lúc này, hãy để cho các nàng ấy tận hưởng niềm vui chiến thắng một cách trọn vẹn nhất.
...
Năm ngày sau.
Khi quân tiền tuyến lần lượt quay trở lại, tin tức về chiến thắng của Bắc Phạt quân dần dần được truyền bá ở Neverwinter.
Mặc dù nó không trực quan và gây sốc như đánh bại thú triều hay công tước Llane, cũng không khiến cả thành phố ăn mừng, nhưng người dân vẫn xâu chuỗi lại bộ mặt thật của kẻ thù từ gia đình và những người hàng xóm khi tòng quân trở về. Hung tàn, mạnh mẽ và không sợ chết, nó vượt xa những gì chủng hỗn hợp và hiệp sĩ công tước có thể sánh được. Hơn nữa theo lời kể của những người chứng kiến trong sự kiện Khủng Thú tập kích, hình ảnh một kẻ thù hùng mạnh hoàn toàn phù hợp với hình tượng ác quỷ dưới địa ngục dần được dựng lên.
Cũng có người phóng đại nó thành một con quái vật tai họa trong truyền thuyết, thân cao hơn một trăm mét và phun ra lửa. Tin tức đó chóng trở thành một trong những chủ đề nóng nhất trên các phố lớn ngõ nhỏ.
Cho dù có một kẻ thù như vậy, nhưng vẫn bị Đệ Nhất Quân đánh bại như trước, không những thế còn bị tiêu diệt một cách quyết đoán từ cách xa hàng ngàn dặm. Kiểu nói hùng hồn này đã truyền cảm hứng rất lớn cho dân chúng. Nếu ngay cả ma quỷ từ địa ngục cũng không thể cạnh tranh với quân đội Greyfort, còn ai khác là đối thủ của bọn họ?
“Tuần báo Greyfort” cũng đồng thời phát huy sức mạnh, bắt đầu công khai lời kể của những người lính tiền tuyến trên những trang báo và khôi phục lại toàn bộ quá trình chiến tranh.
Trong lúc nhất thời, khẩu hiệu báo danh vào Đệ Nhất Quân và mở mang lãnh thổ cho bệ hạ đã hoàn toàn phổ biến.
Nhưng tầng lớp cấp cao ở Neverwinter biết rất rõ sự khiêu chiến thực sự mà họ sắp phải đối mặt là gì.
Nghĩa trang công cộng thành Tây.
Kể từ khi bia mộ đầu tiên hạ xuống vào trăng máu cách đây năm năm, khu đất hoang cỏ dại mọc um tùm này nay đã trở thành một công viên nghĩa trang phủ đầy cây xanh.
Ngày nay, bốn trăm hai mươi sáu bia mộ khác đã được thêm vào nơi này.
Phần lớn chúng nó đều trống bên dưới, do sức chuyên chở hạn chế không thể chở hết thi thể về, nhưng cũng không ai có cảm giác những người hy sinh đã bị vứt bỏ. Những cái tên trên bia mộ ghi lại công huân và vinh dự của họ.
Tấm bia của Ashes của Elena đã nằm trong số đó.
Giống như những tấm bia đá khác, chúng trông không có gì khác biệt, điểm khác biệt duy nhất là có một chuôi kiếm được cắm ở phía trước mộ Ashes.
-Cúi chào!
Iron Axe cao giọng nói, sau đó mạnh mẽ giơ cánh tay lên.
Tất cả các binh sĩ cao giai đều chào theo nghi thức quân đội ngay cả khi cấp bậc và địa vị của họ cao hơn đại đa số binh lính.
Đây là một lời tri ân, nhưng cũng là một lời nhắc nhở.
Trận chiến quyết định số phận Thần Ý còn lâu mới kết thúc.
Sau tang lễ, Roland lập tức gọi điện thoại cho Barov:
-Triệu tập tất cả các đại thần, ta có nhiệm vụ mới phải bàn giao.
Thử thách chỉ mới bắt đầu.