Sáng sớm hôm sau, Lightning nói dự định của mình cho Macy, hai người họ thảo luận sơ qua rồi quyết định sẽ không lục soát kĩ khu rừng đá nữa, họ đi nhanh hơn, bay thẳng qua thung lũng.
Cho dù có phát hiện mới hay không, thì sau khi hoàn thành việc vẽ bản đồ địa hình của khu này xong thì đều phải về Snowy Ridge ở Neverwinter, tụ họp cùng phù thuỷ Taquila.
Lúc này, mặt trời mới vừa lộ ra ở nơi chân trời, một màn sương hiện lên giữa những dãy núi, làn nước chảy cuồn cuộn tạo thành những đường màu trắng ngà có thể nhìn được bằng mắt thường, đó là vết tích của trận lũ đêm qua để lại. Cùng với mặt đất dần nâng cao lên, phần màu trắng trong tầm mắt của hắn cũng ngày càng nhiều lên, đến khi nó lan ra khắp đất trời. Thung lũng tách giãn lớn thì bị tuyết phủ trắng lên. Nhìn từ xa cứ như là một cái bát sứ trắng khổng lồ đang úp ngược lại.
Theo dự đoán, nó cách vương quốc Neverwinter khoảng ba trăm ki lô mét, diện tích của nó cũng phải bằng cả cái Cực Nam cảnh. Bản đồ Dawning Realm của Hội Liên Hợp cũng có ghi chép về nơi này, họ cho rằng nơi này được hình thành sau khi núi lửa phun trào, nhưng mà bây giờ thì nó đã ngủ yên rồi.
Lightning cũng từng thấy lưu huỳnh và khói phun ra từ núi lưa suốt cả ngày trên đảo Searing Flame. Chỉ là quy mô nhỏ hơn dãy núi này rất rất nhiều.
Sau hai tiếng, đoàn thám hiểm đã đến gần khu thung lũng giãn tách lớn rồi.
Địa hình hoành tráng, đặc biệt ấy cuối cùng cũng xuất hiện trước mắt hai người họ.
- Lớn… lớn quá.
Macy đập đập đôi cánh, nói với vẻ rất kinh ngạc.
- Cảm giác có thể nhét được cả một vương quốc vào cái lỗ hổng này ấy chứ.
Lightning bất giác gật đầu, nàng cứ tưởng thực ra thung lũng giãn tách lớn chẳng qua chỉ là một mảnh đất bị tách ra thôi, địa hình ở một vài nơi tương tự chắc chắn không có núi nhô lên mà bề mặt cứ như bị một thứ gì đó đập xuống tạo thành một cái hố vậy. Lớp đá cong lên tạo thành một vách núi không có quy luật gì cả. Nhìn từ trên cao xuống, trông nó cứ như một vết sẹo trên mặt đất vậy.
Nếu như đây là một lỗ hổng được tạo ra sau khi phun trào, thế thì động tĩnh khi đó phải kinh khủng đến mức nào?
Hai người họ xuống thấp hơn rồi dừng lại ở độ cao cách mặt đất khoảng hai, ba ki-lô-mét. Để bảo đảm an toàn, thường thì người mở đầu trận đấu sẽ là Macy, dù sao thì nàng có thể hoàn toàn hòa mình vào môi trường, cho dù là bị kẻ địch nhìn thấy thì cũng chưa chắc đã nhận ra được.
- Nghe cho kỹ đây,
Lightning đặn dò.
- Đừng vào sâu trong hang động, đi men theo thung lũng một vòng rồi về. Nếu phát hiện ra điều gì dị thường thì cũng tuyệt đối không được đi một mình.
- Nhất định phải báo cáo với đoàn trưởng trước rồi cùng thực hiện hành động tiếp theo.
Macy ngắt lời.
- Ta biết rồi ta biết rồi. Ngươi đã nói rất nhiều lần rồi. Y như Roland bệ hạ vậy.
- Hửm? Vậy sao?
Lightning hơi ngại, nàng vuốt vuốt gáy, nhớ lúc trước Roland cũng từng dặn dò nàng như vậy. Nàng còn muốn kêu ca với mấy người trong đoàn, một nhà thám hiểm thiên tài đương nhiên sẽ biết cách đưa ra phán đoán hợp lý nhất, đâu cần phải dặn dò tới dặn dò lui như vậy chứ. Bây giờ nhớ lại, lúc đó đúng là nàng có hơi trẻ con.
- Khụ khụ, tóm lại là chuyện này nói nhiều cũng đâu có gì xấu. Ta sẽ ở lại đây, tiện thì lục soát khu vực gần đây luôn, cũng không vượt quá một ki-lô-mét đâu, đi trong khoảng ba mươi phút thôi, hiểu chưa?
- Không thành vấn đề.
- Tốt lắm, đi đi.
Lightning vỗ vỗ vào vai nàng.
- Macy, xuất phát đi.
Nàng vỗ cánh, bay về nơi chính giữa thung lũng giãn tách lớn.
Mãi đến khi hình bóng của nàng biến mất hoàn toàn trong tầm mắt, Lightning mới không nhìn nữa, quan sát xung quanh thật kỹ càng.
Cú tuyết là loài chim rất phổ biến ở nơi nay, nó là một chủng thuộc loài chim ưng đầu mèo. Nó hoạt động cả ngày lẫn đêm, thị lực cũng rất tốt. Chỉ cần không có hành vi quá đáng quá thì sẽ không có việc gì ngoài ý muốn đâu. Ngược lại, nàng dễ bị lộ hơn nhiều. Chỗ này toàn là băng tuyết, gần như là không có tung tích của thú vật gì, nếu tự dưng có một con ma quỷ xuất hiện thì nàng sẽ là đối tượng đáng chú ý nhất.
Vì thế nên so với việc tìm tung tích kẻ địch, Lightning sẽ quan sát những nơi có thể ẩn thân, trốn được. Nàng không như khi trước được nữa, không thể để người khác xử lý vấn đề cho mình nữa.
Thế nhưng chưa đến năm phút, nàng đã nghe thấy những tiếng đập cánh rất gấp gáp.
Lightning bất giác ngơ ra, nàng nhìn theo tiếng động đó thì nhìn thấy Macy đang hốt hoảng bay xuống dưới, xông thẳng vào lòng nàng.
- Có ma, có ma quỷ kìa!
Cô gái hét ầm lên.
Tim nàng thót lên một cái, lẽ nào nơi này có mạch khoáng đá thần.
- Ngươi phát hiện ra cái gì thế?
- Một con Eye Demon cảnh giới cực lớn, nó nằm ở ngay vách đá bên dưới cửa hang.
Macy khua chân múa tay.
- Ta vừa mới bay qua cửa động, ta với nó nhìn nhau rồi.
Điều đó có nghĩa là Eye Demon cũng nhìn thấy nàng.
Lightning tự dưng thấy thật may mắn, may mà nàng không đi đầu như bình thường, nhìn thấy phù thủy và nhìn thấy một con chim là hai chuyện hoàn toàn khác nhau đó. Một con cú tuyết chắc là không làm đối phương cảnh giác quá đâu.
- Sau đó thì sao? Ngươi không hét lên đó chứ?
Để đề phòng bất trắc, nàng vẫn hỏi thêm một câu.
- Đương nhiên rồi, ta là một con chim có kinh nghiệm mà. Không là một nhà thám hiểm có kinh nghiệm, cúc cu.
Macy ưỡn ngực lên.
- Đừng nói là hét lên, khi đó ta còn không hề chớp mắt luôn ấy chứ, hơn nữa còn giả vờ như đang nhìn ngắm phong cảnh xung quanh, ta đã âm thầm đi ra khỏi tầm nhìn của nó. Ta dám chắc là nó đã quên ta luôn rồi, cúc cu.
Một cảnh tượng xuất hiện trong đầu Lightning.
Một con cú tuyết trợn tròn mắt lên, nhìn nhau với một con một con Eye Demon cảnh giới cao trên vách đá, sau đó thì tự dưng quay đầu lại, cố tình nhìn sang hướng khác.
- Chết, chết rồi.
Nàng nắm lấy Macy, xông thẳng về một chỗ khuất.
- Gù?
Macy vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Đó là một cái hầm băng cách đó khoảng một trăm mét, chắc là vì xung quanh có đá bao vây nên tuyết không rơi đầy khe hở đó được, chỗ hổng đó vừa đủ cho một người trốn. Lightning chui vào trong hầm, cúi thấp người xuống, chỉ để lộ ra nửa cái đầu để nhìn lên trên đỉnh thung lũng.
Một lát sau, một cánh cửa tỏa ra ánh sáng kỳ lạ tự dưng xuất hiện giữa không trung.
Sau đó, một con ma quỷ đi ra từ cánh cửa đó, nó cứ lơ lửng bên trên thung lũng như vậy. Lightning cảm nhận được hơi thở của mình chậm hơn rất nhiều. Sức nặng khi đối diện với nó còn kinh khủng hơn là khi đối diện với Ursrook.
Con ma quỷ đó nhìn ngó khắp nơi rồi đột nhiên xông thẳng xuống dưới núi. Có một vài giây, Lightning thấy máu trong cơ thể mình như đang ngừng chảy. Cơ thể nàng muốn quay đầu lại chạy theo bản năng, nếu không phải do hướng đối phương đang đi đến không phải phía nàng đang trốn thì sợ là nàng đã làm theo bản năng thật rồi.
Ma quỷ cắm đầu vào trong đống tuyết, tạo thành một màn sương trắng. Đến khi nó đứng lên lại thì có một con cú tuyết đang nằm trong tay nó.
Lightning nuốt nước bọt, bất giác đưa tay lên vuốt vuốt lồng ngực. May mà Macy vẫn ở đây.
Ma quỷ đưa con cú tuyệt đang sợ hãi đến gần mắt mình, nó nhìn một lúc lâu. Cuối cùng, nó lắc đầu, có vẻ hơi thất vọng. Nó bỏ tay ra, con cú kêu lên một tiếng rồi bay lên bầu trời, chẳng mấy chốc mà nó chỉ còn là một chấm màu trắng.
Beholder cũng không dừng lại lâu lắm, nó lại đưa tay ra, nắm lại, tạo ra một cánh cửa có ánh sáng lạ ở giữa không trung. Nó bước vào trong đó, biến mất trước mắt hai người bọn họ.
Lightning cuối cùng cũng thở phào một hơi. Như vậy là hành tung của đoàn thám hiểm vẫn chưa bị lộ.
- Gù… chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?
Macy chắc đã ý thức được phản ứng sai lầm của mình rồi. Nó lắc lư cái đầu, hỏi.
Nếu đi qua đó thì chắc Lightning sẽ chọn cách đi từ nơi khác vào. Thung lũng rộng như vậy, cho dù là Beholder cảnh giới cao thì cũng không thể giám sát mọi ngóc ngách được. Với một nhà thám hiểm, người phát hiện đầu tiên và người phát hiện thứ hai tuy không lệch nhiều thời gian lắm nhưng ý nghĩa thì khác hoàn toàn. Nếu được thì nàng luôn hi vọng, mình sẽ là người đầu tiên.
Nhưng mà lúc này, nàng không còn là một nhà thám hiểm đơn thuần nữa, mà là đoàn trưởng của đoàn thám hiểm Neverwinter, cũng là lính canh gác của Đệ Nhất Quân để mở rộng tầm kiểm sát.
Cho dù dưới thung lũng giãn tách lớn có giấu thứ gì thì sự xuất hiện của Beholder cảnh giới cao và ma quỷ cấp cao là tín hiệu cực kỳ nguy hiểm
- Chúng ta đến Snowy Ridge đi, đến đó gặp phù thủy Taquila.
Lightning cắn nhẹ môi, nói.
- Dãy núi này không còn là khu an toàn không có ai can thiệp nữa.