Rất lâu Roland vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Sư phụ của Garcia… phải gọi là Lam mới đúng nhỉ?
Nói cách khác, cô gái mà buổi sáng hắn còn gặp ở quán cafe Tường Vi… chết rồi?
Chuyện này sao có thể?
Cho dù Lam phải chịu hạn chế từ quy tắc của thế giới trong mộng, thì cũng là Võ Đạo gia cấp bậc đệ tử Guard, đối phó với mấy kẻ đọa ma hẳn không thành vấn đề.
Huống hồ thành Prism là căn cứ giếng mỏ sửa đổi tạo thành, bộ phận chính nằm sâu dưới lòng đất, bình thường cũng có người thức tỉnh bảo vệ, sao có thể dễ dàng bị kẻ đọa ma đánh vào?
Hắn nén nhịn cảm xúc rối loạn đang tuôn trào, ra vẻ bình tĩnh kéo đối phương:
- Vào nhà nói chuyện.
Garcia yếu ớt đứng dậy, giống như sức lực toàn thân đều đã mất hết.
Roland đặt Angela đã ngủ say vào trong phòng ngủ, lại rót một cốc sữa bò ấm cho Garcia uống rồi bình tĩnh lại. Dưới ánh đèn chiếu sáng, cảm xúc của nàng cũng dần ổn định lại, mặc dù hai mắt vẫn trống rỗng mơ hồ, nhưng cuối cùng nước mắt cũng ngừng lại.
Lúc này hắn mới chú ý đến, bởi vì đi quá vội vã mà quên nhét điện thoại vào trong túi quần, trong điện thoại có tổng cộng mười mấy cuộc gọi nhỡ và sáu tin nhắn chưa đọc, tiện tay mở ra, hầu hết đều là Garcia gọi đến.
- Ừm, xin lỗi… Angela đột nhiên lên cơn sốt, ta vội đi bệnh viện, quên mang theo điện thoại di động.
Roland hơi mất tự nhiên nói:
- Rốt cuộc thành Prism đã xảy ra chuyện gì? Sao ngươi lại biết tình hình của sư phụ ngươi?
Garcia im lặng một lúc lâu, lâu đến mức hắn cho rằng đối phương sẽ không lên tiếng, nàng mới đứt quãng nói ra:
- Gần trưa, ta nhận được truyền tin khẩn cấp của CO2… nói tổng bộ hiệp hội đột nhiên xảy ra tình huống bất thường, yêu cầu Võ Đạo gia các nơi chuẩn bị chi viện…
Nhớ không nhầm, CO2 chính là quan liên lạc kết nối hành động diệt trừ lần trước, Roland thầm nghĩ, vì vậy nàng mới gọi nhiều cuộc điện thoại cho mình như vậy:
- Nhưng sau đó lại không thực hiện chi viện?
Nếu không Garcia sớm đã đến thành Prism rồi mới đúng.
- Đúng vậy, bởi vì kẻ đầu sỏ gây ra khác thường là… một khối xâm thực trong tầng giữa đột nhiên mở rộng.
Nàng khẽ thì thầm:
- Không ai nhìn thấy nó xảy ra như thế nào, camera giám sát cũng không quay lại được thay đổi trong nháy mắt của nó. Ta nghe CO2 nói, chờ đến khi hiệp hội phản ứng lại, xâm thực gần như đã chặn ngang thành Prism, giữa tầng trên tầng dưới cũng mất liên lạc.
Xâm thực… mở rộng? Trong lòng Roland bỗng nhiên thót một cái, nếu dựa theo cách nói của Lam, bản chất của Hồng Nguyệt chính là “lỗ hổng không gian” do xâm thực tạo thành, theo lý thuyết, nó có thể xuất hiện ở bất kỳ nơi nào – điều này tất nhiên cũng bao gồm cả dưới lòng đất. Nếu coi “Hồng Nguyệt xuất hiện” là bắt đầu của Trận Chiến Thần Ý, như vậy trên một ý nghĩa nào đó, chẳng phải xâm thực đột nhiên mở rộng cũng đồng nghĩa với Hồng Nguyệt xuất hiện?
- Bên phía tổng bộ có xác định thời gian cụ thể dị biến xuất hiện không?
Nàng khẽ gật đầu:
- Hẳn là xảy ra vào khoảng chín giờ sáng.
Gần như cùng lúc với gợn sóng lướt qua không trung thành phố!
Chẳng lẽ là thế giới trong mơ đang cảnh cáo hắn, sức mạnh đến từ thế giới bên ngoài đã bắt đầu ăn mòn nơi này?
- Vậy kẻ đọa ma là sao?
- Bọn họ… là từ dưới lòng đất giết lên…
Nửa tiếng sau, Roland mới hiểu đại khái toàn bộ chuyện này.
Khi nhận ra xâm thực nuốt hết tổng bộ thành phố, hiệp hội Võ Đạo gia lập tứ tổ chức hành động cứu viện - thành Prism giống như một mũi khoan khổng lồ cắm sâu vào trong lòng đất, cấu tạo như vậy mang đến tính năng phòng ngự tuyệt vời, nhưng đồng thời cũng không phải hoàn toàn không có khuyết điểm, ví dụ như hệ thống thông gió nhất định phải luôn luôn hoạt động, vậy mới có thể bảo đảm người trong tầng giữa tầng dưới hít thở thoải mái. Trừ cái đó ra thì những vật tư khác như nước, đồ ăn cũng phải vận chuyển từ trên xuống dưới, bởi vậy sau khi xâm thực chặn ngang thành Prism, tính mạng của nhân viên ở tầng dưới cùng sẽ ngập tràn nguy hiểm.
Nhiệm vụ cấp bách trước mắt của hiệp hội chính là xác định phạm vi xâm thực, cũng nhanh chóng tìm một con đường thích hợp, kết nối lại tầng trên tầng dưới. Lúc mới xây dựng thành Prism cũng từng suy xét đến tình huống tương tự, bởi vậy còn xây dựng mấy giếng sơ tán dự bị xung quanh thành phố, đến lúc này cũng coi như có tác dụng, trợ giúp đâu vào đấy.
Nếu đã loại bỏ khả năng kẻ địch tập kích, tất nhiên hiệp hội Võ Đạo gia cũng sẽ hủy bỏ yêu cầu chi viện. Lúc ấy một đám đệ tử và Guard đều đang ở đó, cộng thêm đội xây dựng và đội ngũ chữa bệnh theo nhu cầu của tổng bộ, Võ Đạo gia cũng không có nhiều trợ giúp trong việc cứu viện, cho nên chuyển thành trạng thái chờ lệnh.
Nhưng ai cũng không ngờ chuyện sẽ xảy ra sau đó.
Khi mọi người ở đây chia ra đi vào giếng sơ tán xuống tìm kiếm, tiểu đội của Lam ở giếng số bốn đột nhiên bị kẻ đọa ma tập kích.
Sau đó có người nhận ra, không ít người bên trong kẻ đọa ma đều là đồng nghiệp bị nhốt ở tầng dưới của hiệp hội.
Điều này khiến cho người nghe thấy cực kỳ khiếp sợ, đồng thời là không thể tưởng tượng nổi - ai cũng không biết trong mấy tiếng sau khi bị cắt đứt liên hệ, rốt cuộc bên dưới thành phố xảy ra biến cố gì, nhưng phơi bày ra trước mắt mọi người là một đám quái vật dung hợp hạch tâm sa đọa, nếu bên trong có thành viên bình thường, vậy cũng có Võ Đạo gia.
Có thể đi vào tầng dưới thành Prism, không thể nghi ngờ đều là những phần tử trung thành đáng tin nhất của hiệp hội, là cái gì mà chưa đến nửa ngày đã khiến cho bọn họ phản bội hiệp hội, điểm này vẫn chưa làm rõ được. Nhưng không thể nghi ngờ, khoảnh khắc bọn họ dung hợp hạch tâm sa đọa vào trong cơ thể thì đã không còn là một thành viên của loài người nữa rồi. Dù là Roland, nghe thấy cũng phải kinh ngạc hồi lâu, càng đừng nói đến chấn động của tiểu đội cứu viện lúc đó.
Kết quả chính là tiểu độ của Lam bị đánh cho trở tay không kịp.
Dưới tình huống không chiếm ưu thế về cả số lượng và thực lực, toàn bộ đều nhờ Lam phát huy xuất sắc mới không rơi xuống kết quả toàn đội bị diệt. Nhưng đội trưởng như Lam lại không thể an toàn trở về mặt đất – khi nàng đóng một cánh cửa cách ly bị mấy kẻ đọa ma đánh lén thành công.
Nói xong lời cuối cùng, Garcia lại không nhịn được khóc thút thít.
Roland lại rót một cốc sữa bò cho nàng, sau khi do dự một lát thì vẫn hỏi vấn đề mình quan tâm nhất – mặc dù có vẻ không đúng lúc, nhưng hắn nhất định phải hiểu rõ.
- Những tin tức này đều là người may mắn còn sống sót nói lại cho tổng bộ sao?
Hắn thở sâu một hơi:
- Có người xác định tận mắt nhìn thấy sư phụ ngươi hi sinh sao?
Nếu như bình thường, e rằng hỏi thế này sẽ bị đánh một trận, nhưng lúc này trong lòng Garcia vô cùng hỗn loạn, hoàn toàn không phát hiện ra dụng ý của Roland:
- Sư phụ ta… nàng dùng cơ thể chặn chốt cửa… sau đó bị kẻ đọa ma xé thành mảnh nhỏ… lúc ấy có không ít người trong tiểu đội đều nhìn thấy cảnh này…
Nàng ghé lên trên bàn trà, giọng điệu mang theo đè nén mà nghẹn ngào khóc lên:
- Hu…
- Nén đau thương...
Roland không nhịn được thở dài nói.
Hắn không biết người chết trong thế giới trong mơ sẽ như thế nào, lần nữa trở về cõi tâm trí, hay sẽ hoàn toàn biến mất? Nhưng nếu như Thần Minh thật sự nắm giữ phần lớn cõi tâm trí, vậy dù là kết cục nào cũng đều không được coi là tốt đẹp. Đã mất đi che chở của thế giới trong mơ, một kẻ phản bội sẽ gặp phải kết cục như thế nào, không cần nghĩ cũng biết.
Cũng không trách được hắn sẽ nghĩ đến Thần Minh – quả thật dị biến lần này giống như được sắp đặt để nhằm vào Lam.
Giống vậy, Thần Minh cũng không chỉ có một mục tiêu là Lam.
Thế giới trong mơ mới là thứ đối phương muốn tiêu diệt nhất.
- Vậy ngươi phải bảo vệ tốt nơi này… nếu như ngươi mất nó, cõi tâm trí sẽ vĩnh viễn khép lại cánh cửa với ngươi.
Roland không nhịn được nghĩ đến lời khuyên nhủ của Lam.
Xem ra hắn phải đánh một Trận Chiến Thần Ý ở thế giới trong mơ.
Đối thủ không phải là ma quỷ, cũng không phải Sky-sea Realm.
Hắn phải đối mặt trực tiếp với Thần Minh.
…
- Kiên trì…
Âm thanh ồn ào vang lên bên tai, giống như rất xa, lại giống như gần ngay trước mắt.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nó cảm thấy toàn thân vô cùng đau đớn, hai chân giống như đã bị gãy, vẫn là lần đầu tiên nó gặp phải vết thương nghiêm trọng thế này, cho dù trong nghi thức thăng cấp, nó cũng chưa từng thảm hại như vậy.
Thậm chí, có khoảnh khắc nó đã nghĩ đến chữ chết.
Ồ… đúng vậy, nó sắp chết rồi. Sức sống trong cơ thể đang dần xói mòn, thay vào đó là lạnh lẽo thấu xương, ý thức như một đống cát vụn, muốn tập trung suy nghĩ cũng rất khó khăn.
- Gắng chịu…
Tiếng nói lại đến gần hơn chút.
Có ai không?
Kỳ lạ… hình như đã từng nghe thấy lời này ở đâu rồi…
- Nơi này có một người còn sống, ai đến giúp ta đẩy tảng đá chết tiệt này ra!
- Xem ra vết thương của nàng rất nặng, động tác nhanh lên chút!
- Một, hai ba!
Ngay sau đó, nó cảm thấy cơ thể đột nhiên nhẹ bẫng, sau đó được người ta đặt lên một chiếc giường mềm có thể di chuyển.
- Gắng chịu, không sao.
Có người ở trên đỉnh đầu nói:
- Hiệp hội đã chuẩn bị xong bác sĩ giỏi nhất và thiết bị tốt nhất, chỉ cần ngươi có thể gắng gượng đến bệnh viện là được!
Bệnh viện… là sao? Chẳng lẽ những người này… đang cứu nó sao?
- Đúng rồi, ngươi đến từ bán đảo Kagard sao? Ngươi tên là gì?
- Tên… tên của ta sao?
- Đúng vậy, ngươi còn nhớ không?
Nó dùng chút sức lực cuối cùng trả lời.
- … Val…kries.