Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1239

Chương 1239
Chương 1239

Bến tàu dỡ hàng cách tiểu khu nhà tập thể gần mười lăm cây số, vì không để cho người khác chú ý, tất cả phù thủy phân công nhau hành động, mọi người đều tự bắt xe đến nơi mục tiêu.

Mà Roland xuất phát cuối cùng, hắn như trước lái chiếc xe van rách nát kia, chở đám người Phyllis, Faldi chạy ra khỏi tiểu khu.

Từ sau khi tham gia hành động liên hợp tiêu diệt của Hiệp hội võ thuật, hắn quan tâm đối với trang bị tác chiến cá nhân, tuy rằng không thể chu đáo giống như hiệp hội, nhưng mua chút vật phẩm dân dụng dưới sơn trại cũng không phải không thể dùng.

Ví dụ như trên trang web nào đó mua bộ đàm cầm tay, không chỉ kèm theo tai nghe bluetooth, hơn nữa khoảng cách liên lạc hữu hiệu khoảng chừng năm cây -- cho dù lúc quan sát phát hiện, dưới tình huống chung quanh có kiến trúc ngăn cản, hoặc hoàn cảnh điện từ phức tạp, khoảng cách này sẽ đột ngột giảm xuống dưới hai cây, nhưng cân nhắc đến đến giá bán đối phương không đến hai trăm, mua nhiều còn ưu đãi khổng lồ, Roland dứt khoát đều trang bị cho mỗi vị phù thủy cổ một bộ.

Ít nhất đồ chơi này sử dụng càng thuận tiện hơn so với di động, cũng che phủ rất nhiều.

Bình thường hắn luôn cảm thấy trong điện ảnh những phe chính phản diện bởi vì yếu tố bắc cầu đột nhiên ở thời điểm mấu chốt di động vang lên mà làm cho toàn quân bị diệt quá mức sơ ý, nếu bản thân cũng gặp phải chuyện này, không khỏi quá ngu rồi .

Mà Faldi sở hữu năng lực theo dõi định vị, đương nhiên sẽ trở thành trung tâm xử lý tin tức.

- Bệ hạ, tổ Betty đã đến bến tàu dỡ hàng phụ cận, cũng thuận lợi hội hợp với Ling.

- Kêu các nàng ẩn nấp trước, chờ quân đội lớn tới hẵng hành động.

Roland cũng không quay đầu lại nói.

- Vâng. Tổ Dawnen gần như còn lộ trình năm phút đồng hồ, nhưng tiền trên người nàng có thể không đủ.

- Ặc... Ngươi hỏi xem còn ai có nhiều, chờ nàng tới rồi giúp nàng trả thêm tiền một chút.

- Đợi đã, nàng nói tài xế vừa nghe được đối thoại của các nàng, đã đồng ý lần này miễn phí tiền xe.

- Được thôi...

Roland không nhịn được trợn mắt, vì sao lúc hắn lái xe xưa nay chưa gặp được chuyện tốt này?

Di động của Faldi vừa cúp không đến năm giây lại vang lên:

- Bệ hạ, loang loáng nói xe mà nàng đi dường như tính đi đường vòng, khu vực mục tiêu cũng không giống là bến tàu dỡ hàng.

Roland nhíu mày:

- Phương vị của nàng là --

Còn chưa nói hết, hắn đã nghe được trong ống nghe của đối phương truyền đến một tiếng “Đùng” trầm đục.

Tiếp theo là lầm rầm -- vèo -- đùng đùng một chuỗi tạp âm liên tiếp.

Cuối cùng mọi thứ quay về yên tĩnh.

Hắn xoa thái dương:

- Cái kia... kêu các nàng bắt xe lại đi, lúc rời khỏi chú ý đừng bị máy quay chụp được.

- Ta biết rồi, bệ hạ.

Faldi che miệng nói.

Cứ như vậy, chờ lúc tất cả mọi người đến khu vực bến tàu, gần như đã là một tiếng sau.

Thậm chí tổ tới trước ngay cả xác hạt dưa đều xả một vùng.

Cũng may kẻ địch dường như xem bến tàu thành cứ điểm lâm thời của mình, không chút nhận ra các phù thủy đã đến, nếu đây là một trận chiến truy kích, chỉ sợ bọn chúng đã sớm thoát được vô tung vô ảnh. Bỗng nhiên Roland cảm thấy lần sau có lẽ mình nên mua thêm mấy chiếc xe van, để tránh xảy ra cảnh tượng xấu hổ lần nữa.

Hắn thông cổ, nhìn về phía Ling:

- Tình huống của kẻ địch hiện tại như thế nào?

- Bẩm bệ hạ, Kẻ đọa ma vốn dĩ đều ở trong khu vực dỡ hàng, số lượng ít nhất có trên ba mươi người. Trên những chiếc rương thiết bao quanh bên ngoài đó có Eye Guard của bọn chúng, dựa vào năng lực của Dawnen tránh khỏi đối phương cũng không khó. Bến tàu dựa vào ngọn đèn một bên sông quá đủ, ta không dám tiếp cận quá gần, chỉ có thể ở xa nhìn qua -- phần lớn kẻ địch đều tụ tập ở khu vực này, nhưng chung quanh có rất nhiều nơi có thể chạy trốn, nếu xảy ra chiến đấu, rất khó đảm bảo không thả từng người bọn chúng chạy.

Năng lực của Ling có thể dung nhập bản thân hoàn toàn vào bóng tối, vào ban đêm có không thua gì năng lực bí mật của Nightingale, có thể được gọi là người điều tra hoàn mỹ.

Roland trầm ngâm một lát:

- Nếu đã như vậy, vậy dụ bọn chúng ra tiêu diệt là được. Chỉ cần tránh xa bờ sông, chúng ta có thể chặt đứt đường nhảy sông chạy trốn của kẻ địch, cũng bao vây hoàn toàn bọn chúng.

- Trên lý luận hành động thông suốt, nhưng mà... Phải dẫn dụ như thế nào?

Phyllis hỏi.

Roland cười chỉ bản thân:

- Ta nghe nói bọn chúng đang đang đến nơi tập kích võ đạo gia, hiện giờ nhìn thấy một người bị bỏ rơi, không lý do buông tha mới đúng.

...

Sau khi tất cả phù thủy đều biến mất trong màn đêm đen tối, Roland từ nơi ẩn thân đi ra, chậm rãi tiến vào khu vực sân bãi, xem mình trở thành một người tản bộ hoàn toàn ngẫu nhiên đi ngang qua nơi đây.

Sân bãi lúc này một mảnh yên tĩnh, trừ tiếng bước chân của hắn và tiếng côn trùng kêu ngẫu nhiên vang lên, cũng không nghe thấy tiếng động khác. Ánh sáng mờ nhạt từ phương hướng bến tàu truyền đến, ở đây u ám đến mức chỉ có thể lờ mờ thấy rõ đường nét của đống thùng chung quanh. Thế cao thấp này, “Rào chắn” đan xen giống như cấu thành một tòa mê cung âm u, nhìn thế nào cũng không giống như là dáng vẻ sẽ có người sẽ đến.

Mà bộ đàm mua sỉ giá rẻ vào lúc này phát huy tác dụng, Dawnen nhắc nhở, Kẻ đọa ma ẩn núp trên bến tàu có động tĩnh.

Hiển nhiên trạm tai mắt tuần tra bên ngoài chú ý tới sức mạnh tự nhiên trên người hắn dao động, cũng thông báo đội tình huống này, điều duy nhất làm cho hắn có chút bất ngờ chính là, kẻ địch cũng không có lập tức ra tay, mà là để hắn qua lại lắc lư.

Thẳng đến đèn pha của sân bãi đột nhiên được mở lên, toàn bộ sân trong phút chốc trở nên giống như ban ngày!

Dưới ánh sáng trắng chói mắt, Roland mơ hồ nhìn thấy hơn mười bóng người chậm rãi hiện ra bóng dáng, đợi sau khi đôi mắt thích ứng ánh sáng mạnh đột nhiên tới, hắn phát hiện mình đã bị bao quanh.

Người đàn ông dẫn đầu đeo một mặt nạ in hoa văn kì lạ, cho dù từ khí thế hay là hoá trang cũng khác biệt rõ rệt với Kẻ đọa ma chung quanh. Roland chú ý tới, hoa văn trên mặt nạ trông có vẻ giống như một cánh cửa sắp mở ra.

Ngoài ra, hai người bên cạnh người đàn ông cũng không phải Kẻ đọa ma bình thường, ánh mắt của bọn họ cũng không dại ra, trên người còn mặc y bào của Hiệp hội võ thuật.

- Chào buổi tối, kẻ lạc đường đáng thương.

Người dẫn đầu lại lịch sự ngoài dự đoán:

- Tuy rằng không biết ngọn gió nào thổi ngươi tới nơi này, nhưng có lẽ ngươi biết, hiện tại muốn chạy trốn đã là chuyện tuyệt không thể. Thay vì lãng phí tinh lực trên chuyện không hề ý nghĩa, chi bằng im lặng nghe ta nói xong trước.

Roland nhìn quanh một vòng, quả nhiên chung quanh đều nhìn thấy bóng dáng của Kẻ đọa ma.

- Đừng sợ, ta cũng không có suy nghĩ giết chết ngươi, ngược lại đối với ngươi mà nói, đây nói không chừng là cơ hội ngàn năm hiếm có -- ta vừa mới đến thế giới này, đang cần sự trợ giúp của các ngươi.

Người đàn ông buông tay nói:

- Trước tiên đừng vội từ chối, hãy cho phép ta giới thiệu bản thân một chút: ta là sứ giả của Thần Minh, Alpha, đến từ nơi các ngươi cái gọi là.

Dựa theo suy nghĩ ban đầu, lúc này Roland nên giả bộ vẻ mặt lúng túng, làm cho kẻ địch lơi lỏng đại ý, nhưng không biết vì sao, nhìn đối phương nho nhã lễ độ, mọi thái độ nắm vững trong tay, bỗng nhiên hắn rất muốn xông lên hung hăng cho đối phương vài quyền cho tỉnh lại.

- Ngươi chính là quái vật xâm nhập thành Prism?

- Xâm nhập cũng không chuẩn xác, bởi vì nơi này vốn nên thuộc về Thần Minh.

Alpha không nhanh không chậm nói:

- Hiện giờ chẳng qua là tới lúc trả lại. Nghe kĩ đây, kẻ lạc đường, cái các ngươi gọi là võ đạo gia nhất định sẽ thất bại, thay vì quy về hư vô, chi bằng nguyện trung thành với Thần Minh.

- Hiện tại ngươi không cách nào lý giải cũng rất bình thường, chân tướng về thế giới này, sau này có nhiều thời gian có thể nói tỉ mỉ. Vứt bỏ những hứa hẹn hư vô mờ mịt đó, hiện tại ta có thể thể hiện cho ngươi chỗ tốt trực tiếp nhất -- sức mạnh.

Hắn duỗi ra một ngón tay, theo đầu ngón tay hiện ra một điểm hồng quang, ma lực mãnh liệt dao động chen chúc mà ra:

- Ta có thể rót nó vào trong cơ thể của ngươi, cho ngươi mạnh mẽ vượt xa so với hiện tại.

- Thần sử các hạ cũng không có lừa gạt ngươi.

Hai người bên cạnh người đàn ông đều phụ họa nói:

- Ta vừa mới thức tỉnh không lâu, hiện tại lại cảm giác cả người có sức mạnh dùng không hết!

- Hơn nữa nó cũng sẽ không để ngươi mất đi thần chí, trở nên điên cuồng giống như Kẻ đọa ma.

- Nếu ta không đồng ý thì sao?

- Vậy ta cũng chỉ có thể làm cho ngươi trở nên giống với những quái vật này -- bọn chúng tuy rằng yếu một chút, nhưng đủ nghe lời.

Alpha nhún vai nói:

- Một bên là chân tướng của thế giới và sức mạnh lớn mạnh, một bên là ý thức mai một, hóa thành con rối vô cùng khát cầu sức mạnh tự nhiên, hẳn là ngươi có thể đưa ra lựa chọn sáng suốt.

- Bệ hạ, tất cả mọi người đã vào chỗ.

Trong tai nghe truyền đến giọng thầm thì của Faldi.

Roland bĩu môi:

- Chi bằng để cho ta nói cho ngươi biết, chân tướng của thế giới là cái gì nhé. Là ta sáng tạo thế giới này, ta không nghĩ tặng nó cho bất luận kẻ nào -- cho nên các ngươi cũng có hai lựa chọn, một là chủ động giao ra tất cả hạch tâm, sau đó chết ở chỗ này; hai là bị ta giết chết, sau đó ta lại tốn chút công sức đi thu thập hạch tâm của các ngươi, thế nào, ngươi chọn cái nào?

- Không biết cái gì gọi là ngu xuẩn!

Võ đạo gia phản bội hô lớn nói:

- Dựa vào một mình ngươi?

- Không, các ngươi không phát hiện, bản thân đã bị vây quanh sao?

Roland duỗi tay ra, búng ngón tay:

- Xử lý bọn chúng.

Bình Luận (0)
Comment