- Ha ha, bao vây? Đừng cố làm ra vẻ! Bất kỳ sức mạnh tự nhiên nào dao động cũng không thể giấu được đại nhân Alpha…
Võ ffạo gia mới nói được phân nửa thì đã bị một cái thùng đựng hàng bay tới đập vào mặt. Lực đánh khổng lồ khiến hắn bay ngược ra ngoài, đồng thời cắt đứt câu nói của hắn ở trong cổ họng.
Một kẻ phản bội khác trợn mắt há mồm nhìn nhóm phù thủy bay ra từ những chỗ bí mật, các nàng có chui lên từ dưới đất, có đến từ trên trời, nhưng đều lăng không xuất hiện, giống như các nàng đã sớm chờ sẵn ở chỗ này.
Một tình huống hoàn toàn không theo lẽ thường, trong khoảng cách chưa tới mười mét lại có nhiều người ẩn úp như vậy, cho dù không có sức mạnh tự nhiên dao động thì vẫn có thể nhận ra hô hấp và tiếng bước chân của các nàng mới phải!
Tại sao những kẻ đọa ma đảm đương trách nhiệm canh gác lại không phát ra tiếng báo động?
Nhưng hiện tại không có thời gian để suy nghĩ những điều đó.
Trong phút chốc, hai nhóm người đã lao vào hỗn chiến với nhau.
Sân bến tàu vốn yên tĩnh nay lại bất ngờ sôi động hẳn lên!
…
Ling vẫn luôn di động bên ngoài phạm vi đèn chiếu sáng, ánh sáng và bóng luôn làm bạn với nàng, dù ngọn đèn trên đỉnh đầu chiếu sáng khắp cả sân nhưng cũng chính nó khiến bóng tối đằng sau chiếc hòm sắt càng đậm đặc hơn.
Nàng đã chọn xong mục tiêu cho mình từ lâu: Những kẻ đọa ma đứng ở vị trí cao. Cái bóng sau lưng bọn hắn kéo ra thật dài, hợp làm một với mặt khuất sáng của chiếc thùng, quả thật đã để lại sơ hở tự nhiên cho nàng. Nếu có người nhìn ra sau lưng lúc Ling đang tiếp cận kẻ địch thì sẽ thấy một cảnh tượng cực kỳ đáng sợ, cả người nàng đều biến mất trong bóng mờ chỉ để lộ nửa cái đầu ra ngoài, thỉnh thoảng dưới mũi lại phát ra mấy bong bóng khí, không thể phát ra âm thanh.
Cảm giác ngâm mình trong bóng mờ rất ấm áp và sảng khoái, cho dù có tắm ở suối nước nóng trong thế giới này cũng không thể so sánh được. Kể từ khi chuyển thành thân thể thần phạt, nàng cứ tưởng mình sẽ không thể nào cảm nhận được sự ấm áp như thế này, cho đến khi Phyllis mang về một tin tức khó tin nổi vào một năm trước.
Một thế giới kỳ lạ có thể khiến các nàng trở lại quá khứ.
Lần đầu tiên Ling nhìn thấy thế giới mới thì đã thích nơi này.
Bệ hạ Roland từ một quốc vương người phàm độc hành riêng biệt đã biến thành một người được chọn không thể xâm phạm, dù cho hắn không thể khởi động cụng cụ thiên tiệm. Thông thường nàng nhõng nhẽo đòi hỏi đám người Pasha, Celine để có thêm nhiều cơ hội tiến vào giấc mộng, được chọn làm phù thủy bảo vệ người nhập học cũng là cơ hội do nàng cố gắng thuyết phục.
Tất nhiên, sứ mạng quang trọng nhất là đối kháng ma quỷ, nhưng trong tình huống không làm trái với nguyên tắc, có thể thả lỏng bản thân chính là chuyện tốt nhất.
Vì vậy bất kỳ kẻ nào muốn gây bất lợi với bệ hạ hoặc là phá hủy thế giới trong mơ đều là kẻ địch không thể khoan thứ của phù thủy Taquila.
Theo mệnh lệnh chỉ thị ra tay, Ling như u hồn bay lên từ trong bóng mờ, dùng một thanh đao ngắn cắm vào ngực của kẻ đọa ma.
Vũ khí bình thường không thể tạo thành vết thương trí mạng cho những kẻ địch này, vì vậy cần phải làm thêm một động tác đó là rót ma lực vào vũ khí. Dưới ảnh hưởng của ma lực ùa đến, nàng có thể cảm nhận rõ ràng vận tốc tinh toàn của đối phương không còn ổn định nữa, tình huống này hơi giống như sự quấy nhiễu lẫn nhau giữa các năng lực, đồng thời xác nhận cách nhìn của bệ hạ từ phương diện khác: Bản chất của sức mạnh tự nhiên và ma lực không hề khác nhau, chúng đều đến từ “xâm thực”.
Sau đó Ling tiện tay kéo một cái, loại bỏ hạch tâm bị ăn mòn ra, kẻ địch lập tức co rút lại thành một cục thịt nhão.
Mà khoảnh khắc kẻ đọa ma ngã xuống, nàng đã liên tục lướt qua trên mấy cái hòm cách xa nhau, rồi xuất hiện sau lưng một kẻ đọa ma khác.
Bên dưới phát ra tiếng chém giết kịch liệt.
Tất cả những kẻ địch đảm đương trách nhiệm canh gác nhanh chóng bị nàng quét sạch.
Ling đứng nơi cao nhất trong sân để quan sát toàn bộ chiến trường, năng lực được các chị em vận dụng vẫn giữ vững trình độ của bốn trăm năm trước, thậm chí do huấn luyện võ sĩ thần phạt nên bản lĩnh của các nàng càng nhạy bén và linh hoạt hơn. Thế nhưng so với lực lượng của bản thân, điều khiến người khác chú ý hơn chính là khí thế dâng cao như cầu vồng.
Sức lực của Betty chồng lên khiến nàng có thể vượt qua sự tồn tại trên siêu phàm trong khoảng thời gian ngắn, một tay giơ rương sắt xông về phía trước, xông đến đằng sau những kẻ đọa ma vây quanh khiến chúng phải tán loạn.
Lightning và Phyllis vẫn phối hợp cực kỳ ăn ý, mỗi lần đều là người trước sẽ dùng sức mạnh sáng chói mắt khiến kẻ địch mất đi thị giác trong nháy mắt, người sau dùng Blade Claws nhắm ngay vị trí chí mạng của kẻ địch.
Còn có Dawnen, Rosser… mọi người không ai thua ai, chiến đấu khiến máu huyết trong người sôi trào thế này làm cho Ling nhớ lại thời đại Taquila. Nàng không nhịn được nhìn Roland, có lẽ ngay cả chính hắn cũng không nhận ra thế giới trong mơ rất có ý nghĩa đối với phù thủy Taquila. Nơi này không chỉ là một nơi giúp các nàng có thể lấy lại cảm xúc, mà còn là vùng đất nghỉ ngơi hưởng lạc, giúp thư giãn những cảm xúc căng thẳng của các nàng.
Khi thành Tam Thánh sụp đổ, trong mấy trăm năm Hội Liên Hợp bị chia rẽ, có thể nói đó là quãng thời gian đen tối nhất đối với những người may mắn sống sót như các nàng, mặc dù họ có thể thở ra một hơi và cố gắng hết sức thích ứng với cơ thể mới, nhưng họ đã dần dần quên mất cảm xúc khiến các nàng mất đi niềm vui trong cuộc sống. Cộng thêm kế hoạch người được chọn không hề có manh mối, mỗi người đều mang áp lực cực lớn trên lưng, tuy thay đổi cơ thể vẫn có thể tiếp tục nhưng trạng thái tinh thần của mọi người càng ngày càng đi xuống, thậm chí lúc ấy Ling đã nghi ngờ có lẽ không cần ma quỷ ra tay, tự thân các nàng cũng sẽ bị áp lực làm cho sụp đổ.
Hiện tại Biên Thùy Thành thứ ba lại tràn đầy sức sống, mọi người cực kỳ hăng hái thảo luận nhà nào bán đồ ăn ngon nhất, cảm giác bị quên lãng từ từ thu hồi từng chút. Cho dù họ không tiến vào thế giới trong mơ nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng nói cười vui vẻ, nó khác hoàn toàn với cảnh tượng vào một trăm năm trước.
Ling biết các chị em cảm nhận không khác mấy so với nàng, vì vậy mới thể hiện ra khí thế dâng cao như vậy.
Thế giới trong mơ tuyệt đối sẽ không tha thứ cho bất cứ sự tồn tại của kẻ địch nào muốn xâm thực.
Nàng tung người nhảy lên và rơi xuống sau lưng một kẻ đọa ma, gia nhập vào trận chiến bên dưới.
…
Trong khoảnh khắc Betty ném thùng chứa hàng ra thì Roland đã bước nhanh lên và một chọi một với người đàn ông đầu lĩnh của kẻ địch.
Qua kinh nghiệm mấy lần đánh nhau với những sinh vật ma lực cho biết, những quái vật cực kỳ khó giải quyết chính là biến số lớn nhất trên chiến trường đối với các Võ Đạo gia, dù là vùng đất ma quái đỏ sẫm đan xen hay là những xúc tua màu đen uốn éo, đối phó với từng cái đều có hơi phiền phức, ngay cả phù thủy bị cuốn lấy cũng khó thoát ra.
Thế nhưng năng lực của sinh vật ma lực không có hiệu quả đối với hắn, hắn chỉ cần ngăn gã đầu lĩnh thì tự nhiên phù thủy sẽ giải quyết những kẻ địch còn lại.
Thế cục tương tự như những gì Roland nghĩ, Alpha phát hiện tạm thời mình không thể thoát khỏi sự kiềm chế của hắn, giọng điệu cao thượng lúc đầu rốt cuộc đã thay đổi.
- Ngươi…
- Ta là người sáng tạo tất cả nơi này.
Vốn dĩ Roland không muốn cho đối phương cơ hội nói chuyện, dù sao chỉ quanh quẩn mấy câu như thế, hắn đã nghe vài lần:
- Thần sử thì thế nào? Thần sử rất giỏi sao?
Hắn áp đảo kẻ địch lên mặt đất, vừa tức giận bất bình lẩm bầm vừa đánh đấm thô bạo vào kẻ địch, cho đến khi chiếc mặt nạ quái dị bị chia năm xẻ bảy, lộ ra mâm sao đang xoay tròn bên dưới.
Khuôn mặt của nó chính là một hạch tâm cực lớn.
Roland không hề do dự bắt lấy mâm sao rồi kéo mạnh ra ngoài, cho đến khi cởi xuống hoàn toàn.
Trong nháy mắt, lực lượng vui mừng trong cơ thể bất chợt phun ra cuốn sạch mâm sao hóa thành một cột ánh sáng vô cùng chói mắt, bay từ tay hắn thẳng lên tận trời. Dường như nghe được tiếng gọi của cột sáng, nhưng hạch tâm trên cơ thể của các kẻ đọa ma khác đều bay ra thành mấy ngôi sao rối rít tập trung bay đến, chiếu sáng bầu trời đêm tối như mực trong khoảng thời gian ngắn.
Cảm giác thế giới đang mơ hồ xảy ra thay đổi lại hiện lên trong lòng…
Nhưng không kết thúc ở đó… Cột sáng càng ngày càng sáng, không giảm bớt chút nào, cho đến khi bao phủ cả người hắn trong đó! Roland cảm thấy có thứ gì đó đang điên cuồng tràn vào trong đầu, một cơn đau đớn kịch liệt khiến hắn suýt nữa đã hôn mê.
Tất cả mọi thứ trước mắt trở nên mơ hồ, vô số bông tuyết lấp đầy tầm mắt của hắn giống như tivi trắng đen vào năm 1970.
- Hí… hí…
Trong khung cảnh tràn ngập tiếng ồn, hắn thấy được một hang động hố trời cực kỳ rộng lớn.