Vương quốc Everwinter, cảng cực Bắc.
- Không được chen chúc! Xếp hàng ngay ngắn!
- Hành lý đều vứt bỏ, không cho phép mang lên thuyền! Vua Graycastle sẽ cấp cho các ngươi đầy đủ thức ăn và y phục, muốn sống thì đem hết đồ đạc ném xuống nước!
- Động tác nhanh nhẹn lên! Ưu tiên đàn bà và con nít!
Khu vực cảng đông đúc, một số lượng lớn người tị nạn đổ xô đến các tàu buồm, nếu như không phải là Đệ Nhất Quân cùng lãnh chúa vệ đội đang dùng đao kiếm duy trì trật tự, những cây cầu giàn hẹp sẽ ngay lập tức trở thành một con đường dẫn đến địa ngục.
- Đội trưởng, con tàu này... ta e rằng không đủ.
Người lính làm nhiệm vụ canh gác lo lắng nhìn lại, một con tàu đầy người tị nạn đang từ từ rời bến cảng.
- Dám đến cảng cực Bắc vào lúc này, cũng đã được xem là anh hùng rồi.
Ánh mắt chú Tang chưa bao giờ rời khỏi trước họng súng - chỉ trong ba bốn ngày, màn sương đỏ từ trên đỉnh đã lan ra, tình cảnh tuyệt vọng, giống như máu tươi dày đặc đè lên đường chân trời, làm cho người ta cảm thấy áp lực.
- Đội trưởng… sẽ để dành cho chúng ta một chỗ ngồi chứ?
Người đàn ông nọ lẩm bẩm.
- Nếu như là Nail.
Chú Tang cười một tiếng.
- Ngay cả khi bản thânkhông lên thuyền, thì cũng sẽ giữ cho chúng ta cái hố.
Hơn nửa tháng trước, bọn họ nhận được mệnh lệnh điều động, rời khỏi cao nguyên Hermes, đi đến cực Bắc thành phố Everwinter để thực hiện nhiệm vụ di cư. So với trấn thủ Thánh Thành, Nail sau khi nhận được mệnh lệnh mới thì có vẻ thoải mái hơn rất nhiều, hắn nói rất nhiều trên đường đi, sau khi đến cảng cực Bắc liền lập tức triển khai công việc.
Khoảng hơn trăm người của họ không phải là nhóm người Greycastle đầu tiên đến Everwinter, nhiều đồng bào đã thâm nhập vào tất cả các vùng của vương quốc từ lâu, cư dân ở đó đã tiến hành sơ tán. Việc sơ tán ban đầu không diễn ra suôn sẻ, mãi đến Hồng Nguyệt xuất hiện, mới làm cho tình hình có chút cải thiện - Tất cả là nhờ vào tin đồn đã lan truyền giữa các thị trấn trước đó rằng Hồng Nguyệt đại diện cho sự xuất hiện của ngày tận thế. Vì vậy, khi mặt trăng đỏ như máu thực sự xuất hiện trên bầu trời ngày hôm đó, nhiều người dân địa phương đã sợ hãi đến mức trực tiếp tìm thấy nơi đóng quân của quân đội để yêu cầu rời đi.
Đáng tiếc ngày vui chóng tàn.
Chỉ sau bốn năm ngày, tin tức về việc phát hiện ra sương mù đỏ từ phía trước đã truyền đến.
Cùng ngày ngay sau đó, Đệ Nhất Quân đụng độ với ma quỷ.
Thắng hay thua bọn họ cũng không biết, tuy nhiên, kết quả là tất cả các đội tiên phong bắt đầu rút lui về phía nam, và đội Nail cũng nhận được lệnh chuẩn bị rút lui về cảng tiếp theo.
Tuy nhiên, trong những ngày qua, số lượng người tị nạn tăng vọt gấp mấy lần, hàng ngày có hàng chục ngàn người đến cảng cực Bắc van xin thuyền biển mang theo bọn họ cùng đi. Nail không thể ngồi yên bất chấp mọi người làm loạn, một bên tại chỗ xây dựng phòng tuyến đơn giản, một bên thông qua chim đưa thư đưa tin báo cho phía sau đại bộ đội, yêu cầu thêm tàu, khiến kế hoạch di tản bị trì hoãn trong vài ngày sau đó.
Nhưng chú Tang biết, một khi tin tức được lan truyền ra ngoài, sẽ có ngày càng ít tàu chiến dám ra phía Bắc - những thuyền buôn ở vịnh hẹp này với sự ủy thác của Bệ hạ sẽ không bao giờ hy sinh tính mạng của mình, bọn họ sẽ xuất cảng, nhưng không bao giờ đến nơi... Theo đà hiện tại, đây sẽ là đợt cuối cùng.
Cũng may Nail cũng lưu ý điều này nên sáng sớm sẽ tiến hành chôn thuốc nổ, một là chống lại kẻ địch khi cần thiết, hai là phá hủy trang bị không thể lấy đi, để không bị rơi vào tay của ma quỷ.
- Đội trưởng, có khói bốc lên ở phía trước!
Ai đó hô lên.
- Lại đến nữa sao..
Chú Tang nhổ một bãi nước miếng.
- Tất cả mọi người vào vị trí của mình!
Trong bối cảnh không có đủ nhân lực và các thám tử phù thủy, các phương pháp thẩm vấn cổ xưa lại một lần nữa phát huy tác dụng.
Đây không phải là lần đầu tiên ma quỷ ghé thăm cảng cực Bắc, hiện giờ vẫn còn một số xác chết của ma quỷ nằm trong các cánh đồng ngoài thị trấn, căn cứ vào quyển sổ tay được phân phát từ bên trên, bọn chúng là Mad Demons. Mặc dù kẻ thù rất thưa thớt và chất lượng không cao, nhưng điều đó cũng có nghĩa là chúng đã thực sự xuất hiện trên vùng đất của Vương quốc Everwinter, và đang tiến gần hơn đến đây khi màn sương đỏ lan rộng.
Là một đội quân đã đóng ở Hermes kể từ sau trận Cold Wind Ridge, Biệt đội Nail chưa bao giờ tham gia vào cuộc thám hiểm Taquila, dù chú Tang đã nghe rất nhiều lời đồn đại nhưng đây là lần đầu tiên thực sự chiến đấu với ma quỷ. Và những ngày này, hắn đã đi đến kết luận rằng miễn là Mad Demons không được đặt trong phạm vi 200 mét, chúng tốt hơn là đối phó với các võ sĩ của giáo hội thần phạt.
Vì vậy, hắn không quá lo lắng về đám khói sói đang bốc lên trước mặt, ngược lại còn khá lo lắng về quyết định tiếp theo của Nail. Chắc chắn rằng với hai con tàu lớn còn lại, chưa chắc đã đưa hết những người tị nạn khỏi đây. Đội trưởng nên làm gì với những người còn lại? Để họ tự chống đỡ, hay đưa họ dọc theo bờ biển và chạy trốn về phía nam?
Đúng lúc này, bóng dáng Mad Demon đầu tiên xuất hiện bên ngoài hàng rào kẽm gai của quảng trường.
Chú Tang không khỏi nhíu mày.
cảng cực Bắc, giống như hầu hết các thị trấn bến cảng, không có tường thành, vì vậy, tuyến phòng thủ nằm trên trục đường chính của bến tàu, Ngoại trừ người tị nạn, phần còn lại của cư dân đã chuyển hết đi, ma quỷ bị hấp dẫn qua tới chẳng có gì lạ. Chuyện ngoài ý muốn chính là, những lính canh phụ trách điều tra vẫn không thấy tăm hơi, trên lý thuyết, bọn họ đốt khói lửa sau liền sẽ rút lui, hẳn là nhanh hơn kẻ địch trở lại phòng tuyến mới phải.
Dần dần, càng nhiều Mad Demons xuất hiện từ góc phố và lao về phía bến tàu.
- Nổ súng!
Hai đội súng máy phun ra lưỡi lửa ở cuối đường cùng một lúc, đổ mưa đạn dày đặc vào kẻ thù. Đối phương phản ứng rất nhanh, lập tức coi các tòa nhà xung quanh là nơi ẩn nấp, sau khi khói tan chỉ còn lại kẽm gai. Một trận khói mù tan hết sau, chỉ còn lại hai xác chết treo bên trên lưới sắt.
Rất nhanh sau đó, trên nóc nhà cũng vang lên tiếng súng.
Rõ ràng, kẻ thù đang cố gắng đi vòng trên cao đã gặp phải đội bắn tỉa đã chờ đợi từ lâu.
Đây chính xác là cách đội bảo vệ cảng - xem xét thấy tầm nhìn của chiến đấu trong thị trấn không rộng mở như ở vùng ngoại ô, một tuần này tới nay hắn làm nhiều nhất chuyện chính là thiết kế các chướng ngại vật trên đường, dù là đổ, dỡ rác hay phá dỡ nhà cửa tại chỗ, chín trong số mười con hẻm dẫn đến bến tàu đều bị phong tỏa, chặn một chỗ là chặn cả đường phố. Những trở ngại này không thể ngăn chặn hành động của kẻ thù, nhưng có hiệu quả kéo dài thời gian - nếu bên kia không muốn lãng phí thời gian vào việc dọn dẹp, vượt qua chướng ngại vật, bọn chúng phải chạy vào các tuyến đường chính bị phong tỏa bằng súng máy.
Tiếp theo, bước vào giai đoạn giao tranh mà kẻ thù sẽ xuất hiện, giảm bớt đi hỏa lực, tiếp tục tìm kiếm sự yểm trợ của giai đoạn chiến đấu. Một số ít quân địch, theo suy luận hiện tại thì việc lao về tuyến phòng thủ và ném giáo là điều khó xảy ra, lúc này nên chọn cách rút lui. Nhưng ma quỷ vẫn ở chỗ cũ cố chấp ẩn nấp trốn tránh, dường như muốn hao tổn đạn dược của Đệ Nhất Quân.
Xét về sự kiên trì chiến đấu, đội địch này ngoan cường hơn nhiều so với những đội đã xuất hiện vài ngày trước.... Chúng giống như đã được chứng kiến một trận chiến mưa bom bão đạn.
Chú Tang cười lạnh, nếu như thần phạt quân hội đánh ra một chiêu này, vậy thì bọn họ thật sự quá sức rồi. Đáng tiếc bây giờ Đệ Nhất Quân trang bị đã phong phú rất nhiều, một trăm người trong phân đội của bọn họ, đã được trang bị tận súng máy hạng nặng Mark I, đạn dược đánh cái một ngày không hề khó khăn, nếu bọn chúng tiếp tục dây dưa thì kẻ địch sớm muộn gì cũng chết ở đây.
Nhưng mà dị biến vào thời khắc này đột nhiên xảy ra!
Hắn chỉ nghe được nổ vang ầm một tiếng, bến tàu phía bắc vốn là tòa nhà một bên cuồn cuộn bụi mù bốc lên, một con vật khổng lồ với áo giáp đâm vào các bức tường đá và trèo ra khỏi đống đổ nát
- Nhện quỷ?
Binh lính kinh ngạc nói.
- Mau chuẩn bị lựu đạn chống ma quỷ!
Lòng chú Tang đột nhiên trầm xuống, trong sổ tay xác thực đề cập tới một chủng loại giống như con nhện quỷ, nhưng xét về ngoại hình, kẻ xuất hiện trong mắt họ lại khác với những kẻ thù trước đó.
Đá đen quấn quanh tứ chi của nó dày hơn nhiều, gần như chắn gần hết cơ thể nó.