- Xin chào, ngài Roland.
Bên kia điện thoại rất nhanh truyền đến giọng nói trầm ổn của Rock.
- Không ngờ ngươi sẽ gọi điện thoại cho ta sớm như vậy, có chuyện gì quan trọng sao?
Nghe đối phương nói, Roland mới ý thức được hiện tại mới khoảng bảy giờ sáng, hắn có chút ngượng ngùng nói.
- Ách...Xin lỗi, có phải là đánh thức ngươi không? Ta gặp một số rắc rối và có thể cần sự giúp đỡ của Hiệp hội -- nó không liên quan tới kẻ đọa ma, nhưng nó chính xác là một chuyện quan trọng.
- Không sao.
Rock thản nhiên nói.
- Thời gian ngủ dài chẳng qua là quán tính của thân thể, đối với người thức tỉnh đến tuổi ta, một ngày có hơn phân nửa thời gian đều là mở mắt. Có rắc rối gì thì ngươi cứ nói thẳng với ta đi.
Biểu hiện gần đây của hắn trong mắt lãnh đạo Hiệp hội Võ Đạo gia có thể nói là vô cùng tích cực, không chỉ đối phó với kẻ đọa ma tích cực nhất, thành quả chiến đấu đạt được cũng là đứng đầu, chỉ thấp hơn hai đội là tổ thảo phạt do trấn thủ dẫn đội và đội ngôi sao do Phỉ Ngữ Hàn dẫn đầu. Mấu chốt hơn chính là, so với các võ đạo gia khác, hắn từ trước đến nay đều hành động đơn độc, hiệu suất tiêu diệt hiệu quả như vậy làm cho thanh thế của cả phái cũ đại chấn, cũng làm cho hắn mơ hồ có sức ảnh hưởng không kém các lãnh đạo cấp cao.
Đương nhiên, đây là kết quả tận lực giấu diếm chiến tích của Roland, đại đa số nòng cốt sa ngã đều đã tan rã, trở về thế giới trong mơ. Hắn cũng chưa bao giờ một mình đi săn giết kẻ đọa ma, mỗi lần hành động đều có một đám Taquila đi theo phía sau, đối mặt với các loại năng lực kỳ lạ cổ quái, kẻ đọa ma dường như ngay cả năng lực đánh trả cũng không có.
Mặc kệ như thế nào, đủ loại biểu hiện trên làm cho danh tiếng của hắn rất nhanh lan truyền tới lãnh đạo cấp cao, hiện giờ hắn không chỉ có thể tùy ý ra vào các loại cơ sở do Hiệp hội Võ Đạo gia quản lý, mà còn được trang bị điện thoại có thể trực tiếp liên lạc với trấn thủ.
- Trước đó, ta muốn hỏi một câu trước, thành Prism và tập đoàn Clover có quan hệ gì?
Roland nhớ đã nghe Garcia nói rằng cha hắn đã tham gia vào việc xây dựng thành Prism.
- Nói một cách đơn giản, đó là mối quan hệ hợp tác lâu dài.
Rock trả lời.
- Tất nhiên, chúng ta và nhiều công ty duy trì sự hợp tác mật thiết, suy cho cùng tất cả Hiệp hội hoạt động đòi hỏi rất nhiều nguồn lực.
- Cũng tức là chúng ta được coi như là khách hàng lớn có sức ảnh hưởng?
- Có thể cho là như vậy.
- Vậy thì được.
Roland nhanh chóng nói về nhu cầu của mình một lần nữa.
-...
Đầu dây bên kia xuất hiện sự im lặng khó có được, đối phương qua một hồi lâu mới hơi chần chờ trả lời.
- Làm như vậy ngược lại không có vấn đề gì, chỉ là...Nó thật sự quan trọng đối với ngươi như vậy sao?
- Đối với thế giới này mà nói cũng như vậy.
Roland dùng giọng điệu hết sức chân thành nói, cho dù Nightingale đi tới thế giới trong mơ cũng không có cách nào kết luận lời này là một câu nói dối -- bởi vì nếu muốn nhân loại tránh khỏi bất lợi trong Trận Chiến Thần Ý, hắn không thể không làm vậy, nếu loại tình huống kia thật sự đến, thời gian của thế giới trong mơ cũng sẽ ngưng đọng lại, vĩnh viễn bị đóng băng ở trong thế giới ý thức.
- Được rồi, ta biết rồi.
Rock không so đo nhiều nữa.
- Mặc kệ như thế nào, Hiệp hội cảm ơn sự đánh đổi của ngươi. Nếu không có ngươi đứng lên, sẽ không bao giờ có nhiều thế hệ trẻ quyết định ở lại như bây giờ, tình hình của bọn ta cũng sẽ càng khó khăn hơn.
Nghe được trấn thủ thẳng thắn trả lời, trong lòng Roland bỗng nhiên có chút cảm động, mặc dù nguyên nhân hắn săn giết kẻ đọa ma khác với mục đích của Hiệp hội, nhưng ý nghĩa câu cảm ơn của đối phương lại là thật, không chút giả dối. Có lẽ giống như Lam nói, đối với bọn họ thì thế giới này toàn bộ là chân thật.
Hắn vốn định dùng “Không có gì, đây là việc ta nên làm” các loại câu nói để trả lời, đến bên miệng lại không tự giác biến thành một câu khác.
-...Ta sẽ bảo vệ nơi này.
Sau khi cúp điện thoại, Roland đưa Angela ra khỏi cửa trước -- tuy rằng nàng đã thức tỉnh sức mạnh tự nhiên vào ngày nàng xâm thực hiện thế, nhưng học vẫn được. Hơn nữa San Milan, Đóa Đóa, Lindu và Angela cùng một trường học, cũng không sợ kẻ đọa ma tìm tới cửa.
Sau đó, hắn đã đi đến quán cà phê Rosa multiflora.
Từ sau khi liên hệ với Lam, quán cà phê cũng không còn chính thức mở cửa, cửa cuốn luôn ở trạng thái đóng, chỉ có từ cửa phụ nhà kho tiến vào quán cà phê mới có thể nhìn thấy bên trong có động thiên khác.
Mặc kệ là lúc nào thì ở đây cũng luôn vô cùng náo nhiệt.
Ví dụ như giờ phút này, các phù thủy đang chuẩn bị bữa sáng của mình, vừa đẩy cửa ra, một mùi thịt nướng mê người lập tức bay vào mũi Roland.
Sau khi thưởng thức bữa ăn thịnh soạn và dặn dò xong các hoạt động tự do, hắn mới lái xe tải rời khỏi khu vực nhà ống.
Tòa nhà trụ sở chính của Tập đoàn Clover nằm ngay trong trung tâm thành phố, Roland nhanh chóng đến được nơi cần đến.
Bởi vì trước đó đã chào hỏi qua với Hiệp hội, lúc này hắn còn chưa để lộ thân phận đã có người đón hắn lên lầu. Thang máy cuối cùng dừng ở vị trí tầng 100, đi vào văn phòng rộng rãi được bao quanh bởi cửa sổ kính sát đất, hắn có một nhận thức mới về tài lực của tập đoàn Clover.
- Chúng ta lại gặp lại nhau rồi, ngài Roland.
Garde chủ động tiến lên bắt tay hắn.
- Không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy mà ngươi đã từ người mới của Võ Đạo gia nhảy lên trở thành nhân vật trấn thủ coi trọng của Hiệp hội, thật sự làm cho người ta cảm thán hậu sinh khả úy.
Khách khí như vậy? Lúc trước hắn lấy ra giấy phép săn mồi, đối phương cũng không có coi trọng như vậy.
Quả nhiên so với năng lực cá nhân, bối cảnh đại kim chủ mới là thứ thương nhân quan tâm nhất.
Sau khi hàn huyên hai câu, Roland trực tiếp tiến vào vấn đề chính.
- Không biết trấn thủ Rock có nói rõ ý đồ của ta hay không?
Garde lắc đầu.
- Ngài Rock chỉ nói ngươi có một số việc cần Tập đoàn trợ giúp, bảo bọn ta dùng hết khả năng giúp đỡ ngươi thực hiện. Nhưng ngươi cũng biết, với kích thước của tập đoàn Prism hiện giờ, rất nhiều chuyện cũng không phải một mình ta có thể định đoạt.
Lời này ngụ ý đại khái là không thể rời khỏi nhà chung cư hình ống thu thập, cho dù hắn đáp ứng thì Hội đồng quản trị cũng sẽ không thông qua. Roland không khỏi nở nụ cười, chỉ sợ là đối phương cho rằng mình đến để biện hộ thay Garcia. Trên thực tế, chỉ cần hắn không gật đầu thì không ai có thể phá hủy tòa nhà dưới sự bảo vệ của một nhóm phù thủy.
Mặt khác, cách nói của trấn thủ cũng cho hắn tự do tương đối lớn, loại cách làm đầy đủ tin cậy này, làm cho hảo cảm của hắn đối với Hiệp hội lại nhiều hơn vài phần.
- Không phải là chuyện gì quá phức tạp.
Roland buông tay.
- Ta muốn mở một nhà máy sản xuất nhỏ -- hoặc các nhà máy mô hình là được, chủ yếu là thiết kế, sản xuất một số thiết bị cơ khí với cảm xúc thế hệ, chẳng hạn như xe hơi nước, máy kéo cũ...Chính là cái loại làm cho người ta liếc mắt một cái sẽ xây dựng lên hồi ức...Hấp vừa đủ, ngươi hiểu không?
Garde giật giật khóe miệng.
- Dùng để quay phim?
- Có thể cho là như vậy, nhưng không giống với những đạo cụ trống rỗng kia, nó thực sự có thể động đậy, hơn nữa còn có một ít yêu cầu đặc thù.
- Theo ta được biết, thị trường của loại đồ vật này chỉ sợ nhỏ đáng thương...
- Ta cũng không có ý định bán đi, xây một hai cái chơi đùa là được, dây chuyền lắp ráp gì cũng không cần, như vậy còn có thể giảm bớt không ít chi phí.
Garde nửa ngày cũng không thể tiếp lời, ở trong mắt hắn thì đây căn bản là cách làm thuần túy mất tiền.
- Không nhìn ra, thì ra ngài Roland còn có sở thích ở phương diện này.
Một lúc lâu sau hắn mới mở miệng nói.
- Nói cách khác, ngươi hy vọng Tập đoàn Prism có thể tìm được một nhà máy nhỏ như vậy, cũng có thể phối hợp với các nhà thiết kế và công nhân có liên quan sao?
Ách, vừa nghe như vậy dường như còn rất khó làm, bỏ qua nhà máy không đề cập tới, người thiết kế ít nhất phải có kỹ sư có kinh nghiệm liên quan mới được, cho dù lấy sức mạnh của Tập đoàn thì muốn gom đủ những điều kiện này cũng không phải chuyện nhất thời.
- Cũng gần như thế là những thứ này, thời gian lâu một chút cũng không sao hết.
- Ta hỏi thư ký trước.
Garde trở lại bàn làm việc của mình rồi nhấc điện thoại lên. Một khắc sau, thư ký gọi lại. Sau khi nghe xong, Garde xoay người nhìn về phía Roland.
- Có lẽ có một nhà máy phù hợp với nhu cầu của ngươi.
- Nhanh như vậy sao?
Roland hơi kinh ngạc nói.
- Chỉ là gặp may mà thôi.
Mặc dù ngoài miệng đối phương mang theo khiêm tốn, nhưng vẻ mặt lại có sự kiêu ngạo đối với thực lực của Tập đoàn.
- Nếu như không có sắp xếp khác, hiện tại ta có thể dẫn ngươi đi xem.