Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1259

Chương 1259
Chương 1259

Kèm theo từng trận gầm rú, ba chiếc máy bay của tổ một đã cái sau nối cái trước rời khỏi sân bay.

- Các ngươi cảm thấy bên nào sẽ thắng?

Tilly hỏi.

- … Hả, lấy Kei Os Drinks cá cược à?

Sylvia không xác định nói.

- Không, tùy tiện đoán là được.

Sylvia như trút được gánh nặng:

- Ta đoán là tổ hai, bọn họ đều là người được tuyển chọn ra từ Đệ Nhất Quân, không sai chứ?

- Quả thật là thế.

Tilly gật đầu:

- Carmela còn ngươi?

- Ta không thật sự quan tâm, công chúa điện hạ của ta à.

Carmela Daryl thở dài:

- Tuy rằng thứ này thất sự thần kỳ, nhưng chừng ba mươi người cũng tương đương với mười con Khủng Thú, cho dù tăng thêm một hai lần, tác dụng đối với hoàn cảnh vẫn tương đối có hạn, chỉ sợ không đáng để người để tâm như vậy đâu.

- Chỉ ở trước mắt thôi.

Tilly cười nói:

- Lần đầu tiên khi ta đến Neverwinter, nhà xưởng bên cạnh bờ sông còn có thể đếm được trên đầu ngón tay đó. Ngươi xem hiện giờ, đã sắp kéo dài đến cảng Shadow rồi. Lại nói, Khủng Thú hiện giờ và bốn trăm năm trước không có thay đổi gì cả, nhưng mấy thứ này mới xuất hiện hơn nửa năm thôi, cũng đã tu sửa nhiều lần, ai biết về sau sẽ phát triển thành dáng vẻ gì chứ.

“…” Carmela trầm mặc:

- Ta không nói lại người đâu. Nhưng mà bên chỗ Đảo Trầm Thụy vẫn phải chú ý đến, ta ở bên cạnh người hơi lâu rồi.

- Xin lỗi, là ta khiến ngươi lo lắng.

- Không, điện hạ.

- Ta đều biết

Tilly thản nhiên nói:

- Ngươi vốn nên rời khỏi Neverwinter sau khi Bắc phạt, nhưng bởi vì ta mà ở lại. Cám ơn ngươi, Carmela, hiện giờ ta đã không có việc gì rồi.

Đại quản gia đối diện với nàng vài giây rồi mới khẽ gật đầu:

- Ta hiểu. Nhưng mà Đảo Trầm Thụy chỉ dựa vào một mình ta cũng không được, nếu như người có rảnh rỗi, tốt nhất vẫn nên trở về nhìn xem. Phù thủy lưu lại đó đều mong mỏi người trở về đó.

- … Các nàng vẫn không muốn đến Neverwinter sao?

- Dạ. Có một người thật sự… bị thương quá sâu.

Cho dù chỉ là một bộ phận nhỏ, nhưng đó cũng đại biểu cho màn máu tanh tàn khốc trước kia vẫn chưa triệt để đánh tan.

Có lẽ vĩnh viễn vẫn không có cách nào đánh tan được.

- Đợi đến khi trận chiến Thần Ý thắng lợi, ta sẽ trở về.

Tilly nói.

- Nếu như chiến tranh không có cách nào thắng lợi thì sao?

Đúng lúc này, máy bay của tổ thứ hai đã gào thét xẹt qua đường băng.

Tilly chưa trả lời, mà cười cười:

- Huấn luyện bắt đầu… Đến đây đi.

- Này, ngươi nói công chúa điện hạ thật sự có thể đồng thời chú ý đến hướng đi của cả sáu chiếc máy bay sao?

Finkin ngồi ở sau lưng hét lớn. Dòng khí luồn qua thân máy bay, phát ra tiếng rít vù vù, nếu như đối diện với gió biển, tạp âm gần như có thể lấp đầy cả khoang máy bay, nếu không dùng sức gào lớn thì vốn không nghe được hai bên đang nói gì.

- Đó là chuyện của điện hạ, điện hạ định đoạt!

Good cũng quát lại. Lúc này hắn chú ý tới, sáu “Chữ số” ở trên sân bay xa xa đã có bốn số biến thành màu xanh, vậy nói rõ tổ hai đang bay lên trời.

Bởi vì không thể lưu lại ở trên không học viện, ba chiếc máy bay của tổ một gần như không hẹn mà cùng lựa chọn vòng về phía biển lớn. Bây giờ hắn không nhìn thấy hướng đi của máy bay số bốn, năm và sáu, nhưng không hề nghi ngờ gì đối thủ khẳng định chú ý đến đường đi của bọn họ, bởi vậy tuyệt đối sẽ không lập tức theo đuôi đến, bay lên và tăng tốc đều cần thời gian, vội vàng xâm nhập vào khu vực ưu thế của người bay trước nhất định sẽ tự đặt mình vào thế bất lợi.

- Vừa nghĩ đến điện hạ đang nhìn chằm chằm vào ta, ta lại cảm thấy hơi khẩn trương! Nếu như nàng có thể phán đoán chính xác phương hướng, tầm mắt nhất định phải chồng lên tầm mắt của ta mới được, đây chẳng phải nói nàng ở ngay trong lòng ta –

Máy bay đột ngột hạ xuống dưới.

Finkin bị cắt lời hét lên:

- Ngươi đang giở trò quỷ gì vậy hả! Khống chế ổn định chút có được không hả?

- Ta đang cứu ngươi đấy, đồ ngốc! Nếu như điện hạ có thể nhìn thấy chuẩn xác, ngươi đoán thử xem nàng có thể nhìn thấy khẩu hình miệng khi phát âm của ngươi không? Đến lúc đó ngươi bị đưa đi khu mỏ đào quặng đều là may mắn rồi!

Người ngồi sau lập tức ngậm miệng lại.

Good nhìn xung quanh một vòng theo khoảng cách giữa cánh và thân máy bay, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy ở phương xa có một điểm đen đang di động ở gần nơi chân trời, một cái khác đã hoàn toàn mất tung tích, hiển nhiên tất cả mọi người lựa chọn tự chiến riêng.

Trừ bỏ một vài khái niệm cơ bản, trưởng công chúa điện hạ không hề dạy bảo tác chiến trên không trung cụ thể nên làm như thế nào, tất cả đều phải dựa vào chính bọn họ để phán đoán. Có lẽ kể cả bản thân điện hạ đều không biết được, dù sao Aerial Knights là thứ mà trước đây chưa từng có, cần mò mẫm từ con số không cũng bình thường.

Nếu đã không theo một quy tắc nào, lựa chọn một không vực rộng rãi, chờ phát hiện đối thủ rồi lại tùy cơ ứng biến, cũng có thể xem như là một hành động ứng đối ổn thỏa.

Hắn suy nghĩ một lúc, thay đổi hướng bay, bay về phía cảng nước nông.

- Này, ngươi định đi đâu thế?

- Phía tây, vòng qua khu nhà xưởng kia!

- Vòng? Cứ ở đây chờ bọn họ đến không được sao?

- Nhưng đây chính là một cơ hội ngang nhau mà thôi!

Good vừa chuyển hướng vừa quát lớn:

- Ngẫm lại xem, bọn họ sẽ bay như thế nào!

Hắn thật sự không thèm để ý đến thắng bại, nhưng mà thời gian bay của người thắng rõ ràng sẽ được lâu hơn.

- Còn có thể bay như thế nào chứ, chờ nâng độ cao và tốc độ lại đi đến trên biển tìm chúng ta thôi!

Không sai, bởi vì không biết đến khi nào tổ thứ hai mới chuẩn bị xong, bởi vậy tổ bay trước không có cách nào xác định được chính xác thời gian xuất kích, vậy khiến cho bọn họ càng nghiêng về một phe phòng thủ, giống như kỵ sĩ trên chiến trường đang đợi đối phương phát động tấn công vậy.

Mà có một phương pháp có thể khiến cho hắn một trăm phần trăm nắm được cơ hội ở trên cơ.

Đó chính là khiến lực chú ý của tổ hai đặt toàn bộ lên trên máy bay ở trên biển rộng.

Trên mặt đất rộng rãi, đội ngũ di chuyển trên phạm vi lớn bình thường rất khó tránh được điều tra.

Nhưng bầu trời lại không giống mặt đất, trừ trái phải ra còn phân chia cả trên dưới nữa.

- Nếu như chỉ có chúng ta có thể nhìn thấy bọn họ, bọn họ lại không nhìn thấy chúng ta thì mới có thể phá vỡ được cục diện ngang nhau!

Good lớn tiếng nói suy nghĩ của mình ra:

- Có phải ngươi cảm thấy bọn họ luyện tập nhất định ít hơn chúng ta không?

- A ha ha… Hóa ra là vậy!

Finkin dùng sức vỗ vỗ vai hắn:

- Ta cho rằng mình đã đủ quỷ kế đa đoan rồi, không nghĩ tới ngươi thằng nhãi này còn âm hiểm hơn cả ta! Nhưng mà ta thích, cứ làm như vậy đi!

Âm hiểm… Ngươi đang khen hay mắng ta vậy? Good trợn trừng mắt, hạ thấp đầu máy bay, hạ xuống sát mặt biển. Độ cao nhanh chóng chuyển thành tốc độ, cũng khiến cho thân máy bay biến mất khỏi phía dưới vách đá biển. Khi thấp nhất, bánh xe của máy bay cao ngang bằng đỉnh cột buồm của thuyền biển, mà chính vì bay thấp như vậy dẫn đến thủy thủ trên thuyền đồng loạt liếc sang.

Khi máy bay xẹt qua cảng Shallow, trên bến tàu thậm chí còn bùng nổ tiếng hoan hô và tiếng huýt sáo!

Mà phản ứng của những dân di cư đó lại khác biệt rõ ràng nhất, cả đám bọn họ trợn mắt há hốc mồm nhìn lên bầu trời, vẻ mặt kinh hãi không thôi, đội ngũ xếp hàng rời thuyền thậm chí còn xuất hiện lộn xộn.

- Đừng bay quá thấp, bằng không bị bên sở cảnh sát tố cáo lên trên, chúng ta lại phải quét dọn nhà vệ sinh một tháng đấy!

Finkin nhắc nhở.

- Yên tâm đi, khoảng cách này chắc đã đủ rồi.

Good chậm rãi kéo cần điều khiển ra sau, máy bay lập tức vọt đến đường chân trời, chui vào trong khu nhà xưởng, ở đây tương đương với phía tây sân bay, cũng thường xuyên có cột khói bốc lên, khả năng tổ hai lựa chọn bay lên ở trong này không lớn lắm

- Hả?

Tilly thông qua đôi mắt ma lực tập trung tinh thần nhìn chằm chằm lên bầu trời khẽ ồ lên một tiếng.

- Đó chính là… chạy trốn?

Sylvia cũng chú ý đến cảnh tượng này.

- Đại khái chính là không ngồi yên được đi.

Tilly cười như không cười.

Ở dưới thị giác của con mắt ma lực, có thể nói nhìn không sót một thứ gì ở trên bầu trời, giờ phút này ba chiếc máy bay hai cánh bay lên sau đã toàn bộ lên không trung, nhưng khác với tổ thứ nhất, học viên Đệ Nhất Quân bay lên không trung rồi vẫn chưa hề bay tới bờ biển tìm kiếm đối thủ mà tiếp tục lượn quanh phương Bắc, mãi cho đến khi chiếc máy bay thứ ba cũng đã chuẩn bị xong, rồi mới xếp thành một hàng bay về phía nam.

Tuy rằng hành động này tiêu tốn nhiều thời gian tập kết, nhưng lại khiến ba chiếc máy bay luôn luôn không tách ra quá xa.

Thú vị đấy. Tilly khẽ lẩm bẩm. Nàng chưa hề dạy học viên phương pháp đối đầu, cũng không hề bố trí không vực và đội hình mô phỏng giao chiến, có thể nói, cho dù phân tán ra một mình tác chiến hay là kết thành tiểu đội hành động tập thể thì đều do chính bọn họ quyết định.

Không hề nghi ngờ, cho dù ai thắng ai thua, đợi qua ngày hôm nay, nội dung của phần chiến đấu trên quyển “Hướng dẫn bay” sẽ không còn trống không nữa.

- Quả nhiên, bọn họ không bay sang bên này.

Sau khi Good xác nhận chưa phát hiện ra tung tích của đối thủ đã lập tức tăng chân ga đến cực hạn, máy bay gào thét bay lên trên trời cao, mãi cho đến khi tiếng gió bên người dần ngừng, hắn mới để bay ngang, bay về phía Đông Nam.

Bầu trời bao la mênh mông bát ngát không hề có bất cứ thứ gì để tham chiếu, lúc này cho dù người của tổ thứ hai nhìn ra xa cũng chỉ coi một điểm đen kích cỡ hạt mè vừng thành một con diều hâu mà thôi.

Máy bay số hai bay vòng một vòng lớn, sau đó từ phía sau bay vòng vèo trở về học viện Aerial Knights.

Mà lúc này, ba chiếc máy bay hai cánh của tổ hai đã bay vào vùng biển Swirling, tăng tốc về phía mục tiêu đang gần bọn họ nhất.

Bình Luận (0)
Comment