Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1260

Chương 1260
Chương 1260

Tilly nhìn thấy, tổ bay trước hiển nhiên cũng chú ý đến đối thủ đang đến gần, máy bay số một và số ba đều cùng không hẹn mà bay về hai phương hướng khác nhau, giống như định giáp công tổ hai từ bên cánh.

Đội hình của tổ hai không được chỉnh tề giống như lúc đầu, nhưng mục tiêu vẫn là máy bay số một ở gần nhất.

Điều này khiến cho máy bay số một nhất thời rơi vào cục diện bất lợi một đấu ba.

Mượn dùng sự hỗ trợ của con mắt ma lực, nàng có thể nhìn thấy được rõ ràng vẻ khẩn trương lộ ra trên mặt phi công.

Dưới tình huống hai bên gần như đối đầu trực diện, chỉ cần chuẩn xác bao vây chặt lấy một chiếc máy bay, một đối một cũng không phải không thể làm được. Nhưng mà người lái máy bay khẩn trương đã ảnh hưởng đến hành động lần này, chỉ trong vòng hai ba giây, hắn đã đạp bàn đạp bên trái lựa chọn lảng tránh. Lúc này khoảng cách giữa hai bên vẫn có hơn năm trăm mét, lúc này khiến cho tổ hai không hề có gánh nặng theo sát điều chỉnh hướng đi, từ đón đánh biến thành truy đuổi.

Vì dốc hết khả năng tránh thoát khỏi bị cắn đuôi, máy bay số một bắt đầu thực hiện các thao tác khác nhau – trái ngược với lời nói mở màn khi trước của Tilly, phi công lấy hết tất cả những gì mình học được ra. Có thể trong thời gian một tháng ngắn ngủi thuần thục nắm giữ được yêu cầu kỹ thuật của mỗi một động tác, nhất định đã trải qua một phen khổ luyện.

Nhưng học viên của Đệ Nhất Quân cũng không hề kém cỏi, không hề vì lao xuống và rẽ ngoặt liên tiếp mà bỏ qua, vẫn luôn không nóng không lạnh theo sát sau lưng đối phương. Thêm với có ưu thế về số lượng, bọn họ không cần thường xuyên nhìn chằm chằm vào máy bay đối phương, còn máy bay số một này lại phải đồng thời chú ý đến hướng bay của ba chiếc máy bay. Rất nhiều thao tác khác nhau khiến độ cao và tốc độ của máy bay số một đã bị giảm xuống không ít, mắt thấy không cách nào thoát khỏi được, phi công cắn răng một cái, quay đầu bay về phía máy bay số ba đang bay tới.

Tổ hai cũng đồng thời chiếm được cơ hội ra tay tốt nhất, máy bay số sáu vẫn luôn giữ vững ở không vực khá cao chuyển thành lao xuống, cắt theo đường chéo từ đỉnh đầu về phía đuôi máy bay ấn theo hướng bảy giờ.

Cho dù người bắn súng máy quan sát được một màn này, phi công cũng làm ra biện pháp cứu vãn lớn nhất, nhưng máy bay đã vô lực để tránh né được một vòng “Bắn phá” này rồi.

Thời gian mười giây đảo mắt đã đến.

Tilly hài lòng gật đầu:

- Đội hình số một, giơ cờ đỏ lên!

Lúc này máy bay số ba mới khoan thai đến.

Bọn họ phải đối mặt với một máy bay số sáu đang bay lên với hai máy bay số bốn, năm đang trạng thái không tệ.

Dường như thế cục coi như áp đảo bất lợi.

-- Nếu như không tính đến máy bay số hai luôn nằm ở trên cao.

Nàng liếc mắt lên trên không học viện.

- Ta nhìn thấy bọn họ!

Finkin thò nửa người ra khỏi chỗ ngồi, tựa vào thân máy bay hét lên:

- Chờ chút, hình như máy bay số một đã bị bắn rơi!

- Ngươi xác định chứ?

- Chữ số một trên sân bay đã đổi sang màu đỏ, nhưng mà bọn họ vẫn chưa rời khỏi chiến trường!

- Chắc là vì bọn họ chưa phát hiện ra mà thôi.

Good nhíu mày, thời gian đồng đội kiên trì được còn ngắn hơn mình nghĩ:

- Máy bay số ba đâu?

- Nếu như ta đoán không sai, chính là điểm đen đang từ đằng xa đến!

Finkin hét lớn:

- Anh bạn, hiện giờ bọn họ đang rối loạn, là lúc gia nhập trận chiến!

- Chờ một chút… ngươi nhìn ra sau lưng xem, có thể nhìn thấy mặt trời không?

Hắn quay đầu lại, lập tức bị chói mắt đến vội nhắm mắt lại:

- Ha, không hổ là phi công ta tuyển ra – hiện giờ đối diện, ta gần như không mở mắt ra được!

Rõ ràng là do ngươi đoán thua mới đúng, Good bất đắc dĩ lắc đầu, dùng sức ấn cần điều khiển:

- Một khi đã như vậy, chúng ta đi thôi!

- À ---------- hu!

Finkin kêu lên.

Tiếng động cơ nổ vang phát ra lập tức át được tiếng gió, dòng khí đang kịch liệt đánh sâu vào trong, toàn bộ thân máy bay giống như đang run run, cảm giác đón gió mà rơi này luôn có thể khiến cho Good cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Hắn đang là kỵ sĩ xung phong!

Mà con đường đang rong ruổi lại ở trên cả bầu trời!

Đồng đội máy bay số ba đang đặt lực chú lên trên máy bay có tốc độ chậm nhất của tổ hai, hai chiếc khác lại đang bắt đầu đuổi về phía máy bay số ba, mãi cho đến khi bọn họ giết ra từ phía ánh nắng vàng rực rỡ, giống như thế sét đánh lôi đình đánh về phía hai máy bay này, đối phương mới từ trong tiếng gió rít nhận thấy được sự tồn tại của đối thủ mới – Good chú ý đến, nếu như hai chiếc máy bay này không để ý đến đồng đội, ưu tiên đánh rơi máy bay số ba làm mục tiêu, chỉ sợ hiện giờ đã thành công. Chính vì tính toán chú ý trước chú ý sau này đã đưa cho hắn cửa bắn tốt nhất.

Khi hai máy bay ý thức được không ổn thì đã quá trễ rồi. Sau khi cấp tốc xẹt qua phía trên máy bay số bốn, Good không chút do dự thay đổi mục tiêu lên máy bay số năm -- từ khi lao xuống, hắn đã tập trung chặt chẽ vào máy bay số năm rồi, cho dù việc này hơi có ý mưu lợi, nhưng không đại biểu rằng hắn có thể chân chính đánh rơi được máy bay số bốn ở khoảng cách như thế, nhưng quy củ do trưởng công chúa định ra là như vậy, hắn tin tưởng điện hạ đã thấy được tất cả.

Đồng đội có thể bị bức ra khỏi huấn luyện chiến đấu bất cứ lúc nào, hắn phải nắm chặt thời gian.

Bốn chiếc máy bay hai cánh đang triền đấu với nhau, tình hình lập tức trở nên vô cùng gay go. Good thậm chí còn có thể nhìn thấy được vẻ mặt dữ tợn của tay súng đối phương. Tuy rằng máy bay của hắn đã mất đi tính ẩn nấp, nhưng vẫn chiếm ưu thế trên tốc độ, trải qua mấy cuộc đấu, Good cuối cùng đã tích cóp ra được một thời gian ngắm trúng dài. Ngay khi hắn đang thầm đánh giá đã đến giờ, Finkin ngồi ở phía sau đã báo ra kết quả.

- Lá cờ của đội hình số năm đổi sang màu đỏ!

Gần như đồng thời, máy bay số ba cũng tuyên bố bị loại.

Đội hình còn giơ cờ xanh trên sân bay chỉ còn lại số sáu và bản thân bọn họ.

Đại khái do hai máy bay của tổ hai áp chế gây nên áp lực quá lớn cho đồng đội, máy bay số ba cuối cùng không thể đến thời gian ngắm trúng đủ được, máy bay số sáu được cơ hội thở dốc đã nhanh chóng xuất hiện ở phía sau hai người.

- Những tên kia đang giở trò quỷ gì vậy, thậm chí còn không đánh được cả một trận!

Finkin hùng hổ xoay bệ súng:

- Đây chẳng phải là ba chọi một sao!

- Ai bảo từ mới đầu chúng ta đã coi bọn họ là con mồi chứ.

Good lơ đễnh nói:

- Đương nhiên còn có một khả năng – đó là đối phương số sáu là một đối thủ khó chơi

Mà dự đoán này nhanh chóng ứng nghiệm.

Cho dù hắn chuyển sang phương hướng nào thì máy bay số sáu đều theo sát, không cho một chút cơ hội mất dấu. Hắn lại không thể bất động, bằng không máy bay số sáu nhất định sẽ tiến đến thời gian mười giây trước Finkin.

- Đáng chết.

Giọng đồng bọn rõ ràng đã nôn nóng hơn trước rất nhiều:

- Ngươi không thể bay nhanh hơn một chút được sao?

- Ta đã cố hết sức!

- Tiếp tục như vậy sớm muộn gì chúng ta sẽ bị xử lý thôi, mau nghĩ cách đi! Hay đi khu cảng tránh né được không? Nơi đó có thuyền buồm có thể che giấu!

- Nếu như đánh lên trên thuyền dân chạy nạn – cho dù không phải là chúng ta, ngươi cảm thấy kết cục sẽ như thế nào?

- Ừm, đại khái là bị bắn chết đi.

Khí thế của Finkin nhất thời đi xuống:

- Nếu vậy thì xong rồi, ít nhất chúng ta không bị loại đầu tiên. Hiện giờ trừ phi có gió đưa chúng ta lên, bằng không ta cảm thấy chúng ta không xoay chuyển được một ván này.

- Có gió…

Good nao nao, trong đầu giống như có một tia chớp xẹt qua:

- Ngươi nói không sai, ta nghĩ ra một biện pháp!

- Hả?

- Ngươi có nhớ hướng đầu gió ở bên vách núi không?

Gió biển thổi từ biển Swirling về phía đất liền không phải đã hình thành thì không thay đổi, đặc biệt là một phía ở cạnh bờ biển – bởi vì vách đá ngăn cản, dòng khí sẽ bị vật cản lan rộng ra, một phần trong đó sẽ biến thành gió mạnh cấp tốc thổi lên, chỉ cần đứng ở vách đá có thể thường thường nghe được tiếng rít gào giàu tiết tấu.

Ý thức được điều hắn đang ngụ ý, sắc mặt Finkin không khỏi cứng đờ:

- Ngươi điên hả! Không nói đến chúng ta có thể gặp được hướng đầu gió hay không, nếu quá đến gần vách đá, tay ngươi hơi run lên là xong cả rồi!

Phạm vi hướng đầu gió thật nhỏ, một khi thoát khỏi phạm vi vách đá biển sẽ lập tức bị gió biển thổi tan, thêm với bị ảnh hưởng của vách đá gập ghềnh, hướng gió đi này càng phức tạp, về mức độ khó khăn, hành động này còn khó khăn hơn xuyên qua các cánh buồm trên thuyền buồm nhiều.

- Ta không cần mạo hiểm như vậy, chỉ cần dính một chút nữa là được, giống như tát nước vậy!

Good nhanh chóng hạ thấp độ cao, bay về phía học viện Aerial Knights.

Máy bay số sáu chần chừ một chút, cũng bắt đầu tăng tốc lao xuống theo.

- Sao ngươi biết khi nào gió mạnh xuất hiện vậy?

Finkin chất vấn.

- Thuyền biển chở dân di cư này sẽ nói cho ta!

Hắn khống chế máy bay hai cánh không ngừng hạ xuống, mặc kệ cho máy bay số sáu kéo dần khoảng cách, sau khi vượt qua một eo biển, đường bay của hắn đã trực tiếp trùng với đường ven biển, độ cao cũng dần dần sát với mặt đất. Nếu như ở trong mắt các học viên khác thì động tác này gần như tương đương với chịu thua không thể nghi ngờ -- cho dù máy bay số hai vẫn duy trì tốc độ cao tương đương, nhưng nó đã mất đường có thể trốn.

Đối thủ đuổi theo sát đuôi bọn họ, cắn chặt lấy bọn họ.

- Mấy giây!

Good hét lớn một tiếng.

- Ta đoán còn tám giây! Sáu, năm, bốn –

Finkin cắn răng nói.

Thời điểm này Good vẫn thủy chung phân ra một phần tinh lực nhìn chằm chằm vào con thuyền biển cách đó không xa đang chạy về phía cảng Shallow, nhưng hắn nhìn không phải là lá cờ hay cột buồm, mà nhìn về phía chim chóc đang đậu trên cột buồm – cờ xí và buồm vẫn luôn đang phấp phới, vốn không cách nào phân rõ được sức gió lớn hay nhỏ, chỉ có những con chim biển làm bạn với gió trong thời gian dài này mới có thể nắm bắt được độ mạnh yếu của gió.

Giống như cảm ứng được điều gì, một đám chim biển sải cánh, bay từ trên cột buồm cao cao xuống, bay về phía vách đá – một màn này cực kỳ giống với con Seagull giương cánh lướt đi. Hắn đã sớm quan sát được, hình như chim chóc hứng thú với trò giải trí này, từ con thuyền đến vách đá biển, cho dù đôi cánh không động đều có thể thuận gió mà lên!

Ngay khi đàn chim sắp bay đến bên cạnh vách núi, Good kéo mạnh máy bay.

Nếu như vào bình thường, thao tác này nhất định khiến đầu máy bay ngửa lên quá lớn, dễ dàng bị mất tốc độ, nhưng vào đúng lúc này, đàn chim đột nhiên lên cao, giống như phía dưới có bàn tay vô hình nào đó đang nâng chúng nó lên vậy.

Gió… nổi lên.

Trong phút chốc, Good nghe được tiếng rít chói tai.

Gió mạnh đột nhiên xuất hiện, đánh mạnh lên cánh – kèm theo run run kịch liệt, máy bay số hai lại tăng tốc, giống như kỳ tích bay thẳng lên cao, tiếp theo đảo ngược lại!

Toàn bộ thế giới vì vậy mà lật chuyển.

Thời gian giống như ngừng trôi chỉ trong chớp mắt, hắn nhìn thấy máy bay số sáu không hề có chuẩn bị trước xẹt qua dưới đỉnh đầu, người lái máy bay đối phương ngước đầu lên, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Nơi xa xa, chim biển đang vọt về phía đường chân trời, hai cánh trắng tinh giống như đã hợp thành một cái thang nối lên bầu trời.

Hắn không hề lừa gạt điện hạ.

Từ ngày gia nhập học viện, tình yêu thương nhiệt tình đối với bay của hắn đã gia tăng theo mỗi một ngày, mà chính cảm giác tự do bay lượn này khiến cho hắn đắm chìm trong đó, không cách nào tự kiềm chế được.

Trong tất cả những thứ Good đã học được, đây là thứ khắc sâu nhất trong ấn tượng.

Tấn công phòng thủ thay đổi.

Bình Luận (0)
Comment