Chế độ luân canh đối với nơi mật độ dân cư không lớn như thôn trang hoặc trấn nhỏ thì còn được, ở thành phố lớn, nơi mà quỹ đất eo hẹp, còn dùng loại phương pháp này đúng là lãng phí đất. Thành Silver, núi Fallen Dragon và vương đô là những nơi như thế, cho nên hàng tháng những nơi này phải nhập lượng lớn lương thực từ các thành thị khác về.
Đầu tiên là lợi dụng phân người và súc vật làm phân bón. Đó là lý do Roland nhanh chóng thành lập nhà vệ sinh công cộng, đồng thời nó còn giúp giảm thiểu bệnh truyền nhiễm, tô thêm vẻ đẹp cho hoàn cảnh sinh hoạt, quả thật là nhất cử lưỡng tiện. Đợi cho vài nhóm người sau đến đây thì nhà vệ sinh cũng đã hoàn thiện không sai biệt rồi. Về phần làm thế nào ủ phân, làm thế nào gieo trồng, hắn quyết định vài ngày nữa sẽ chọn một đám lão nông kinh nghiệm phong phú đến truyền thụ. Dù sao thì đang là cuối mùa vụ, muốn bắt đầu tiếp cũng cần một đoạn thời gian nữa.
Xử lý xong việc này, hắn liền quyết định đến hậu hoa viên xem Leaf thí nghiệm trồng trọt.
Từ sau khi để Leaf nghiên cứu cải tạo các loại hạt, trong hoa viên có rất nhiều cây nông nghiệp được trồng. Nàng còn kiến nghị với Roland, đem chia thành nhiều khu vực có đánh số cụ thể, có thể so với nhau để thu hoạch kết quả của các tổ thí nghiệm.
Roland vừa bước vào sân, liền bị một đám lúa mạch vàng rực chói cả mắt.
"Điện hạ." Nhìn thấy Roland, Leaf đang ngồi xổm cạnh ao nước đứng dậy, sửa sang lại tóc tai, khom mình hành lễ.
"Đây là thành quả cải tạo của ngươi?" Hắn khoát tay, ý bảo đối phương không cần đa lễ, hưng phấn nâng lên một cái bông nặng trĩu của cây lúa mì, dùng ngón tay cảm thụ hạt mập mạp no đủ của nó.
Hắn đối với hình dáng trưởng thành của lúa mì không hề có khái niệm gì nhưng so với trí nhớ khi còn ở vương đô thì bông lúa mạch trong tay hắn lớn hơn rất nhiều, hơn nữa nó còn nhiều hạt hơn.
Leaf gật đầu nói, "Ta trước tiên dùng ma lực khiến lúa mì lớn lên, sau đó thu hoạch hạt giống của nó, sau đó trồng lại một lần nữa thì sẽ ra được cây như thế này. Bất quá nếu lăp lại quá trình này, hai ba lần sau sẽ rất khó ra lại được lúa mì to khỏe như thế này. Ta cũng không rõ lắm vì sao."
Đáng tiếc là phương diện này hắn chẳng thể giúp gì. Theo như trí nhớ đáng thương về sinh học của hắn, có lẽ là do việc tự giao phối có chỗ thiếu hụt? Ở phía nam trồng đều là lúa nước, khác biệt hẳn với lúa mì, vì đề cao sản lượng, đều mua hạt giống về trồng. Bất quá chỉ cần duy trì được hai đời là đủ dùng rồi, một cây lúa mì cho ra khoảng một trăm ba mươi hạt giống, nhóm hạt đầu tiên là do Leaf cải tạo, sau đó nông phu giữ lại làm giống, ít nhất có thể dùng cho hai năm.
"Cái mảnh đất này, sao lại không có cái gì?" Roland chỉ một bồn hoa chỉ có vài cây khô héo.
"Đó là chỗ ta dùng gieo trồng đầu tiên, nhưng có lẽ vì đã gieo quá nhiều lần." Leaf cũng không rõ lắm nguyên nhân, " Ta nếu dùng ma lực thì lúa mì sẽ sinh trưởng rất nhanh, nhưng khi ta ngừng lại thì chúng sẽ rất nhanh héo rũ đi."
Xem ra dùng ma pháp thúc đẩy sinh trưởng cũng cần đất trồng có đầy đủ chất dinh dưỡng, thiếu một ít chất khoáng cũng không được. Roland đến bồn hoa cuối cùng, nơi này trồng một cây lúa mì hình dạng hết sức kỳ quái, trên cây có một cành mập mạp, treo đầy một đám bông, từ thân cây còn mọc ra một đám cành nữa, trên đó mọc lá cây xanh rờn.
Bởi vậy một cây có thể tích khổng lồ, bồn hoa chi chít thế này chỉ chừng hai cây.
Đây là Roland nói Leaf thử làm lúa mì phiên bản cây chuối. Đây là hắn tưởng tượng ra, nếu như lúa mạch cũng trở thành như cây chuối tiêu vậy, quả sẽ xuất hiện trên cây, hàng năm chỉ cần định kỳ đến thu hoạch, còn giảm bớt được phiền toái khi gieo trồng, ngoài ra lá xanh nhiều để tăng sức quang hợp và giảm độ yêu cầu của đất đai. Xem ra trước mắt cây lúa mì mập mạp này chỉ chiếm có chút diện tích, hơn nữa cái cành dài đơm bông lúa mì này cũng không phù hợp với tưởng tượng ban đầu. Hay là nói Leaf thử theo hướng cây nho mà cải tạo ? Roland nghĩ, dù sao thì nàng cũng chưa thấy cây chuối bao giờ, trong khi nho thì ở Greyfort không tính là hiếm, có thể dễ dàng bắt chước hơn.
"Hạt của những cây này sẽ không thể nảy mầm được, ta đã thử rồi, nhưng những cây này vẫn có thể tiếp tục đơm hoa, cái ngài đang nhìn là nhóm trổ bông lần thứ hai ."
Không thể nảy mầm chứng tỏ cây lúa mạch này là tồn tại độc nhất, cần Leaf tự tay cải tạo ra, giá trị trước mắt không lớn.
"Ngươi làm rất không tồi, Lúa mì có bông bự chảng kia sẽ gọi là lúa mì hoàng kim, ta sẽ tại bờ nam sông Xích Thủy lưu lại một khối ruộng cho ngươi thí nghiệm, xung quanh dùng rào chắn và bạt che đậy lại, ngươi hãy mau chóng thúc dục ra một đám lúa mì hoàng kim đời đầu dùng cho mùa xuân gieo hạt năm nay."
Roland tiếp tục phân phó, " Về phần trong hoa viên, cứ tiếp tục cải tạo chúng, ta vừa nghĩ ra không ít điểm quan trọng, không chỉ là đối với lúa mì, còn với cây nho cũng đáng thử một lần."
Đáng tiếc Leaf chỉ có thể hiểu được ở phạm vi vĩ mô để tăng cường đặc tính : Ví dụ như quả nhiều, hương vị ngọt, cây nhiều cành một chút... Nếu nàng hiểu được trình tự vi mô, nàng có thể trực tiếp cải tạo gien của chúng, tiến hành điều chỉnh chính xác đặc tính nhỏ? Ví dụ như cây cối không chỉ hấp thu được ánh nắng mà còn hấp thụ được tia tử ngoại, tia x quang, thậm chí là điện tích để tiến hành quang hợp, thải ra tinh bột, đường glu cô, đường mía vật chất, mọi người có thể trực tiếp thu hoạch từ nơi trồng.
Đợi đến tối, điện hạ tại bờ Xích Thủy đốt lửa, lệnh Carter và thân vệ đem nông nô tụ tập lại. Một đám nồi niêu được dân chúng vận chuyển tới, nhóm lửa nấu cháo.
Nông nô nhìn thấy thân ảnh đang đứng đưa lưng về đốm lửa, sợ hãi cúi đầu. Chỉ có một ít gan lớn, thỉnh thoảng nhìn trộm về phía vương tử.
Roland đứng trước đống lửa, nhìn về phía hơn một ngàn người này tuyên bố điều luật của mình.
"Ta là Roland Wimbledon, tứ hoàng tử vương quốc Greyfort. Lĩnh chủ trấn Bentham và là chủ nhân miền Tây này !"
"Triệu tập các ngươi đến đây, là muốn nói cho mọi người biết, có thể đến vùng đất này, là vận may của các ngươi ! Chỉ cần các ngươi cố gắng làm việc, các ngươi sẽ thoát khỏi thân phận và địa vị hiện tại!"
"Không sai, ta sẽ cho ngươi thoát khỏi thân phận nô lệ, trở thành cư dân tự do chân chính!"
Nông nô lập tức trở nên xôn xao. Dân tự do ý nghĩa thế nào, trong nội tâm họ hết sức rõ ràng, họ sẽ không còn bị chủ nhân ngược đãi tàn nhẫn, không còn bị ép làm việc ngày đêm, thu hoạch không phải nộp toàn bộ lên chủ nhân, con cái của bọn họ cũng không còn là thân phận nông nô nữa.
Roland chờ một lát sau, tiếp tục nói: "Bắt đầu từ ngày mai, mỗi người các ngươi sẽ được phân một mảnh đất cố định, đồng thời sẽ có người đến chỉ các ngươi trồng trọt thế nào để thu hoạch càng nhiều lúa mì. Năm thứ nhất, thu hoạch của các ngươi được giữ lại ba thành, bảy thành nộp lên trấn Bentham, một nhóm người thu hoạch tốt nhất sẽ tấn thăng làm cư dân tự do !"
"Trở thành dân tự do xong, người nhà các ngươi đều sẽ được giải trừ nô tịch, về phần tiếp theo trồng trọt hay là kiếm nghề nghiệp khác để làm đều do các ngươi quyết định. Nếu lựa chọn trồng trọt, các ngươi đem hai phần mỗi năm nộp lên, còn lại do các ngươi xử lý. Còn làm nghề nghiệp khác thì ruộng sẽ quay về với lĩnh chủ, dĩ nhiên không cần nộp lên bất cứ lương thực gì!"
Lời này vừa nói ra, hiện trường một mảnh hít thở, đột nhiên không biết ai hô lên, "Điện hạ, ngài nói là thật đúng không?"
"Đương nhiên, " Roland gần từng chữ, "Thân là lĩnh chũ, ta cũng không lừa gạt con dân của mình."
"Điện hạ nhân từ, " có người thấp giọng hô lên,sau đó rất nhanh thanh âm cao vút hô lên, "Vương tử điện hạ vạn tuế!"
Hàng trước nhất, một vị nông nô theo tiếng hô quỳ xuống, tiếp đến là người thứ hai, thứ ba...
Cho đến khi một mảng lớn quỳ xuống, tiếng hô càng lúc càng nhiều, càng lớn. Mọi người cuối cùng hợp thành một tiết tấu, "Điện hạ nhân từ ! Vương tử điện hạ vạn tuế!"
Nghe âm thanh vang dội này, Roland nghĩ rằng không cần kéo dài thêm nữa. Hắn vỗ tay, nói với thủ vệ sau lưng, "Ăn cơm!"