Sư phụ Jayden nhất thời vui vẻ ra mặt, chỉ có cô gái bên người nàng khẽ thở dài.
Đương nhiên Roland cũng chú ý tới một màn này, từ thế giới trong mơ nhiều lần hấp thu những lốc xoáy hạch tâm, sức mạnh của hắn đã không ngừng tăng trưởng, cảm giác cùng trình độ nhạy bén đều tăng lên tới một giai đoạn mới. Cho dù đối phương làm rất bí mật, nhưng vẫn bị dư quang khóe mắt hắn bắt được.
Cô gái này là tài vụ kiêm bí thư mà Garde phái tới, Turnip, nghe nói vừa mới tốt nghiệp từ trường nổi tiếng không bao lâu, thiên phú và năng lực đều là rất cao, lớn lên cũng không tệ, có thể nói là loại người thắng ở vạch xuất phát. Trong toàn bộ nhà xưởng cũng chỉ có nàng mới biết được, trước mắt tất cả chi tiêu đều là do tập đoàn Clover gánh vác, “Ông chủ đương nhiệm” cơ bản là vắt chày ra nước.
Đại khái ở trong mắt Turnip, những hành vi này của hắn đều là đang lừa đảo tập đoàn một cách trắng trợn, đào góc tường chủ thuê, vẻ mặt không được tốt cũng có thể lý giải.
Nhưng mà Roland cũng không để ý, loại thời điểm này chỉ cần kéo đối phương xuống nước, một chút oán hận tất nhiên cũng sẽ tan thành mây khói.
- Đương nhiên, có thể nhanh như vậy ra thành quả cũng có công lao của mọi người.
Hắn cười với bí thư:
- Nếu thành công, công nhân trong nhà máy đều thêm một tháng tiền lương là được!
- Đúng vậy đúng vậy, vẫn là ông chủ ngươi nghĩ chu đáo.
Sư phụ Jayden liên tục gật đầu nói.
- Không... Ta cũng không phải ý này...
Turnip không dự đoán được mờ ám của bản thân sẽ bị Roland chú ý tới, không khỏi có chút lúng túng nói:
- Ta chỉ là đang nghĩ, khi nào thì khoản của công ty có thể thu lợi nhuận...
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là vĩnh viễn không một ngày có như vậy. Roland không có biểu hiện gì khoát tay:
- Yên tâm, mấy người bạn kia của ta đều là người theo đuổi giấc mộng, kiếm tiền vốn dĩ không thành vấn đề, các vị chờ thăng chức tăng lương đi.
- Đâu có, đâu có.
Sư phụ Jayden giống như rơi vào trong ảo tưởng đi lên đỉnh cuộc đời, cười đến nếp nhăn trên mặt đều tập trung lại.
- Đúng rồi.
Hắn nhìn về phía Turnip:
- Đúng lúc ta có hạng mục mới phải khai thác, ngươi cùng ta đi một chuyến đến văn phòng đi.
- A... . ông chủ.
Ngay lúc Roland xoay người muốn đi, sư phụ Jayden giống như lấy lòng hỏi
- Ngươi còn có yêu cầu gì khác đối với máy kéo này phải không? Ví dụ như tạo hình, màu sắc đại loại.
Ngươi thật đúng là xem nó như đạo cụ điện ảnh... Roland buồn cười lắc đầu:
- Chỉ cần đáng tin cậy qua ải, những cái khác cũng không quan trọng. Nhưng mà...
- Ngươi cứ nói.
- Nếu có thể, ta hy vọng thành phẩm cuối cùng có thể có năm cặp bánh xe chịu tải.
- Điều này hoàn toàn không phải vấn đề.
Sư phụ Jayden vỗ ngực nói:
- Lúc ta đang thiết kế nền móng, đã cân nhắc tới khả năng mở rộng, ngươi cứ giao cho ta đi!
...
Bởi vì công nhân nhà xưởng đều chạy ra quan sát kiểm tra xe thí nghiệm rồi, trong khu xưởng có vẻ có chút im lặng. Roland chú ý tới, từ lúc sau khi vượt qua cửa lớn phân xưởng, khoảng cách mà Turnip đi theo từ hai mét giãn ra tới năm mét.
Hắn không khỏi có chút buồn cười, xem ra Garde cũng không có lộ ra thân phận của mình cho đối phương, bằng không nàng nên biết, khi một võ đạo gia muốn mưu đồ gây rối, đừng nói năm mét, nàng chạy trước năm mươi mét cũng không thành vấn đề.
Nhưng mà hắn cũng lười đi cải thiện hình tượng bản thân trong mắt công nhân, có thể thay hắn làm việc đàng hoàng là được rồi, cái khác cũng không quan trọng.
Sau khi đi vào văn phòng lộn xộn, Roland trực tiếp ngồi xuống trên vị trí ông chủ, đi thẳng vào vấn đề nói:
- Là như thế này, ta có một người bạn...
Lại tới nữa.
Turnip nhịn không được oán thầm. Hạng mục gì cũng là lấy một người bạn mở đầu, vấn đề là nào có người bạn nào bằng lòng tiêu tốn hơn mấy trăm ngàn nhiều như vậy mua một đống rác rưởi. Nàng thừa nhận đam mê của kẻ có tiền quả thật thiên kì bách quái, hãy nhìn cách ăn mặc của ông chủ cũng không giống như là quý công tử nhà nào, phần nhãn lực nãy nàng vẫn tự tin là có.
Dù sao suốt quãng đường nàng học lên trường nổi tiếng, gặp qua không ít phú nhị đại lấy tiếng, chưa từng thấy qua ông chủ mộc mạc tự nhiên như vậy -- cho dù phú nhị đại rất bề bộn, cũng sẽ không bạc đãi bản thân trên chuyện ăn mặc, đồ dùng số lượng ít quy số lượng ít, phẩm chất và giá cả tuyệt đối xa xỉ, huống chi người trẻ tuổi bằng lòng ngủ đông thì càng ngày càng ít... Nhưng Roland tiên sinh à, mặc quần áo là hàng vỉa hè bình thường nhất, trên người không có một vật trang sức, ngay cả tài xế, đều là xe van toàn thân lạch cạch. Đây đã không thể dùng khiêm tốn để hình dung rồi...
Quả thực là toàn thân đều lộ ra khí tức nghèo nàn!
Bạn của loại người như thế, có năng lực có tiền tới đâu?
Sau khi nàng tốt nghiệp thành công nhận được lời mời đến tập đoàn xí nghiệp Clover lớn nhất thành phố này, vốn định thêm một bản ghi chép đẹp đẽ trên sơ yếu lý lịch, không dự đoán được sẽ bị ổng chủ lớn trực tiếp điều đến nhà máy nhỏ này, làm hạng mục lại càng thiên kì bách quái. Nàng bắt đầu hoài nghi, Garde tiên sinh có phải lừa người ta hay không, hoặc là cố ý dùng nhà xưởng này để che dấu một vài buôn bán không thấy người.
Ví dụ như hạng mục mới mà ông chủ đưa ra lại là vô tuyến điện truyền tin! dường như Turnip muốn đỡ trán thở dài, bộ đàm trên mạng mấy chục miếng một cái, máy truyền tin tạo hình lỗi thời cũng có thể mua được, hắn lại muốn từ đèn điện tử cơ bản nhất làm ra -- giống như hạng mục máy kéo, bắt buộc phải là bắt đầu thủ công chế tác từ đầu, một linh kiện có sẵn có thể mua được cũng không thể có.
Cái này không phải cố ý lãng phí tiền sao!
- Kêu người mà, không cần quá chuyên nghiệp, sinh viên tốt nghiệp hoặc là người yêu thích vô tuyến điện đều được, một mình cho bọn họ ở ngoài nhà xưởng dựng cái nhà tạm làm văn phòng, cũng đỡ phải để ta chạy hai đầu.
Roland tỉ mỉ giảng giải yêu cầu của bản thân một lượt:
- Bọn họ muốn thiết bị gì đều phê duyệt, nhưng nhớ kỹ, tất cả linh kiện đều phải ở đây sản xuất ra, thô sơ không tinh xảo cũng không quan trọng, hoặc là nói, công nghệ cần càng thấp ngược lại càng tốt. Tận thế đất hoang, hiểu chưa? Người bạn đó của ta dứt khoát là được.
- Cái đó không giống vốn gia công... Ta chỉ sợ phải báo cáo cho Garde tiên sinh trước.
- Không sao.
Roland hào phóng nói:
- Ta nghĩ hắn sẽ đồng ý.
Đúng lúc này, di động trong túi của hắn vang lên.
Nghe tiếng chuông đúng là Hiệp hội Võ đạo gia gọi tới.
Sau khi Roland cho Turnip rời đi, mới nhận điện thoại.
- Xin chào, Roland tiên sinh.
Giọng nói trầm ổn mà quen thuộc truyền vào trong tai, đúng là Guard Rock của hiệp hội gọi tới:
- Ta có nhiệm vụ mới muốn giao phó cho ngươi, không biết buổi chiều ngươi có rảnh hay không đến viện điều dưỡng Green Leaf một chuyến?
Hiện giờ Rock đã là chỗ dựa lớn nhất của cục thiết kế Greyfort, đương nhiên hắn không có đạo lý từ chối, một lời liền đồng ý.
Từ lần trước sau khi tiêu diệt sinh vật ma lực đến từ một phía xâm thực khác, hành tung của Kẻ đọa ma còn lại đột nhiên bí ẩn rất nhiều, giống như đã nhận ra khí tức nguy hiểm, hoàn toàn rời khỏi thành phố này, đến nỗi kết quả tìm kiếm trước đó của phù thủy Taquila giảm xuống không ít.
Nhưng mà Roland luôn cảm thấy sẽ không đơn giản như vậy.
Mục tiêu của Kẻ đọa ma là cướp lấy sức mạnh tự nhiên của Người thức tỉnh, tiến tới suy yếu sức mạnh của thế giới trong mơ. Hiện giờ thành Prism bị tập kích, cộng thêm đại hội võ đạo đã mở màn, lượng lớn võ đạo gia tụ tập ở đây, chúng nó không nên bỏ cuộc như vậy mới đúng.
Nếu là tình báo của Kẻ đọa ma mới mà hiệp hội nắm giữ, đối với hắn mà nói ngược lại có thể tiết kiệm không ít sức lực.