- Ma quỷ?
Hai người giật mình:
- Ngươi chỉ chính là... Người ngoại tộc của thế giới này?
Đối với phù thủy cổ mà nói, thế giới trong mơ càng khó thích ứng hơn so với cuộc sống hiện đại chính là người Kagard sống lẫn trong thành phố -- số ít chủng tộc sở hữu ngoài hình giống như ma quỷ được coi như một phần tử của nhân loại, không chỉ có ngôn hành cử chỉ tương đồng không khác biệt mấy, còn có thể nhân giống hậu thế lẫn nhau, cùng kẻ địch bên ngoài không chết không thôi hoàn toàn là hai việc khác nhau.
Nhìn thấy ma quỷ là ra tay dường như đã trở thành một loại bản năng của phù thủy cổ, qua nhiều lần Roland giao phó, các nàng mới không dễ dàng gì kiềm chế loại xúc động này, hiện tại vừa muốn đột nhiên đề cao cảnh giác, không thể không nói người bình thường rất khó xoay chuyển lại. Bởi vậy cách nghĩ đầu tiên hắn nghĩ đến đó là nhóm đầu tiên đi theo bản thân tiến vào thế giới trong mơ, năng lực của Phyllis và Dawnen lại cực thích hợp che dấu.
- Có thể cho rằng như vậy.
Roland giảng giải một lần đặc điểm và chỗ khả nghi của đối phương:
- Ta không nhìn thấy bất kì ma thạch nào trên người nàng, đây cũng là chỗ khác nhau lớn nhất với ma quỷ thật sự. Nhưng các ngươi vẫn phải làm việc cẩn thận, dưới tình huống giả thiết nàng sở hữu năng lực ma thạch tiến hành theo dõi.
Đọc một lượt lịch sử là con đường hiệu quả nhất hiểu được một thế giới, có người gì có thể khát cầu và mong muốn biết được quá khứ của thế giới trong mơ? Nếu “Ma quỷ” tên là Valkries thực đến từ bán đảo Kagard, nàng hẳn là cũng nhận qua giáo dục bắt buộc mới phải, nhưng từ đôi ba lời nói của Phỉ Ngữ Hàn ở đó nhận được cũng biết, dường như đối phương dựa theo trình tự thời gian đọc một lượt sách lịch sử, ở hai thế giới đồng thời lọt vào tiết điểm xâm thực, điểm này cũng đủ làm cho người ta hoài nghi.
- Vâng, bệ hạ.
Hai người gật đầu nói.
- Cho dù xác nhận đối phương là ma quỷ, cũng không phải ra tay ở viện điều dưỡng.
Roland nghĩ một chút, lại bổ sung một câu:
- Một là nơi đó đông Người thức tỉnh, dễ dàng xuất hiện ngoài ý muốn. Hai là ta muốn biết rõ, rốt cuộc nàng làm sao xuyên qua mảnh vỡ kí ức đi vào bên này.
Dù sao phòng số 0510 điểm cuối tiếp nối cũng không phải là sào huyệt của một hai ma quỷ cấp cao, mà là một thành phố dị tộc cực kỳ to, nếu ma quỷ khác cũng có thể xuyên qua cửa lớn, vậy có chút thực làm cho người ta đau đầu.
- Ta hiểu rồi , chỉ là...
Phyllis có chút do dự nói:
- Hai người bọn ta không ở bên cạnh ngươi , lỡ như gặp nguy hiểm...
- Yên tâm, nơi này cũng không phải là thế giới hiện thực.
Roland cười:
Ngươi cũng đã nhìn thấy, năng lực của những Kẻ đọa ma này vốn dĩ không thể tổn thương một chút đến ta, chỉ cần không chủ động lao vào nguy hiểm, chúng nó căn bản không cách nào thực hiện. Trái lại là các ngươi, nhớ rõ lấy bảo toàn bản thân làm ưu tiên, cách mỗi mấy giờ gọi điện thoại cho ta.
-... Tuân mệnh, bệ hạ.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, ôm ngực lĩnh mệnh nói:
- Vậy bọn ta xuất phát.
Lúc Epsilon đi vào điểm tập kết ngầm, cả căn phòng đang ở trạng thái tướng vị đặc biệt của hai giới chồng chéo, sàn nhà và vách tường đều bị ma quang màu đỏ tươi bao trùm, giống như trở thành tro tàn mờ sáng bất định.
Dưới trạng thái như vậy, nên khu vực cùng cấp nằm ở một không gian hư cấu mà ngăn cách với thế giới, bất kì vật thật nào đều không có cách nào tạo thành ảnh hưởng với nó.
Điều này tự nhiên cũng bao gồm lần theo dấu vết và tìm kiếm.
Nàng nhìn thấy Beta vẫn duy trì tư thế bán ngồi xổm hai tay chạm đất, thân thể gần như bán trong suốt, giống như một bóng dáng hư ảo.
Dựa theo thời gian chảy bên này tính toán, hắn đã duy trì tư thế sắp hơn nửa tháng.
- Còn chưa hoàn thành?
Epsilon nhìn Delta đứng ở một bên vẫn không nhúc nhích.
Mặt nạ của Delta lóe lên, dường như nhớ tới ý thức không cách nào trực tiếp dùng để kết nối, khàn giọng trả lời:
- Thế giới này đã vô cùng cồng kềnh, phân tích toàn diện cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy. Nhưng mà công việc mà Beta đã gần kết thúc rồi, tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả. Bên ngươi thì sao? Có nghe được tin tức gì không?
- Người đánh cắp ma lực thiết lập bẫy rập, đang chờ chúng ta chui đầu vào lưới.
Quy tắc cấu thành thế giới hạn chế sức mạnh của Thần sử, cho dù bọn họ đại biểu cho ý chí của Thần Minh, cũng không thể không tuân theo quy tắc làm việc.
- Quả thật như thế.
Âm điệu của Delta không hề lên xuống:
- Xem ra quả thật là một cách làm tiết kiệm sức lực và thời gian, đáng tiếc chúng ta đã không cần những ma lực rải rác này.
Epsilon gật đầu, không nói tiếp.
Phá hủy những cõi tâm trí không chịu Thần Minh khống chế có một phương pháp đơn giản hơn, đó chính là trực tiếp tiêu diệt người sáng tạo cõi tâm trí -- phần lớn chúng nó lấy nguồn gốc ý thức của người sáng tạo, giống như quan hệ của phòng ốc và cây cột, chỉ cần rút trụ chống ra, thế giới sẽ sụp đổ bất kì lúc nào, ma lực được phân phối đi cũng trả lại toàn bộ cho Thần Vực.
Chỉ là thế giới này đã đủ lớn mạnh, muốn trong vô số mục tiêu tìm ra người sáng tạo cũng không phải một chuyện dễ dàng, bởi vậy bọn họ phải điều động lượng lớn ma lực dùng để phân tích thế giới trước, mới có thể chuẩn xác định vị nguồn gốc của nó.
Trước đó xâm nhập thành Prism đó là vì giải quyết nhu cầu ma lực, có lượng lớn hạch tâm duy trì, hoàn thành phân tích chỉ là vấn đề thời gian.
Đương nhiên, tìm được cũng không đại biểu có thể thành công xóa bỏ, người sáng tạo thường sẽ được thế giới che chở, đủ loại thất bại trước kia cũng là bởi vì nguyên nhân này.
Muốn đối kháng sự che chở, nhất định phải kéo người sáng tạo vào nơi hai giới giao thoa -- ở nơi đó, Thần Minh mới có thể can thiệp đến quy tắc thế giới, tiến tới đánh bại kẻ địch.
Bởi vậy mặc dù là Thần sử, cũng tồn tại khả năng thất bại.
Nhưng thời gian đã không còn bao nhiêu.
Bọn họ là hi vọng cuối cùng của Thần Minh, nếu ngay cả bọn họ cũng thất bại, Thần Minh sẽ trực tiếp phá hủy toàn bộ cõi tâm trí. Đến lúc đó cố gắng ngàn vạn năm qua đều sẽ hóa thành bọt nước, tất cả thành quả tích góp từng chút cũng sẽ trở về hư vô, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Thần Minh tuyệt không muốn đi tới bước này.
Không hề nghi ngờ, mọi thứ đều là lỗi của chủ nhân thế giới này.
Epsilon không tự chủ xiết chặt nắm tay, nhưng rất nhanh lại mờ mịt buông lỏng ra.
Ủa, đây là sao vậy?
Vì sao nàng phải cảm thấy tức giận?
Làm Thần sử, hẳn là nàng không có sẵn bất kì tình cảm mới phải.
Nếu không có hỉ nộ ái ố, cũng sẽ không vì thắng lợi hoặc thất bại mà lo lắng, trừ nhiệm vụ ra, nàng không để ý bất kì sự việc gì.
Đợi đã, nghĩ như vậy, trước kia bản thân dường như cũng chưa từng cân nhắc qua vấn đề này.
- Xảy ra chuyện gì?
Delta chú ý tới hành động của nàng.
- Không, không có gì...
Nàng xoay người sang chỗ khác, đi đến góc tường chậm rãi ngồi xuống.
Rốt cuộc biến hóa này là bắt đầu từ khi nào?
Epsilon suy tư hồi lâu, mới mơ hồ nhận ra, là bắt đầu từ giây phút đánh chết kẻ phản bội Thần sử kia.
Lúc ấy nàng ngụy trang trà trộn vào trong sứ đồ, lặng yên không một tiếng động tiếp cận kẻ phản bội đồng nguyên với nàng -- thẳng đến nháy mắt ra tay, người đó mới phản ứng lại.
Kỳ quái chính là, kẻ phản bội cũng không làm quá nhiều chống cự, khi cánh tay của nàng xuyên thủng ngực đối phương, nàng chỉ nhẹ nhàng cầm cánh tay mang máu của mình, cúi người nói một câu.
Nội dung nàng đã không nhớ rõ lắm, nhưng giọng nói này... Lại quen thuộc ngoài ý muốn, thậm chí có loại ấm áp, giống như ôm ấp xa cách đã lâu.
Mà biểu cảm cuối cùng đọng lại trên mặt kẻ phản bội, là nụ cười bình yên.
Đáng chết, hiện tại nghĩ những điều này làm gì?
Không đúng, vì sao ta phải vì những điều này mà tức giận?
Epsilon nhất thời cảm thấy trong đầu hỗn loạn vô cùng.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Delta lại mở miệng nói:
- Nơi này không có cách nào trao đổi ý thức, có chuyện cứ nói ra.
- Ta --
Đúng lúc này, một trận gợn sóng bỗng nhiên từ trung tâm phòng tuôn ra, Beta vẫn nửa ngồi xổm mở hai mắt.
- Tìm kiếm đã hoàn thành.
- Cũng xem như tốt rồi.
Delta nhất thời dời tầm mắt:
- Kết quả là?
Beta lập tức giơ hai tay, ba tấm hình đại diện mờ hồ xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn, cũng theo cơ cấu cùng kết hợp đường nét, dần dần trở nên rõ ràng hoàn chỉnh.
- Vậy mà có ba người?
- Đúng vậy, nhưng chúng ta chỉ cần đối phó hai người còn lại là được, bởi vì người thứ nhất đã không còn tồn tại nữa.
Epsilon rất nhanh đọc ra tất cả tin tức trong bức ảnh.
Ba người sáng tạo lần lượt là --
- Thể ý thức phản bội Thần sử, độ tương quan 1%, danh hiệu Lam.
- Thể ý thức logic bản thân, độ tương quan 42%, danh hiệu Angela.
- Thể ý thức không rõ nguồn phát ra, độ tương quan 57%, danh hiệu Roland.