Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1297

Chương 1297
Chương 1297

Nhưng chuyện không thể nào sắp trở thành hiện thực rồi.

Con chim lớn vừa lượn quanh quảng trường xi măng vừa hạ thấp độ cao, Hawn đã có thể thấy rõ người điều khiển đang ló đầu ra nhìn xung quanh ở trên đó. Thể tích của món đồ nhân tạo này còn to hơn chiếc xe ngựa, cho dù như thế nào hắn cũng không cách nào hiểu nổi, rốt cuộc làm như thế nào mà đồ vật nặng như vậy có thể trôi nổi trên không trung giống như chim chóc.

Hầu hết những người khác cũng có suy nghĩ như vậy.

Khi con chim sắt gào thét lướt qua không trung bên trên quảng trường, thậm chí đã có không ít công nhân quỳ rạp xuống, bày ra tư thế cầu nguyện.

E rằng dù là thần tích thì cũng chỉ đến vậy.

- Chị Andrea của ngươi đang ở bên trên.

Lúc này Horford Quinn lại bổ sung thêm một câu:

- Mà trong thư nàng có nhắc đến thời gian xuất phát là ngày hôm qua.

Một lúc lâu sau Hawn mới hiểu được ý nghĩa sâu xa trong từ “hôm qua”.

Trong nháy mắt nhận thức được, hắn cảm thấy lông tơ phía sau lưng đều dựng đứng cả lên.

Cách cả nghìn dặm, một ngày là đến?

“Bây giờ, điểm giới hạn này đã không còn tồn tại” – Lời của cha vọng lại bên tai, cho đến giây phút này, hắn mới hiểu ra suy nghĩ trước đây của mình buồn cười cỡ nào.

Một con lại một con chim sắt nhân tạo lướt xuống mặt đất, khi Andrea đi ra khỏi buồng lái, Horford không kịp chờ đợi đến nghênh đón.

Một bữa tiệc tẩy trần đặc biệt chuẩn bị cho phù thủy Greyfort đang được tiến hành tại hoàng cung thành bảo, mặc dù không thông báo cho quý tộc nào tham gia, nhưng rất nhanh tin tức khách từ trên bầu trời bay xuống đã truyền khắp Shining City.

Có rất nhiều người chú ý đến cảnh tượng không tầm thường này.

Ăn trưa xong, cuối cùng Horford cũng tìm được cơ hội ở riêng với con gái.

Khiến hắn vui mừng là, ít nhất lần này đối phương cũng bằng lòng gọi hắn là cha.

- Buổi chiều ngươi đã rời đi rồi sao?

Horford hơi không nỡ nói.

- Trước khi mặt trời xuống núi, bọn ta nhất định phải chạy đến biên cảnh núi Cage, tụ hợp với Đệ Nhất Quân.

Andrea gật đầu nói:

- Nếu như không phải lo lắng đây là lần đầu mọi người bay qua biên giới, số hiệu Seagull vốn nên đến nơi trong một ngày – nói như vậy, ngay cả thời gian ăn trưa cũng không có.

Một ngày đi ngang qua hai vương quốc! Cho dù hắn sớm đã biết rõ loại công cụ vận chuyển kỳ diệu này từ trong thư hồi âm của con gái, nhưng lời này vẫn khiến hắn cảm thấy rung động không thôi. Mặc dù lúc trước dạy dỗ Hawn không nhận ra được thay đổi của Greyfort, nhưng trên thực tế mình cũng không khá hơn chút nào. Horford âm thầm cảm thán, sau đó vuốt cằm nói:

- Các ngươi là cố ý gây ra động tĩnh lớn như vậy nhỉ?

Cuối cùng Andrea cũng nở nụ cười:

- Ngươi đã nhìn ra rồi?

- Ta luôn cảm thấy máy bay hạ cánh cũng không cần phải xoay quanh lâu như vậy.

Horford bất đắc dĩ nói:

- Làm như vậy, chỉ sợ người của khu thành Nam đều nghe thấy tiếng nổ vang rền của nó. Đương nhiên, cũng là nhắc nhở cực tốt cho đám quý tộc gần đây hơi không yên phận kia.

- Đây chỉ là một suy tính trong đó, một suy tính khác chính là trấn an lòng dân.

Nàng nhún vai nói:

- Ta nghe nói trong lãnh thổ Dawn cũng phát hiện dấu vết của Khủng Thú ma quỷ, nếu như có thể để những người dân đó biết quân đội Greyfort cũng nắm giữ khả năng bay, như vậy khủng hoảng sẽ không dễ dàng lan tràn ra nữa.

- Quả thật là cách làm nhiều tác dụng, là vị trân châu của Bắc địa kia nghĩ ra sao?

- Không, là điện hạ Tilly.

Khi nhắc đến tên của công chúa gia tộc Wimbledon, Horford chú ý thấy trong mắt con gái bất giác toát vẻ đắc ý, giống như cùng chung vinh dự . Xem ra nàng thật sự quen được bạn bè không tệ ở Neverwinter, Horford thầm nghĩ. Hắn gật đầu, đổi để tài:

- Đúng rồi, ngươi thật sự không muốn kế thừa vị trí của ta sao?

- Sao lại nhắc đến chuyện này nữa vậy?

Andrea nhíu mày:

- Không phải ta đã nói rằng ta không có hứng thú với vương vị Dawn rồi sao? Chẳng lẽ ngươi không hài lòng về Hawn?

- Hắn là một quý tộc đủ tiêu chuẩn, cũng rất có thiên phú trong thương nghiệp, nếu như chỉ là một vị trí bá tước, ta nghĩ sẽ không vấn đề gì.

Horford lắc đầu:

- Nhưng vấn đề là Hawn cũng giống những quý tộc khác, quá coi trọng lợi ích. Có rất nhiều người trong gia tộc đều không cách nào hiểu được tất cả những gì ta làm, bọn họ không hiểu rằng, trả giá của bây giờ chính là càng củng cố địa vị của gia tộc hơn.

Từ sau khi hắn trở thành người đứng đầu của Dawn, tâm tính người trong nhà Quinn đều xảy ra hoặc nhiều hoặc ít thay đổi, con nuôi cũng không ngoại lệ. Nếu là Hawn của trước kia, chắc chắn không dám nói lời “ngươi không giống người đứng đầu của Dawn, mà giống bề tôi của bệ hạ Roland Wimbledon” ra ở trước mặt hắn. Hoặc là có người ở sau lưng giật dây hắn, hoặc là hắn đã coi mình là quốc vương đời sau rồi.

Từ “bệ hạ” quả thật làm say lòng người, nhưng ẩn giấu đằng sau quyền lực chính là mạo hiểm tương tự, hắn không muốn Hawn bước theo gót Alpein.

Hơn nữa còn có vài lời hắn không nói ra, đó chính là chỉ sợ thân phận của Hawn rất khó khiến hai gia tộc lớn khác tin phục.

Trên thực tế, gia tộc Rakusai và gia tộc Tokat bằng lòng giúp đỡ mình, phần lớn là bởi vì hai vị người thừa kế kia bằng lòng dốc sức cho Andrea.

- Đó là chuyện ngươi cần giải quyết.

Andrea không cho phép thương lượng, nói.

- Nếu như ngươi không bằng lòng thế chỗ ta, vậy ta cũng đành phải đẩy vương vị ra cho hai gia tộc khác cùng hưởng thôi.

Horford ra vẻ tiếc nuối nói.

- Ngươi bỏ được?

- Có cái gì không bỏ được.

Hắn nửa đùa nửa thật:

- Đến lúc đó ta cũng có thể tiết kiệm không ít phiền phức. Nói không chừng chờ sau khi chiến tranh kết thúc ta còn có thể dọn đến thành Neverwinter ở cùng ngươi, thuận tiện an hưởng tuổi già.

Đây cũng không phải là một câu thuận miệng nói bừa, nếu như Roland Wimbledon có thể thắng được trận chiến Thần Ý, hắn sẽ còn để cho Tứ Đại Vương Quốc tiếp tục tồn tại sao? Horford hoàn toàn không cho là như vậy, gia tộc Quinn có thể đi đến ngày hôm nay, đều chỉ bởi vì gặp may đúng dịp trong chiến tranh mà thôi, nếu như người ngồi trên vương vị là Andrea, có lẽ Roland sẽ không hành động, nhưng đổi thành người khác thì khó mà nói được.

Đúng như trước đây hắn nói, “khoảng cách” dùng để duy trì thăng bằng đã bị phá vỡ.

Andrea nhìn chăm chú hắn hồi lâu, cuối cùng cũng không đưa ra câu trả lời, nhưng Horford có thể cảm nhận được, dường như ánh mắt con gái mình mềm mại hơn chút. Qua một lúc lâu, nàng mới lên tiếng:

- Đã đến giờ, ta phải đi rồi.

- Nhớ chăm sóc mình thật tốt.

Horford nén nhịn xúc động muốn đưa tay xoa đầu con gái:

- Nếu rảnh rỗi, ta sẽ đi tiền tuyến thăm ngươi.

-… Ngài cũng vậy.

Andrea quay người rời khỏi thư phòng.

Horford thở sâu một hơi, dựa vào ghế nhắm mắt lại.

Hắn không quên quyết định mình đưa ra vào một năm trước.

Vì bù đắp sai lầm trong quá khứ, hắn bằng lòng dùng hết quãng đời còn lại của mình.

Bốn tiếng sau, đội bay an toàn đáp xuống trấn Thorns dưới núi Cage.

Chưa đến hai ngày, chuyển tiếp tại bốn thành trì, vượt qua hơn nghìn cây số - lần hành động chi viện hỏa tuyến trước giờ chưa từng có này nhất định sẽ được ghi vào sử sách.

Đám người Iron Axe, Brian, Edith sớm đã đợi mọi người đến ở địa điểm cất cánh và hạ cánh. Sau khi chào hỏi qua loa mấy câu, các phù thủy được mời vào bộ chỉ huy tác chiến nằm ở trên đỉnh núi. Từ vẻ mặt nghiêm trọng của nhân viên Bộ tham mưu có thể nhìn ra được, tình huống hiện giờ của Đệ Nhất Quân quả thật không được tốt lắm.

Iron Axe mở một tấm bản đồ lớn ra trên bàn dài, gật đầu với mọi người:

- Sau đây ta sẽ nói rõ tình hình chiến sự hiện giờ cho mọi người.

Bình Luận (0)
Comment