- Cha... chúng ta thật sự phải làm đến mức độ này sao?
Trên khoảng đất trống bên ngoài Shining city, Hawn Quinn đưa mắt nhìn những người công nhân bận rộn đằng xa, có hơi bất mãn hỏi.
Trước mặt hai người là một quảng trường bằng phẳng hình chữ nhật, chiều dọc dài xấp xỉ một ngàn mét, chiều dài chỉ tầm trên dưới một nửa chiều dọc— từ sau khi đội công trình của Greyfort tiến vào Dawn, phương pháp đo đạc chiều dài mới cũng được truyền bá ra khắp giới quý tộc.
Khác hẳn với các quảng trưởng xây từ gạch đá đẹp đẽ ở trong vương đô, mặt ngoài của nó hoàn toàn được đắp từ xi măng, nhìn qua lộ rõ sự xám xịt, vừa không rực rỡ cũng không đặc sắc. Nếu phải nói đến một ưu điểm của nó e là chỉ có thuận lợi cho việc xây dựng, từ san bằng mặt đất đến khi xây dựng thành hình chỉ tốn thời gian chưa đến một tuần.
Có điều cho dù là như vậy, công nhân tham gia vào xây dựng đều đến từ đội ngũ do chính gia tộc Quinn bồi dưỡng, nhìn một bộ phận có thể thấy là toàn bộ đều rất xem trọng trình độ.
- Ỏ?
Horford Quinn, cũng chính là chủ nhân hiện tại của Dawn vô cùng hứng thú liếc nhìn hắn.
- Ngươi đang ám chỉ điều gì?
- Chỉ thị của Roland bệ hạ cũng nhiều quá rồi đấy.
Hawn bẻ ngón tay nói.
- Nào là sửa cầu nào là sửa đường, còn đều là hở tí là công trình lớn mười mấy dặm, Ngài tập trung hết người ở trong gia tộc làm những việc này, cuộc sống trong lãnh địa phải làm thế nào đây? Trong thành bảo vẫn còn mấy nơi đang đợi sửa chữa đến nay vẫn chưa khởi công nữa.
Đương nhiên sự bất mãn của hắn không chỉ có hai điểm này.
Cha hắn thực sự là quá xem trọng yêu cầu của vua xứ Greyfort rồi.
Thậm chí có thể dùng câu hại mình lợi người để hình dung.
Ví như loại xi măng là sản phẩm luyện kim này vừa nhìn đã thấy con đường phía trước rộng mở, nếu như gia tộc nắm trong tay quyền lũng đoạn thị trường, tất nhiên có thể đem đến lợi nhuận vô cùng lớn.
Nhưng mà chỉ bởi vì một câu nói trong thư của Roland bệ hạ “Làm ơn nhất định phải nhanh chóng mở rộng sản lượng”, cha lập tức triệu tập các quý tộc vào cung điện, trước mặt mọi người công bố cách điều chế ra bên ngoài. Tập họp sức mạnh của các thương hội lớn dưới trướng quý tộc, trong thời gian ngắn quả thật đã thành lập được mấy hãng xi măng, nhưng lợi nhuận của gia tộc Quin chắc chắn đã bị cắt giảm.
Đến khi xây dựng đường xá, tình hình lại bị đảo ngược.
Những đại quý tộc đó từng người một ra sức khước từ, cha dứt khoát tự mình làm.
Từ chiêu mộ nhân công đến việc phối hợp với bộ xây dựng Greyfort hoàn thành công cuộc kiến thiết, đều do một mình gia tộc Quinn gồng gánh. Khoản chi phí này chắc chắn không phải số nhỏ, tuy rằng nuốt được gia sản của vương thất Moore khiến thực lực gia tộc tăng mạnh, nhưng tiền dùng ra cũng nhanh như nước chảy. Nhìn thấy tiền trong kho bạc mỗi ngày một giảm, Hawn không thể không thấy đau lòng.
Mấu chốt ở đây, là việc xây dựng đường xá không khác gì đầu tư kinh doanh, rồng vàng bỏ ra cho làm ăn có thể đổi lại càng nhiều tài phú, nhưng liên kết đoạn đường từ sông Mạch Bắc đến núi Cage có thể kiếm về được cái gì? Nó thậm chí còn không nằm trong lãnh địa thuộc quyền khống chế của gia tộc Quinn! Cho dù có thể trá hình xúc tiến thương nghiệp phát triển, thì kẻ được lợi cũng chỉ có mấy vị lãnh chúa ở biên giới.
Mà nhìn từ tình hình trước mắt xem ra, thứ mà Roland bệ hạ muốn xây dựng tuyệt đối không chỉ có một hai thứ này, những thứ này trước mắt không thể giải thích được gì, san phẳng đất nhìn không ra bất kỳ tác dụng nào chính là chứng minh. Nếu cứ tiếp tục phung phí như thế, gia tộc sớm muộn gì cũng sẽ lâm vào khốn cảnh thu không đủ chi. Trên thực tế, hắn đã nghe thấy không ít lời chỉ trích đến từ các nhánh gia tộc nội bộ rồi.
Điều khiến Hawn bất bình nhất, chính là thái độ cha hắn đối xử với người của Greyfort.
Không chỉ đích thân đi hỏi thăm từng hạng mục công trình, còn thường xuyên triệu các quan chức trong bộ xây dựng vào vương cung, chủ động hỏi bọn họ có yêu cầu gì không. Nếu đối phương là quý tộc thì cũng thôi đi, vấn đề là Hawn nghe ngóng được rất rõ ràng, đám ‘quan chức’ nước ngoài này đều có xuất thân bình dân, không có bất kỳ gia thế hiển hách gì. Cha lấy tôn vị quân vương một nước, mời kẻ bình dân vào bàn đối thoại với mình, chuyện này quả thực khiến hắn có hơi khó tiếp nhận.
Còn có hôm nay, vừa nghe thấy bên phía Greyfort có người muốn đến Shining city, cha mới sáng sớm đã dẫn theo đại đội nhân mã đứng đợi ngoài thành, chuyện này thật khiến người ta khó thể nào tin được—thân là người thống trị, tiếp kiến trong thành bảo đã là rất tôn trọng rồi, có vương thất nào làm đến mức độ này đâu? Hawn hoài nghi, cha nuôi của mình đang chuộc tội với Andrea. Suy cho cùng thì tất cả những thay đổi này đều bắt đầu từ sau khi Horford từ biệt với con gái.
- Ta có thể làm gì đây?
Horford nhún nhún vai.
- Người khác không muốn ra sức, ta cũng không thể bỏ mặc bọn họ đến đây đúng không? Ngươi cũng từng nhìn thấy sức mạnh của Greyfort rồi đấy, ngươi cảm thấy không có sự ủng hộ của gia tộc Wimbledon, ta có thể ngồi vững trên vị trí này sao?
- Không, cha... không phải con bảo ngài đối kháng với Greyfort.
Hawn xua tay liên tục.
- Chỉ là cha dặn dò hai câu, bảo người dưới trướng đi làm, Roland Wimbledon cũng không thể bới móc ra được sơ hở nào. Còn về tiền bạc cần dùng đến cũng có thể từ từ bàn bạc với lãnh chúa địa phương—giao dịch chính là thoả hiệp, thương nhân càng nóng lòng, càng dễ thua thiệt, đây chính là đạo lý ngài từng dạy cho ta.
- Đáng tiếc trận chiến Thầnh Ý vốn không phải là một cuộc giao dịch.
- Qủa thực như thế, có điều...
Hawn cắn môi một cái, cuối cùng vẫn lấy hết dũng khí nói:
- Có điều dáng vẻ của ngài bây giờ, một vài người sẽ cho rằng ngài không giống chủ của Dawn, mà là giống thần tử của Roland Wimbledon bệ hạ!
Hắn vốn tưởng rằng lời nói này sẽ chọc cho cha giận tím mặt, nhưng người kế tục chẳng qua chỉ đưa mắt nhìn hắn một lúc, sau đó nở nụ cười hời hợt.
- Ta hỏi ngươi, tại sao mảng đại lục này lại có cách nói Tứ Đại Vương Quốc, mà không phải là năm hay ba?
- Ách...
Hawn đối mặt với kiểu đột nhiên thay đổi chủ đề này có chút không kịp ứng phó.
- Bởi vì...bốn gia tộc này là mạnh mẽ nhất?
- Nói chính xác hơn là— trong lãnh địa của từng người.
Horford đáp.
- Sức mạnh gia tộc sẽ tuỳ theo sự gia tăng khoảng cách mà dần suy yếu. cái gọi là biên giới, chính là điểm giới hạn sức mạnh hai bên đạt đến thăng bằng. Nhưng hiện tại, điểm giới hạn này đã không còn tồn tại nữa, chỉ cần Roland Wimbledon muốn, hắn hoàn toàn có thể thu toàn bộ lãnh thổ của Tứ Đại Vương Quốc bỏ vào trong túi, nếu đã như thế, vậy ta là phong thần của hắn có gì không đúng?
Hawn vô thức phản bác.
- Cha! Quân đội của Greyfort cho dù có đánh giỏi hơn nữa, hắn cũng không thể khống chế địa bàn lớn như vậy! Có phải ngài đã phóng đại quá mực năng lực của hắn rồi hay không...
- Là do ngươi vẫn chưa nhận ra sự thay đổi của Greyfort thôi, con trai.
Horford thở dài.
- Roland của lúc trước có lẽ không thể, nhưng khoảng cách hiện tại đã không thể nào trở thành chướng ngại đến sự thống trị của hắn—Đương nhiên, ngươi chưa từng thâm nhập tìm hiểu tất cả những chuyện hắn ta đã làm, tự nhiên khó thể nào tưởng tưởng hắn rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào.
- Ngài... làm sao biết được?
Horford cười khẽ nói:
- Andrea đã trả lời thư của ta rồi.
Chuyện này khiến cho lòng Hawn không khỏi trầm xuống.
Ngay lúc hắn chuẩn bị khuyên nhủ cha, thì xa xa bỗng nhiên truyền đến một tràng kinh hô.
Sau đó là âm thanh vo ve nặng nề.
Hawn nhìn theo hướng phát ra âm thanh, không khỏi sửng sốt. Chỉ thấy chân trời xuất hiện một chùm bóng đen chỉnh tề, chúng nó xếp thành một một dãy hàng ngang, dọc theo đường chân trời bay về hướng Shining city.
Đó là... chim di trú sao?
Nhưng chỉ chốc lát sau, ý nghĩ này đã bị phủ quyết, thể tích của đốm đen không ngừng tăng vọt đến mức vượt xa mức độ của bất kỳ một loài chim nào trên đời, vẫn đang không ngừng bành trướng.
Hawn dần dần trợn to hai mắt, thứ đó giống như đồ vật do ai đó đã tạo nên!
Công nhân ở đó nhìn thấy cảnh này đều kìm lòng không đặng mà buông bỏ công cụ trong tay xuống, ầm ỉ bàn tán.
Còn có không ít thương đội đi ngang qua cũng dừng bước, lũ lượt ngưởng đầu nhìn lên bầu trời.
- Đúng là không thể nào tưởng tượng nổi... hắn ta thật sự đã làm được điều này.
Horford nhếch khoé môi.
- Người ta cần đón... đã đến rồi.
Hawn nghe thấy câu nói này nhất thời chết lặng, lẽ nào những con chim lớn ngay đường thẳng lối kia, là công cụ vận chuyển do người Greyfort chế tạo ra?
Sao có thể như vậy chứ!?