Núi Cage, bên ngoài trấn Thorns.
- A, hắt xì…
Đội gió tuyết đi vào nhà kho, Good hắt xì hơi một cái. Hắn cầm rương chứa đạn nặng trĩu trong tay để ở bên cạnh máy bay, đặt mông ngồi lên:
- Ta ghét mùa đông… nó khiến ta nghĩ đến quãng thời gian lưu vong trong quá khứ.
- Không ai thích trăng máu, nhưng ta không thể không nói, chút nhiệt độ này thậm chí còn không bằng một phần của mùa đông giá rét kia.
Finkin bĩu môi, mở hòm gỗ mình vác đến:
- Ngươi nên mừng vì chúng ta cách biển cả không xa, hiệu quả của trăng máu cũng không quá rõ ràng – trước khi bệ hạ chưa trở thành lãnh chúa Tây cảnh, mỗi lần mọi người chìm vào giấc ngủ thì đều không biết còn có thể sống đến ngày mai hay không. Đừng nói là lưu vong, cho dù tránh ở trong phòng cũng có thể bị tuyết đọng đè sập, cuối cùng chết ngạt bên trong đống tuyết.
- Hầy… trăng máu của Neverwinter đáng sợ như thế sao?
- Đúng vậy, mãi đến khi bệ hạ mang đến phòng ốc xi măng mới có thể hoàn toàn giải quyết tình huống này, nếu không ngươi cho rằng vì sao bệ hạ Roland sẽ đặt tên là “thành Neverwinter”?
Finkin nhún vai, lấy băng đạn trong rương ra, đặt từng cái vào trong khoang.
Số hiệu Fire of Heaven lắp đặt tổng cộng hai khẩu súng máy, một khẩu đặt ở đầu máy, một khẩu đặt ở trung tâm thân máy. Mặc dù đều là súng máy thông dụng mới sản xuất, nhưng cách nạp đạn lại khác nhau rất lớn. Ở đầu máy, nửa thân súng chôn vào bên trong máy bay, áp dụng nạp đạn bằng dây đạn, bởi vậy rương chứa đạn cũng là kim loại chế thành, khi nhét vào cần tháo rời toàn bộ.
Mà súng máy do người bắn ở chỗ ngồi đằng sau sử dụng thì được cố định trên một giá súng có thể xoay tròn, cách thao tác hoàn toàn giống với súng máy Mark I của tiểu đoàn súng, chỉ có băng đạn biến thành băng đạn hình yên ngựa với sức chứa một trăm viên, sau khi đánh xong có thể trực tiếp thay thế thủ công ngay trên không trung.
Bởi vậy để đảm bảo mỗi lần thi hành nhiệm vụ đều đầy đạn, sau khi máy bay hạ cánh cho dù nổ bao nhiêu phát súng đều cần phải chỉnh đốn trang bị lại đạn dược. Mặc dù có thể giao chuyện này cho nhân viên hậu cần mặt đất đi làm, nhưng Good thích tự tay mình hoàn thành - chỉ cần có thể sờ vào máy bay nhiều hơn, cho dù chỉ một lát, hắn đều không muốn bỏ qua cơ hội nào.
Lúc này, bên ngoài nhà kho vang lên tiếng hô nhiệt liệt.
Không thể nghi ngờ, nhất định là lại có học viên nào đó thông qua kiểm tra đánh giá, bình yên vô sự hạ cánh máy bay trên đường băng.
Dù có tuyết rơi, trưởng công chúa điện hạ cũng không bỏ dở huấn luyện.
Thậm chí nàng còn bận rộn hơn trước đó.
Ngoài dạy bảo học viên mới bay như thế nào ra thì mỗi ngày điện hạ đều sẽ dẫn bọn họ tiến về khu vực tây bắc bộ Wolfheart tuần tra hai lần, buổi tối thì là dạy lý thuyết và thảo luận các vấn đề, gần như không ngừng nghỉ giây phút nào.
Chịu ảnh hưởng của nàng, dường như mọi người cũng dồn hết sức lực, hiệu quả huấn luyện còn tốt hơn khi ở Neverwinter lúc trước, ít nhất một tuần bay này, vẫn không có chiếc máy bay huấn luyện nào xảy ra tình huống rơi xuống.
Sau khi để hòm đạn vào trong khoang trữ đạn ở đầu máy với người cộng tác xong, Good đi đến bên cửa sổ, khe khẽ thở dài.
- Sao vậy, nhớ nhà?
Finkin cũng đi đến, hỏi.
Hắc lắc đầu:
- Ta chỉ hơi lo lắng…
- Lo lắng chiến tranh hay là lo lắng em gái ở phương xa?
Finkin nở nụ cười xấu xa:
- Ta nhớ không nhầm thì nàng tên là Rachel, phải không?
- Là lo lắng mình bị thay thế!
Good tức giận trừng mắt lườm đối phương.
- Vì sao?
- Trước mắt chỉ có bốn chiếc máy bay có thể tác chiến, một chiếc trong đó còn là số hiệu Unicorn của điện hạ Tilly, chúng ta nhất định phải đứng ở ba vị trí đầu trong tất cả những người đủ tiêu chuẩn mới có tư cách điều khiển số hiệu Fire of Heaven.
Good quay đầu nhìn sân huấn luyện náo nhiệt, thấp giọng nói:
- Vốn dĩ ưu thế của chúng ta là kinh nghiệm thực chiến, nhưng đến bây giờ ngay cả bóng dáng ma quỷ cũng không thấy đâu, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ cần trong đám người mới xuất hiện một hai thiên tài, e rằng chúng ta sẽ phải lùi ra sau rồi.
Có lẽ là không ngờ hắn lại lo lắng chuyện này, người cộng tác sửng sốt hồi lâu mới bất đắc dĩ nói:
- Hey, ngươi cũng nghĩ nhiều quá rồi, cho dù bắn thật hay tập bắn, đó cũng là kinh nghiệm – ngươi không nghe điện hạ nói sao, đặt mấy nghìn viên đạn này đến tiểu đoàn súng, thì vẫn phải luyện tập hơn một hai tháng!
- Nhưng chẳng phải thành tích bắn của hai chúng ta đều không được tốt lắm sao?
- Chuyện này…
Finkin lập tức yên lặng.
Mặc dù tuần tra cho đến bây giờ, Aerial Knights vẫn chưa đụng độ trực tiếp với kẻ địch, nhưng súng máy trên máy bay đã bắn vài lần – Tilly cũng không để bọn họ mang đạn dược còn nguyên không được động đến trở về, mà trên đường trở về tìm mục tiêu bắn phá, coi như diễn tập bằng đạn thật, có đôi khi tiện tay thả xuống khí cầu, có đôi khi là một cây đại thụ trên đỉnh núi.
Điều này cũng khiến Good phát hiện, khả năng bắn của mình kém hơn khả năng bay. Đồng thời hắn còn nghe nói, bên trong nhóm học viên mới chiêu mộ này xuất hiện không ít người có thiên phú xuất chúng, hình như trong đó có một người mới tên là Manfred, chỉ trong mấy ngày đã được huấn luyện viên tán thành.
Bởi vậy lo lắng của hắn cũng không phải mù quáng.
Đáng tiếc, về kỹ thuật ở mặt thao tác, mình còn có thể tìm thời gian luyện tập lặp đi lặp lại nhiều lần trên đài mô phỏng để nắm giữ, còn bắn thì hoàn toàn dựa vào bắn đạn thật.
- Vù…
Đột nhiên, trên bầu trời sân bay vang lên tiếng cảnh báo sắc bén!
Good và Finkin nhìn nhau, không nhịn được thay đổi sắc mặt.
Một khi cảnh báo vang lên, tất cả huấn luyện đều phải dừng lại, đường băng trống rỗng, Aerial Knights được chọn chính thì nhất định phải tập hợp tại sở chỉ huy trong sân bay.
Hơn một tuần đóng giữ ở trấn Thorns, đây vẫn là lần đầu tiên xuất hiện triệu tập khẩn cấp thế này.
Hai người không chút do dự, đồng thời cất bước chạy nhanh về phía sở chỉ huy.
…
Chỉ thoáng chốc, trong phòng tác chiến được xây dựng tạm thời tập hợp hơn ba mươi người.
- Ngay một phút trước, ta nhận được tin tức của Iron Axe, một tiểu đội ma quỷ xuất hiện ở nơi cách phía bắc lâu đài Gust hai trăm kilomet.
Trưởng công chúa điện hạ chỉ vào bản đồ trên tường nói:
- Tin tức là thông qua động vật đưa thư truyền lại, đồng thời trong thư mật nói còn phát hiện một nhóm nạn dân đào vong ở xung quanh - rất có thể mục đích của ma quỷ chính là bọn họ. Chỉ dựa vào quân phòng thủ của lâu đài Gust, riêng hành quân đã mất hơn hai ngày rồi, e rằng khi đến nơi thì đã muộn.
- Mà đây chính là chiến trường thích hợp nhất với Aerial Knights, ngoài số hiệu Fire of Heaven ra thì không ai có thể vượt qua khoảng cách dài như vậy trong vòng hai ba tiếng để tiến hành chiến đấu. Cho dù kẻ địch thì cũng không cách nào tưởng tượng được, sẽ có một ngày vùng trời này không còn là phạm vi ma quỷ độc chiếm nữa! Bây giờ nghe mệnh lệnh của ta, tiểu đội Aerial Knights lập tức xuất phát!
- Tuân mệnh điện hạ!
Mọi người đồng thanh nói.
Good kìm lòng không đặng siết chặt nắm đấm, rốt cuộc hắn đã đợi được cơ hội thực chiến rồi!
Trở lại nhà kho, nhân viên hậu cần mặt đất đã hoàn thành công tác chuẩn bị cất cánh.
Hắn bước nhanh vào phòng điều khiển, thuần thục mở ra van dầu và van mạch điện, tay cầm xoay tròn khởi động - dưới sự dẫn dắt của động cơ điện, đầu máy phun ra một luồng khói đen, trong tiếng nổ rầm vang, hoàn thành chu kì đầu tiên.
Mà một khi chu kì bắt đầu, động cơ chính piston sẽ duy trì liên tục chuyển động tốc độ cao.
Good đeo trùm mắt chắn gió, trong tiếng reo hò vẫy tay của mọi người, đè cần điều khiển tiến về phía trước.
Nửa khắc sau, bốn chiếc máy bay hai cánh lần lượt nổ vang lướt qua đường băng, nghênh đón những bông tuyết bay tán loạn, đột ngột từ dưới đất bay lên, bay thẳng về phía bắc.