Bay vào mùa đông chắc chắn không phải hoạt động nhẹ nhàng gì.
Cho dù nhóm Aerial Knights đều trang bị mũ da sói, khăn lông và trùm mắt chắn gió, nhưng phần da lộ ra ngoài vẫn luôn luôn có thể cảm nhận được lạnh lẽo thấu xương.
Dù sao kính chắn gió của số hiệu Fire of Heaven nằm ở ngay phía trước, khi hướng gió thay đổi hay máy bay thực hiện động tác nào đó, gió lạnh trộn lẫn bông tuyết sẽ từ bốn phương tám hướng rót vào buồng lái.
Nhưng Good cũng có thể hiểu được tính cần thiết của kiểu thiết kế này.
Trên đỉnh đầu hắn là cánh máy bay to lớn, tầm nhìn phía trước chỉ có một đường hẹp dài, nếu muốn quan sát tình huống dưới mặt đất, cách duy nhất chính là thò đầu ra khỏi buồng lái. Trên thực tế, đây cũng là chuyện hắn và Finkin làm nhiều nhất - Aerial Knights cũng không giống như hắn nghĩ lúc trước, sau khi hai bên đến chiến trường mới lộ ra binh khí, đều dựa vào bản lĩnh của mình, nếu không biết trước vị trí của kẻ địch, chỉ riêng tìm mục tiêu ở trên không trung đã vô cùng khó khăn rồi.
Phải biết rằng ở độ cao hơn nghìn mét, số hiệu Fire of Heaven gần như chỉ nhỏ chừng con kiến, càng đừng nói đến bóng người trên mặt đất.
Chỉ sợ đây cũng là nguyên nhân mà máy bay hai cánh cần bố trí hai người - dù sao hai đôi mắt cũng nhìn được xa hơn một đôi mắt.
- Có phát hiện gì không?
Hắn quay đầu ra sau hỏi.
Khoảng một giờ trước đó, đội bay đã vượt qua không trung của lâu đài Gust, dựa vào bảo đồ tính toán, nếu như kẻ địch không từ bỏ truy kích, hẳn là ở lân cận khu vực này. Vì cố hết sức nhanh chóng tìm được mục tiêu, bốn chiếc máy bay lấy đường phía bắc làm trung tuyến, bay tản ra xung quanh, tạo thành một mặt phẳng tìm kiếm hình quạt.
Đây cũng là phương pháp tìm kiếm tiêu chuẩn được quy định trong “hướng dẫn bay”.
Trên lý thuyết, chỉ cần không bay chệch hướng, bốn chiếc máy bay đủ để bao trùm khu vực hơn hai trăm kilomet, nhưng suy xét đến ảnh hưởng của thời tiết, các tổ máy bay không để cách nhau quá xa, điều này cũng khiến cho diện tích hình quạt bị giảm xuống rất nhiều.
- Không có gì!
Finkin giơ kính viễn vọng lên, lớn tiếng nói:
- Liệu có phải ma quỷ đã đuổi kịp nạn dân, giết sạch bọn họ rồi trở về rồi hay không?
- Nếu là như vậy thì ngươi cũng phải tìm được lượng lớn thi thể mới đúng!
- Được rồi, ta cố gắng quan sát tiếp… nguyện cầu trận tuyết này đừng bao phủ bọn họ.
Finkin kêu rên:
- Người cộng tác, có thể bay thấp hơn chút nữa không?
Good hơi hạ thấp đầu máy, đồng thời quét mắt nhìn la bàn và máy đo độ cao.
Đây cũng là hai tham số quan trọng có thể phán đoán vị trí hiện giờ của số hiệu Fire of Heaven.
Nhưng mà trong “hướng dẫn bay” cũng đã nhắc nhở rõ ràng, không thể quá mức tin tưởng máy móc - “Bởi vì khả năng kỹ thuật của bệ hạ có hạn, máy móc sai sót cũng là tình trạng bình thường, đặc biệt là khi thời tiết, độ cao và hình dạng mặt đất thay đổi nghiêm trọng. Mãi mãi không được quên rằng, bất cứ lúc nào cũng phải ló đầu ra ngoài quan sát, trừ phi ngươi cam chịu trở thành nền tảng đẩy mạnh kỹ thuật tiến bộ - Tilly Wimbledon.”
- Nhiều nhất là ba trăm mét, không thể hạ thấp hơn nữa. Nơi này cũng không phải khắp nơi đều là đồng bằng như Tây cảnh Greyfort…
Hắn còn chưa nói xong, Finkin đã ngắt lời:
- Chếch sang bên phải hai độ! Hình như bên đó có động tĩnh!
Sắc mặt Good cứng lại, lập tức điều chỉnh hướng bay.
Trong quá trình bay, ngoài tiếng gió và tiếng nổ của động cơ ra thì gần như không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào ở bên ngoài, bởi vậy động tĩnh mà người cộng tác nói tất nhiên không phải là tiếng vang bình thường, mà chính là thay đổi có thể thấy được bằng mắt thường - mà trong thời tiết thế này, dã ngoại không có người hoạt động mới đúng, động tĩnh như vậy là đặc biệt đáng ngờ.
Thoáng chốc, Good cũng có thể nhìn thấy kỳ lạ bằng mắt thường, trên một sườn núi gồ ra, trong cảnh tượng trắng như tuyết xuất hiện rất nhiều bóng đen, chúng nó cũng không phân bố lẻ tẻ, mà tạo thành một đường thẳng kéo dài liên tục, xa xa nhìn lại, giống như sợi tóc tán loạn trong tuyết đọng.
- Đó là… dấu chân?
Finkin hô to gọi nhỏ trả lời câu hỏi của hắn: “Đúng vậy, ta nghĩ bọn họ chính là đám người điện hạ nói! Trên sườn núi quả thật có người đang di chuyển, mà không chỉ một hai người! Chúa ơi, ma quỷ đang đuổi giết nạn dân, ta nhìn thấy không chỉ một hai trăm cỗ thi thể thôi đâu! Từ hình dáng thì chắc là Mad Demons, số lượng chừng ba bốn mươi!
- Phát tín hiệu đi!
Good không do dự nữa, gạt cần điều khiển xuống dưới:
- Chúng ta lên trước.
Theo tiếng “xùy” vang lên, ba đạn tín hiệu màu xanh lục xông thẳng đến chân trời, tạo thành so sánh rõ ràng với Hồng Nguyệt cố định ở trung tâm vòm trời.
Máy bay lướt xuống sườn núi, khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng rút ngắn, khi cách sườn núi bốn năm trăm mét, cuối cùng Good cũng nhìn thấy nạn dân đang bò lăn trong đống tuyết. Bọn họ hoảng sợ chạy trốn xuống dưới núi, không ít người đều là lăn xuống, có thể tưởng tượng ra được tình cảnh của bọn họ.
Mà Mad Demons thì ở đằng sau từ tốn cắn nuốt đội ngũ đào vong này, dường như kẻ địch cũng không phát huy hết thể năng và tốc độ hơn người của mình, so với nói là giết hại hàng loạt, chẳng thà nói là một trò chơi giết thời gian.
Good nhất thời cảm thấy máu nóng dâng trào.
Hắn lặng lẽ nhẩm lại tâm đắc bắn một lần, ngắm đầu máy về phía Mad Demons trên đỉnh núi, cho đến khi cả hai tạo thành một đường thẳng, hắn nhấn nút nổ súng.
Trong nháy mắt đầu máy vang lên tiếng súng vang rền!
Đây cũng là một cách bắn dễ trúng mục tiêu nhất của số hiệu Fire of Heaven - ở độ cao ba trăm mét, hoàn toàn không cần tính toán đường rơi của đạn, từ lao xuống đến kéo giãn, đầu máy đều chỉ về phương hướng viên đạn bắn phá. Cho dù hắn, cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy!
Trong nháy mắt đạn thoát nòng súng bắn ra, trong tuyết xuất hiện một “đường ranh giới” thẳng tắp!
Giờ phút này ma quỷ cũng chú ý đến con chim lớn từ trên trời giáng xuống. Chúng nó hò hét rút cốt mâu, bày ra tư thế chuẩn bị ném mạnh vào số hiệu Fire of Heaven, hoàn toàn không có ý tránh né.
Cũng đúng lúc này, “đường ranh giới” không hề bị cản trở mà chui vào trong đám ma quỷ.
Mà nó phân ra sống và chết.
Đầu đạn kim loại gào thét bắn đến dễ như trở bàn tay xuyên qua cơ thể Mad Demon, trong tuyết lập tức nhiều thêm những điểm màu lam. Có thể nhìn thấy, sau lưng ma quỷ bị bắn trúng ngực nở rộ Red Mist, quét trúng tay và chân thì trực tiếp đứt gãy, trong lúc nhất thời tay chân cụt và thịt vụn văn tung tóe ra đầy mặt tuyết, tình trạng truy kích của kẻ địch cũng bị kìm hãm.
Sau khi quét xong một vòng, cốt mâu của ma quỷ mới khoan thai tới chậm. Đáng tiếc ở độ cao này, công kích bằng cốt mâu của kẻ địch không cách nào tạo ra bất kỳ uy hiếp gì cho số hiệu Fire of Heaven trên bầu trời, cho dù có thể bay đến, đầu mâu cũng đã mất đi toàn bộ sức mạnh và tốc độ, muốn ném trúng máy bay hai cánh có tốc độ bay cao, gần như là chuyện không thể nào.
Mà công kích của số hiệu Fire of Heaven vẫn chưa kết thúc.
Good lặp lại quá trình kéo dãn đầu máy, chính là cơ hội cho người bắn phía sau phát huy.
Finkin bắn loạn xạ xuống đỉnh núi, nhưng so với vết tích bắn phá để lại, việc bắn bổ của hắn cũng đều chỉ dựa vào kinh nghiệm.
Dường như lúc này ma quỷ mới phản ứng được, con chim kỳ lạ trên bầu trời cũng không phải tà thú chủng hỗn hợp hay quái vật nào khác, mà là binh khí chiến đấu của loài người! Nhưng nhận thức này cũng không thể mang lại bất kỳ đổi mới gì cho tình cảnh hiện giờ của chúng nó, ở trước mặt số hiệu Fire of Heaven cao xa vời vợi kia, nằm xuống ẩn nấp hay liều mạng phản kích đều đã mất đi ý nghĩa, thậm chí ngay cả hi vọng trốn chạy cũng trở nên cực kỳ xa vời.
Trong trận chiến Thần Ý quá khứ, đứng trước Khủng Thú nhanh hơn cao hơn, kỵ binh loài người tuyệt vọng như thế nào thì bây giờ Mad Demons cũng giống như vậy – có lẽ còn nhiều hơn chút.
Một lát sau, Good lại tích lũy đủ thế năng, lần nữa bắn xuống tiểu đội ma quỷ.
Hai đội bạn khác cũng xuất hiện ở phía chân trời.
Sau đó là đánh gọng kìm từ nhiều phía, ma quỷ bắt đầu quay đầu chạy như điên về phía sau, đội bay thì sít sao đánh tới, nhân cơ hội mở rộng thành quả chiến đấu.
Cho dù là Good hay là Finkin thì đều không ý thức được, trong chiến đấu hai tộc gần nghìn năm nay, đây là lần đầu tiên bọn họ dùng ít đánh nhiều - cho dù là tiểu đội sơ tán của Đệ Nhất Quân lúc trước, dưới tình huống không chiếm ưu thế về số lượng, bọn họ cũng không dám chủ động tấn công kẻ địch, mà bây giờ đối mặt với bốn năm mươi con Mad Demons, ba chiếc máy bay cộng lại cũng chỉ có sáu người mà thôi.