- Nói đơn giản, chính là để cho những tai mắt kia tự mình tìm kiếm cơ hội.
Hill Fox cầm bút lên, vài nét phác họa đơn giản đã hình thành một biểu đồ cây trên tờ giấy trắng.
- Bởi vì đối tượng trả tiền của chúng ta là tình báo chứ không phải là người, cho nên trong cùng một khoảng thởi gian tình báo hữu hiệu truyền về càng nhiều, thì thù lao càng thêm phong phú. Để lấy được nhiều tin tức hơn, bọn họ tất nhiên sẽ tự mình tìm kiếm tai mắt cho mình, dùng lời bệ hạ mà nói thì đây chính là phát triển hạ tuyến.
- Thì ra là như vậy.
Edith nhanh chóng nắm giữ mấu chốt trong đó,
- Vì để lung lạc hạ tuyến, cũng phải dành cho thượng tuyến lợi ích cụ thể, điều này có thể khiến hạ tuyến có cơ hội tiếp tục phát triển hạ tuyến.
Sylvia gật đầu nói:
- Ngài nói không sai chút nào, bất kể là lính tuần phòng hay thám tử, họ đều là những nhân tố lẻ tẻ đơn độc. Cho dù thời gian qua bao lâu, họ cũng sẽ không có bất kỳ thay đổi nào. Điều này khiến cho tình báo bọn họ lấy được tương đối đáng tin, nhưng tầm nhìn cũng vì đó mà bị giới hạn.
- Nhưng chuột chung quy vẫn là chuột….
Iron Axe cau mày nói.
- Không, đại nhân, điểm thú vị nhất của phương pháp này chính là thượng tuyến và hạ tuyến không đại biểu cho thượng cấp và hạ cấp. Binh lính thượng tuyến vĩnh viễn là sĩ quan, nhưng con chuột ở hạ tuyến không nhất định phải là con chuột.
- Chỉ cần lợi ích phù hợp, con chuột cũng có thể khiến quý tộc trở thành tai mắt của chính mình.
Edith từng chữ từng câu nói tiếp.
Trong mắt Sylvia lộ ra vẻ kính nể,
- Không sai, lợi ích cũng không phải chỉ là kim long. Nhu cầu của mỗi cá nhân cũng không giống nhau, có thể biết được loại nhu cầu này hay không hoàn toàn không liên quan đến giai cấp. Cái này đồng nghĩa với việc phát triển của hạ tuyến có thể xảy ra trên các tầng lớp. Tình báo hiện tại rối loạn vô cùng là vì tầm nhìn của con chuột gây ra. Khi tuyến tình báo phát triển đến thượng tầng, tin tức có giá trị tất nhiên sẽ ngày càng nhiều hơn.
Iron Axe ngẫm nghĩ chốc lát nói:
- Cứ cho là vậy, nhưng đợi những tai mắt kia liên lạc được với người ở tầng lớp cao hơn, chỉ sợ phải cần thời gian tương đối dài.
- Nếu như đặt ở thời bình, đích xác là như vậy.
Sylvia trả lời,
- Nhưng hiện nay kịch biến bộc phát khắp Everwinter, muốn khuếch trương tình báo có lẽ so với chúng ta tưởng tượng còn nhanh hơn. Trên thực tế, điểm này đã lộ ra ngoài thông qua những tin tức mơ hồ rời rạc kia.
- Tỷ như?
Iron Axe sờ sờ cầm mình hỏi.
Sylvia cười nói,
- Căn cứ vào thống kê, nội dung tình báo liên quan đến quý tộc gần đây đang giảm xuống, cho dù có cũng chỉ là tin tức mặt trái chiếm đa số, ví như tụ tập hoang dâm, đánh nhau ngoài đường đại loại vậy. Đối với người nắm quyền, đây tuyệt đối không phải là trạng thái nên có trong chiến tranh, sự biến tướng của nó phản ánh tầng lớp trên ở Everwinter đã lệch khỏi chức năng vốn có của bọn họ, vì lẽ đó áp lực phải chịu đựng cũng ngày càng tăng lên. Do đó chỉ có thể tiến hành loại phương thức này để làm nó chậm lại. Ngược dòng về lúc ngọn nguồn, thay đổi bắt đầu có lẽ là từ lúc Đệ Nhất Quân chuyển dời tiểu đội đánh tan phục binh quý tộc.
Hắn dừng một chút xong lại nói tiếp.
- Mặc dù khi đó ta vẫn còn ở Dawn Kingdom Shining City, nhưng cũng có thể tưởng tượng ra quý tộc bị tin tức này đả kích như thế nào. Một khi lòng người không còn ổn định, thời cơ cũng sẽ từ đó sinh ra, ở thời khắc mấu chốt cũng sẽ trở thành cộng rơm cứu mạng, đại nhân xin yên tâm, ngày đó hẳn sẽ không còn lâu đâu.
Everwinter, lâu đài Snow Reflection.
- Xin lỗi, đã để mọi người đợi lâu. Hôm nay chủ nhân thân thể có bệnh, quả thật không có cách nào gặp khách, xin các vị đại nhân về trước.
Quản gia cúi người với những người trong sảnh.
- Chờ đến khi thân thể chủ nhân có chuyển biến tốt hơn, ngài nhất định sẽ cho mọi người một câu trả lời.
Phòng khách trong nháy mắt bùng nổ.
- Bọn ta đã đợi mấy tuần rồi! Cho dù là hắn bị yêu tà nhập thể cũng không đến nổi đến gặp mặt cũng không được chứ?
- Ta cũng không cần cái giao phó chó má gì, để ta thay hắn đánh, nói rõ lãnh địa ở nơi nào?
- Không sai, nếu như không tiện gặp khách, vậy thì giao khế đất ra là được!
- Quản gia nói dối, hôm qua ta rõ ràng nhìn thấy Tử tước Nanos tiến vào lâu đài, hai giờ sau mới rời đi!
- Không nói đến Tử Tước đại nhân, mỗi ngày có không ít vũ nương quán rượu vào ra đâu, chẳng lẽ hiện nay Công tước đại nhân bị bệnh không tìm hiền tài học sĩ mà lại chuyên tìm đàn bà sao?
- Các vị xin cẩn thận lời nói.
Quản gia hắng giọng, giọng nói trở nên lạnh lẽo.
- Có lẽ trước đây các ngươi vì mất đi lãnh địa quá lâu,nên quen với việc không người quản thúc, nhưng đừng quên nếu đã quết định góp sức cho Bắc cảnh Công Tước rồi thì các ngươi chính là thần tử của chủ nhân. Tội danh nhục mạ quân chủ, ta nghĩ các vị đại nhân còn rõ ràng hơn so với ta! Thời tiết lúc này, ở trong tù sẽ không thoải mái bằng quán trọ đâu.
Lời cảnh cáo vừa thốt ra, thị vệ trấn thủ ở cửa đồng thời tiến lên trước hai bước, khôi giáp trên người phát ra sàn sạt tiếng vang.
Tiếng ồn trong phòng khách trong nháy mắt giảm đi rất nhiều.
Xung đột tại nơi này về tình về lý tất nhiên mọi người sẽ ở thế bất lợi.
Giọng điệu quản gia hòa hoãn lại chút ít,
- Ta biết trong lòng mọi người gấp gáp, chẳng qua việc mấu chốt là đánh bại nghịch tặc Greyfort, mong rằng mọi người có thể kiên nhẫn thêm nữa. Đúng rồi, tối nay chủ nhân sẽ cử hành dạ tiệc ở phòng đãi khách trong thành bảo để chiêu đãi các vị, mặc dù hắn không thể có mặt nhưng vẫn hy vọng các vị đại nhân có thể vui chơi vui vẻ.
Có lẽ nhờ phân lượng của tiệc rượu, bất mãn của mọi người cuối cùng tạm thời được áp xuống, càu nhàu cằn nhằn rời khỏi phòng khách.
Khi ra khỏi thành bảo, nội dung bàn luận của mọi người đã chuyển từ đòi nợ sang mỹ thực và phụ nữ trong dạ tiệc tối nay.
Chỉ có Fueler buồn buồn không vui trở lại quán trọ.
Trải qua tiếp xúc trong trận chiến, trong lòng hắn đối với Công Tước Mavian chỉ còn lại thất vọng khôn cùng.
Nếu như trận chiến thị trấn Frost đại bại bởi vì người Greyfort sử dụng thành thạo vũ khí, ý chí chiến đấu cũng thịnh vượng vô cùng, vậy cần tiếp thu giáo huấn mới là việc nên làm. Nhưng Công tước đã làm những gì? Trước không chỉ chạy trốn trận chiến đầu tiên, sau đó lại tự giam mình trong lâu đài Snow Reflection, tựa như đã quên hết những hào ngôn tráng trí đã lập ra khi xuất chinh.
Không chỉ như vậy, hắn thậm chí còn kéo dài việc cấp đất phong, không phải mỗi một quý tộc tham gia chinh chiến đều bị như vậy, ví như Tử tước Nanos có thể tự do ra vào thành bảo, mà bọn kỵ sĩ ăn nhờ ở đậu như họ chính là loại bị chặn bên ngoài.
Rõ ràng lúc xuất chinh Công tước còn biểu đạt sự coi trọng to lớn đối với mình.
Lời nói gió bay coi như là đại kỵ của quân chủ, nhưng Mavian hiển nhiên vì giữ địa bàn của mình, đã không còn để ý đến mặt mũi nữa.
Fueler gia nhập dưới quyền Mavian là vì muốn tìm cơ hội trọng trấn gia tộc, hiện tại đừng nói đến thái ấp, ngay cả những tùy tùng hộ vệ đi theo hắn tất cả cũng đã xả thân trong trận chiến kia, lúc này hắn chân chính chỉ còn lại một thân một mình.
Không có đến một người hầu, cũng không có kỵ sỹ lãnh địa, vậy vẫn còn có thể được coi là quý tộc sao? Những người khắc còn có vốn liếng tư bản, còn hắn? Một năm hay nửa năm sao còn có ai sẽ thừa nhận gia tộc của hắn nữa đây? Đương nhiên, nếu như ma quỷ có thể chiến thắng Roland Winbledon, khi đó Công Tước Mavian có thể đạt được quyền lực to lớn, giúp hắn phục hưng gia tộc là chuyện dễ như trở bàn tay, vấn đề ở chỗ…theo như thái độ hiện giờ của đối phương, hắn liệu sẽ đồng ý đưa tay kéo một kẻ chẳng có gì hay không?
Đem vận mệnh của bản thân giao cho người khác, hay tự mình cố gắng hết sức tranh thủ một đường lui?
Fueler đi tới đi lui trong phòng ngủ, cuối cùng chậm rãi ngừng lại.
Hắn đi tới trước bàn đọc sách, từ ngăn kéo tầng dưới cùng mò ra một phong thư đã được xếp chỉnh tề.
Do dự một chút, hắn nhẹ nhàng xé mở lá thư.
Bên trong đặt một tấm thẻ đen tuyền.