Có thể nói phòng tình báo là nơi có số lượng người nhiều nhất trong bộ tổng chỉ huy Đệ Nhất Quân, chiếm nhiều cơ cấu nhất. Để chọn lọc và lưu giữ một lượng thông tin khổng lồ như thế, Lian và Fran tạo riêng một khoảng không gian dưới lòng đất cho Bộ tham mưu sử dụng. Bộ tham mưu có gần hai trăm nhân viên thì có bảy mươi phần trăm là làm việc ở đây.
Đồng thời, nó cũng là phòng làm việc tiêu tốn nhiều tài nguyên nhất. Không chỉ có ma thạch phát sáng, một thứ tương đối hiếm, ban đêm còn được cung cấp Kei Os Drink miễn phí để giữ tỉnh táo nữa, đãi ngộ của nơi này khiến các phòng khoa khác phải ngưỡng mộ.
Thế nhưng nội bộ phòng tình báo thì lại kêu than kinh khủng.
Từ khi trân châu của Bắc địa tạo ra kế hoạch gián điệp, kết quả ngày càng rõ ràng. Tin mật chuyển đến từ Everwinter và Wolfheart ban đầu là một tuần có hai, ba tin, đến bây giờ thì thành gần một trăm tin một ngày.
Cho dù mục đích thành lập Bộ tham mưu là để phân tích tin tình báo, nhưng đến khi đa số các tin tình báo đều là tin trinh thám và báo cáo tình hình, không chỉ viết rất rõ ràng, dễ hiểu, nói thẳng vào điểm quan trọng, mọi người phân tích cũng dễ thôi. Thế nhưng một ngày một trăm tin thế này mà chỉ toàn là một vài con chữ đơn giản không đâu vào đâu, tạo thành câu thôi cũng là cả một vấn đề. Chỉ riêng việc tìm ra ý của tin tình báo thôi đã mất nhiều thời gian lắm rồi, nó làm quá trình chọn lọc cứ như quá trình chơi xếp hình vậy.
Đương nhiên, đây không phải điều tệ nhất. So với việc đọc để phân tích, xử lý tin mật mới là vấn đề khiến người ta đau đầu nhất.
Về lý thuyết số lượng tin tức tăng lên là lẽ thường tình. Dù sao thì bây giờ ma quỷ đang bị phong tỏa ở biên giới Red Mist, truyền tin tình báo thực sự không phải việc gì dễ dàng. Thế nhưng sau khi Hill Fox tiếp nhận quản lý kế hoạch gián điệp, cách truyền tin tình báo trở nên đa dạng hơn rất nhiều.
Ví dụ như là xăm vào trong da thú, nhét vào trong ống, thậm chí là nhét luôn vào bụng cá chết… chỉ cần những tên quý tộc đang bị chiếm mất đất không dừng việc giao dịch lại thì không thể ngăn được dòng tin tức đi ra từ lãnh địa mà kẻ địch đang chiếm đóng. Thậm chí là rất nhiều lúc, đến cả kẻ truyền tin cũng không biết mình là một phần của đường dây tình báo.
Nhưng cũng chính vì vậy nên tin mật có thể nói là đa dạng vô cùng, cảm giác mò tay vào trong bụng cá để lôi ra một cái khăn tay chắc chắn không tốt đẹp gì, chứ đừng nói đến là phải chịu đựng cái mùi hôi tanh ấy, rửa sạch thứ đó đi rồi điều tra.
Nếu công việc khi trước là vừa nhàn nhã ngồi uống trà chiều vừa viết báo cáo thì công việc bây giờ đã biến thành phải lục một đống rác để tìm ra bức thư muôn hình vạn trạng rồi biến chúng thành tin tình báo có thể sử dụng được, cho dù là ai thì cũng sẽ ức chế thôi.
Thế nhưng kể cả vậy, kêu thì kêu chứ không có một ai dám lười biếng cả. Dù sao phòng này cũng là cơ cấu được Edith và Iron Axe coi trọng nhất, lười biếng với hai người bọn họ chẳng khác gì tự tìm cái chết.
Đi vào phòng tình báo, trân châu của Bắc địa nhìn thấy Iron Axe đang nói gì đó với Hill Fox. Trên chiếc bàn ở giữa căn phòng có khoảng mười tờ giấy. Rất hiển nhiên, đó đều là tin tình báo đã qua xử lý của các nhân viên trong phòng rồi.
Nàng nhìn lướt qua một lượt, phát hiện phần lớn tin tức đều đến từ vương quốc Everwinter.
Trong đó có một phần lần lớn đều nói đại loại như phía bắc thành nào đó hôm nay lại có thêm một đội quân ma quỷ đóng quân ở đó, một vị quý tộc nào đó tự dưng chết, tước vị do ai đó tiếp quản, phía biên giới có quái vật hóa thạch khổng lồ ra vào và những tin nhỏ lẻ không đầu không đuôi, khó mà tìm được nhiều tin có giá trị trong đó.
Nhưng mà việc này cũng không có gì kỳ lạ cả, sở dĩ kế hoạch gián điệp có thể tiến triển nhanh như vậy, ngoài công lao của Hill ra thì còn liên quan rất nhiều đến Black Money nữa.
Từ khi nàng đề nghị chủ động liên hệ với người đã gửi thẻ đen đến, người đứng sau cũng đã bước ra ngoài ánh sáng. Tuy rằng chỉ là người đạ diện thôi thế nhưng họ vẫn rất thẳng thắn, tỏ rõ ý nguyện muốn giúp đỡ Greyfort. Tổ chức này bắt nguồn từ Dawn, có sức ảnh hưởng nhất định ở Wolfheart và Everwinter. Đương nhiên, sức ảnh hưởng đó chủ yếu thể hiện ở chợ đen và lũ chuột dưới lòng đất.
Đã là tin tình báo do bọn chuột thu được thì chắc chắn chất lượng cũng sẽ không được cao lắm, có lẽ có không ít tin đồn ngoài đường phố và những suy luận vô cứ, chỉ là chất lượng có thấp nữa thì cũng tốt hơn không biết gì nhiều.
Cũng có mấy tin khiến nàng phải đặc biệt để ý, đó là việc tuyển dụng thuyền phu bằng biện pháp mạnh.
- Ngươi thấy thế nào?
Iron Axe cũng chú ý đến sự xuất hiện của trân châu của Bắc địa rồi, hắn chủ động hỏi.
- Nếu ta nhớ không nhầm thì khi tam vương nữ Garcia đang tấn công Everwinter đã đưa rất nhiều thuyền đến đó.
Edith im lặng một lát rồi nói.
- Nếu giáo hội tiêu hủy những con thuyền đó đi thì sợ là chúng sẽ mãi mãi ở lại một nơi nào đó trong Everwinter.
- Xem ra ngươi cũng đã để ý đến điều này.
- So với những tin tình báo khác, tin này ít nhất là đã được kiểm chứng bởi nhiều nguồn, độ đáng tin khá cao.
Nàng nhún vai, nói.
- Thuyền biển thì cũng chỉ vận chuyển đồ đạc được thôi mà, hoặc là bọn ma quỷ có rất nhiều bộ đội cần di chuyển, hoặc là chúng định bắt đầu tấn công từ trên biển. Nhưng mà ta cho rằng điều thứ hai có hơi bất khả thi.
- Lý do là gì?
Iron Axe hỏi.
- Giao chiến lâu vậy rồi, bọn chúng chắc chắn là biết uy lực của pháo lửa. Cho dù tấn công vào đảo Dagong hay là vịnh Sentimentation thì đều sẽ bị đẩy lùi bởi pháo lửa mạnh mẽ. Với tốc độ của thuyền buồm thì chẳng khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết.
Edith giải thích.
- Còn nếu âm thầm đi vòng qua vịnh Wolfheart đi vào sâu trong Dawn thì sẽ gặp một việc là không có đủ Red Mist.Vậy nên ta thiên về giả thiết một hơn. Về mục đích chiến tranh, bọn ma quỷ cần phải nhanh chóng tập trung về tiền tuyến, tấn công cả đường thủy và đường bộ là lựa chọn hợp lý nhất.
Nói xong, nàng quay sang nhìn Hill.
- Ngươi thấy sao?
Hill hơi cúi người với Edith.
- Đại nhân, phân tích tình hình trận đấu không phải thế mạnh của ta, vậy nên ta không thể đưa ra kết luận là phe địch sẽ làm thế nào được. Tổng hợp những thứ này lại, giao cho Bộ tham mưu là chuyện duy nhất mà ta có thể làm được.
Đây cũng là một nhân tài hiếm có. Edith nghĩ thầm. So với việc cố gắng thuận theo đối phương thì việc phán đoán một cách cẩn thận về tài năng của bản thân, biết chừng mực là điều đáng quý hơn nhiều. Bảo sao bệ hạ lại cho hắn đến phụ trách chỉ đạo kế hoạch gián điệp.
- Đến ngươi cũng không nhìn ra thêm được manh mối gì thì chắc là hết cách thật rồi.
Iron Axe nói, hơi bất lực.
- Vậy nên chúng ta chỉ biết bọn ma quỷ đang điều động binh lực thôi nhưng lại không rõ cách phân bố cụ thể và mục đích của chiến lược của chúng. Đây thực sự là điều khiến bọn họ trăn trở.
- Chủ yếu là người ở Wolfheart di tán khá triệt để nên Hill không có cơ hội cho tai mắt của mình vào tiền tuyến. Nếu ngươi không di tán cư dân thì nói không chừng chúng ta đã nắm bắt được hành tung của bọn ma quỷ rồi.
Edith nói nửa đùa nửa thật.
- Ta không dám làm trái lại với mệnh lệnh của bệ hạ đâu.
Iron Axe lắc đầu.
- Huống hồ gì… Đệ Nhất Quân cũng không thể đặt hết hi vọng lên người bọn chuột được.
- Tin tình báo sẽ không vụn vặt mãi thế đâu, đại nhân.
Hill Fox tự dưng nói.
Iron Axe cau mày nói.
- Ý ngươi là, tin tức sẽ ngày càng hoàn chỉnh sao?
- Đúng vậy.
Hắn trả lời.
- Ta ở đoàn kịch Dawn lâu vậy, học được một điều rất quan trọng. Đó là chỉ cần quy hoạch hợp lý thì đường dây tình báo sẽ tự động được mở ra thôi.
- Vậy sao? Có thể nói rõ hơn được không?
Edith nói với vẻ đầy hứng khởi.