Trong ánh mắt của mọi người, Scroll tốn thêm một phút đồng hồ so với lúc trước mới có thể bình tĩnh lại, bắt được sự dao động ma lực như có như không bên trong não.
Thời điểm mở mắt ra lần nữa, nàng đã ở bên trong “Thư viện lưu trữ” nhỏ hẹp.
Sau đó Phyllis cũng xuất hiện ở bên cạnh nàng -- lấy ngoại hình nữ phù thủy trẻ tuổi. Thời gian mấy trăm năm cũng không lưu lại dấu vết gì trên người đối phương, tuy nói năm tháng mà Phyllis đã sống dài hơn nàng, nhưng giờ phút này nàng lại trông giống như trưởng bối của đối phương.
- Tiếp theo chúng ta nên làm cái gì?
Scroll hỏi.
- Giao cho ta là được.
Phyllis lộ ra nụ cười tràn đầy tự tin, sau đó mở cửa sắt, đi ra khỏi phòng.
Nàng vội vàng đi theo.
Thành phố rộng lớn ồn áo náo động lại hiện lên trong mắt lần nữa.
Chỉ thấy Phyllis nhìn ngắm xung quanh, rất nhanh tập trung sự chú ý vào một anh thanh niên. Nàng kéo tay Scroll, trực tiếp ngăn ở trước mặt của đối phương.
- Xin chào.
Người đàn ông nghe được tiếng chào hỏi dừng bước, rời mắt khỏi một cái hộp nhỏ trên tay, hơi nghi ngờ ngẩng đầu lên. Chả qua vào một giây khi hai mắt nhìn nhau kia, trong mắt người đàn ông lộ rõ vẻ kinh ngạc.
- Ây… cái này, có chuyện gì sao?
- Thật ngại quá, điện thoại của ta rơi mất rồi, không thể liên lạc được với bạn bè, ngươi có thể--_
- Ta hiểu rồi, một một trăm tệ đủ chưa?
Đối phương nhanh chóng móc ra bóp tiền từ trong túi áo, lấy một tờ tiền giấy đưa lên trước mặt nàng, đồng thời trong giọng nói mang theo chút tiếc hận.
- Bị lừa thì bị lừa vậy... chả qua các ngươi mặc đồ như thế này, người cầm đầu cũng đầu tư phết.
Nụ cười của Phyllis nhất thời trở nên cứng ngắc hơn trước.
- Không, ta chỉ muốn mượn dùng điện thoại di động của ngươi để gọi điện thoại mà thôi.
Người đàn ông ngẩn người, lúc này mới ý thức được mình nói sai, một bên lúng túng đưa cái hộp nhỏ trong tay lên, một bên luôn miệng nói xin lỗi với hai người.
Phyllis nhún nhún vai, nhấn một dãy số.
Giờ phút này Scroll còn chưa có hiểu rõ được đầu đuôi, không biết nên nói cái gì mới ổn, chỉ có thể đứng nguyên tại chỗ giả vờ bình tình, trong lòng thì đặc biệt căng thẳng, Nơi đây và thế giới nàng quen thuộc thật sự khác biệt quá lớn, cảm giác xa lạ rõ ràng không đâu không có, dường như có mọt bức tường ép nàng đến không thở nổi. Xung quanh đã có không ít người chú ý đến hai người họ, ánh mắt không hề dấu giếm nhìn thẳng sang phía bên này, trong đó không thiếu người mang theo ác ý--_ điều này khiến nàng không nhịn được nghĩ tới các chị em bại lộ trước mắt mọi người thời kỳ Hội Công Trợ.
- Đừng lo lắng, điều bọn họ có thể làm cũng chỉ là nhìn ngắm mà thôi.
Phyllis dường như nhận ra sự lo lắng của nàng, nghiêng đầu an ủi.
- Ngài chỉ cần trừng mắt nhìn lại, bọn họ sẽ lùi nhanh hơn bất kỳ ai.
Giờ phút này, bên trong cái hộp nhỏ truyền đến một tiếng đô.
- Alô, là Phyllis sao?
Đó chính là âm thanh của bệ hạ Roland.
Trong nháy mắt, Scroll đột nhiên cảm thấy yên tâm.
Nơi này quả nhiên chính là thế giới trong mơ, bệ hạ cách nàng cũng không quá xa.
Cảm giác xa lạ đó vẫn như cũ tồn tại, lại không đè nén như lúc trước, ngay cả những ánh mắt suồng xã quét qua, cũng không còn khó chịu và không thích ứng nổi như ban đầu.
Scroll hít sâu một cái, men theo ánh mắt nhìn lại, đúng như Phyllis nói, mọi người rối rít tránh đi, chột dạ quay đầu.
Dòng người trên đường phố lại bắt đầu di chuyển.
- Là ta, nữ sĩ Scroll đang ở bên cạnh ta. Địa chỉ nơi này là... Đúng, trên bản đồ hiện lên như vậy. Cách khu nhà chung cư hình ông chỉ có hai km sao? Vậy thì tốt quá. Vâng, ta sẽ đợi ngài ở chỗ này, bệ -- anh.
Sau khi Phyllis kết thúc cuộc gọi, trả lại cái hộp nhỏ cho thanh niên.
- Thanks.
- Không, không có gì.
Đối phương chần chừ một hồi lâu, mới do dự mở miệng.
- Cái đó, chúng ta có thể thêm bạn tốt không?
Phyllis thuận miệng báo ra một chuỗi chữ số.
Người đàn ông như nhặt được bảo bối ghi lại dãy số đó, mặt đầy mừng rỡ chào tạm biệt với hai người.
- Cái hộp nhỏ ngươi vừa dùng, chẳng lẽ chính là điện thoại vô tuyến có thể giao tiếp vượt qua nghìn dặm mà bế hạ vẫn thường nhớ tới sao?
Scroll hỏi.
- Đúng vậy, trình độ kỹ thuật của thế giới này đã có thể khiến điện thoại vô tuyến thông dụng đến mỗi người đều có một cái, không chỉ nói chuyện điện thoại, còn có thể xác định vị trí phương hướng và tra tìm tài liệu, nếu như không có nó cơ hồ nửa bước khó đi.
Phyllis giải thích.
- Cũng chính vì vậy, chỉ cần ghi nhớ dãy số, sẽ có thể tùy thời liên lạc với đối phương. Nếu như gặp phải người không muốn để ý, trực tiếp từ chối hoạc là tùy tiện nói một dãy dố là được.
- Thì ra là như vậy.”
Scroll chợt nói, khó trách bệ hạ nói nếu như hai người thật sự ở cùng một thế giới, rất nhanh rồi sẽ gặp lại.
- Ngược lại thì ngài, tốc độ thích ứng còn nhanh hơn so với dự đoán của ta, không hổ là đạo sư Liên minh Phù Thuỷ.
Phyllis cười nói.
Scroll khẽ lắc đầu, không trả lời.
Nàng biết dũng khí của mình đến từ đâu.
Rõ ràng đều đã là quốc vương, mà vẫn không có tiến bộ gì giống như trước đây-- kiểu người sẽ nói quốc vương bảo vệ thủ hạ, chỉ sợ cũng chỉ có Roland bệ hạ thôi? Thiệt là, rốt cuộc bao lâu nữa hắn mới có thể trở thành một quân chủ hợp cách.
Mình cũng như thế, từ khi được Hội Công Trợ bảo vệ, thì nên đứng trước người bệ hạ, nhưng cho đến tận bây giờ, nàng vẫn đang nhận sự che chờ của đối phương, đây thực sự không thể được gọi là biểu hiện hợp cách.
Nhưng là... nếu như tất cả mọi người đều như vậy, cảm giác cũng không xấu.
Đã như vậy, thì để hiện trạng như này kéo dài thêm chút nữa là được rồi.
- Hey, mau nhìn hai người bên kia.
- Đó là trường bào thời Trung Cổ đi, các nàng đang chơi cosplay sao?
- Nói đi phải nói lại, hai người đó thật đẹp mà!
- Dường như không kém bao nhiêu cho với minh tinh….
Xung quanh thỉnh thoảng truyền tới một đôi lời xì xào bàn tán, nhưng Scroll đã không còn cảm thấy bất an.
Ước chừng mười phút sau, một chiếc xe tạo hình tròn trị dừng trước mắt hai người.
- Đợi lâu rồi.
Bệ hạ nhô đầu ra từ buồng lái.
- Lên xe đi.
Phyllis mở cửa xe, kéo Scroll chui vào bên trong xe.
Sau đó trong ánh mắt không dám tin của đám người vây quanh, biến mất trong dòng xe cộ ở đường lớn.
- Vận may của chúng ta không tệ.
Ling ngồi ở vị trí kế bên tài xế quay đầu lại.
- Nếu như điểm cập bến lĩnh vực của Scroll các hạ cách nhà chung hình ống chỉ có hai con đường, vậy phi trùng của Forte có thể giám sát khu vực này hai tư giờ.
Forte gật đầu một cái.
- Nơi này trước đó đã từng được dọn sạch, giờ cũng không có hiện tượng hoạt động mới của kẻ đọa ma, an toàn hẳn là sẽ được bảo đảm.
- Như thế là ổn.
Roland cười nói.
- Vậy thì với tư cách là phù thủy đầu tiên tự chủ tiến vào giấc mơ, Scroll, cảm nhận giờ phút này của ngươi như thế nào?
- Đây chính là xe cộ của thế giới trong mơ sao.
Scroll sờ sờ sau lưng cái ghế, lại gõ gõ cửa sổ xe.
- Ghế ngồi so với sô fa còn mềm mại hơn, lúc đi thì im lặng không tiếng động, tốc độ lại nhanh như vậy, quả thật là tốt hơn nhiều so với xe hơi nước... Nếu như chúng ta cũng có thể tạo ra công cụ vận tải cao cấp như này thì tốt biết bao.
Chẳng biết tại sao, nàng đột nhiên cảm giác được Roland nụ cười có chút cứng lại, ngoài ra ba phù thủy thần phạt cũng mím khỏe môi, dường như đang nhẫn nhịn điều gì.
- Cái đó... Ta nói sai cái gì sao?
- Không, khụ khụ... Ngày này sớm muộn sẽ tới.
Roland hắng giọng nói.
- Đúng rồi, bệ hạ, chúng ta đang đi đâu?
Scroll đánh giá cảnh sắc thay đổi ngoài cửa sổ nói.
- Không phải ngài muốn tiến hành kiểm tra đối với lĩnh vực ý thức sao?
- Cái đấy sau rồi hẵng nói, ngươi không phát hiện sao, cách ăn mặt hiện giờ của hai ngươi rất dễ khiến người khác chú ý.
Roland không quay đầu lại nói.
- Quần áo của Phyllis thì ở trên xe, chờ một hồi rồi đổi là được, trước mắt đồ thích hợp cho ngươi thì không có. Cho nên nhiệm vụ trước mắt, đương nhiên là đổi một bộ quần áo khác cho ngươi.