Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1328

Chương 1328
Chương 1328

- Scroll các hạ, thay xong quần áo chưa?

Bên ngoài phòng thay quần áo, Ling hỏi.

- Nếu như cần sự trợ giúp của ta, xin đừng khách khí.

- Không, không cần, ta... ta sắp xong rồi.

Bên sau tấm ngăn truyền đến giọng nói hơi khẩn trưởng của Scroll.

Roland không khỏi nhíu mày, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Scroll tâm tình bất định như thế, ngày trước nàng luôn là bộ dáng gặp sóng lớn không hoảng sợ, cho dù là làm cái gì cũng đều thừa sự trầm ổn. Điều này cũng khiến hắn càng thêm chờ đội đối với dáng vẻ của Scroll sau khi thay một bộ bộ đồ mới.

- Soạt --

Tấm màn bị kéo ra, Scroll cẩn thận từng li từng tí đi ra từ trong phòng thay quần áo

- Như vậy... Có thể không?

Roland nhất thời cảm thấy hai mắt tỏa sáng.

Chỉ thấy Scroll bên trong đang mặc một áo len cổ lọ màu xanh đậm vừa người, hoàn mỹ lộ ra đường cong cơ thể, Bên ngoài là một chiếc trường bào nửa ngươi màu đen đỏ đan xen, miệng bào bắt đầu từ hai vai dưới, kéo dài đến tới bắp chân, hơi có sự phong vận của váy dạ hội. Mà trước ngực được mở rộng thoải mái, dựa theo hình chữ v thu hẹp lại bên hông, đường cong bộ ngực cao vút và vùng bụng bằng phẳng như ẩn như hiện, nhìn thoáng qua có một loại mỹ cảm không nói ra được.

Quần áo và trang sức trên người lấy tông sẫm làm chủ đạo, hoàn toàn không có cảm giác lẳng lơ, ngược lại hiện rõ sự trang trọng vô tận. Cộng thêm bộ kính gọng đen kia trên mặt Scroll, cùng với tóc đuôi sam màu đen dài đên éo, tăng thêm mấy phần nét đẹp của sự trưởng thành và tri thức cho nàng.

- Thật là đẹp.

Phyllis thở dài nói.

- Cho dù trong số các phù thủy, cũng đủ để khiến người khác khen ngợi rồi.

- Ta đã nói ta chọn không sai mà!

Giọng nói của Ling rất là đắc ý.

- Nhưng mà... như này có phải hơi lộ quá hay không?

Scroll theo bản năng đưa tay che ở trước ngực.

- Nào có, không phải được bọc chặt chẽ rồi sao?

Forte cười nói.

- Lễ phục mặc lúc có yến hội ngài đều có thể chấp nhận, huống chi là bộ quần áo mùa đông đã được sửa đổi này.

- Hơn nữa trong thế giới trong mơ, mọi người đều mặc như vậy, ta nói không sai chứ, bệ hạ?

Ling hô theo.

Roland khẽ cười lắc đầu một cái, mặc dù ở bên trong có nội y và áo lông dài làm nền tảng, nhưng kiểu áo khoác trên dưới xẻ tà này so với áo trường bào mà nàng hay mặc thực sự sẽ có chút không thích ứng

- Mấu chốt cũng không ở chỗ người khác mặc như thế nào, mà phải xem xét đến suy nghĩ của chính Scroll.

Hắn dừng một chút, nhìn về Scroll.

- Ngươi cảm thấy ngươi thích bộ quần nào này chứ?

Scroll nhìn mình trong mặt kính thủy tinh-- đó là dáng vẻ mà nàng chưa từng thấy, dù là hai thế giới có khác biệt cực lớn, nhưng mà liên quan để đẹp, luôn có thể vượt qua vô số khoảng cách, dẫn đến sự cộng hưởng trong lòng của mọi người. Nàng không có cách nào không thừa nhận, nàng thích cách ăn mặc hiện tại của mình.

- Vâng ạ... Bệ hạ.

Nàng nhẹ giọng trả lời.

- Vậy là được rồi.

Roland gọi nhân viên giới thiệu sản phẩm đến.

- Ta lấy cả bộ này.

- Tiên sinh, ngài thật là thật tinh mắt, những thứ này đều là kiểu sáng mới nhất trong mùa đông năm nay, hơn nữa có thể gọi là tuyệt phói với vị nữ sĩ này!

Nhân viên giới thiệu sản phẩm móc máy tính ra nhấn một hồi.

- Tổng cộng hai mươi bốn ngàn nhân dân tệ, mời tới bên này trả tiền!

- Ách --

Hô hấp của Roland tắc nghẽn trong chốc lát, cái giá này gần bằng với một phần ba của giá xe van rồi. Chả qua miệng cũng đã khen, bây giờ muốn bỏ cuộc giữa chừng cũng không kịp rồi. Hắn nghiêng đầu nhìn về Ling.

- Lúc ngươi chọn quần áo ngươi chọn như thế nào ?

- Chọn nhãn hiệu có con số lớn!

Ling le lưỡi một cái.

- Trong trường học các bạn học đều nói đều nói, cõi đời này chỉ có giá cả là không gạt người.

Roland không nhịn được nâng trán.

- Bệ hạ, những bộ quần áo này... Rất mắc sao?

Scroll đi đến gần thấp giọng hỏi.

- Hay là vẫn thôi đi ạ...

- Ta là người sáng tạo của thế giới trong mơ, sao có thể bị tiền nong làm khó được, chỉ là chuyện nhỏ thôi.

Hắn cố giả bộ dửng dưng, mua bộ quần áo

- Tiếp theo, lên tầng hai của trung tâm thương mại ăn tối!

- Tuân lệnh!

Ba phù thủy thần phạt nhất trí hoan hô nói.

- Bệ hạ... còn kiểm tra thì sao?

- Yên tâm.

Roland khoát khoát tay.

- Dòng chảy thời gian của nơi này nhanh hơn, cho nên thực tế không nán lại bao lâu, hơn nữa đây là lần đầu ngươi đến giấc mơ, đương nhiên trước tiên phải hưởng thụ đủ mới nói, đợi lát nữa ngươi muốn ăn gì cứ việc nói!

Dù sao vốn lớn cũng đã bỏ ra, lúc sau có ăn như thế nào cũng không tốn bao nhiêu, cứ để cho mọi người tiếp túc vui vẻ là được, hắn nghĩ trong đầu.

Scroll nhìn bốn người tinh thần phấn chấn, vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười lắc đầu một cái.

- Ta đã hiểu.

...

Khi đi ra khỏi trung tâm thương mại cực kỳ tưng bừng, mọi người đều đã ăn uống no đủ.

Dưới sự hướng dẫn của Roland, đoàn người cơ hồ đã ghé nang qua tất cả cửa hàng đồ ăn, nhìn thấy chỗ có vẻ ngon thì gọi một phần --ừ bánh trứng cua nóng hôi hổi, đến kem ly trộn hạt, mỗi một thứ đều vô cùng mỹ vị đối với Scroll. Có chút thức ăn mặc dù thành Neverwinter cũng có, nhưng nếu so sánh với nơi này, quả thật là sự chênh lệch giữa xe con của bệ hạ và xe hơi nước.

Dù là nàng cố gắng khống chế mình hết sức, cũng chỉ giữ được tướng ăn tốt đẹp của mình mà thôi.

- Thế giới như vậy... Thật tốt...

Dạo bước trên đường lớn rộng rãi trên, Scroll nhìn bầu trời đêm thâm thúy lẩm bẩm nói. Dù cho những ngôi sao đã bị che lấp, nhưng thành phố vẫn đèn đuốc sáng trưng. Từng chiếc từng chiếc đèn đường chiếu sáng trưng đường phố, bông tuyết bay lượn dưới ánh đèn như hòa, tựa như những tinh linh tô đểm cho màn đêm.

- Thành phố này vừa gọn gàng lại xinh đẹp, trên mặt mỗi người đi tới đi lui đều tràn đầy nụ cười, nhìn như một giấc mơ... Một ngày nào đó chúng ta cũng có xây dựng được dáng vẻ như này trong hiện thực sao?

- Đương nhiên, chỉ cần chúng ta nắm giữ đủ kiến thức là được.

Roland chắp tay sau lưng vừa đi vừa nói chuyện.

- Đây cũng là sự khác biệt lớn nhất của hai bên -- Biên Thùy Trần có thể cải tạo thành thành Neverwinter thông qua kiến thức, như vậy, thành Neverwinter một ngày nào đó cũng có thể biến thành thế giới trong mơ. Mà chìa khóa mở ra tiến trình này, lúc này đang ở trước mặt của ngươi.

- Trước mặt... Ta?

Scroll giật mình.

- Đúng thế

Roland nhếch mép. Nguyên nhân đưa Scroll tới nơi này cũng không chỉ đơn thuần vì mua đồ mà thôi, sau khi băng qua đường, đoàn người đã đứng trước một tòa kiến trúc xinh đẹp. Chỉ thấy cửa chính treo một bảng hiệu màu vàng, trên đó viết năm chữ to “Thư viện của thành phố”.

Đi vào bên trong thư biện, Scroll không nhịn được lên tiếng thán phục.

Đại sảnh rộng lớn có cùng kích thước với quảng trường trung ương của Neverwinter, nó dẫn thẳng đến nóc nhà cao hơn chục mét, giống như một cái giếng trời thông suốt. Xung quanh là những thang cuống tự động vận hành dẫn mọi người lên lên xuống xuống, mà năm hành lang chồng lên nhau vaay quanh đại sảnh, đếm không hết những kệ sách được xếp thành hàng theo con chữ, trên mỗi một kệ sách đều được chất đầy sách.

Hiển nhiên có gộp toàn bộ sách của Greyfort... Thậm chí là tứ đại vương quốc, cũng không sánh nổi số sách được cất ở đây.

Scroll không tự chủ đưa tay đặt ở ngực, hiển nhiên nàng đã hiểu được tại sao bệ hạ mang nàng tới chỗ này.

- Nơi đây chính là nơi mà ngươi sau này sẽ phải thường lui tới.

Roland cười một tiếng.

- Thay ta mang đến chìa khóa cho thế giới kia.

Nàng hít sâu một cái, cúi đầu với Roland, trịnh trọng nói,

- Scroll nhất định không cô phụ sự giao phó của ngài.

Này đã định sẵn là một công việc tiêu tốn thời gian rất dài, hơn nữa trong thời gian ngắn rất khó nhìn thấy được thành quả nào.

Nhưng sự thay đổi từ trước đên giờ luôn bắt đầu từ những chi tiết nhỏ nhặt.

Kiến thức giống như chất dinh dưỡng.

Chỉ cần rải xuống, sẽ có thể xúc tác mọi người trưởng thành.

Trước đó hắn vẫn luôn thúc đẩy sự tiển triển của chuyện này, đưa đám người Ling đến trường học cũng bởi mục đích này, mà sự thăng cấp của Scroll không nghi ngờ gì sẽ đẩy nhanh tiến trình này trên diện rộng.

Cái gọi là mười năm trồng cây, trăm năm trồng người, Roland tin tưởng trăm năm sau, mọi người trong thế giới hiện thật tất nhiên sẽ xảy ra sự biến hóa long trời lở đất.

Cho dù là người vô ma cũng được, hay là phù thủy có ma lực cũng thế.

Khi đó, bọn họ sáng tạo ra “Mộng cảnh” bằng chính đôi bàn tay của mình .

Bình Luận (0)
Comment