-Khụ khụ... Khục...
Trong khói bụi cuồn cuộn, Jodel ho khan chậm rãi bò dậy từ dưới đất. Giờ phút này đỉnh đầu vẫn không ngừng có mảnh vụn rơi xuống, kiến trúc mới đấy còn cao cao sừng sững, hiện tại chỉ còn lại gần một nửa phần dưới. Điều may mắn chính là, cột trụ sụp đổ và tường cơ đã tạo thành một chỗ dung thân nhỏ hẹp, hắn cũng bởi vậy mà may mắn còn sống sót.
-Có ai còn sống không?
Hắn tốn sức hét, nhưng mà tro bụi lộn xộn tuôn ra rất nhanh ngăn chặn miệng của hắn.
Rõ ràng khả năng đồng đội nghe được tiếng hét của hắn không lớn.
Jodel đành phải xuyên qua khe hở ở giữa xà ngang và hòn đá, bò về phía trên đang lộ ra tia sáng.
Mượn ánh sáng lờ mờ, hắn có thể nhìn thấy mấy mảnh phiến gỗ vỡ vụn đang cắm trên cánh tay và đùi của mình, máu tươi thấm ra nhuộm đỏ quân trang. Thuốc trì hoãn chắc chắn lần nữa phát huy ra tác dụng mấu chốt, nếu như không ngăn lại sự đau đớn, hắn không biết phải mất bao lâu mới có thể khôi phục lại từ trong cái hoàn cảnh này.
Thật vất vả để chui ra từ đống hoang tàn, Jodel đột nhiên phát hiện nơi mấy tên ma quỷ đang cách hắn không đến mười mét -- Đối phương rõ ràng là chi bộ đội bay thẳng đến tháp đồng hồ kia trước đó, nếu như nhện quỷ tiến công tới chậm thêm một chút, giết hết bọn chúng chỉ có là vấn đề thời gian, nhưng bây giờ thế cục đã đảo ngược.
Mục đích kẻ thù xúm lại không cần nói cũng biết, chính là định tiêu diệt người sống có khả năng trốn khỏi kiếp nạn này.
Jodel cũng không có do dự quá nhiều.
Hắn biết khả năng mình còn sống và rời đi nơi đây đã cực kỳ bé nhỏ, súng trường mosin một lần chỉ có thể bắn ra một viên đạn, mà dựa vào thân thủ của Mad Demons, cũng đủ thời gian để hắn kéo cái chốt xé hắn thành mảnh nhỏ.
Ngay cả như vậy, hắn vẫn như cũ quả quyết giơ súng kíp lên.
Đối với người Sand mà nói, cái chết cũng không đáng sợ, thứ đáng sợ chính là không nhìn thấy hi vọng.
Cái chết của hắn có thể đổi lấy sự tiếp diễn của thị tộc, có thể làm cho vợ và con cái ăn no, thì điều này đã là quá đủ rồi.
Khoảnh khắc nổ súng, Jodel không khỏi nghĩ tới mình đang vác áp lực trùng điệp của đại thị tộc thành Ironsand, một khoảnh khắc dứt khoát góp sức cho đại tù trưởng-- Đêm hôm ấy, hắn cũng là ôm quyết tâm quyết tử, khởi xướng công kích hướng về thị tộc Wildwave và Cut Bone.
Một con Mad Demons theo tiếng súng ầm vang ngã xuống đất, nhưng mặt khác ba con cứ cấp tốc đánh về phía hắn.
Trong khoảng cách này, vuốt sắc càng hữu hiệu hơn so với ném mâu.
Trong nháy mắt, một bàn tay to mở ra đã đưa đến trước mặt hắn -- Nếu như bắt được, chỉ sợ nửa gương mặt cũng sẽ bị bóp nát bét!
Cũng ngay trong thời khắc này, Jodel bỗng nhiên cảm thấy cơ thể mình không nghe sự khống chế của não nữa.
Cơ thể của hắn té ngửa về phía sau, dựa vào một góc độ uốn cong không thể tưởng tượng nổi tránh thoát đòn công kích trí mạng này, tiếp lấy dùng chuôi súng làm điểm tựa, bỗng nhiên nhảy một cái về sau, nhờ mượn tư thế té ngửa bay lên không trung, hoàn thành một cú nhào lộn về sau đẹp mắt.
Nhưng đến khi rơi xuống đất, phát đạn thứ hai đã được đẩy vào nòng súng!
Đây rốt cuộc là tình huống gì?
Jodel hoàn toàn ngây ngẩn cả người!
Chẳng lẽ là tác dụng phụ của thuốc trì hoãn? Nhưng hắn không chỉ không có cảm thấy thống khổ sau khi chồng lên, động tác ngược lại càng thêm linh hoạt -- Ngoại trừ tất cả điều này đều không phải xuất phát từ ý nguyện của hắn ra.
Cho dù đang sững sờ, cơ thể của hắn cũng không có chút dấu hiệu dừng lại nào.
Ma quỷ gầm rú mạnh mẽ lao tới, hai tay cầm súng của người Sand lại vững vững vàng vàng giơ lên, thời khắc nổ súng, dường như họng súng đó đã đè lên trên trán của đối phương!
- Đoàng --
Đầu của kè thủ toàn bộ nổ tung ra.
Con Mad Demons thứ hai cũng đã bị giết ở trước mặt, giống như là nhận được một bài học, nó không có ngay lập tức nhào về phía Jodel, mà là rút cốt mâu càn quét tới. thứ duy nhất người sau có thể có được, chỉ có súng kíp trong tay, mà cơ thể của hắn cũng xác thực làm như vậy rồi -- Kết quả chính là dưới sự chênh lệch sức mạnh khổng lồ, súng ống bị trực tiếp đánh bay ra ngoài, một tiếng lạch cạch rơi vào trong đóng hoang tàn.
Đang lúc Jodel cho rằng tất cả đều sắp kết thúc, cơ thể lần nữa làm ra cử động ngoài dự đoán. Hắn dũng cảm đứng lên, trực tiếp đụng vào trong ngực của Mad Demons, tay phải rút lưỡi lê bên hông ra.
Một đao kia từ thấp tới cao, từ chỗ cằm đâm vào mũ giáp kẻ thù.
Red Mist lập tức phun ra ngoài!
Đợi đến kh hai tay kẻ thù ôm lại và muốn dẫn theo hắn đồng quy vu tận, Jodel đã thu thoát khỏi phạm vi ôm của đối phương như bùn.
Mad Demons cong vẹo đi ra hai bước, cuối cùng vẫn mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.
Ở trong chiến đấu khoảng cách gần, chiến thắng ma quỷ có sức mạnh thể trạng hơn xa nhân loại, đối với Jodel mà nói đây là chuyện chưa từng nghĩ tới, nhưng bây giờ hắn không chỉ làm được điều ấy, còn một hơi xử lý hai con?
Cuối cùng con Mad Demons còn lại đó rts cuộc cũng giơ cốt mâu lên.
Nhưng mà mục tiêu nó nhắm không phải Jodel, mà là một khối tường vỡ trong đống hoang tàn của tháp đồng hồ!
Ném mâu chớp xuyên thủng cửa gỗ trên tường như như ánh, một bóng hình thấp bé kinh hô một tiếng, từ sau tường vỡ ngã ngồi ra.
Đó chính là Farry!
Mad Demons hoàn toàn không để ý cánh tay héo rút, nhanh chân chạy hướng về phía hắn, mà Jodel cũng không khỏi tự chủ thay đổi phương hướng, trực tiếp xông tới kẻ thù. Cả hai gần như cùng lúc đuổi tới trước mặt Farry, khoảnh khắc Mad Demons ra tay, mã tấu của hắn cũng đâm xuyên qua yết hầu đối phương từ phía sau lưng.
Red Mist tràn ra từ miệng vết thương, phun rơi ở trên cánh tay giơ lên của Farry.
Đối tác phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn, Jodel thì giật mình quyền khống chế cơ thể một lần nữa trở về trong tay mình.
-Chẳng lẽ ngươi là --
Nhìn qua cánh tay nhanh chóng nát rữa của đối phương, hắn đột nhiên hiểu được.
-Vì sao… Ngươi lại ở chỗ này?
Giáo hội đã từng khác biệt với Bắc quốc, người Mojin cũng không có xem phù thuỷ như biểu tượng tà ác, ngược lại coi là nữ thần có được sức mạnh bất phàm. Bởi vì số lượng thưa thớt, bởi vậy có thể có được thị tộc nữ thần, cũng là người thay thế tiềm ẩn cho thành Ironsand.
Jodel cũng từng nghe qua, tên một bộ lạc là thị tộc Sandstone, dưới sự dẫn dắt của nữ thần đi theo nữ vương Greenwater viễn chinh tận phương bắc xa xôi, cuối cùng nghe đồn một đi không trở lại. Mà vị kia nữ thần được gọi là Kabala, năng lực đó có thể chỉ thị người khác hiệu lực vì chính mình.
Nhưng bọn họ cũng không có được sự báo đáp nên có, sự ra đi của thanh cường niên với số lượng lớn khiến cho Sandstone không gượng dậy nổi, còn phụ nữ trẻ em lưu lại ở Cực Nam cảnh thì bị các thị tộc khác chiếm đoạt, mãi cho đến sau khi đại tù trưởng một lần nữa chế định luật pháp và quy tắc sa mạc sau, danh hào thị tộc này mới phải bảo lưu lại.
Kỹ nghệ chiến đấu cao siêu, cơ thể không bị khống chế, cùng bối cảnh xuất thân của Mojin... sau một màn mắt thấy không thể tưởng tưởng này, ngoại trừ vị nữ thần Sandstone kia ra, hắn tìm không ra thứ khác hợp lý giải thích.
Nhưng bây giờ rõ ràng không phải là lúc nghĩ lại. Hắn móc ra một quyển băng vải từ trong túi tiền, bó chặt cánh tay cho Farry, tiếp lấy rạch đi da rữa nát bằng dao, lại một tay vác đối phương trên vai, chạy về phương hướng công việc vĩnh cố.
-Không cần... nói chuyện này ra...
Phía sau truyền đến giọng thì thầm nhẹ của đồng đội.
-Nhưng mà --
-Cầu xin ngươi.
Đối phương suy yếu ngắt lời nói.
Jodel sau khi do dự một lúc lâu, khẽ gật đầu,
-Được rồi, ta không nói là được.
Tiếng súng xung quanh còn đang không ngừng truyền đến, nhưng tần suất đã chậm lại rất nhiều.
Hắn nhìn thấy con nhện quỷ xâm nhập trong thành kia bị pháo dã oanh nổ nửa người, đã hoàn toàn lâm vào tê liệt.
Chờ sau khi tiến vào vùng trong thành, thường cách một đoạn thì có người nhảy ra từ chỗ bí mật, giao thế yểm hộ bọn họ rút lui đến khu vực an toàn. Khi trên bầu trời xuất hiện bóng hình kỵ sĩ bầu trời, Jodel biết bọn họ cuối cùng chặn được một vòng công kích của ma quỷ.
Có lẽ đợt giao phong tiếp theo chính là lần phòng thủ cuối cùng của trú quân, nhưng ít ra cho tới bây giờ, thắng lợi vẫn như cũ thuộc về bọn họ.
Nhưng mà thứ vượt quá dự liệu của Jodel, nửa giờ sau, tất cả đội ngũ đều nhận được mệnh lệnh mới từ bỏ lâu đài Gust và rút lui về phía lối ra phía Tây núi Cage.