Ngày hôm sau, Iron Axe ngồi trên con Seagull quay trở về sở chỉ huy ở núi Cage, đi thẳng vào văn phòng bộ tham mưu đầu tiên.
- Hành trình lần này như thế nào?
Edith đang ngồi trước bàn bằng gỗ lim, ung dung uống hồng trà.
Rõ ràng mấy ngày này mọi người bận rộn đến sứt đầu bể trán, làm việc đến rạng sáng đều là chuyện bình thường, nhưng nàng vẫn duy trì được hình tượng tinh tế, giống như tinh lực và thời gian trời sinh điều nhiều hơn người khác một đoạn dài vậy, kể cả là Iron Axe cũng đều kính nể bản lĩnh này của nàng không thôi.
- Sĩ khí có thể sử dụng.
Hắn đáp lại ngắn gọn.
- Vậy chúng ta có thể tiến hành bước kế hoạch tiếp theo.
Trân châu của Bắc địa mỉm cười:
- Tiện thể nhắc đến, ngay tại đêm qua, quân phòng thủ ở thành phố Cát cũng rút ra khỏi khu vực phòng thủ.
- Như vậy chỉ còn lại vịnh Sedimentation…
Iron Axe nhìn bản đồ ở trên tường.
- Ta đề nghị để bọn họ nhanh chóng rút lui khỏi, còn phái một nhánh quân đội đến tiếp ứng, không nên chờ đến khi phòng tuyến xuất hiện chỗ vỡ rồi mới hành động.
Iron Axe gật đầu, hắn cũng đồng ý với phán đoán này. Hiện giờ ma quỷ tụ tập từ hướng Tây sang hướng Đông rất có thể đã vượt trên năm vạn rồi, số lượng này bao vây toàn bộ vịnh Sedimentation đều không thành vấn đề gì, một khi đại quân tụ họp, chỉ sợ Đệ Nhất Quân rất khó tìm được một cơ hội thích hợp để rút lui.
Nếu như ngay từ đầu mục tiêu chiến lược của bọn họ không ở trên một thành phố một địa điểm, như vậy vì bảo toàn quân lực mà bỏ qua vịnh Sedimentation trước thời gian tự nhiên là quyết định đương nhiên thôi.
Kể từ sau khi kẻ địch tiến hành công kích với thanh thế to lớn, hành động sơ tán vẫn chưa hề dừng lại, những cư dân và thương nhân vốn duy trì sự hoạt động của thành thị được chuyển ra khỏi thành đầu tiên, sau đó là thế gia và quý tộc sẵn sàng góp sức cho Roland. Thành trì giờ phút này chẳng qua chỉ là một cái xác không vĩ đại mà thôi, chỉ cần truyền đạt mệnh lệnh, quân phòng thủ lập tức có thể hành động.
- Ta… không hiểu lắm…
Akesha ở bên cạnh nhìn xem báo cáo chiến sự mới nhất đột nhiên lẩm bẩm nói.
- Xảy ra chuyện gì à?
Iron Axe đi đến bên cạnh nàng.
- Chênh lệch trên thống kê số lượng thương vong và diệt địch… chừng hơn ba mươi lần, chuyện này làm được như thế nào vậy?
Bởi vì trong một tuần trước kia bốn thành thị đều có nghênh địch, vả lại báo cáo đều do từng nhóm đưa tới, bởi vậy cần tập hợp thủ công. Vì đề phòng tính sai, nàng dùng dạng thức toán học trong tay kiểm tra lặp lại vài lần, nhưng đáp án lấy được vẫn không hề thay đổi.
Căn cứ vào kết quả thống kê, bốn thành thị chiến đấu cho đến bây giờ tổng cộng đã thương vong hơn một ngàn năm trăm người, số lượng kẻ địch tiêu diệt được lại cao đến năm vạn, đây đã hoàn toàn có thể sử dụng không thể tưởng tượng được để hình dung.
Nếu như vào thời đại của Hội Liên Hợp, Akesha nhất định sẽ không chút do dự mà cho rằng đây là cố ý giả bộ, báo cáo sai quân công, nhưng nàng đã từng đi theo Đệ Nhất Quân tác chiến rất nhiều lần rồi, dưới chế độ thẩm tra đối chiếu nhiều mặt như vậy mà xuất hiện vấn đề như thế có khả năng không lớn. Cho dù bỏ qua sự khác biệt của một hai thành thì vẫn không thể thay đổi được bản chất này.
Phải biết rằng khi Đệ Nhất Quân Bắc phạt bình nguyên màu mỡ, quân đội ma quỷ đã phải đối mặt chỉ mới hai vạn mà thôi! Khi đó bọn họ đã dựa vào đường sắt dài mấy trăm kilomet để dựng lên từng thành lũy, tổng cộng tiêu tốn thời gian gần một năm mới nhận được thắng lợi của trận chiến Taquila.
Mà sách lược của bộ tham mưu lần này chỉ là không ngừng lui lại, ngay trong thời gian tám ngày đã đánh ra được thành quả chiến đấu gấp đôi trận chiến ở bình nguyên màu mỡ sao?
Cho dù hiện giờ nàng tràn ngập tin tưởng đối với nhân loại, nhưng kết quả này vẫn khiến cho nàng rung động không thôi.
Akesha vốn tưởng rằng trận đại chiến này sẽ đánh đến vô cùng khó phân mới đúng.
- Thì ra là thế.
Edith xem xong bảng thống kê của phù thủy băng thì khẽ bật cười:
- Nói thật ra, hiệu quả của phương án này hơi vượt qua mong muốn của ta. Nhưng mà đây đều không phải là công lao của Đệ Nhất Quân, sự phối hợp của ma quỷ cũng vô cùng quan trọng, đại khái do lần phục kích đó khiến Hackzord bị thương không nhẹ, khiến nó không có tinh lực tiếp tục kiểm soát đến chi tiết nơi tiền tuyến nữa.
- Chính là nguyên nhân này?
Akesha có có thể tin nổi.
- Ta biết ngươi đang nghi ngờ điều gì.
Edith khóa tay:
- Nhìn qua chúng ta đang dùng vài lần rút quân về sau để đổi lấy kết quả trận chiến như thế, chỉ một câu kế hoạch tác chiến đơn giản dùng tốt đã có thể khái quát được, nhưng trên thực tế lại không hề như thế. Vào thời kỳ Hội Liên Hợp thì ngươi thường xuyên ở phía sau, nên không rõ ràng cũng bình thường thôi – đơn giản mà nói, chỉ có Đệ Nhất Quân hiện giờ mới có thể chấp hành được chiến thuật như vậy.
- Đệ Nhất Quân khi chiến đấu nơi phế tích Taquila cũng không được sao?
- Ít nhất sẽ không làm tốt như hiện giờ.
Trân châu của Bắc địa giải thích:
- Sự khác biệt giữa lui lại và thất bại thường chỉ mỏng như một tờ giấy mà thôi, dưới thừa nhận áp lực cực lớn nhưng vẫn có thể giữ vững được trật tự, chỉ riêng một điểm này thôi đã cực kỳ khó khăn, càng đừng nhắc đến tự động rút lui. Nếu đổi lại là quân đội quý tộc, chỉ sợ lập tức giải tán đã là biểu hiện tốt nhất rồi. Nếu không phải Đệ Nhất Quân đã từng trải qua khảo nghiệm đánh lén ban đêm ở Taquila cùng với cường độ chấp hành mệnh lệnh đã biểu hiện ra khi sơ tán tiểu đội lúc trước, ta vốn không dám mạo hiểm thực hiện thay đổi phương án này đâu.
- Mặt khác tác dụng của vũ khí mới cũng rất rõ ràng – ít nhất ở trong đường phố thành thị, dưới tình huống bọn họ không có pháo đài thần công trợ giúp nhưng vẫn có thể dựa vào súng máy thông dụng hỏa lực của pháo dã chiến để chống lại kẻ địch. Mà ưu thế lớn nhất của hỏa khí chính là khoảng cách, một khi có thể khiến toàn bộ quân đội di chuyển thì sẽ thủy chung nắm lấy ưu thế ở trong tay, lấy được thành quả chiến đấu như thế cũng là chuyện đương nhiên mà thôi.
Nói đến đây Edith dừng lại một chút:
- Nhưng mà chúng ta đã mất đi phòng tuyến bên ngoài cũng là sự thật, cho nên tiếp theo mới là mấu chốt của toàn bộ kế hoạch. Một khi ma quỷ lấy được bốn thành, nhất định sẽ bắt đầu kế hoạch tiến công lượt tiếp theo, mà núi Cage vừa là vách chắn, lại là nơi sản sinh ra nguyên liệu ánh sáng mặt trời, bởi vậy cách đánh lấy đất đổi người sẽ không thể nào dùng tiếp tục được. Phải tiến thêm một bước cắt giảm lực lượng của nó trước khi kẻ địch khôi phục lại.
- Red Mist…
Akesha thấp giọng nói.
- Không sai, bốn thành này đều đã nằm vào ngoài khu Red Mist, đường tiếp viện mà ma quỷ ỷ lại nhất định sẽ gia tăng trên diện rộng, đường máu tái hiện cũng là chuyện rất có khả năng. Mà chiến tuyến trước mắt gần như kéo dài qua toàn bộ Wolfheart, ta không cho rằng chúng nó có thể chú ý được toàn diện.
- Trước khi tháp Fog Storage được tạo dựng lên, chỗ dựa mà ma quỷ có thể dựa vào đó là quái thú hình thành lũy và sức người vận chuyển tương đương với tháp bút cỡ nhỏ.
Iron Axe bổ sung thêm:
- Trước đó toàn bộ phát động tiến công từ bên cánh của chúng nó đều bắt đầu từ quái thú, nhưng mà theo quan sát của Lightning và Macy, sau khi thiệt hại một lượng lớn Mad Demons, chúng nó bảo vệ quái thú đã lớn không bằng trước. Mặt khác khi tấn công bốn thành trì, toàn bộ tuyến tiếp viện của chủ lực chính diện của ma quỷ đã biến mất trong khu vực Red Mist, nhưng tiếp theo nó sẽ lộ ra dưới tầm mắt của Đệ Nhất Quân.
- Vấn đề này có ý nghĩa rằng chúng ta phải chủ động phóng ra.
Akesha chần chừ nói:
- Quái thú hình thành lũy có thể tự động di chuyển, bản thân nó lại không hề e ngại sự bắn phá của kỵ sĩ trên không, muốn phá hủy chúng nó chỉ có thể phái quân đội bộ binh. Nhưng chúng ta có thể nhìn thấy kẻ địch, kẻ địch cũng có thể nhìn thấy chúng ta, cho dù bảo vệ quái vật đã có giảm xuống, chúng nó vẫn có thể lâm thời phái tiếp viện ra – tính cả chặng đường một lần vừa rồi, chúng ta rất có thể sẽ bị mất đi ưu thế về khoảng cách. Nếu như bị ma quỷ đuổi kịp…
Trong cuộc đụng độ không hề che giấu, cho dù Đệ Nhất Quân có thể đánh lui được ma quỷ, nhưng bản thân nhất định sẽ tổn thất nặng nề.
- Cho nên tốc độ là tất cả.
Edith nhếch khóe miệng lên:
- Chỉ cần trước khi kẻ địch phản ứng kịp đã hoàn thành phản kích là được.
Nhưng phải làm như thế nào mới có thể được đến một điểm đó? Akesha lại đưa mắt nhìn lên bản đồ, ý đồ tìm một con đường ngắn nhất từ núi Cage đến bốn thành. Có thể nói giữa hai bên có không ít đường, trong đó con đường buôn bán trước kia, cũng có con đường cứng rắn được xây dựng sau đó để tăng tốc độ rút lui. Chúng nó trải rộng giữa bốn thành và núi Cage, giống như một cái mạng nhện.
Nhưng mà những con đường này không có năng lực ngắn lại. Không nói đến Đệ Nhất Quân vốn không phải là quân đội kỵ binh, cho dù có lượng lớn ngựa, có thể đuổi kịp được quái thú hình thành lũy hay không còn chưa chắc. Huống chi hỏa lực kỵ binh hạng nhẹ có thể mang theo cũng có hạn, không thích hợp để đối phó với quái vật có hình thể vĩ đại này.
- Đương nhiên không phải vào hiện giờ.
Dường như trân châu của Bắc địa nhìn thấu được khó hiểu của nàng:
- Kế hoạch này còn thiếu một nhân tố mấu chốt, chờ nó vào chỗ rồi, tất cả điều kiện mới coi như đầy đủ. Nhưng mà dựa theo kế hoạch, ngươi có thể nhìn thấy nó nhanh thôi.