- Ta biết các ngươi không phải là binh lính, cũng biết có một nhóm người trong quân đội dự bị của Đệ Nhất Quân và Đệ Nhị Quân đang ở tiến hành huấn luyện điều khiển xe tải hơi nước, nhưng thời gian không đợi người.
Ánh mắt trầm ổn của Iron Axe đảo qua mọi người:
- Nếu các ngươi là nhóm người điều khiển đầu tiên thông qua kiểm tra, cũng giành được thành tích nổi trội xuất sắc, vậy đã nói rõ bản thân các ngươi đủ xuất sắc, chắc dư thừa để gánh vác nhiệm vụ này.
- Nội dung nhiệm vụ rất đơn giản.
Hắn đi đến trước bản đồ đã được trải phẳng ở trên bàn, di chuyển một lá cờ lên trên một đường màu đen nối từ Dawn đến trong Đông cảnh của Wolfheart Đông:
- Nơi này cách cửa khẩu trung bộ ước chừng một trăm năm mươi kilomet, các ngươi chỉ cần vận chuyển nhân viên và vật tư trên xe đến tận chỗ này, chờ bọn hắn hoàn thành công kích sau đó lại dẫn bọn hắn trở về là được. Thời gian lưu lại ước chừng trong nửa giờ, nếu như may mắn, các ngươi thậm chí sẽ không chạm trán với kẻ địch.
Nói đến đây, Iron Axe dừng lại.
Mà trong đám người cũng nổi lên một trận xôn xao.
Dù sao một ý tứ khác trong câu nói này chính là, nếu như không may thì bọn họ sẽ chạm trán với ma quỷ.
Chờ đợi một lát sau, tổng chỉ huy mới nói tiếp:
- Đương nhiên, người gánh vác nhiệm vụ chiến đấu vẫn là Đệ Nhất Quân, các ngươi chỉ cần tập trung vào điều khiển là được. Tổ xe đến núi Cage có tổng cộng mười chiếc, mà dựa theo kế hoạch, bốn đến năm chiếc xe tải đã có thể thực hiện mục đích tác chiến rồi, bởi vậy nên vẫn dựa theo lệ thường của phòng hành chính, dùng phương thức chiêu mộ để lựa chọn nhân viên lên đường.
- Mỗi một người hoàn thành một nhiệm vụ vận chuyển đi về đến tiền tuyến, tổ xe có thể nhận được khoản tiền thưởng thêm vào gấp ba lần tiền lương, khoản tiền thưởng này do Đệ Nhất Quân trao cho, không hề liên quan gì đến tiền lương do phòng hành chính phát ra. Như vậy… Ai tình nguyện ứng tuyển thì bây giờ mời bước lên trước một bước.
Feryna không chút do dự bước ra.
Mà khiến cho nàng hơi ngoài ý muốn chính là, tất cả tổ xe đều lựa chọn ứng tuyển, khác biệt duy nhất chỉ ở chỗ tốc độ đưa ra quyết định mà thôi.
Bản thân nàng ôm mục đích đến tiền tuyến chạm trán với ma quỷ, vì bản thân đã từng nhậm chức trong quân thẩm phán, đã sớm quen thuộc với bước trên chiến trường rồi, nhưng mà những người khác lại không giống vậy – bỏ qua thân phận người điều khiển, phần lớn bọn họ đều chỉ là dân tự do của thành Neverwinter mà thôi.
Có thể khiến cho bọn họ đưa ra một quyết định này, không hề nghi ngờ gì chính là tín nhiệm đầy đủ đối với Đệ Nhất Quân.
Iron Axe nhanh chóng dựa theo trình tự trước sau chọn ra năm tổ xe, tổ xe thứ hai của Feryna nằm trong danh sách đó.
- Giao bọn họ cho ngươi đó.
Tổng chỉ huy nhìn Vannah:
- Chờ ngày mai trời vừa sáng, tác chiến sẽ chính thức bắt đầu!
…
- Sao ta cứ cảm thấy không được yên lòng nhỉ.
Chờ tất cả người điều khiển rời khỏi phòng khách của bộ chỉ huy, Akesha thấp giọng nói:
- Số lượng người được điều động không nhiều lắm, nhưng lại cần trên dưới toàn quân phối hợp chặt chẽ, thêm với ở đây còn có cả dân trong thành phổ thông, thời gian luyện tập lại chỉ có chưa đến một ngày, bố trí như thế thật sự quá cấp bách đi.
Hiện giờ nàng đã xem như hiểu rõ được cái gọi là “Thần tốc” của trân châu của Bắc địa là có ý gì, chỉ nhìn vào kế hoạch thì phương án quả thật có khả năng cực cao.
Con đường cứng đờ giản dị đã được sửa chữa lại vì di chuyển trước đó giờ phút này biến thành trụ cột của phản kích. Cho dù độ rộng, độ dày và chất lượng thi công của nó đều kém công trình huyết mạch, nhưng vẫn còn tốt hơn đường đá vụn hoặc đường đất nhiều lắm. Dưới tình huống tiến thêm một bước hạn chế tải trọng thì chiếc xe chưa hẳn đã không chạy được.
Mà qua lại ở khoảng cách hai trăm kilomet, tốc độ bình quân của xe tải hơi nước khối lập phương ma thuật này còn nhanh hơn kỵ binh rất nhiều – cho dù kỵ binh không tiếc sức ngựa, đổi thành luân phiên hai con ngựa cũng cần thời gian hai ngày, nhưng nếu đổi lại là xe tải thì từ sáu đến tám giờ đã cơ bản có thể chạy xong toàn bộ hành trình, càng đừng nói đến tiểu đội phản kích này có thể mang theo trang bị hạng nặng.
Vấn đề duy nhất ở chỗ nó không chỉ bao gồm toàn bộ binh chủng Đệ Nhất Quân vào trong đó, còn kéo theo cả nhân viên không tham chiến, đến lúc đó gặp phải tình huống đột phát gì thật sự khó có thể đoán trước được.
- Lần tác chiến này thật sự có một vài nhân tố ngoài ý muốn, nhưng gần như bé nhỏ không đáng kể gì so với lợi nhuận thu được.
Edith thản nhiên nói:
- Bất cứ lúc nào ma quỷ đều có thể một lần nữa sắp xếp quái thú hình thành lũy, so với việc chờ đợi thời cơ, còn không bằng nắm chắc hiện tại.
- Ta cảm thấy kẻ địch sẽ không thể dự đoán được trước, nhân loại mới vừa mất đi vịnh Sedimentation không đến một ngày, nhưng lại sẽ phát động phản kích về phía chúng. Kết quả có khả năng nhất của thất bại là không công mà lui, nhưng nếu như thành công ngược lại có thể khiến hành động tiếp theo của ma quỷ sẽ gặp khó khăn từng bước, không cần nói cũng biết nên lựa chọn như thế nào. Huống chi bản thân chiến tranh đã là một thứ tràn đầy ngoài ý muốn, có đôi khi kế hoạch nhìn như chu đáo chặt chẽ không chút sơ hở, nhưng sẽ bị hủy ở trên một sự trùng hợp nho nhỏ.
Nói đến đây, nàng nhoẻn miệng cười:
- Cho nên… Cầu nguyện thần may mắn đứng về phía chúng ta đi.
…
Bảy giờ sáng hôm sau, gió nhẹ, tuyết mịn.
Dưới bầu trời bao la mờ mịt, năm chiếc xe tải hơi nước xếp thành một hàng dài, chậm rãi chạy ra khỏi doanh trại yên tĩnh, chạy về phía Đông.
Có dáng vẻ khác với khi vận chuyển hàng, phần sau thùng xe đều được phủ lên vải bồng màu xám trắng xen kẽ, từ xa nhìn lại giống như một đống tuyết nhỏ đang di chuyển. Phần đuôi ba chiếc xe tải trong hàng ngũ còn kéo theo mỗi xe một khẩu pháo đài thần công 152 mm, nòng pháo màu đen thật dài và vết bánh xe trùng lên vết xe tải hơi nước, chỉ có dựa vào khoảng cách gần mới có thể chú ý đến ánh sáng mát lạnh yếu ớt đang phản chiếu ra từ trên bộ đệm thủy lực.
Hai giờ sau, hai mươi lăm chiếc máy bay hai cánh đầy dầu đầy đạn đã bay lên không từ nơi cất hạ cánh ở trấn Thorns, dưới sự hướng dẫn của con Seagull bay đi chiến trường dự định. Khác với tác chiến bình thường, đoàn kỵ sĩ bầu trời không lựa chọn tầng trời thấp dễ dàng phân rõ phương hướng mà ngay từ đầu đã lên thẳng mây xanh, bay lượn trong khe hở giữa những đám mây.
Vậy có ý nghĩa rằng bọn họ đã mất đi phần lớn tầm nhìn, trừ bỏ la bàn ra, thứ duy nhất có thể làm nhiệm vụ chỉ dẫn phương hướng chính là thân hình như ẩn như hiện của con Seagull kia. Một khi bị tụt lại ở phía sau, muốn tìm được đoàn máy bay này hầu như là chuyện không có khả năng, vì tránh cho bị lạc, mỗi một người đều lên tinh thần mười hai phần, trừ bỏ tiếng nổ vang ra thì trong khoang máy bay không hề có một tiếng nói chuyện nào.
Đồng thời với đó, Lightning và Macy xuất hiện trên không phận của chiến trường, phân công nhau kiểm tra xem có khả năng tồn tại các Eye Demons điều tra hay không.
Hành động bắt đầu được hai tiếng mười lăm phút thì ngoài ý muốn đầu tiên đã xuất hiện trong đội xe. Bởi vì do chất lượng mặt đường có vấn đề, tổ xe số bốn khi băng qua hố rãnh đã bị hỏng. Sau khi tiến hành đổi sang đơn giản, đoàn xe lại một lần nữa lên đường, chỉ để lại nhân viên tổ xe gặp trục trặc tự tiến hành sửa chữa.
Nửa giờ sau, đoàn kỵ sĩ bầu trời cũng xuất hiện ngoài ý muốn, hai chiếc máy bay khi đang bay qua một tầng mây chồng lên nhau đã mất dấu máy bay trước, chỉ có thể dựa theo quy định trước khi xuất phát thay đổi phương hướng một mình trở về địa điểm xuất phát. Trên đường về sau đó, bọn họ cũng không được rời khỏi tầng mây.
Còn may tất cả tiếp theo đều thuận lợi.
Ba tiếng lẻ sáu phút, tiểu đội xe tải hơi nước đến mục đích đầu tiên.
- Trời ạ, Feryna…
Joe nghiêng người tới trước, thấp giọng lẩm bẩm nói.
- A, ta thấy rồi.
Feryna vững vàng dừng xe, mặt trầm như nước nhìn chằm chằm sang bên cạnh buồng lái – xuyên qua kính chắn gió, chỉ thấy một đoạn xương trắng giống như giá đỡ đứng trên một đỉnh núi xa xa, thoáng nhìn sang chỉ lớn chừng một phần ba đầu ngón tay, nhưng mà cân nhắc khoảng cách này, nàng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được đó là quái vật lớn đến kinh người cỡ nào.
Mà ở xung quanh xương trắng tràn ngập sương mù dày đặc màu đỏ tươi, gần như bao trùm toàn bộ đỉnh núi, đã tạo thành đối lập rõ ràng với cảnh tuyết xung quanh.
Đó không phải là thứ nhân loại tạo ra.
Chỉ nhìn chăm chú vào nó thôi đã có thể cảm nhận được lạnh lẽo u ám dâng lên từ đáy lòng.
Feryna không tự chủ nắm chặt tay lái.
Không thể nghi ngờ, ma quỷ đã đi đến thế gian.