Thành Neverwinter ở Greyfort.
Roland lật xem ghi chép báo cáo từ tiền tuyến gửi về, không nhịn được siết chặt nắm tay lại.
- Sao vậy, bệ hạ?
Nightingale ở bên cạnh chú ý tới hành động khác lạ của hắn.
- Không… không có gì.
Hắn tựa lưng vào ghế ngồi, thở phào ra một hơi:
- Biểu hiện của mọi người đều vượt ra khỏi tưởng tượng của ta, ta chỉ đang cao hứng mà thôi.
- Thật chứ?
Nightingale giật mình, sau đó mỉm cười:
- Xem ra bọn họ đều đang cố gắng nha.
- Không sai.
Roland đứng dậy rót hai chén Kei Os Drinks, cũng đưa một chén tới trước mặt Nightingale:
- Bọn họ quả thật đang rất nỗ lực…
Đây đều không phải là từ thuận miệng để ứng phó mà là ý tưởng chân thật nơi đáy lòng của hắn vào giờ phút này, nếu không phải tự mình đi cùng đoạn đường này, hắn rất khó liên hệ chung một chỗ giữa Đệ Nhất Quân bây giờ với đội biên phòng tay cầm thương gỗ khi trước.
Tác chiến cường độ cao trong thời gian dài đến tám ngày nhưng vẫn có thể duy trì được rút lui về sau mang tính chiến lược có tổ chức, sự phối hợp của yểm trợ khi tác chiến trên đất trống cùng với ý chí mấu chốt tích cực tìm kiếm chiến thắng trên chiến trường, không có điểm nào mà không chứng minh rằng sự trưởng thành của nhánh quân đội này đã kinh người đến cỡ nào. Trừ đó ra, dốc sức phối hợp của Dawn và dân di cư chủ động lưu lại làm hậu cần hỗ trợ quân đội cũng khiến cho hắn nhận thấy được chuyển biến trên chỉnh thể của nhân loại.
Mà người khiến cho Roland kinh hỉ lại là Edith.
Cho dù rất nhiều hành động trước đây của nàng đã sớm biểu hiện ra rằng đây tuyệt đối không phải người bình thường, nhưng niềm vui ngoài ý muốn trong một lần này có thể nói còn nhiều hơn những lần trước cộng lại.
Lợi dụng năng lực vận chuyển cường đại của xe tải hơi nước, thi triển ra tác chiến cơ động ngay trên lãnh thổ của Wolfheart, cũng phát huy ra hoàn toàn đặc điểm của pháo đài thần công như tầm bắn xa, uy lực lớn, đây đã mơ hồ có vài phần phong thái tiến công chớp nhoáng rồi.
Càng đừng nhắc đến chủ động rút lui ra khỏi thành thị, khiến cho phòng tuyến kéo dài ra sau của kẻ địch có trăm ngàn chỗ hở, lại dùng phương án tác chiến lấy quân đội cơ động cao đột kích nhược điểm này.
Đệ Nhất Quân có thể chỉ trả một cái giá thật nhỏ như thế để tiêu diệt được một lượng lớn quân đội của ma quỷ, cũng đẩy bước chân tiến tới của chúng nó dừng lại ở nơi ngoài khu Red Mist hai ba trăm kilomet, không thể nghi ngờ gì công trạng của tổng tham mưu trưởng là cao nhất.
Tuy rằng Roland đã từng nói chuyện với trân châu của Bắc địa về cách nhìn của hình thức chiến tranh từ nay về sau cùng với máy móc trang bị đối với diễn biến của thế cục chiến tranh, nhưng mà vẫn chưa hề đề cập đến kiểu dáng trang bị cụ thể -- “Cỗ xe bọc thép” mà hắn ký thác kỳ vọng trước mắt vẫn lấy hình dáng máy kéo nằm trong nhà xưởng. Edith có thể liên tưởng đến xe tải dùng để vận chuyển đi, ánh mắt này tuyệt đối được xưng tụng là vượt qua thời gian.
Lực lượng của cá nhân với tập thể kết hợp với nhau, mới có được trận thắng lợi không dễ dàng gì này.
Hiện giờ hành động của ma quỷ đã bị kiềm chế chặt chẽ, mà binh lính mới nhập ngũ của Đệ Nhất Quân với vật tư đang liên tục không ngừng thông qua con đường huyết mạch kia vận chuyển đến tiền tuyến, lực lượng của hai bên đã có xu thế vừa mất đi lại mọc lại.
Đợi đến khi tích tụ lên đến đỉnh, phản công chân chính lập tức sẽ bắt đầu.
Roland và Nightingale nhẹ nhàng chạm chén.
Trong một khắc này lực lượng của nhân loại có vẻ rạng rỡ phát sáng.
…
Uống đồ uống xong, hắn lại quay về bàn làm việc.
Dựa theo báo cáo theo lệ thường của Đệ Nhất Quân, sau tin tức tốt là một loạt vấn đề bộc lộ ra.
Mà một vài vấn đề này thường thường chỉ có hắn mới có thể giải quyết được.
Ví dụ như đi cùng với cơ động cường độ cao chính là hao tổn khiến người ta đau lòng.
Trong báo cáo đã đặt điểm ấy ở vị trí hàng đầu – bởi vì tính không xác định ở trên chiến trường, thành viên tổ xe ở lại xung quanh chiếc xe bị trục trặc càng lâu thì tính phiêu lưu càng lớn. Dưới tình huống thiếu thốn công cụ và hoàn cảnh sửa chữa, hai người phần lớn chỉ có thể xử lý mấy trục trặc đơn giản như bể bánh, rỉ nước vân vân, khi đối mặt với hai chỗ tương đối dễ dàng xảy ra vấn đề là hệ thống treo và hệ thống truyền lực thì gần như bó tay chịu thua. Cho nên phần lớn xe tải hơi nước sau khi bị trục trặc thì chỉ có thể gỡ khối lập phương ma thuật ra mang đi, thân xe chỉ đành vứt bỏ ở trên chiến trường.
Từ khi ma quỷ phát động tiến công toàn diện cho đến nay, số lượng xe tải đã tổn thất ở tiền tuyến nhiều đến mười lăm chiếc rồi, nếu không phải còn cần duy trì vận chuyển trên con đường huyết mạch Nam Bắc, Roland hoài nghi Edith sẽ điều động tất cả xe tải đến Wolfheart đi.
Muốn cải thiện tình huống này, Đệ Nhất Quân không chỉ cần một lực lượng quân đội bảo đảm chuyên môn, còn phải thành lập một đội sửa chữa, bảo dưỡng liên quan, giống như kỵ sĩ bầu trời vậy. Không hề nghi ngờ gì, mặt trận bảo dưỡng xe và xe tải đều phải nhét vào một phần tất yếu của lịch trình sản xuất.
Hắn lại một lần nữa cảm nhận được rõ ràng, muốn đầu tư những máy móc cỡ lớn này vào chiến trường tuyệt đối không hề đơn giản như việc tạo ra nó, tài nguyên và tiền tài cắn nuốt sau lưng chúng nó ngay từ đầu đã không phải là chi phí mà một vương quốc phân phong có thể tiếp nhận được.
Trừ bỏ xin càng nhiều xe tải hơi nước ra, lãnh đạo quân đội còn tỏ vẻ đòi hỏi mãnh liệt đối với pháo dã chiến 75 milimet và súng máy thông dụng, các hạng mục thống kê đều cho thấy, sự gia nhập của chúng nó đã tăng trình độ phóng ra hỏa lực của Đệ Nhất Quân trên diện rộng, nếu không cần phải tiêu hao lượng lớn đạn dược ra thì chúng nó gần như là một loại vũ khí hoàn mỹ.
Roland vô cùng cảm động với tổng kết “Nhìn như tâng bốc, thật ra đòi tiền” này, sau đó phê duyệt xin cho của quân đội.
Lật đến trang cuối cùng của tài liệu báo cáo, là một bức thư do Tilly tự tay viết.
Hắn đoán nội dung bên trong đại khái không có gì khác với quân đội, không gì ngoài việc thúc giục đòi máy bay chuyên dụng, muốn sản xuất ra càng nhiều Fire of Heaven.
“Anh trai, đã lâu không gặp.”
“Chắc ngươi không quên chuyện đã đáp ứng ta đâu nhỉ?”
“Hiện giờ thế công của ma quỷ đã dần dần yếu bớt rồi, trăng máu năm nay cơ bản có thể bình yên trôi qua, ta sẽ bớt chút thời gian quay trở về thành Neverwinter một chuyến, hy vọng khi đó ta có thể nhìn thấy dáng vẻ chân chính của nó.”
Quả nhiên, Roland không nhịn được đưa tay lên trán, đã biết sẽ như vậy mà.
Cũng may phần khung thân của máy bay chuyên dụng đã có dáng vẻ rồi, hắn cũng quả thật cần Tilly đến kiểm nghiệm khả năng của phần khung máy bay mới này.
Nhưng mà lời nói tiếp theo của đối phương lại có khác biệt rất lớn với trong suy nghĩ của hắn.
Tilly dùng rất nhiều trang thư để miêu tả kỹ càng thiếu sót của Fire of Heaven trong thực chiến, thậm chí cho rằng nên tạm thời dừng sản xuất Fire of Heaven, đợi đến hoàn thành cải tiến xong rồi lại khởi công. Vấn đề lớn nhất trong đó chính là ở hai chỗ ngồi.
Tổng hợp lại tất cả tổng kết và thành tích chiến đấu của kỵ sĩ bầu trời, nàng phát hiện có thể xác nhận trong sáu mươi lăm con Khủng Thú bị bắn rơi, chỉ có một con đến từ xạ thủ ngồi ở phía sau.
Nguyên nhân cũng hết sức rõ ràng, đó chính là trong chém giết ở khoảng cách gần, kẻ địch không cần tiến hành cắn đuôi thời gian dài giống như máy bay hai cánh. Việc ném giáo của Mad Demons tương đương với một nỏ pháo với góc nâng từ -90 đến 90 độ, bao trùm 270 độ ngay trước mặt, chỉ cần đủ khoảng cách, hoàn toàn có thể phát động công kích phần đầu và bụng của Fire of Heaven, mà trên thực tế chúng nó cũng thường xuyên chui vào trong vị trí góc chết này, khiến xạ thủ ngồi ở phía sau vốn không có cách nào.
Cho dù kẻ địch ở trong tầm mắt của súng máy, nhưng dưới tình huống xạ thủ ở trên không trung không có vật tham chiếu thì cũng khó mà xác định khoảng cách tương đối của mục tiêu, thêm với không cách nào dự đoán được hướng bay của máy bay, tỉ lệ chính xác khi ngoài một trăm mét thấp đến đáng thương, thường bắn xong tất cả viên đạn rồi trở về khu vực xuất phát đều không thể bắn trúng được một kẻ địch.
Tương tự như vậy, khi bắn phá mục tiêu dưới đất, chỗ ngồi phía sau ở trên Fire of Heaven cũng chỉ có thể tìm được một cơ hội bắn súng trong nháy mắt khi máy bay bay lên.
Nhưng sức nặng của phi hành đoàn, vũ khí, đạn dược cùng với bảo vệ buồng lái cũng là thật sự. Đồng thời vì thích ứng với khi bay, hai người trước sau đều cần phải hoàn thành nguyên bộ huấn luyện điều khiển, điều này cũng khiến cho súng máy ở chỗ ngồi phía sau trở thành một thứ trang trí với giá thành cực kỳ thấp. Ở trong thư Tilly đã thẳng thắn nhắc đến, nó càng giống như một sai lầm trên thiết kế hơn, nếu như xóa bỏ khoang ngồi phía sau, không chỉ có số lượng của kỵ sĩ bầu trời có thể lập tức tăng lên gấp mấy lần, sức nặng tiết kiệm được cũng có thể sử dụng đến những chỗ khác.
Ví dụ như càng nhiều dầu hơn.
Ví dụ như một trái bom cỡ nhỏ.
Nói ngắn lại, cho dù không có biện pháp lập tức sinh sản cải tiến mô hình Fire of Heaven, vậy cũng ít nhất phải dùng vỏ máy bay che chắn chỗ ngồi phía sau lại.
Roland gập thư lại, không khỏi cười khổ, hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ oán giận của Tilly khi nói năng hùng hồn đầy lý lẽ. Mặc dù hơi bất đắc dĩ vì thiết kế của mình bị chê bai tứ phía, nhưng mà so với tư liệu tham khảo được từ trong thế giới trong mơ thì tổng kết thực chiến của máy bay thật hiển nhiên càng đáng giá đối đãi ưu tiên hơn.
Ngay khi hắn chuẩn bị lục bản vẽ trước kia của Fire of Heaven ra để tiến hành sửa chữa thì điện thoại có nhãn phòng hành chính lại vang lên.
Roland cầm lấy ống nghe, bên kia nhanh chóng truyền đến giọng nói kích động của Barov.
- Bệ hạ, công trình tháp sắt của người đã hoàn thành rồi.