Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1347

Chương 1347
Chương 1347

- Phải không?

Roland không khỏi vui vẻ, nghe giọng điệu của Barov, rõ ràng không chỉ đơn giản ở chỗ công trình đã xây xong rồi:

- Ngươi đã nghe được âm thanh tín hiệu rồi hả?

Cái gọi là công trình tháp sắt chính là bước đầu tiên của kế hoạch liên lạc vô tuyến – vì thỏa mãn sóng dài cần có dây anten vĩ đại, bộ xây dựng xây lên tháp thu phát cao gần năm mươi mét ở hai nơi trên sườn núi phía Bắc và Silverlight City. Riêng hơn một nửa thân tháp trong đó đã có độ lớn bằng thân thể người trưởng thành, bởi vậy nhìn từ đằng xa lại giống như một cây kim dài nhọn. Thêm với khinh khí cầu kiểu có thể kéo dài hoặc thu hẹp kéo dây kim loại, độ dài của dây anten nhiều nhất đã có thể đạt đến trên trăm mét.

Chỉ riêng về độ khó khăn khi xây dựng thôi thì nó đã không có nhiều chỗ đáng để khen ngợi, nhưng tháp thông tin là một công trình hệ thống, thiết bị thu phát ở phía dưới tháp cao mới là trọng điểm. Bởi vì trong quá trình điều chỉnh thử nhất định sẽ nhiều lần phóng ra sóng điện từ, cho dù là tín hiệu lộn xộn, nhưng ở trong thế giới không có bất cứ thứ gì quấy nhiễu này, bị bên kia thu được cũng rất bình thường.

- Đúng vậy, bệ hạ.

Barov hưng phấn trả lời:

- Trước mắt nó quả thật giống như người nói vậy, sẽ tự phát sinh ra phản ứng kỳ diệu nào đó. Nhưng mà… ta không rõ có phải thật sự từ Silverlight City gây nên hay không.

- Ta nghĩ nghi vấn này nhanh chóng có thể nhận được giải đáp thôi.

Roland trầm ngâm một lát:

- Thông báo các bộ trưởng của phòng hành chính cùng đi – chắc bọn họ đều không muốn bỏ lỡ mất cơ hội chứng nhận lịch sử này đâu.

Đã qua khai phá trong mấy năm, sườn núi phía Bắc đã sớm không chỉ là khu vực khai thác mỏ hiểm trở chỉ có vài con đường núi đi lại chật hẹp, đường xi măng rộng lớn và đường ray được xây dựng dọc theo sườn núi, nếu như ngồi xe lửa chỉ cần một khắc đồng hồ đã lập tức có thể lên đến đỉnh núi.

Cách khu vực xây dựng tháp sắt không xa có một dãy nhà trệt bằng gạch đỏ mộc mạc, bên cạnh mái hiên thấp bé treo đầy những cột băng, nhìn qua không hề khí phái bằng mấy nhà xưởng mới ở bờ Nam sông Xích Thủy. Chỉ riêng vẻ ngoài mà nói, cho dù là ai đều khó liên tưởng được nó với “Thời đại mới”.

Đi vào trong nhà, Anna đang chỉ huy mấy người Sand nguyên hội Kỳ Vật làm công tác chuẩn bị cuối cùng, nhìn thấy Roland, nàng vụng trộm giơ tay ra hiệu “Tất cả đều ổn”, sau đó lại vẻ mặt nghiêm trang vùi đầu vào trong công việc.

Roland không nhịn được toét miệng.

Ngay từ đầu khi kế hoạch vô tuyến truyền thanh định ra, việc này đã gây nên thảo luận mạnh mẽ ở trong phòng hành chính. Phần lớn mọi người có thể ý thức được rõ ràng, hạng mục này sẽ mang đến cho thế giới loài người thay đổi như thế nào. Nếu như tin tức có thể tiến hành truyền lại thì đều sẽ là tăng cường thật lớn đối với sức mạnh chiến tranh hay đối với lực khống chế của thành Neverwinter.

Điện thoại có dây, con chim đưa thư và Ấn Phù Lắng Nghe đó là chứng minh – dưới tác dụng chung của ba thứ này, thế lực quý tộc cũ của Greyfort gần như không tìm được cơ hội nào để ngóc đầu dậy, rất nhiều quan chức từng cho rằng tập trung quyền lực ở trung ương chính là một quá trình lâu dài mà lặp lại, nhưng sự thật là sau khi bọn họ bị Đệ Nhất Quân phủ định, cho đến nay vẫn không hề gợn lên cuộn sóng gì. Nguyên nhân chính ở chỗ đối mặt với tin tức truyền lại hiệu suất cao, quý tộc mới vừa lộ ra chút manh mối thôi đã bị Đệ Nhất Quân, thậm chí là cảnh sát quân đội tiêu diệt, không hề lưu lại cho một chút không gian phát triển nào.

Nhưng mà điện thoại ít ra còn có sợi dây, sợi dây lại có liên quan đến ma lực, các quan viên còn miễn cưỡng có thể lý giải được. Nhưng mà công trình tháp sắt này không chỉ không hề có bất cứ đường dẫn nối tiếp nào, cộng thêm hiệu quả về lý luận còn mạnh hơn cả vật tạo ra từ ma lực, chuyện này thật sự khiến cho người ta khó có thể tin được. Cho dù trong sách giáo khoa giáo dục tiểu học đã có giới thiệu cơ bản về sóng điện từ rồi, nhưng học tập thì học tập, trong lòng không ít người vẫn còn có nghi ngờ đối với thứ không thấy không sờ được. Từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, nó càng vượt quá sự tưởng tượng hơn cả máy bay hai cánh.

Đương nhiên, hội nghị nhiệt liệt như vậy đều không hề ảnh hưởng đến tiến độ thực tế của công trình, dù sao dưới sự chỉ đạo của Roland, những thứ có thể được gọi là kỳ tích ở trong thành Neverwinter thật sự nhiều lắm, cho dù hắn đột nhiên tuyên bố muốn đi lên trên Hồng Nguyệt, phòng hành chính đều sẽ toàn lực làm theo.

Nhưng mà dù sao vô tuyến truyền thanh không hề là sở trường của hắn, nắm chắc không hề lớn giống như nghiên cứu phát triển máy móc thiết bị, một bộ trang bị thu phát này cũng hoàn toàn dựa theo nguyên mẫu của cục thiết kế Greyfort để tạo ra, không có ai rõ ràng hiệu quả thực tế của nó. Có Anna ra hiệu như vậy, cuối cùng hắn không cần phải lo lắng sẽ mất thể diện ở trước mặt các bộ trưởng.

- Như vậy, bắt đầu đi.

Roland kéo tay Anna, kéo nàng đến trước máy phát.

- Hả… Roland?

- Đây là kết tinh của công trình này, ngươi đương nhiên là người thử nghiệm đầu tiên rồi.

Hắn nhìn đối phương nói. Cho dù trước đó đã biết, trong quá trình điều chỉnh thử nàng đã xác nhận khả năng truyền tin, nhưng thứ được ghi vào sử sách nhất định là thí nghiệm chính thức tiếp theo.

- Còn có một vị trí thu nhận, trong các ngươi ai muốn là người thử nghiệm đầu tiên vậy?

Đám người Barov nhìn nhau, ào ào giơ tay lên nói:

- Bệ hạ, để cho ta tới đi!

Sau một phenh tranh đoạt, lão tổng quản lấy tư lịch thâm hậu nhất, thành công giết ra được từ trong đám người, trở thành một trong những người thí nghiệm truyền tin điện báo ở khoảng cách dài “Đầu tiên”.

Về lý luận, phát ra và thu nhận của điện báo hoàn toàn có thể do một người hoàn thành được, nhưng mà tách ra như vậy càng dễ dàng kiểm nghiệm kết quả thí nghiệm hơn – đối với người chưa từng nhìn thấy vô tuyến truyền thanh này, một điểm mấu chốt nhất đó là làm thế nào để tin tưởng rằng một đầu khác ở ngoài mấy trăm kilomet thật sự tiếp nhận được tin tức do bên này truyền đến được? Biện pháp đơn giản nhất chính là để một người tiếp nhận không hề biết chút gì cả thông qua điện báo nói ra tin tức mà chỉ có người gửi đi mới biết được.

Roland nói sơ qua phương pháp khảo sát đơn giản, sau đó kêu thân vệ bịt kín mắt Barov. Anna vạch lên một tấm bảng đen ba vạch hai chấm, vạch đại biểu cho âm dài, chấm đại biểu cho âm ngắn.

Đợi đến khi tất cả mọi người đều xác nhận không có sai sót gì, nàng nhấn công tắc điện của máy phát tin.

-- “Ba dài hai ngắn”.

Ngay khi mạch điện được tiếp thông, tia lửa tóe ra tia sáng màu lam sáng ngời ở trung tâm.

Bởi vì công tắc điện không nối với còi báo động, bởi vậy trừ bỏ tia sáng này ra thì trong phòng không còn có động tĩnh nào khác nữa.

Mọi người không tự chủ được dừng hô hấp lại, tia sáng này nhỏ bé như vậy, đứng ở ngoài phòng chỉ sợ đều khó mà nhìn thấy được, càng đừng nói đến Siverlight City cách đây mấy trăm kilomet.

Mà Roland lại không kiềm chế được nổi lên da gà.

Trong nháy mắt đó, hắn giống như cảm thấy có thứ gì đó xẹt qua thân thể hắn.

Không hề nghi ngờ gì đây chỉ là ảo giác thôi – dưới tình huống công suất thấp, sóng điện từ sẽ không thể tạo thành ảnh hưởng gì đối với thân thể người cả. Nhưng trong đầu hắn, mọi thứ đều tạo thành một hình ảnh rõ ràng nhưng khó phân. Tia lửa điện giống như chớp lóe qua, nhưng cường độ dòng điện được truyền ra ngoài lại đang liên tục chấn động ở giữa điện cảm và điện dung, mỗi giây nhiều đến hơn một ngàn vạn lần, điện trường cấp tốc biến hóa dọc theo dây anten và dây nối đất cấp tốc mở ra, cũng khuếch tán ra ngoài theo bốn phương tám hướng.

Ở trong thế giới yên tĩnh này, nó là tiếng kêu hót do nhân loại phát ra – không ai có thể nghe thấy âm thanh của nó, nhưng nó còn to rõ hơn bất cứ âm thanh gì trước đó.

Cho dù sau khi bay vọt trên trăm kilomet, gợn sóng này vẫn không hề biến mất, đều bị chảo anten của Silverlight City ghi chép chi tiết lại.

Nghênh đón nó chính là hai máy nhận tín hiệu.

Sau khi dụng cụ thu sóng bột phấn của máy nhận tín hiệu cổ xưa thu được sóng điện từ thì bột kim loại ở trong ống thủy tinh từ rời rạc chuyển thành ngưng tụ, việc này khiến cho điện trở trong mạch điện đột nhiên hạ thấp, bóng đèn vốn tắt lóe lên tia sáng vàng dịu dàng. Tác dụng lớn nhất của nó là báo cho người tiếp nhận rằng kêu hót đang vọng lại từ trên không trung.

Một máy tiếp nhận khác lại là dụng cụ thu sóng khoáng thạch. Nó không cần tiếp nhận nguồn điện nào từ bên ngoài, vĩnh viễn nằm trong trạng thái tiếp nhận, một khối galen và dây dẫn đâm vào trong tạo thành chất bán dẫn tự nhiên, năng lượng của sóng điện từ phóng xạ ở trong đó tạo thành dòng điện mỏng manh, phải đeo tai nghe mới có thể nghe được tiếng vang.

Dưới tình huống không điều chế tín hiệu tiếng bíp, nó phát ra không phải là âm thanh tí tách trong trẻo dễ nghe gì, nhưng vẫn chuẩn xác tái hiện tần suất khi phát tín hiệu.

Sau đó chính là nghịch chuyển một quá trình này lại.

Khoảng cách không còn là một vấn đề, rõ ràng nhanh bao nhiêu thì nó nhanh bấy nhiêu, hoặc là nói, bản thân nó chính là ánh sáng.

Anna lặp lại ba lần sau đó đặt công tắc điện xuống.

Dựa theo ước định, nếu như bên chỗ Silverlight City nhận được tin tức từ bên này phát tới thì sẽ gửi lại một đoạn tin tức hoàn toàn giống vậy. Nếu như theo phương thức gửi tin thông thường, hoàn thành một lần qua lại giữa hai nơi như vậy ước chừng cần từ năm đến bảy ngày, nếu đổi thành con chim đưa thư cũng cần ít nhất một ngày.

Nhưng ngay một khắc khi Anna đặt công tắc điện kia xuống, đèn trên máy nhận tin đã phát sáng lên.

Trước sau chẳng qua chỉ có mấy giây mà thôi!

Trong đám người không khỏi xôn xao lên.

Barov bịt mắt hoàn toàn không biết gì về thứ này cả, hắn lắng nghe thật lâu, cuối cùng chậm rãi viết xuống tin tức mà mình nghe được.

Lúc hắn tháo tai nghe và che mắt xuống thì không cần hỏi kết quả thí nghiệm ra sao – từ trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc của mọi người, đáp án đã không cần nói cũng biết rồi.

Ký hiệu trên trang giấy chính là ba vạch hai chấm!

Bình Luận (0)
Comment