- Bệ hạ, ta có thể thử không?
Kaymer Schuider gấp gáp hỏi.
- Đương nhiên rồi.
Roland mỉm cười gật đầu nói:
- Lần này để cho ngươi phát tin là được.
Nhà giả kim thủ tịch suy tư một lúc, viết một chuỗi ký tự dài ngắn đan xen lên trên bảng đen, số lượng tổng cộng hơn hai mươi ký tự. Nếu như nói ba vạch hai chấm vừa đúng có khả năng đoán đúng, đoạn tin tức này sẽ cơ bản loại trừ được nhân tố ăn may.
Người nhận tin vẫn là Barov.
Hắn rõ ràng không định nhanh chóng kết thúc thử nghiệm không giống bình thường như vậy, không đợi Roland mở miệng đã giành trước mang che mắt lên cho mình rồi.
Hồ quang điện kích động lại một lần nữa nở rộ trong khe hở tia lửa.
Một lần này lão tổng quản tốn thời gian dài hơn để lắng nghe.
Lúc hắn ghi đáp án đã nhớ được lên trên giấy cũng hiện ra trước mặt mọi người thì trong đám ngươi cuối cùng phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt!
Cho dù trong hơn hai mươi ký tự có hai chỗ sai lầm, nhưng số lượng lại không hề thiếu, hoàn toàn nhất trí với tin tức Kaymer đã viết!
Tuyệt đối không có khả năng vừa đúng dịp đoán trúng được.
Nói cách khác, trong thời gian không đến vài giây, tin tức đã hoàn thành một lần trao đổi giữa thành Neverwinter và Silverlight City – chỉ có như vậy mới có thể giải thích được vì sao hắn có thể biết nội dung Kaymer đã phát ra.
- Bệ hạ, tháp sắt có thể truyền tin tức đi xa nhất là bao nhiêu?
Barov kích động hỏi.
- Chỉ cần gia tăng công suất, về lý luận mấy ngàn kilomet đều không hề có vấn đề gì.
- Vậy chẳng phải có thể bao trùm toàn bộ lãnh thổ của cả bốn vương quốc sao?
Nghe đến đây, mọi người không nhịn được bắt đầu xì xào bàn tán.
- Đâu chỉ vậy, kể cả bình nguyên màu mỡ đều cơ bản bao gồm trong đó.
- Chuyện đã xảy ra ở Everwinter, một giây sau Greyfort đã có thể biết được, vậy không khỏi quá không thể tưởng tượng nổi đi!
- Đúng vậy, nếu như không tận mắt nhìn thấy, ta thật sự không thể được đây là chuyện mà con người có thể làm ra được đâu…
Barov lại đang suy nghĩ đến vấn đề có mức độ càng sâu hơn.
- Bệ hạ, nếu như làm hàm nghĩa riêng cho những ký hiệu này, có lẽ chúng ta có thể truyền đi nội dung càng phức tạp hơn, ví dụ như chỉ thị và lệnh nhà nước…
Sau khi chứng kiến một kỹ thuật mới thì đầu tiên suy nghĩ nên vận dụng nó như thế nào, không thể không nói kiến thức và ý niệm của lão tổng quản đã rộng mở hơn ban đầu rất nhiều rồi, hiển nhiên trong mấy năm nay, hắn đã vì thích ứng với vị trí thống trị của vương quốc mới trỗi dậy này mà thay đổi không ít. Roland khen ngợi cười cười:
- Phương hướng chính xác, nhưng mà có thể làm càng triệt để hơn một chút.
- Ý của người là…
- Không làm hàm nghĩa riêng cho ký hiệu, mà làm ký hiệu riêng cho văn tự hiện giờ, cứ như vậy, cho dù không nghe được tiếng người thì vẫn có thể tiến hành trao đổi.
Barov suy nghĩ một chút, ánh mắt không khỏi sáng lên.
Hiển nhiên hắn đã ý thức được ý nghĩa vĩ đại của “Văn tự mới” này rồi.
Bởi vì văn tự trên thế giới lựa chọn dùng một hệ thống ngữ âm và ký tự hoàn toàn khác nhau, bởi vậy không thể lấy mã điện báo ở thế giới kia để trực tiếp sử dụng được, nhưng dưới tình huống nguyên lý giống nhau, chỉ cần dùng thêm chút tâm tư là có thể định chế ra một bộ mã điện báo thích hợp. Mà có mã điện báo này rồi, lấy tốc độ ánh sáng truyền bá giữa các nơi trên đại lục.
Về phần để ai chế tạo bộ mã điện báo này, trong lòng Roland đã có tính toán từ trước rồi.
-- Làm người ghi lại tin tức của hai thế giới này, không có ai thích hợp với nhiệm vụ này hơn Scroll cả.
- Bệ hạ…
Bộ trưởng bộ nông nghiệp Sirius Darley nóng lòng muốn thử nhấc tay lên nói:
- Ta có thể thử máy điện… báo này một lần không?
- Đương nhiên rồi.
Roland nhìn về phía mọi người:
- Các ngươi ai có hứng thú thì đều có thể tự mình trải nghiệm.
Những lãnh đạo cấp cao của thành Neverwinter lập tức nổ tung, bọn họ lộn xộn chen chúc lên, rất nhanh đã vây chật như nêm cối xung quanh cái bàn để máy móc.
Nhìn một màn này, Anna đi đến bên cạnh Roland, buồn cười lắc đầu.
Roland tự nhiên hiểu được hàm nghĩa trong nụ cười của nàng, máy phát đánh lửa và máy tiếp nhận khoáng thạch chẳng qua chỉ là một khâu có hàm lượng kỹ thuật thấp nhất trong kế hoạch vô tuyến truyền thanh thông tin mà thôi, máy phát đánh lửa gửi tất cả tin tức ở tất cả các băng tần như dời núi lấp biển ra ngoài, còn máy tiếp nhận thì lại tiếp nhận toàn bộ không từ chối bất cứ ai, hai bên giống như ông trời tác hợp cho, nhưng cũng khiến cho trong cùng một giai đoạn chỉ có thể truyền lại một nhóm tin tức. Trên thực tế, sau khi máy phát đánh lửa bị thiết bị không dây ống chân không càng tiên tiến hơn thay thế được, chính bởi vì đặc điểm này phát huy một trận nhiệt lượng thừa trên lĩnh vực quấy nhiễu, hiệu quả hiển nhiên tiêu biểu.
Thêm với bộ hệ thống này cần dây nối đất vĩ đại và phát ra công suất nhất định, vì thế thể tích với sức nặng đều khó có thể giảm bớt được, nhất định chỉ có thể bố trí ở một vài thành thị quan trọng.
Đợi đến sau khi thử chế tạo ống chân không kỹ càng, phát sóng và truyền âm thanh có thể trực tiếp truyền bá tín hiệu âm thanh mà không quấy nhiễu lẫn nhau mới có thể khiến vô tuyến truyền thanh thông tin nghênh đón đỉnh cao nhất.
Không biết đến lúc đó bọn họ sẽ bộc lộ ra biểu cảm kinh ngạc như thế nào.
Hắn biết Anna chờ mong chính là một điểm này.
Không thể không nói, hắn và đối phương có ham thích cực kỳ tương tự về một điểm này.
Ngay khi mọi người đang hào hứng bừng bừng thử “Đối thoại” với Silverlight City, Roland đột nhiên cảm thấy một trận choáng váng hoa mắt mãnh liệt trào lên trong lòng.
Nó đến nhanh chóng như thế, khiến cho hình dáng sự vật ở trong phòng đều xuất hiện bóng chồng. Hắn nhắm mắt lại theo bản năng, định kiềm chế sự lan tràn của choáng váng hoa mắt, nhưng thân thể lại giống như đã mất đi trọng tâm.
Anna là người đầu tiên nhận ra sự khác thường của hắn, giơ tay đỡ lấy cánh tay hắn:
- Roland, ngươi ổn chứ?
Ta không sao… Roland vốn định trả lời như vậy, nhưng mới vừa mở miệng lại đổi lấy một trận ho khan kịch liệt. Hắn che miệng lại, mùi ngọt lấp đầy yết hầu.
Quỷ nó chứ, rốt cuộc có chuyện gì vậy?
Mi mắt hắn cấp tốc trầm xuống, nặng nề giống như ngàn quân, trong lòng bàn tay mở ra dính nhiều điểm máu tươi, có vẻ không phù hợp với tất cả xung quanh. Cho dù dốc hết toàn lực muốn tỉnh táo, nhưng ý thức vẫn còn đang cấp tốc rời xa hắn, hình như Anna đang hô to gì đó với hắn, nhưng trừ bỏ tiếng ồn ào hỗn loạn ra thì hắn đã không nghe được gì nữa.
Thân thể không theo khống chế lảo đảo về sau, cuối cùng phản chiếu vào trong mắt chính là bóng dáng của Nightingale, cùng với sương mù cấp tốc mở rộng ra.
…
Chờ khi Roland mở to hai mắt ra, phát hiện mình đã về đến phòng ngủ trong thành bảo.
- Bệ hạ đã tỉnh rồi!
Không đợi hắn ngồi dậy, bên cạnh đã vang lên tiếng hô nhỏ của Scroll.
Sau đó là một loạt tiếng bước chân dồn dập, Anna xuất hiện ở đầu giường trong chớp mắt – hiển nhiên nàng vẫn luôn đợi ở trong phòng, không hề rời mình quá xa.
- Cảm thấy như thế nào?
Nàng cúi người sờ lên trán hắn, nhẹ giọng hỏi:
- Có chỗ nào không thoải mái không/
- Ừm…
Roland chuyên tâm cảm nhận một lúc:
- Không có. Ta cảm thấy cả người đều vô cùng thoải mái, thật sự giống như mới vừa ngủ một giấc dài vậy, tinh thần còn tốt hơn bình thường không ít.
Nhìn ánh mắt chất vấn của hai người, hắn bất đắc dĩ buông tay nói:
- Vô cùng chính xác, trừ bỏ…
- Trừ bỏ cái gì?
Anna và Scroll đồng thanh hỏi.
- Trừ bỏ hơi đói ra…
Roland sờ sờ bụng:
- Ta rốt cuộc đã ngủ bao lâu vậy?
Cuối cùng vẻ mặt của Anna đã trầm tĩnh lại không ít:
- Chừng sáu giờ, xem như là một lần mê man trong thời gian ngắn nhất của ngươi, ta đây phải đi thông báo phòng bếp chuẩn bị thức ăn. Nhưng mà… ngươi thật sự không có chuyện gì sao?
- Tốt đến không thể tốt hơn.
Roland nhún vai nói:
- Đúng rồi, không phải Nightingale cũng ở đây sao, nàng vừa nghe có thể nhận ra được có phải là lời nói an ủi hay không.
Vừa dứt lời, Nightingale đã từ trong bóng mờ hiện thân ra. Nhưng mà nàng vẫn chưa tới gần giường bệnh, mà trầm mặc thật lâu sau đó mới gật đầu:
-… Bệ hạ nói chính là sự thật.
- Xem đi.
Roland bĩu môi, giờ phút này hắn thật sự không hề có bất cứ cảm giác không ổn nào, nói cũng đều là nói thật, lời đáp của Nightingale còn chậm hơn bình thường rất nhiều. Mặc dù hắn cảm thấy hơi kỳ quái, nhưng mà không miệt mài theo đuổi đến cùng:
- Về phần tại sao sẽ té xỉu, đại khái đơn thuần là vì không nghỉ ngơi đủ đi?