Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1360

Chương 1360
Chương 1360

Có một sự im lặng chết người trong phòng họp.

Tất cả mọi người đều nhìn nhau với vẻ mặt vô cùng phức tạp, chỉ có Phỉ Ngữ Hàn là ngoại lệ. Điều này cũng khiến Roland cảm thấy ngạc nhiên, xem ra trong lúc vô tình, đối phương đã tương đối hiểu rõ lai lịch của hắn và một thế giới khác

Một lúc lâu sau, Rock thận trọng nói:

- Thế giới trong mơ… Có nghĩa là nó có thể tan biến như một giấc mơ bất cứ lúc sao?

- Không, đây chỉ là cách gọi theo thói quen của ta, bởi vì ta chỉ có thể bước vào thế giới này khi ta chìm vào giấc ngủ.

Roland bình thản nói:

- Ban đầu ta nghĩ nó ảo như một giấc mơ, nhưng tất cả những gì ta trải qua ở đây đã thay đổi suy nghĩ của ta. Ngươi cũng có thể gọi thế giới mà ta đang sống là một giấc mơ, và coi nó như một hiện thực. Ngay cả ta, ta tin rằng khi việc nghiên cứu ma lực của hai bên tiến triển đến một trình độ nhất định, mối liên hệ giữa hai thế giới sẽ lên một tầm cao mới.

Từ trong khóe mắt hắn nhìn thấy, Phỉ Ngữ Hàn nhếch khóe miệng.

Ngay cả khi không cần tiếp tục nói, tất cả mọi người có mặt đều có thể hiểu ý của hắn.

Ngăn cách trên thế giới sẽ biến mất.

Mọi người có thể di chuyển tự do giữa hai bên.

- Vậy cũng phải đợi thực hiện được rồi hẵn nói.

Một ông già cau mày.

- Vấn đề bây giờ là chúng ta không có bất kỳ phương tiện nào để xác minh cái gọi là đúng hay sai của hắn. Tất cả những điều này đều quá khó tin, hãy tha thứ cho ta, ta thật sự không thể tin được!

- Ngài Roland, tôi không có ý chỉ trích ngươi, nhưng sự hiểu biết của ngươi về vấn đề này cơ bản đến từ Thần sử phản bội. Ai biết được sau lưng họ lại âm mưu điều gì?

Rất nhanh đã có người khác hùa theo,

- Liên quan đến bản chất của Thần Minh mới là mấu chốt, nhưng đối phương đã hoàn toàn che dấu vì sợ Thần Minh biết được, thật sự rất khó thuyết phục mọi người.

- Quan trọng nhất không phải sức mạnh của Thần Minh sao, một sự tồn tại có thể hủy diệt thế giới, tại sao trước sau vẫn chưa ra tay? Có lẽ chúng ta hành động nông nổi, mới đưa đến nguyên nhân hủy diệt thực sự.

Chốc lát lại có người mở đầu, tiếng chất vất ló ra giống như măng mọc sau cơn mưa.

- Ta ngược lại cảm thấy cái này giống như một nút chết, theo cách nói của Thần sử, khoanh tay đứng nhìn thì thế giới sẽ gặp phải tai họa ngập đầu, nhưng sau khi thâm nhập lĩnh vực Thần Minh, kết quả khi chiến bại vẫn là diệt vong. Vậy thì vấn đề đây rồi, ngài Roland cảm thấy mình có bất kỳ khả năng chiến thắng Thần Minh không?

- Ngay cả những cách nói này có thành lập không đều khó nói đây. Theo như ta, tại sao không phải kẻ săn mồi này vô căn cứ tạo ra, hạ quyết tâm tìm kiếm địa vị cao hơn? Đương nhiên, trường phái cũ cũng không phải không có nghi ngờ.

- Ngươi nói cái gì? Đừng quên rằng người ủng hộ hắn nhiều nhất chính là ngôi sao mới của phải mới các ngươi!

Lúc đầu vẫn là thảo luận, dần dần nồng nặc mùi thuốc súng, Roland không có xen vào, bưng chén trà dựa vào lưng ghế sa lon, nhìn mọi người cãi vã lẫn nhau.

Hắn đã đoán trước được cảnh này.

Thành thật mà nói, đổi thành là hắn được cho biết chuyện như vậy, phản ứng cũng đồng dạng không khá hơn chút nào. Và những chất vấn mà đối phương đề cập đều là vấn đề. Ví dụ, mức độ đáng tin cậy của việc Thần sử phản bội chỉ đưa ra manh mối mà không trả lời trực tiếp, và hắn có thể thay đổi điều gì sau khi đối mặt với Thần Minh, những vấn đề này đừng nói bây giờ Roland không trả lời được, cho dù đến thời khắc đó, e rằng hắn cũng không biết câu trả lời.

Vì lý do này, hắn cố tình che giấu tin tức Thần sử phản bội chính là Lam.

Bằng cách này, khi những người đứng đầu Hiệp Hội đang tranh cãi với nhau, ít nhất họ sẽ không tập trung vào sư phụ của Garcia.

Về kết quả cuối cùng, hắn không đặt quá nhiều kỳ vọng.

Một người như Phỉ Ngữ Hàn, người có ý chí kiên định và sẽ nỗ lực hết mình khi đưa ra phán quyết, là một người khác biệt.

Có thể để cho thế giới mộng cảnh nhận ra rằng nguy cơ đang dần đến gần, cũng đã là ý nghĩa lớn nhất của cuộc hội nghị này rồi.

Sau khi uống trà, Roland nghiêng đầu định nói chuyện với Phỉ Ngữ Hàn, nhưng khi hắn chuẩn bị rời đi, hắn phát hiện nàng đột nhiên giơ tay phải lên.

Sau đó, một ánh sáng bạc chói lọi nở ra từ đầu ngón tay nàng--

Đây…

Roland còn chưa kịp can ngăn, tia sáng này đã cắt chiếc bàn trước mặt hắn ta ra làm đôi!

Chén trà bị tách làm đôi rơi xuống đất, phát ra một âm thanh giòn tan.

Trong tích tắc, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía nàng.

- Các ngươi có phải đã quên ý định ban đầu thành lập của Hiệp Hội Võ Đạo gia?

Giọng nói của nàng không cao, nhưng không nghi ngờ gì đã lộ ra vẻ bất mãn.

- Trăm nghìn năm qua, những người thức tỉnh đã tập hợp lại với nhau để chống lại sự xâm thực và bảo vệ thế giới khỏi bị nuốt chửng bởi kẻ đọa ma! Và thực tế bây giờ là gì? Một kẻ thù mạnh hơn đã xuất hiện trong sự xâm thực, và thành Prism trong phút chốc bị sụp đổ, Fury hy sinh, chắn giữ ngọn lửa giận, chỉ dựa vào một mình người thức tỉnh đã không thể chống lại nó, trong lúc nguy cơ như vậy, các ngươi lại đang thảo luận chuyện một thế giới khác có đáng tin hay không, không cảm thấy nực cười sao?

- Tiểu thư Phỉ Ngữ Hàn, đừng quên mất thân phận của mình!

Lão già kia đột nhiên biến sắc nói.

Rock ngăn hắn ta mắng thêm, và ngạc nhiên hỏi:

- Chẳng lẽ chuyện này không quan trọng sao?

- Đúng vậy.

Phỉ Ngữ Hàn nói không chút do dự,

- Ta chỉ thấy một điều - Võ Đạo gia không thể đánh bại Thần sử, nhưng Roland có thể, vậy nên việc bảo vệ thế giới không làm được, việc giúp người có thể bảo vệ thế giới này không phải là điều đương nhiên sao! Các vị xin đừng nhầm lẫn, hắn giải thích ma lực và chuyện của thế giới khác chỉ là thỏa mãn lòng hiếu kỳ của các ngươi, mà không phải để các ngươi có cớ chất vấn hắn!

- Nói cách khác, Roland cho dù chỉ là một người bình thường, chỉ cần hắn có thể giết chết Thần sử mà Võ Đạo gia không thể tiêu diệt, thì Hiệp Hội nên toàn lực hỗ trợ hắn, đặt hắn vào vị trí bình đẳng với bảo vệ thế giới, điều này mới phù hợp với tôn chỉ của Hiệp Hội, nếu không, làm sao chúng ta có thể không biết xấu hổ khi tự gọi mình là người bảo vệ của thế giới này?

- Chính là bởi vì Thần Minh rất khó để đánh bại, vì vậy cần phải có sự chung sức của cả hai thế giới. Sợ hãi tương lai đáng sợ mà từ bỏ việc tiến lên phía trước chẳng qua chỉ là cách làm của người hèn nhát, ngay cả khi chúng ta cuối cùng sẽ thất bại, cũng đã toàn tâm toàn lực vì nó!

- Có lẽ có người sẽ nghi ngờ rằng lập luận rằng “Võ Đạo gia không thể giết chết một Thần sử” là không thành lập, ta có thể lý giải cách nghĩ này. Rốt cuộc, lúc đó chỉ có ta và Angela. Nhưng ta cũng hoan nghênh mọi người đến nghiệm chứng—

Nói đến đây, toàn thân Phỉ Ngữ Hàn được bao phủ bởi ánh sáng bạc, ngữ khí cũng thấp xuống vài phần,

- Chỉ cần các người cũng có thể làm tổn thương ta đến mức đó trong một trận đấu một chọi một, ta sẽ rút lại những lời trên, thế nào?

Nàng quét qua toàn hội trường, ánh mắt sắc bén như đao, những lãnh đạo cấp cao kia cho dù luận về tuổi tác và địa vị đều lớn hơn thiên tài Võ Đạo gia này, nhất thời không được đáp lại.

- Không hổ danh là người nổi bật thế hệ mới…

Rock đột nhiên bật cười, hắn ta tán thưởng,

- Ta thực sự không nên chần chừ ở những chỗ không cần thiết và quên mất những gì Hiệp Hội thực sự nên tập trung vào lúc này. Ngươi nói đúng, bất kể ngài Roland đến từ đâu, không có nghi ngờ gì về sự đóng góp của hắn đối với Hiệp Hội cho dù đó là vai trò của hắn với tư cách là người mới hay số lượng kẻ đọa ma thực sự bị săn đuổi, đã tiêm một liều thuốc mạnh vào Hiệp Hội đang xây dựng. Chỉ dựa vào điều này, các ngươi không nên giả thiết lập trường, suy đoán hắn bằng những ác ý.

Người bảo vệ nhìn về hai người họ, giọng nói của hắn ta khá xúc động

- Kể từ khi thành Prism bị chiếm, ta đã từng nghi ngờ liệu loài người có thể sống sót sau thảm họa xâm thực này hay không. Tình hình hôm nay có thể nghiêm trọng hơn ta dự đoán, nhưng ít nhất mọi người cũng có mục tiêu rõ ràng. Còn thế giới bên kia, chúng ta có thể từ từ khám phá sau khi giải quyết được nguy cơ này, các ngươi cảm thấy thế nào?

- Đây… cũng là cách giải quyết thích hợp nhất.

- Đúng vậy, tốt hơn là nên đánh bại kẻ thù xâm thực trước.

- Ta đồng ý.

Giọng tán thành dần dần lấn át giọng chất vấn

Suy cho cùng, tiêu trừ xâm thực là ưu tiên hàng đầu của Võ Đạo gia, muốn lật ngược kết luận này thì trước tiên phải vượt qua cửa ải của Phỉ Ngữ Hàn.

Bất kỳ ai hiểu được trận tập kích trên cầu bi thảm đến nhường nào, đều hiểu rằng vào thời điểm này mà đứng ra không bao giờ là một lựa chọn tốt.

Dù có thể thắng thì cũng chỉ là thi đấu.

Ngay cả lão già cũng miễn cưỡng ngậm miệng.

Phỉ Ngữ Hàn rút đi sức mạnh tự nhiên, trở về chỗ ngồi, cười với Roland,

- Nhìn đi, ta đã làm những gì đã hứa với ngươi.

Roland không khỏi ôm trán, phương pháp của đối phương quá lộn xộn - Mặc dù điều này có thể tạm thời thống nhất ý kiến của thành Prism, nhưng chắc chắn sẽ thu hút sự bất mãn của rất nhiều người, chuyện này nàng không thể không hiểu, nhưng nhìn qua giống như không hề quan tâm.

- Tại sao lại làm đến mức này?

- Bởi vì…

Phỉ Ngữ Hàn nhìn đôi tay bị băng bó của mình, vẻ mặt có chút hiu quạnh,

- Ta chỉ có thể cố gắng hơn một chút trên những phương diện này.

Bình Luận (0)
Comment