Là bởi vì cảm thấy được bản thân không thể nào thật sự tiêu diệt được Thần sử mà cảm thấy mất mát sao...
Roland cũng không biết là nên an ủi nàng mới tốt hay là trợn trắng mắt lên mới tốt, người bình thường gặp phải chuyện thế này phản ứng đầu tiên vốn nên là vui mừng mới đúng, đối diện với trận chiến mà bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng, Phỉ Ngữ Hàn lại vì không thể tham gia vào mà cánh cánh trong lòng, không thể không nói người thông minh luôn có lối đi riêng không giống người bình thường nha.
Sau đó hiệp hội cao cấp rất nhanh đã đạt thành việc có chung một suy nghĩ.
Những tình báo có liên quan đến Trận Chiến Thần Ý và hai thế giới đã bị liệt vào cơ mật tối cao—trước khi nguy cơ xâm thực vẫn chưa được giải quyết, nội dung bàn luận trong hội nghị cấm không được phép tiết lộ với công chúng, để tránh dẫn đến khủng hoảng không cần thiết.
Về phần định nghĩa đối với thân phận và lai lịch của Roland, vẫn cần thảo luận thêm một bước nữa, nếu như dựa theo cách nói của Phỉ Ngữ Hàn, tầm quan trọng của hắn thậm chí còn trên cả hội trưởng hiệp hội. Mà đây đã không còn là chuyện mà một thành Prism cỏn con có thể làm chủ, cần phải thông báo cho Sky City cùng với các bộ phận khác của hiệp hội cùng nhau thương thảo. Quá trình này phỏng chừng sẽ tiêu tốn một khoảng thời gian khá dài.
Có điều vì để không làm chậm trễ việc đối kháng với mối nguy xâm thực, thành Prism đã đưa cho Roland tất cả tiện lợi và ủng hộ nằm trong phạm vi khả năng mà nó có thể làm được.
Nếu quan điểm cơ bản đã được quyết định, vậy thảo luận tiếp theo của hội nghị chính là nội dung ủng hộ cụ thể.
Mà phần này hắn chỉ cần yên tĩnh chờ kết quả là được rồi.
Đi cùng với Phỉ Ngữ Hàn ra khỏi đại sảnh hội nghị, Roland bất ngờ phát hiện Valkries đang đợi hắn bên ngoài.
Khoảnh khắc nàng nhìn thấy hai người, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Roland.
- Ta muốn nói chuyện riêng với ngươi.
Phỉ Ngữ Hàn khẽ cười, chủ động nói.
- Vậy ta đi trước đây, Angela vẫn còn đang ngủ ở phòng bệnh.
Đợi sau khi thiên tài Võ Đạo Gia rời khỏi, Roland cùng với Valkries đi vào trong sân vườn phía sau toà nhà.
Tuy rằng đương mùa đông, nhưng trong sân vườn vẫn xanh tươi mơn mởn, phiến đá trong bãi cỏ hai bên đường vẫn còn vươn lại chút tuyết đọng chưa tan, cỏ xanh chen chúc chui đầu ra, tựa hồ nhắc nhở mọi người rằng giá rét tháng cuối đông chuẩn bị kết thúc, một nắm mới sắp sửa đến.
Nếu là đi tản bộ, nơi này đúng là một địa điểm không tồi, có điều mục đích Valkries dắt hắn đến đây rõ ràng không phải là để ngắm phong cảnh.
- Ngươi muốn nói gì?
Roland phá tan bầu không khí yên lặng.
- Phát hiện bản thân đã phán đoán sai lầm, quyết định tin tưởng vào ta rồi?
- Không, ta vẫn không cách nào tin tưởng ngươi.
Valkries lắc đầu.
- Kết quả của trận chiến thần ý có liên quan đến tương lai của dân tộc, ta tuyệt đối sẽ không đưa ra quyết định dưới tình hình không thể nào kiểm chứng.
- Ngươi cũng nhìn thấy rồi đó, Thần sử đang ngăn cản ta tìm ra chân tướng—Đây không phải đã nói rõ, phương hướng của chúng ta là chính xác sao? Cho dù ta có thể nguy tạo kết quả tuyến Tây, thì những thứ này cũng không thể nào là do ta cố ý sắp xếp ra được.
- Thực vậy, ta thừa nhận điều này.
Valkries bình tĩnh đáp lại.
- Nhưng ta sẽ không thay đổi cách nghĩ của mình.
Roland khẽ tức giận dừng bước chân.
- Ngươi thế này là đang giúp Thần Minh huỷ diệt văn minh của mình.
- Chỉ trích xây dựng trên sự bất bình đẳng tin tức không có chút ý nghĩa nào, bất kể là nói như thế nào, thì thế giới trong mơ và hiện thực thuỷ chung vẫn bị ngăn cách bởi cõi tâm trí.
Valkries quay người lại.
- Đổi lại là ngươi, ngươi có thể từ đấy hạ quyết tâm, hợp tác cùng với kẻ thù đã chiến đấu gần ngàn năm không? Huống hồ thứ ta có được, chỉ là một lời hứa đầu môi chót lưỡi.
Roland há há miệng, lại thuỷ chung không nói ra được một tiếng “có”.
Cuối cùng hắn thở dài một hơi.
- Nếu đã như thế, vậy chúng ta cũng không còn điều gì khác để nói.
- Ta tuyệt đối sẽ không đưa ra quyết định dưới tình hình không thể nào nghiệm chứng, nhưng mà—
Valkries dừng lại.
- Nếu có thể nghiệm chứng sự thật, ta sẽ lần nữa cân nhấc đến đề nghị của ngươi.
Roland không khỏi thẫn thờ.
- Cái gì?
- Lúc cứu chữa cho Phỉ Hàn Ngữ, cô gái đón xe đến là phù thuỷ siêu phàm sao?
Nàng chậm rãi nói.
- Hơn nữa nàng ấy cũng khác hẳn những nữ phù thuỷ bên cạnh người, loại chênh lệch này không phải chênh lệch năng lực, mà là chênh lệch về phong cách hành sự- - người trước khiến ta cảm thấy lạ lẫm, người sau lại vô cùng quen thuộc. Dùng ngôn ngữ của thế giới này để nói, thì chính là xấp xỉ với dấu ấn thời đại. Nghĩ tới nghĩ lui, có thể khiến ta cảm thấy quen thuộc, cũng chỉ có nhân vật của trận chiến thần ý lần thứ nhận, và trận chiến thần ý lần thứ hai. Suy cho cùng sau khi nhân loại lui về trấn thủ đất biên thuỳ, ta cũng chưa từng tiếp xúc với các ngươi. Như vậy phải chăng có thể suy đoán, vị phù thuỷ này tuổi tác không lớn, hơn nữa hiện tại vẫn còn sống?
Tuổi tác không lớn... chắc là so sánh với số tuổi động tí là mấy trăm năm của ma quỷ mà nói. Chỉ vẻn vẹn mấy lần gặp mặt tình cờ, đã có thể suy đoán ra Scroll không phải người cùng thời đại với phù thuỷ thần phạt sao? Roland chẳng mặn chẳng nhạt đáp.
- Chuyện này có liên quan gì đến chuyện ngươi nói sao? Cho dù sau khi ngươi hỏi nàng ta có được đáp án y như vậy, thì ngươi cũng sẽ cho rằng nàng ấy và ta thông đồng với nhau.
- Đương nhiên là có liên quan. Thọ mệnh của phù thuỷ trong Hội Liên Hợp chưa đến trăm năm, có thể tồn tại từ trận chiến thần ý thứ hai đến nay nhất định là đã mượn kỹ thuật từ nền văn minh dưới lòng đất—từ sau khi bị ngươi bày ra bẫy rập phục kích, ta từng đắn đo suy nghĩ tại sao các nàng ấy lại có thể đi vào trong mơ, đáp án duy nhất chỉ có thể là di tích nền văn minh dưới lòng đất.
Valkries đi đến trước thuỷ cảnh nhân tạo đã kết một tầng băng mỏng, nhìn vào bóng dáng chính mình trong nước.
- Mặc dù sử dụng điều kiện cực kỳ hà khắc, có điều cách vận dụng ma lực kỳ lạ của chủng tộc này đối với ma lực quả thực có thể liên tiếp giảm bớt độ khó của cõi tâm trí trên diện rộng, mà vào độ hội liên hợp chiếm cứ bình nguyên màu mỡ đào ra được di sản của nền văn minh dưới lòng đất cũng không có gì bất ngờ. Ta vốn cho rằng các nàng ấy buông bỏ cơ thể trong hiện thực, chuyển sang cố định linh hồn vĩnh hằng ở trong lĩnh vực trong mơ. Nhưng nhìn thấy nữ phù thuỷ kia ta mới nhận ra rằng, bản thân e là đã đoán sai hướng rồi.
- Có thể khiến một người siêu phàm đang sống sờ sờ không mượn bất kỳ ngoại lực nào, tự do tiến vào thế giới trong mơ, đã là chuyện không phải kỹ thuật ma lực của nền văn minh dưới lòng đất có thể làm ra được.
Nàng tự nhiên nói.
- Ta không biết ngươi rốt cuộc đã dùng phương pháp gì, nhưng chí ít có thể xác nhận được một chuyện—nếu phù thuỷ hiện thời có thể lợi dụng phương pháp này tiến vào thế giới trong mơ, vậy chắc chắn cũng sẽ có hiệu quả y như vậy với người tăng cấp bậc cao trong tộc của ta!
- Lẽ nào dự định của ngươi là—
Roland giật mình.
- Để chúa tể bầu trời đến gặp ta.
Valkries ngẩng đầu.
- Cho dù ngươi là người sáng tạo của thế giới trong mơ, cũng không thể tái bản ra một nhân vật mà ngươi hoàn toàn không biết rõ. Hackzord là thống soái tuyến Tây, vừa hay có thể nghiệm chứng tất cả vấn đề ta muốn biết.
Roland chớp mắt, không khỏi tức cười.
- Tên đó là một đại quân ma quỷ, nếu ta có thể sai khiến được hắn, còn cần Đệ Nhất Quân chiến đấu anh dũng ở Wolfheart sao? Huống hồ lúc trước nó từng va phải phục kích của nhân loại, bây giờ không dám lo mắt ra ngoài, ta phải đi tìm nó đây hả?
- Ta sẽ giúp ngươi tạo ra cơ hội này.
Nàng nói rõ từng chữ từng câu.
-....
Roland nhíu mày.
- Ngươi đang nghiêm túc?
- Nhưng ngươi phải đồng ý với ta hai điều kiện, một là, không được dùng cơ hội này tấn công Hackzord. Hai là, bất luận đến cuối cùng ta đưa ra quyết định gì, người đều phải tha nó rời đi.
- Ngươi có từng nghĩ, đối với ta mà nói ở điều này có nguy hiểm to lớn thế nào không?
- Chúng ta đều đang mạo hiểm.
Valkries trầm giọng nói.
- Không sai, ngươi cảm thấy làm vậy sẽ để lộ bí mật truyền thừa của nhân loại, nhưng ta chẳng phải cũng vậy sao? Để một vị đại quân dấn thân vào hiểm cảnh, nếu như ngươi phản bội lời hứa, ta ngoài trừ hối hận ra còn có thể làm được gì? Đừng cho rằng ta nhẹ nhõm khi đưa ra quyết định này!
Đại khái nhận ra tâm trạng bản thân hơi kích động, nàng khẽ khôi phục ngữ khí.
- Tóm lại, đây chính là nhượng bộ lớn nhất ta có thể đưa ra. Về phần quyết định có mạo hiểm hay không, toàn quyền ở ngươi.
Roland chăm chú nhìn nàng hồi lâu rồi mới hỏi.
- Ta muốn biết, là điều gì khiến ngươi thay đổi chủ ý ban đầu?
- Sợ hãi tương lai khủng khiếp mà buông bỏ bước về phía trước chẳng qua là cách làm của người nhát chết, cho dù chúng ta cuối cùng sẽ thất bại, nhưng cũng đã từng vì nó mà dốc toàn bộ sức lực.
Valkries khẽ hừ một tiếng.
- Một tên nhân loại lại có thể nói ra lời thế này, thực sự khiến ta cảm thấy có hơi bất ngờ.
Đó là phát ngôn của Phỉ Ngữ Hàn ở trên hội nghị.
Lúc đó nàng ta... đứng ở bên ngoài đại sảnh sao?
- Mặt khác, lúc bắt đầu người có hỏi ta một vấn đề mà?
Valkries nhìn thẳng vào mắt hắn.
- Ngươi cảm thấy ‘Thiên Hình’ của một ngàn năm trước Cistalis đã làm sai sao?
Roland gật đầu.
- Ta cho rằng nó làm không sai.
Nàng nghiêng đầu đi ra ngoài sân vường.
- Đây chính là đáp án của ta.