Năm ngày sau, Feryna và Joe đang trên đường vận chuyển hàng hóa thì nhận được thông báo từ liên lạc viên Đệ Nhất Quân.
Tổng chỉ huy quân đội Iron Axe muốn gặp hai người bọn họ.
Một đường trằn trọc tới nơi chỉ huy núi Cage, đi vào trong phòng họp, Feryna phát hiện bên trong không chỉ có một người -- Từ huy chương trên đầu vai đến xem, những tướng lĩnh này đều nhân vật cấp cao trong Đệ Nhất Quân.
Joe có chút căng thẳng nuốt nước miếng.
Feryna thì lại mặt đầy thản nhiên, chào mọi người một cái:
- Thành viên tổ xe hai, đại đội vận chuyển thứ nhất Feryna đến đây báo cáo.
Đám người Iron Axe tươi vui đáp lễ trở lại, hoàn toàn không có vẻ phách lối của cấp trên.
Điều này không khỏi khiến nàng cảm thấy kinh ngạc.
Tác phong của giáo hội Hermes làm nàng đã quen với việc xem nhẹ chênh lệch tầng lớp, cách xử sự thẳng thắn chính trực. Không nghĩ tới cấp trên quân đội Greyfort cũng giống như thế, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
Nàng thản nhiên chỉ là vì không thẹn với lương tâm, không có nghĩa là nàng quên mất “thân phận mang tội” của chính mình khi từng là quân thẩm phán của Giáo hội -- Cho dù gặp phải lạnh nhạt, hình như cũng không có gì quá kỳ quái.
Nhưng mọi người cũng không toát ra bất kỳ ý khinh thường nào. Cho dù là Giáo hội, cũng không được thân thiện với người không phải giáo đồ như thế.
- Không biết ngài thông báo cho ta tới... Là vì chuyện gì?
Ánh mắt Feryna cuối cùng dừng trên người Iron Axe.
- Còn nhớ kỵ sĩ Everwinter các ngươi bắt được tại vịnh Sedimentation mấy ngày trước không?
Iron Axe nói ngay vào điểm chính:
- Chúng ta đã xác nhận thân phận của đối phương, cùng với tội hai người đó phạm phải.
Feryna bỗng nhiên ý thức được gì đó:
- Bọn họ rất quan trọng với Đệ Nhất Quân?
- Phải, nhưng cũng không phải.
Iron Axe chậm rãi nói :
- Đối với cả chiến cuộc mà nói, bọn họ căn bản không đáng nhắc tới. Nhưng đối với những người dâng hiến ra sinh mạng vì cuộc chiến tranh này mà nói, việc bọn họ bị bắt lại có nghĩa là tội phạm cuối cùng không thể thoát khỏi chế tài, theo đó cũng coi như là có thể an ủi cho những người đã hy sinh kia rồi.
Sau đó Feryna nghe được một chuyện xưa liên quan đến tình báo nhuốm máu.
Ngay từ đầu, tin tức người vượt cửa cũng chưa gây nên chú ý cho phía trên, dù sao đào dân cố gắng lừa gạt để qua được cửa giống như vậy, mỗi ngày đều có thể gặp được ba bốn người như thế. Bọn họ hoặc là tiểu quý tộc, hoặc là thương nhân tương đối dư thừa tài sản, lý do chạy trốn cũng không ngoài trên người mang tội, hoặc là sợ tài sản bị cướp đoạt.
Căn cứ vào báo cáo từ Lorgar, hai tên kỵ sĩ Everwinter hiển nhiên thuộc về loại trước, nhưng vì mùi máu quá mức phức tạp mà lại nồng đậm, vậy nên nhân viên thẩm vấn cũng càng phải tra tỉ mỉ hơn hơn một chút.
Trải qua một phen đánh cờ tâm lý cùng phân biệt đối chiếu khẩu cung, em trai trước tiên chống đỡ không nổi, khai ra từng việc hai người đã phạm phải -- Ngay từ mấy tháng trước, hai anh em nhận lệnh từ lãnh chúa lùng bắt người lánh nạn ở thành phố xung quanh, nhưng bởi vì anh cả có mối thù một súng với người Greyfort, cuối cùng ghi hận trong lòng, biến lùng bắt thành săn giết.
Nếu như chỉ là án mạng bình thường, cách xử lý không gì ngoài tử hình và đào mỏ cả đời, nhưng chuyện “săn bắt người lánh nạn” này khiến cho cơ quan thượng cấp phụ trách thẩm tra và sắp xếp để ý. Cuối cùng án này được bàn giao đến bộ phận tình báo, do Hill Fox chủ trì điều tra.
Nhưng vụ án có hai điểm mù lớn nhất, một là Đệ Nhất Quân đến nay vẫn không rõ người gửi tình báo rốt cuộc là ai, chỉ biết là người đã chết đó làm việc cho Black Money. Hai là suy xét đến tính giết người tùy ý của đối phương, coi như thật sự có liên quan đến tình báo nhuốm máu, hai người cũng không nhất định có thể nhận ra. Nói cách khác, cho dù là Nightingale có mặt ở đây cũng không thể thông qua thật và giả trong lời nói để kết luận quan hệ của hai bên.
Điểm đột phá duy nhất dường như chỉ còn lại mùi máu lang nữ đã nhắc tới.
Đáng tiếc Lorgar chỉ có thể xác nhận nhiều loại máu, đối với mùi quá lâu thì khó mà phân biệt chính xác được -- Nói cho cùng, khứu giác chẳng qua là chỗ tốt thêm vào năng lực biến thân của nàng mang tới, bản thân mặc dù không chịu ảnh hưởng từ thần thạch, nhưng cũng không thể vượt qua giới hạn cấu tạo sinh lý.
Cuối cùng, ngưởi giải quyết dứt khoát là người do Liên minh Phù Thuỷ phái tới trợ giúp, Vanilla và Broken Sword.
Nhờ vào năng lực tăng biên độ của Broken Sword, Vanilla đã tìm được pheromone giống nhau trên chân giáp Talos Murray và vết máu trên mật thư -- Cho dù chỉ là một chút nhỏ nhặt không đáng kể, nhưng đã coi như là bằng chứng xác thực không thể nghi ngờ.
Nếu như hai người chưa từng gặp mặt, lại làm sao có thể nhiễm phải pheromone giống nhau?
Vì vậy anh em Murray nhất định là hung thủ sát hại người gửi tình báo.
- Nguyên lai trong dân thường còn có người như vậy...
Sau khi nghe xong Iron Axe giải thích, Joe không nhịn được cảm khái nói:
- Trước mắt Vương quốc Everwinter vẫn là khu chiếm đóng của ma quỷ, cho nên chúng ta không thể tiến hành tuyên truyền chuyện đó như những chuyện anh hùng khác như thế, nhưng lịch sử sẽ không quên người như hắn.
Iron Axe khẽ thở dài:
- Các ngươi là công thần chính bắt được hung thủ, nhưng lại không có trong biên chế của quân đội, vậy nên tìm các ngươi tới ngoại trừ báo cho kết quả điều tra, coi như là đến nơi đến chốn, còn lại chính là muốn hỏi thăm một chút, các ngươi hy vọng nhận được phần thưởng thế nào?
- Nhưng chúng ta cũng không ra bao nhiêu sức.
Feryna nói thẳng:
- Người đầu tiên nhận ra khác thường là tiểu thư phù thuỷ kia, ta chẳng qua là nghe được tiếng động bọn họ đánh nhau, cuối cùng đi qua bổ thêm một cái lật tay mà thôi.
Cách nói này gây nên một trận cười vang thiện ý.
- Yên tâm, bệ hạ Roland trước nay sẽ không bỏ qua bất kỳ người có công nào.
Iron Axe giải thích:
- Liên minh Phù Thuỷ và quân đội là hai bộ phận riêng biệt, cho nên việc khen thưởng cho tiểu thư Lorgar là có người khác phụ trách. Trên lý thuyết mà nói, phần thưởng của ngươi chắc cũng là do phòng hành chính phát, nhưng trên tiền tuyến chiến trường chỉ có thể xử lý giản lược, vậy nên liền do chúng ta thay mặt trưng cầu.
- Ta hiểu rồi...
Feryna do dự một chút:
- Ta từng là quân xét xử của Giáo hội, cũng từng bị lời bịa đặt giả dối che mắt. Nhưng nếu như có thể mà nói, ta hy vọng có thể nhận được một cơ hội bù đắp lại lỗi lầm.
- Bù đắp lại lỗi lầm?
- Phải.
Nàng hít một hơi thật sâu:
- Gia nhập Đệ Nhất Quân chính là phần thưởng ta muốn.
Trong phòng bỗng nhiên yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người đảo quanh, dường như đang trao đổi ý kiến.
Sau một hồi lâu, Iron Axe mới lên tiếng nói:
- Quy tắc chiêu mộ của Đệ Nhất Quân là do bệ hạ lập ra, ta không có cách nào đáp ứng yêu cầu của ngươi.
- Vậy sao...
Nắm đấm Feryna khẽ nắm chặt đột nhiên thả lỏng ra vài phần.
- Thế nhưng…
Đối phương chuyển đề tài nói:
- Ta có thể đem chiến công và yêu cầu của ngươi viết vào trong báo cáo, đưa cho bệ hạ tới quyết định -- Nếu như là ngươi khăng khăng như thế.
Feryna ngẩng đầu, ánh mắt tức khắc sáng lên:
- Vâng, xin nhờ ngài!
Nàng đương nhiên biết, một khi gia nhập quân đội, mọi hành động sau này đều sẽ phải chịu hạn chế nhiều hơn, nguy hiểm khi đối mặt với kẻ địch cũng sẽ tăng lên gấp bội, nhưng đó là con đường nàng theo đuổi -- Mặt đường càng tràn đầy chông gai, nàng mới càng có thể đền bù lại tội nghiệt chính mình đã từng phạm phải.
…
Sau khi Feryna và Joe rời khỏi, những sĩ quan khác cũng lần lượt tản đi. Chỉ chốc lát sau, trong phòng họp chỉ còn lại hai người Iron Axe và Edith.
Trân châu của Bắc Địa vẫn chưa lên tiếng thở dài:
- Cho nên nói, Giáo hội Hermes thật đúng là đáng sợ... Nếu không bị tuyên án, nơi nào lại có tội ác và sai lầm gì đó. Thà tự mình chịu đựng khổ nạn để đổi lấy trong lòng an bình, chỉ sợ cũng chỉ có tín đồ Thánh Thành mới sẽ có sở thích kỳ quái như vậy.
Iron Axe không để bụng nhún vai, hắn từ rất lâu đã hiểu rõ, Edith là người ích kỷ khôn khéo, thỉnh thoảng nhượng bộ cũng là vì mưu cầu lợi ích càng lớn. Lúc lợi ích nhất trí, nàng là người hợp tác không thể bắt bẻ, mà khi lợi ích tương phản, nàng sẽ sinh ra ý nghĩ gì đó rất khó lường trước được. Loại quyết định dâng hiến chính mình không trả giá giống như Feryna, tuyệt đối không có khả năng xuất hiện trên người trân châu của Bắc Địa.
Có điều, hắn ngược lại không ghét điểm này.
So với những thứ ngu dốt kia, người ích kỷ ngạo mạn hoặc tham lam, người trước ít nhất có thể phân rõ mục tiêu chân chính của mình, sẽ không vì tầm nhìn hạn hẹp nhất thời mà làm ra chuyện ngu ngốc bỏ gốc lấy ngọn.
- Như thế... Ngươi cảm thấy nên xử trí hai phạm nhân kia thế nào thì tương đối tốt?
Iron Axe kéo đề tài về đến trên chính sự. Trong ý kiến phúc đáp của bệ hạ về việc này nhắc tới “Nếu như chứng thực vụ án là do kỵ sĩ Everwinter gây nên, thì những việc còn lại do hắn toàn quyền quyết định”. Mà dựa theo thông lệ trước kia, trên lưng hai người mang gần trăm mạng người, cơ bản chỉ có một con đường lên giá treo cổ là có thể đi.
- Nếu như chỉ là treo cổ, ta cảm thấy bệ hạ cũng không cần phải cố ý dặn dò.
Edith lộ ra một nụ cười lạnh lùng:
- Hơn nữa ngươi không cảm thấy, cứ như vậy đưa bọn họ lên đường quả thực hời cho bọn họ quá rồi sao?
- Ngươi có ý tưởng rồi?
- Nếu đã không thể hành động tuyên truyền tài liệu, không bằng coi như lễ vật tặng cho Black Money là tốt rồi -- Ta nghĩ bọn họ bỏ ra nhiều chi phí như vậy, nhất định sẽ chiêu đãi thật tốt hai người này.