Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1381

Chương 1381
Chương 1381

Sau khi vượt qua núi Cage, ba người chuyển hướng về phía tây, tiến về phía dãy núi tuyệt cảnh.

Chưa đến nửa giờ, Macy là người đầu tiên thua cuộc.

Ở độ cao một nghìn năm trăm mét trên không phận, với hai động cơ, số hiệu Phoenix dễ dàng bay với tốc độ bốn trăm kilômét trên giờ. Và mặc dù hình thái hải yến của Macy cũng có thể đạt được tốc độ này, nhưng lại chỉ có thể duy trì trong một quãng thời gian ngắn, đối đầu với động cơ mười bốn xi lanh kiểu mới không biết mệt mỏi, bị bỏ xa là chuyện sớm muộn.

- Sao rồi?

Tilly che miệng, nói.

-...Ta, ta vẫn bay được... gù!

Ở bên cạnh, Macy đã thở hồng hộc.

- Ngươi đã nỗ lực rồi, tiếp đó cứ để cho ta.

Lightning ôm đồng bạn với biểu cảm không chịu thua trên gương mặt vào lòng, giành lấy chặng thứ hai của cuộc thi.

Một người và một cỗ máy thực hiện một cuộc rượt đuổi mới trên bầu trời xám xịt.

Cảnh vật dưới chân càng lúc càng nhỏ, dãy núi ngăn cản vương quốc loài người cũng dần biến thành một nét bút quanh co. Tilly có thể thấy, ở phía xa kia, Red Mist chậm rãi chảy xuống từ hướng xương sống lục địa, chảy phía trên Everwinter và Wolfheart, giống như một rào cản màu vẩn đục. Chắc chắn mặt đất bên trong rảo cản đã bị màu đỏ tươi lấp đầy, nhưng chỉ cần có thể xông lên bầu trời là có thể nhìn thấy dáng vẻ chân thực của thế giới một lần nữa.

- Đây là cực hạn của ngươi sao?

Âm thanh của Lightning vang lên:

- Ta có thể bay nhanh hơn thế này nhiều!

Chỉ tính riêng về tốc độ bay, quả thật không ai so sánh được với năng lực của đối phương, cho dù là chúa tể bầu trời có năng lực truyền tống cũng phải chịu thiệt trong tay nàng.

Nhưng đối với Tilly, thắng thua không phải là điều quan trọng nhất.

Điều khiển cỗ máy to lớn nhưng nhanh nhẹn này, phát huy tính năng của nó đến tối đa, đã là một loại hưởng thụ.

Nàng thu hồi tầm mắt quan sát, khẽ mỉm cười, chuyển đầu máy bay, bay về phía vùng trời cao hơn.

Lightning cũng bay lên theo, và luôn duy trì vị trí trước máy bay khoảng một trăm mét.

Theo lời giới thiệu trong sách hướng dẫn, số hiệu Phoenix đã được thế giới trong mơ tối ưu hóa về mặt kỹ thuật, các bộ phận quan trọng cũng do chính Anna xử lý, chính bản thân nó đã có tư cách nền móng cao hơn số hiệu Fire of Heaven - vận tốc tối đã khi bay thẳng có thể đạt đến năm trăm năm mươi kilômét mỗi giờ, tầm bay tối đa hơn một nghìn năm trăm kilômét, động cơ hướng tâm hai dãy còn được trang bị thêm hệ thống tuabin, do đó hiệu suất của nó sẽ không bị giảm nhiều khi bay trong không phận từ ba nghìn mét trở lên, đây là điều mà những mô hình sản xuất hàng loạt không thể làm được.

Nhưng đó vẫn chưa phải là đặc điểm lớn nhất của số hiệu Phoenix.

Kết cấu khung máy của nó đã được Candlelight và Doris hợp sức củng cố, sức mạnh và độ bền của nó có thể nói là cao hơn cả vật liệu, có thể coi nó là chiếc máy bay đầu tiên kết hợp giữa kỹ thuật công nghiệp và ma lực.

Tilly biết rằng hiệu suất của cánh quạt sẽ có tác dụng tối đa ở vận tốc thấp, và khi tốc độ tăng lên, hiệu suất đẩy của nó sẽ giảm nhanh chóng, do đó, chỉ dựa vào động lực của chính nó thì không thể chạm đến bóng lưng của Lightning.

Nàng phải mượn sự giúp đỡ của những lực lượng khác.

Sau khi bay một mạch lên đến độ cao xa khỏi những đám mây, Tilly đột ngột tăng ga đến mức tối đa và nhấn cần điều khiển xuống.

Động cơ đột nhiên phát ra tiếng gầm vang trời!

Số hiệu Phoenix đột ngột chuyển tiếp, bước vào trạng thái lao đầu xuống dưới.

Vì để giữ cho bản thân luôn đứng trước, Lightning cũng nhanh chóng điều chỉnh phương hướng thành rơi xuống, nàng kéo khoảng cách nằm ngang ra khoảng một kilômét để tránh ảnh hưởng lẫn nhau, và khoảng cách thẳng vẫn là khoảng cách một trăm mét - tại độ cao và tốc độ này, màn chắn của ma lực đồng điệu đã hết sức rõ ràng, những gợn sóng ánh sáng tạo thành một lớp bảo vệ xung hình chiếc ô xung quanh nàng, để nàng không phải chịu ảnh hưởng bởi gió lạnh và áp suất thấp.

Không còn gì để nghi ngờ nữa, Lightning trong trạng thái này, tốc độ tiêu hao ma lực lớn hơn nhiều so với bay bình thường.

Roland thậm chí còn đề cập đến nó khi kiểm tra năng lực, lý do tại sao Lightning không thể bay với tốc độ siêu thanh trong thời gian dài, có lẽ không phải vì bản thân việc bay đòi hỏi quá nhiều ma lực, mà là do việc tiêu thụ ma lực đồng điệu quá nhiều khi cơ thể ở trong trạng thái môi trường quá ngắn.

Vì vậy, trong khi tuần tra bình thường, nàng rất ít khi tiến vào trạng thái tốc độ của âm thanh.

Đối với các phù thủy, việc tùy ý sử dụng hết ma lực là một điều vô cùng nguy hiểm.

Tất nhiên, lúc này Tilly cũng không tốt hơn là bao. Không khí loãng trên bầu trời khiến nàng khó thở, tốc độ vận chuyển cao nhất của động cơ và gió giật đổ ập vào mặt càng khiến tiếng ồn và chấn động trong buồng lái tăng mạnh, không có ma lực đồng điệu bảo vệ, nàng chỉ có thể dùng cơ thể chịu đựng.

Theo chỉ báo tốc độ không khí, số hiệu Phoenix sắp đạt đến tốc độ tám trăm kilômét trên giờ.

Điều này vượt quá tốc độ giới hạn tối đa của nó.

Mặc dù Lightning vẫn ổn định bay trước mũi máy bay, nhưng đã không có sức để trò chuyện với nàng bằng Ấn Phù Lắng Nghe.

Đúng vậy, thứ Tilly muốn vay là trọng lực.

Trước đây, khi lái máy bay hai cánh, nàng đã nhận ra rằng việc tích lũy độ trong cao một lần rồi chuyển hóa thành tốc độ là có thể dễ dàng đột phá cực hạn của máy bay.

Tuy nhiên, không thể bỏ qua rủi ro do loại tốc độ quá nhanh này mang đến, nhẹ thì máy bay không thể bay lên được nữa, nặng thì trực tiếp tan rã trong không trung.

Nếu không phải nàng có thể cảm nhận được điểm giới hạn đó bằng năng lực, thì chắc chắn nàng sẽ không to gan đến mức chọn loại phương pháp lao đầu xuống để tăng tốc độ trong chuyến bay thử nghiệm.

Nhưng ngay cả như vậy, cơ hội bắt kịp Lightning cũng vô cùng mong manh.

Nàng nhớ Roland đã từng nói, chịu giới hạn bởi nguyên lý của cánh quạt, máy bay piston sẽ phải trả giá rất đắt để vượt quá tốc độ âm thanh, hay nói cách khác lợi nhuận thu được không bù được tổn thất, do đó cánh quạt nhanh chóng được thay thế bằng động cơ phản lực. Lightning lại có thể đột phá bức tường âm thanh bất cứ lúc nào, khoảng cách giữa cả hai không ở cùng một mức độ.

Vì thế, nàng còn cần sự giúp đỡ của những thứ khác.

Khi độ cao giảm xuống nhanh chóng, Dark Clouds dày đặc cố thủ ở khoảng không tại độ cao hai nghìn năm trăm mét đập vào cả hai, khiến hai người như rơi xuống mặt đất.

Số hiệu Phoenix gầm rú lao vào Dark Clouds, sáng lên thành một cột sương mù trên không trung.

Hiện tại, tốc độ của máy bay đã vượt qua chín trăm kilômét trên giờ, chấn động bắt đầu lan từ thân đến cánh máy bay, nàng có thể cảm nhận được đôi cánh cắt qua luồng không khí sền sệt trước mặt như một lưỡi dao, tốc độ ma sát cao như vậy khiến không khí không còn là thứ hư ảo, mà giống như một bức tường kiên cố.

Lightning đã biến mất khỏi tầm nhìn.

Tilly biết cơ hội đang đến.

Nàng tập trung toàn bộ sự chú ý vào việc điều khiển máy bay - lực đẩy do cánh quạt tạo ra ở tốc độ này gần như bằng lực cản, người bình thường nên cân nhắc cách kéo máy bay lên lại chứ không phải làm cho nó lao xuống nhanh hơn. Chỉ có Tilly mới có thể duy trì khả năng điều khiển chính xác trong tình hình chấn động dữ dội như vậy, đồng thời lợi dụng việc điều chỉnh bề mặt bánh lái để tăng thêm tốc độ.

Mặc dù phạm vi tăng tốc không nhiều, nhưng cũng đủ để rút ngắn khoảng cách với người dẫn đầu.

Khi bản thân số hiệu Phoenix đạt đến giới hạn của mình, nàng đã lái chiếc máy bay lao ra khỏi tầng mây!

Mặt đất rộng lớn mênh mông đập vào mắt.

Cùng với đó, Lightning xuất hiện - so với việc dẫn đầu một trăm mét trước đó, hiện giờ nàng đã bay ngang trục hoành với máy bay. Tính toán được điều này, Lightning nhanh chóng tiến vào tốc độ của âm thanh, nhưng rất nhanh, nàng đã lại giảm tốc độ, chuyển hướng đến gần buồng lái máy bay.

- Không hổ là Trưởng công chúa điện hạ.

Gương mặt Lightning cũng không có quá nhiều chán nản quá, trái lại, lại có vài phần tán thưởng:

- Rõ ràng đã đưa cả tầng mây vào trong suy tính.

- Nếu nó mỏng hơn một chút thì ta sẽ không đuổi kịp ngươi.

Tilly vừa cân bằng thâm máy bay vừa cười đáp lời.

Ngay từ đầu, kế hoạch của nàng là lợi dụng lực rơi tự nhiên, trước tiên khiến Lightning thích ứng với việc tăng tốc ổn định, sau cùng dưới sự che dấu của Dark Clouds hoàn thành việc vượt qua đối phương - mặc dù chỉ trong chốc lát, nhưng quả thật số hiệu Phoenix đã thực sự thu hẹp khoảng cách.

- Đợi đã, chúng ta đã bay đến đâu rồi, chiếp?

Macy nhô đầu ra khỏi ngực Lightning.

- È...

Tilly nghiêng người nhìn sang bên, mới nhận ra bên dưới là phong cảnh xa lạ, và dãy núi tuyệt cảnh đã bị bỏ lại phía sau bọn họ rất xa. Cuộc rượt đuổi vừa rồi quá kịch liệt, hoàn toàn không nhận ra đã bay bao xa về hướng bắc:

- Chắc đây cũng là một phần của vùng bình nguyên màu mỡ?

- Có lẽ không sai.

Lightning lấy kính viễn vọng ra:

- Chẳng qua là một bình nguyên màu mỡ trước đây chưa từng đặt chân đến. Nếu chúng ta suy luận từ lộ trình lúc nãy, phía đông của chúng ta phải là nơi giao nhau giữa Wolfheart và vương quốc Everwinter, ngay trước mặt chúng ta là xương sống lục địa...

Nói đến đây, đột nhiên giọng của nàng ngừng lại.

- Chuyện gì vậy?

Tilly nhìn theo hướng nhìn của nàng, rồi sững sờ tại chỗ.

Những ngọn thúi thấp thoáng ẩn hiện trong mây ở đằng xa, cao hơn và tráng lệ hơn nhiều so với dãy núi Tuyệt Cảnh, nhưng trước đó bọn họ đã biết đến sự tồn tại của nó thông qua Akesha và thám hiểm đoàn, nên lần đầu tiên nhìn thấy sẽ không quá ngạc nhiên.

Điều khiến nàng kinh ngạc là thứ ở trên những ngọn núi.

Chỉ thấy một tầng mây màu đỏ đậm ảm đạm và nặng nề chiến cứ đỉnh núi, vô số ánh điện lập lòe trong đó, giống như một cơn bão được tạo thành từ máu.

Chắc chắn, nó hoàn toàn không phải là một hiện tượng thiên nhiên có thể hình thành được một cách tự nhiên.

Rặng mây đỏ đó khiến nàng sinh ra cảm giác vô cùng bất an.

Bình Luận (0)
Comment