Núi Cage, sở chỉ huy.
- Đoàn trưởng, lại một phần tin tức giống như vậy... Clown cầm một tờ giấy và bước đến bên cạnh Hill Fox.
Dù đã mấy năm trôi qua nhưng, những người bạn đầu tiên trong đoàn xiếc vẫn quen gọi hắn là đoàn trưởng.
- Từ đâu chuyển đến?
Hill nhận lấy tờ giấy và liếc nhìn:
- Có thể tra ngược đến nơi bắt đầu không?
- Vị trí của người thả tin là ở vùng phía nam Everwinter, ở đó có tổng cộng ba tòa thành, ngoài ra, bên trong không còn gợi ý gì khác.
Hill cau mày và cân nhắc một lúc, rồi đột ngột đứng lên:
- Hãy giúp ta thông báo cho Iron Axe và các hạ Edith, rằng có thể chúng ta đã gặp rắc rối.
...
Mười lăm phút sau.
Edith đặt tin tức tình báo xuống, gõ nhẹ lên mặt bàn:
- Nói cách khác, chuyện này đồng thời xảy ra cùng một thời điểm tại các lĩnh vực của Everwinter?
Hill gật đầu:
- Mặc dù không thể xác nhận những thành phố nào đang thực hiện mệnh lệnh này, nhưng theo bộ phận tình báo, không ngoa khi nói rằng đó là một hướng đi tổng thể.
Trong những ngày qua, ngành tình báo liên tiếp nhận được nhiều bức mật thư với nội dung tương tự.
Những bức mật thư cho thấy rằng các quý tộc đang sử dụng các biện pháp cưỡng bức để di dời cư dân địa phương.
Và hướng di chuyển của bọn họ là hướng bắc.
Sự tương đồng nhất quán là vậy, nhưng thông tin từ các vùng khác nhau không thể bị xuyên tạc hoặc giả mạo, nói cách khác, các quý tộc của Everwinter đang phát động một chiến dịch thống nhất.
Mặc dù từ di chuyển chỉ được đề cập ngắn gọn trên mật thư, nhưng nó hoàn toàn không phải là một vấn đề tầm thường. Khả năng chịu tải của một thành phố là có giới hạn và nó có thể bị tê liệt do dân số quá ít hoặc quá đông. Mặt khác, trên đường di chuyển còn cần quan tâm đến nhiều điều như lương thực để ăn, chỗ ở tạm, đồ đạc cần mang theo,... cho người dân. Về phương diện này, thành Neverwinter chắc chắn là có kinh nghiệm sâu sắc. Thậm chí có thể nói, những thành phố do quý tộc cũ cai trị hoàn toàn không có khả năng để hoàn thành một cuộc di chuyển dân cư quy mô lớn, nếu không có thực lực hùng hậu và vật chất hỗ trợ, thì cái gọi là di cư chỉ là một con đường chết.
Đúng là hầu hết các quý tộc không quan tâm đến sự sống chết của thường dân, nhưng đó chỉ là bọn họ coi thường dân là một cá thể. Việc thu thuế và thống trị của lãnh chúa không thể tách rời với thường dân, nếu không có ai dưới quyền, thì quyền lực có mạnh đến đâu cũng không có ý nghĩa. Một khi những người dân thường này không thể hưởng lợi từ việc tái định cư, bọn họ chắc chắn sẽ mất đi lòng tin của người dân. Hơn nữa, việc tụ tập một số lượng lớn người lại với nhau rất dễ dẫn đến bạo loạn, vì vậy ngay cả những quý tộc độc đoán và kiêu ngạo cũng sẽ không tùy tiện làm ra những chuyện đáng kinh ngạc như vậy.
Nhưng bây giờ không chỉ một quý tộc làm như vậy, mà toàn bộ miền bắc đều đang thực hiện, rõ ràng là hành động dưới sự sai khiến của thế lực khác.
Trong vương quốc Everwinter, có năng lực làm như vậy, chỉ có ma quỷ.
- Nhưng tại sao ma quỷ lại phải làm như vậy?
Edith tự hỏi đầy thắc mắc:
- Nếu chỉ muốn làm suy yếu tiềm lực chiến tranh của Greyfort, có thể giết tất cả thường dân... Nếu có nhện quỷ, dù các quý tộc không muốn cũng không có sức để cẳn mới đúng.
- Có lẽ ma quỷ cho rằng... Bọn họ vẫn có ích.
Dawn thử đưa ra phỏng đoán.
- Nếu vẫn còn có ích thì không nên cưỡng chế bọn họ di chuyển.
Hill lắc đầu:
- Everwinter vốn là thành phố nhỏ nhất trong Tứ Đại Vương Quốc, dù là vương đô cũng chỉ thu nhận được hai đến ba vạn người nếu không có sự chuẩn bị trước, chưa kể lộ trình di chuyển của bọn họ cũng phải là không kết thúc ở vương đô.
- Thành phố lớn của cực bắc là...
Edith nhìn vào bản đồ.
- Lâu đài Snow Reflection, dựa lưng vào đầu nguồn của dãy núi tuyệt cảnh, chỉ bằng một nửa diện tích của vương đô.
Fillin ngay lập tức bổ sung thông tin liên quan:
- Do địa hình đặc biệt, nhân khẩu ở đây thường thấp, đây cũng là nơi Red Mist xuất hiện đầu tiên.
- Nếu ma quỷ định chuyển tất cả mọi người đến đây, không khác gì giết chết bọn họ ngay lập tức.
Hill nói.
- Và kẻ thù sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì thừa thãi.
Edith gật đầu đồng ý:
- Ta cảm thấy chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó mà chúng ta chưa phát hiện ra, chính điều đó đã khiến ma quỷ thực hiện hành động dường như không thể giải thích này.
- Vậy, biến cố đó là gì?
Iron đưa ra câu hỏi.
- Ta không biết...
Edith chầm chậm nói:
- Nhưng chắc chắn đó không phải là tin tốt. Thông báo cho tiền tuyến trước, để bọn họ đề phòng.
...
- Đám mây đỏ này... Chẳng lẽ là nơi tọa lạc của tháp bút ma quỷ?
Tilly lẩm bẩm.
- Không đúng.
Sắc mặt Lightning nghiêm nghị, nàng trả lời:
- Ở khoảng cách này, chúng ta không thể nhìn thấy Red Mist mới đúng...
- Không thể thấy? Tại sao?
- Bởi vì Red Mist đều chảy xuống dưới, chiếp!
Trả lời nàng là Macy:
- Ta từng thấy cảnh tượng sương mù đổ xuống theo mặt nghiêng của một đỉnh núi tuyệt cảnh, giống như một thác nước, gù!
- Đúng vậy, ta không rõ có phải do Red Mist nặng hơn không khí nên chúng dễ tập trung tại khoảng không thấp, nhưng có một điều có thể chắc chắn rằng, Red Mist xâm chiếm vương quốc Everwinter từ lĩnh vực xương sống lục địa, trên đỉnh núi không phải một vùng màu đỏ.
Lightning bổ sung.
- Ý của ngươi là, khi đó chúng nó chảy xuống theo khe núi?
Lông mày Tilly cau lại.
Đó là lý do tại sao nàng nói không thể thấy được Red Mist từ khoảng cách này - hiện tại bọn họ cách dãy núi cao nhất lục địa này ít nhất trăm kilômét, nếu như Red Mist không bay lên, chắc chắn sẽ bị núi non trùng điệp cản trở.
- Không chỉ như vậy.
Lightning khẳng định:
- Một tháng trước, ta từng tuần tra dọc theo hướng bắc dãy núi Tuyệt Cảnh, và tiếp cận rìa của lĩnh vực Red Mist, nhưng lúc đó trên xương sống lục địa vẫn chưa có đám mây đỏ này. Nó... Dường như nó không bay lên từ thung lũng tách giãn lớn.
Tilly không khỏi cảm thấy ớn lạnh sau lưng, hiện tại nàng cũng dần dần chú ý thấy màu đỏ trên ngọn núi không phải là một lớp mỏng mà là một tổng thể từ trên xuống dưới, chính xác hơn mà nói, giống như một cột mây khổng lồ đổ xuống từ trong đám mây.
Nàng chăm chú quan sát cảnh tượng khác thường trước mắt, sau khi im lặng một lúc, nàng nói:
- Có một cách có thể cho phép chúng ta nhìn rõ hơn.
Lightning ngẩng đầu lên, nhìn Dark Clouds giăng đầy trên đỉnh đầu:
- Ta cũng nghĩ như vậy.
Bay càng cao, thấy được càng xa.
Chỉ cần bọn họ có thể thu toàn bộ xương sống lục địa vào trong tầm mắt thì có thể nhìn thấy bộ mặt thật của đám mây đỏ kia.
- Nếu đã như vậy, thì thử một lần xem sao...
Tilly lại tăng ga đến tối đa, kéo mũi máy bay hướng lên trên, Lightning theo sát bên cạnh buồng lái, cố gắng để ma lực đồng điệu có thể bao trùm đến Tilly.
Với sự hợp tác của cả hai, con trỏ trên đồng hồ đo độ cao của số hiệu Phoenix cuối cùng cũng lệch về phía cuối.
Khi nó lên đến độ cao bảy nghìn năm trăm mét, mặt đất đã hình thành một vòng cung rõ ràng, Dark Clouds trở nên ngắt quãng, đã không còn là một tổng thể, nơi gần với rìa trái đất cũng có màu xanh nhạt.
Trên trán Lightning dày đặc những hạt mồ hôi, rõ ràng không trung cũng gây ra rất nhiều gánh nặng cho rào chắn đồng điệu của nàng, xuyên qua cửa sổ thủy tinh, Tilly thấy rằng phần thân máy bay đã bị phủ một lớp sương trắng, nếu không phải đối phương vẫn luôn dùng ma lực đồng điệu giảm bớt sự khó chịu của nàng, e rằng nàng không thể tập trung vào việc lái máy bay như bây giờ.
- Gần đến rồi.
Tilly rõ ràng cảm nhận được lực đẩy của động cơ đang nhanh chóng yếu đi:
- Bắt đầu tìm chỗ hở từ đây.
- Để đó cho ta.
Macy thò đầu ra, chuyển sang hình thức Hawkeye.
Sau khoảng vài giây đồng hồ, nàng đã tìm thấy một điểm quan sát tuyệt vời - từ khoảng trống giữa những đám mây chồng lên nhau, vừa vặn có thể nhìn khái quát một phần đường viền nhỏ của cột sống lục địa ở nơi xa.
Tuy nhiên, khi khung cảnh phía trên Red Mist đập vào kính viễn vọng, cả ba người đều không thể tin vào mắt mình.
Bọn họ nhìn thấy một tảng lục địa lơ lửng.