- Ngài chắc chắn không nhìn nhầm?
Khi Iron nghe thấy thông tin này, một sự ngạc nhiên hiếm thấy xuất hiện trên gương mặt, hắn và Edith nhìn nhau, và cả hai bên đều có thể nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Trên thực tế, Tilly cũng khá do dự về chuyện kể với chỉ huy của Đệ Nhất Quân khi chưa thăm dò được chân tướng sự việc. Xét cho cùng, hành động này gần như là một thần tích, nếu ma quỷ thực sự làm được điều này, nó chắc chắn sẽ mang đến những ảnh hưởng tiêu cực đến tinh thần và sự tự tin của cao tầng, không có gì ngạc nhiên khi những người ý chí không kiên định sẽ đầu hàng.
- Mọi người chắc chắn không nhìn nhầm, chiếp.
Macy vỗ ngực nói:
- Ta và Lightning từng đi qua xương sống lục địa, ở đó không có ngọn núi có hình dạng như vậy, gù!
Tiếp đó, Lightning chầm chậm gật đầu:
- Có phải do ma quỷ làm ra hay không, hiện tại chúng ta không thể nói chắc, nhưng ít nhất có một điều chắc chắn, nó chỉ mới xuất hiện ở đó trong vòng nửa tháng.
- Hóa ra là như vậy...
Edith dường như đang trầm tư:
- Thế này trái lại có thể nói thông rồi.
- Ngươi tin?
Tilly rất ngạc nhiên.
Nàng vốn cho rằng đối phương phải mất một khoảng thời gian mới tiêu hóa xong thông tin này, tiếp đó sắp xếp các bước quan sát và đánh giá mới tiến hành ghi nhận, nhưng không ngờ trân châu của Bắc địa dường như đã chấp nhận lời tuyên bố của bọn họ - nên biết, dù là ba người bọn họ tận mắt nhìn thấy, nhưng cũng mất một khoảng thời gian mới đi đến chung nhận thức rằng đó không phải là ảo giác.
- Muốn trách thì trách Roland.
Edith thở dài:
- Nếu là ba năm trước, ước chừng ta sẽ cho đó là lời của kẻ điên... Nhưng hiện tại, dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng không cảm thấy là không thể. Nếu cứ sống ở một nơi nhỏ bé như trước đây, thì không thể nhận ra rằng thế giới đã thay đổi một cách chóng mặt.
- Ngoài ra, những hành động phi lý của ma quỷ cũng tương đương với việc xác nhận chuyện này.
Nàng khẽ ngừng lại, nói qua về tin tức Hill Fox nhận được:
- Thành phố của quý tộc không thể chứa được một lượng lớn dân cư như vậy, một hòn đảo nổi thì chưa chắc.
- Ma quỷ... Thu nhận loài người?
Lightning ngạc nhiên nói.
- Chuyện này không phải chưa từng có tiền lệ, không phải Akesha đã từng nói sao, trong Trận Chiến Thần Ý lần thứ nhất, một số con người đã thành lập liên minh với ma quỷ để cùng nhau đối phó với phù thủy.
Edith hờ hững nhún vai:
- Khi đó, thứ bọn họ e ngại là sức mạnh của phù thủy, nhưng bây giờ chỉ đổi thành sức mạnh của bệ hạ Roland mà thôi. Vừa không muốn chấp nhận sự thay đổi, cũng không chịu trở thành một phần của sự thay đổi, vậy thì những chuyện có thể làm được cũng rất hạn chế.
- Bọn họ không coi trọng lời cảnh báo về cuộc chiến Thần Ý...
Tilly không nhịn được, siết chặt nắm tay.
- Không...
Edith nở một nụ cười kỳ quái:
- Cho dù quý tộc biết đó là sự thật, cũng vẫn có thể quyết định như vậy. Chiến tranh kết thúc có thể còn vài năm hoặc vài chục năm nữa, nhưng chuyện hiện tại bệ hạ đã bãi bỏ quyền lợi của quý tộc, thu hồi vùng lãnh thổ được phân là chuyện đang xảy ra ở hiện tại. Đối với một số người, điều đó không khác gì giết bọn họ, một cái là chết ngay lập tức, một cái là sau này mới chết, đương nhiên là chọn vế sau sẽ tốt hơn.
- Được rồi.
Iron bất lực ngắt lời.
Hắn biết, một khi trân châu của Bắc địa bước vào chế độ chế nhạo, thì sẽ không dễ dàng dừng lại, và rất dễ vô tình làm người khác tổn thương, thậm chí là chính mình.
- Nên nói chuyện chính, điều quan trọng là chúng ta phải đối phó với một vùng đất bay lơ lửng như thế nào?
Biểu cảm của Edith trở lại bình thường:
- Không, chúng ta không đối phó với nó được. Sẽ không sao nếu nó chỉ nằm trên xương sống lục địa, nhưng nếu thứ đó thực sự di chuyển từ một nơi khác đến, thì chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn. Điện hạ Till có thể quan sát được nó ở khoảng cách hàng trăm cây số, có thể thấy thể tích của nó vượt quá sức tưởng tượng của chúng ta - ngươi cảm thấy, chỉ dựa vào số hiệu Fire of Heaven, liệu có thể phá hủy được một phần của dãy núi Tuyệt Cảnh sao?
- Phải thông báo cho anh trai chuyện này càng sớm càng tốt.
Tilly trầm giọng nói.
- Ta cũng cho là như vậy.
Edith gật đầu:
- Điều này không liên quan gì đến mưu kế và sách lược, người duy nhất có thể đưa ra giải pháp là bệ hạ Roland.
- Thật không may, tháp truyền thông mới vẫn đang trong quá trình xây dựng, nếu không, căn cứ những gì người lắp đặt nói, thứ này có thể cho phép chúng ta nói chuyện với bệ hạ ngay lập tức.
Lúc này Iron đi tới trước bàn làm việc, cầm bút lên và bắt đầu viết:
- Nhưng dù thế nào, trước tiên dùng con chim đưa thư gửi tin tức về rồi nói sau.
- Không cần, lần này để ta đi.
Tilly đứng ra, nói:
- Với tốc độ của số hiệu Phoenix, khởi hành vào sáng sớm ngày mai, buổi trưa là đến thành Neverwinter, nhanh hơn bất kỳ người đưa thư nào. Hơn nữa... Vừa đúng dịp ta muốn nói với hắn lời cảm ơn vì món quà mới.
Nói xong, nàng ngẩng đầu lên nhìn Lightning và Macy:
- Việc điều tra phía tây của dãy núi tuyệt cảnh thì nhờ hai người các ngươi vậy.
- Cứ giao cho bọn ta.
Hai người nghiêm túc trả lời.
...
Ngày hôm sau, Tilly một mình lái số hiệu Phoenix lên đường, đầu tiên đi về hướng đông đến gần bờ biển, sau đó dọc theo bờ biển đi về phía nam, không đến bốn tiếng đã hạ cánh xuống học viện Aerial Knights ở vương đô.
Ngày hôm đó, rất nhiều người đã chứng kiến cảnh sao băng màu đỏ này bay qua bầu trời.
Sau khi nhảy xuống khỏi máy bay, nàng chạy một mạch, ba bước gộp làm hai, xông vào lâu đài. Khi nhìn thấy mái tóc màu tro tung bay, thủ vệ không dám ngăn cản.
Đẩy cửa phòng làm việc ra, Roland kinh ngạc chớp mắt, dường như không ngờ nàng lại xuất hiện ở đây và vào lúc này.
- È... Máy bay mới có vấn đề gì không?
Bước chân của Tilly ngừng lại, trong lòng nàng sinh ra một chút cảm giác đau lòng - có phải nàng đã dồn ép hắn thái quá, nên vừa mở miệng đã hỏi về tình hình máy bay?
- Không, một chiếc máy chuyên dụng... Ý ta là số hiệu Phoenix tốt hơn những gì ta mong đợi, nên... Cảm ơn ngươi, anh trai.
- Phù.
Roland thở phào nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh, gương mặt hắn nghiêm túc trở lại:
- Vậy ngươi quay về là vì.. Có tin tức quan trọng?
- Đúng vậy, khi ta đang lái thử số hiệu Phoenix, đã vô tình phát hiện động tĩnh của ma quỷ.
Tilly kể lại chi tiết trải nghiệm của ba người.
Sau khi nghe xong, Roland không khỏi cau mày. Một vật có thể nhìn thấy được từ khoảng cách xa, ngoài việc không có vật cản trong đường đi của ánh sáng, một yếu tố khác đó là nó đủ lớn, chẳng hạn như mặt trăng và các ngôi sao trên cao. Cách hàng trăm kilômét, ngay cả dãy núi tuyệt cảnh cũng chỉ là một đường thẳng dày dài ngoằn ngoèo, xương sống lục địa cũng chỉ là một ngọn đồi xám xịt mờ mịt, ở khoảng cách xa có thể quan sát được, chắc chắn vật này không thể nhỏ được.
Ma quỷ hiện tại đã có khả năng di chuyển một mảnh đất rộng lớn như vậy lên bầu trời?
Nêm hiểu rằng đây là điều mà công nghệ hiện đại cũng không thể làm được.
Nếu nó thực sự là một mảnh đất chắc chắn, thì khả năng sát thương của bất kỳ vũ khí nào hiện có đều sẽ giảm đáng kể - điều này được xác định bởi các đặc tính vật lý. Năng lượng có khả năng khiến một thứ có trọng lượng lớn như vậy lơ lửng, đồng nghĩa với việc năng lượng bản thân nó có được là vô cùng đáng kinh ngạc.
Ma lực thực sự không đúng với lẽ thường...
Tuy nhiên, Roland đã hiểu sâu sắc điều này kể từ khi hắn nhìn thấy Anna, nhiệm vụ cấp thiết nhất bây giờ là tìm hiểu sâu hơn về thông tin của quái vật lớn này.
Hắn nghĩ đến một ứng cử viên xuất sắc.
Đi vào trong mộng cảnh, Roland lấy điện thoại ra, nhấn số Valkries.