Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1396

Chương 1396
Chương 1396

- Để ý, đoạn đường tiếp theo hạ xuống tương đối nhanh, nếu như sợ hãi có thể nhắm mắt lại.

Lightning dặn dò xong, dẫn theo một gã binh lính Greyfort bay ra bên cạnh đỉnh núi. Khi dưới chân nhẹ bổng lên, hai người đột nhiên rơi thẳng xuống, một hơi ngã xuống dưới mấy chục mét rồi mới chậm rãi ổn định lại.

Vào lúc một lần nữa đặt chân lên đất bằng, sắc mặt của binh lính kia đã hoàn toàn tái nhợt:

- Cám… cám ơn ngươi, tiểu thư Lightning, ta… ọe –

- Hít thở sâu vài lần, nghỉ ngơi một chút là có thể khôi phục lại.

Sau đó nàng lại bay lên trận địa trên đỉnh núi, tiếp tục tìm kiếm người đơn lẻ mới.

Giống như Cat’s Claw dự đoán, sau khi cột đá đâm vào trận địa, một vài binh lính bị tách ra ở phía bên kia, sau đó lại bị công kích của nhện quỷ đánh tan. Cho dù có một nhóm người thành công xuyên qua phong tỏa, tụ họp với quân đội thủ vệ ở điểm tập kết, nhưng vẫn có một số người bị vây khốn tại chỗ không cách nào nhúc nhích – bọn họ hoặc không muốn bỏ qua đồng đội bị thương, hoặc bị vài con nhện quỷ để mắt đến rơi vào khổ chiến, thế cho nên sau khi nghe được âm thanh rút lui nhưng vẫn không cách nào rút lui khỏi trận địa được.

Dưới tình huống hiện giờ phần lớn quân đội đều đã bắt đầu từng nhóm rút lui vê sau, sự xuất hiện của Lightning không thể nghi ngờ gì đã cho bọn họ một con đường sống.

Cho dù thăng cấp khi trưởng thành không hề mang đến năng lực vác nặng tăng lên bao nhiêu cho nàng, nhưng độ cao cách mặt đất mười mét đã đủ để dẫn người thoát khỏi chỗ nguy hiểm.

Chỗ không được hoàn mỹ chính là mỗi một lần nàng chỉ có thể vận chuyển được một người, thêm với khi đang bay nhanh từ trên vách núi xuống sẽ bị hạ xuống trên phạm vi lớn, việc này chẳng là gì đối với Lightning đã quen với tốc độ cao lao xuống cả, nhưng một lần này thật sự là rơi xuống đối với những binh lính mà nàng dẫn theo.

Tiếng súng trên trận địa dần dần lắng lại, hiển nhiên cho dù là ma quỷ hay là quân đội ngăn chặn đều không còn lại bao nhiêu, Lightning cũng lục tục tìm kiếm được đến mười người, cũng đều thống nhất đưa bọn họ đến con đường nhỏ trên sườn núi.

- Phù, đây là một người cuối cùng.

Nàng buông người bị tụt lại phía sau mới tìm được xuống sau đó thở phào một cái:

- Chắc các ngươi có thể tự mình tìm được đường xuống núi chứ?

- Đa tạ sự hỗ trợ của ngươi!

Mọi người ào ào hành lễ nói:

- Không biết hiện giờ quân chủ lực đang ở đâu rồi?

- Bọn họ đang ở bên kia núi ngăn chặn nhện quỷ từ phương Bắc vọt tới.

Lightning giải thích đại khái tình huống một lần:

- Bên này đã không cách nào lách qua đó, các ngươi cứ xuống thẳng núi là được, tranh thủ tiến đến sườn núi Metalstone trước khi hòn đảo nổi lướt qua dãy núi Tuyệt Cảnh.

- Hóa ra là như vậy… Chúng ta hiểu rồi.

Vẻ mặt của mọi người không khỏi nặng nề, sở dĩ bọn họ có thể chống chọi đến khi cứu viện đến đều được thành lập trên anh dũng hy sinh của đồng bọn. Hiện giờ quân chủ lực còn đang giao chiến với kẻ địch, bọn họ lại không cách nào cống hiến được lực lượng của mình, cảm xúc thương cảm với không cam lòng pha trộn vào nhau xuất hiện ở trên mặt mọi người.

Nhưng mà cho dù tiếc nuối như thế nào, bọn họ cũng đều rõ ràng, hiện giờ không kéo chân sau của chủ lực là chuyện duy nhất mà mình có thể làm được.

- Đúng rồi, tiểu thư Lightning.

Lúc sắp chia tay, binh lính đã từng ói kia tỏ vẻ do dự mở miệng nói:

- Khi cột đá kia rơi xuống đã đánh sụp hầm trú ẩn của ụ súng số ba. Trước đó ta đã nhìn thấy còn có vài binh lính trốn vào lĩnh vực kia, không biết trong đó có người còn sống không…

- Hầm số ba sao.

Lightning gật đầu:

- Ta sẽ đi xem.

Nhìn mọi người xoay người rút lui xuống dưới núi, nàng bay vút lên không trung, trong chớp mắt đã bay đến phía trên trận địa.

Mà cùng lúc đó, Macy cũng thông qua Ấn Phù Lắng Nghe phát ra báo động mới cho nàng.

- Cẩn thận gù, ma quỷ lập tức phóng ra cây cột đá thứ ba!

- Có thể đoán được điểm rơi không?

- Không rõ ràng, nhưng chắc không phải ở đỉnh núi gù!

Giọng Macy đột nhiên vang lên:

- Cột đá đến đây gù!

Lightning bay nhanh lên giữa không trung, chỉ thấy cây cột màu đen xẹt qua một đường cong cao cao, bay thẳng về phía dãy núi Tuyệt Cảnh.

Nếu như ma quỷ không nhắm đến trận địa ngăn chặn, như vậy tám chín phần mười sẽ là quân đội đang lui lại dưới chân núi – địa hình nơi đó khó có thể triển khai được, nếu như bị nhện quỷ nhảy vào trong đám người, thương vong nhất định sẽ gia tăng trên diện rộng. Tin tức tốt duy nhất là hai con đường bên cạnh sườn núi đều có đồi núi chập chùng che khuất bớt, muốn chính xác dừng lại ở trên đỉnh đầu đội ngũ khó có thể thực hiện được.

Nàng lập tức đưa ra phán đoán, quyết định đi hỗ trợ quân đội ngăn chặn ở giữa sườn núi trước.

Cũng trong một khắc này, Sylvia trên Seagull mở to mắt:

- Trời ạ…

- Xảy ra chuyện gì thế?

Andrea kinh ngạc hỏi. Vì sợ bị ma quỷ phát hiện ra, trước đó Sylvia vẫn luôn nhắm mắt lại, về lý luận không thể nhìn thấy được biến cố đã phát sinh ở dưới tầng mây mới đúng chứ.

- Là phản ứng ma lực mãnh liệt!

Nàng không dám tin lẩm bẩm:

- Nó đang cấp tốc tới gần dãy núi Tuyệt Cảnh!

Phản ứng ma lực? Andrea hơi sững sờ.

Điều này khiến cho nàng nhớ đến Ursrook ma quỷ nguyền rủa – trong một trận chiến đấu cuối cùng ở Taquila, đối phương đã lợi dụng thế thân phóng thích ma lực để dụ dỗ tiểu đội phục kích mắc mưu.

Nhưng mà ngọn nguồn của ma lực ngụy trang ra và bản thể lại không hoàn toàn giống nhau, có lẽ Sylvia không cách nào phân biệt chi tiết được ở khoảng cách hơn mười kilomet, nhưng trong khoảng cách này, nàng có thể nhận ra ngọn nguồn là thật hay giả mới là lạ đó.

Nói cách khác, thứ mà đôi mắt ma lực bắt giữ được có tám chín phần mười là một ma quỷ cao giai hàng thật giá thật.

Tuy rằng không rõ vì sao kẻ địch lại lựa chọn bại lộ thân phận vào lúc này, nhưng hình như nó bắt đầu hành động, vậy Seagull không thể khoanh tay đứng nhìn tại chỗ được.

Từ vừa mới bắt đầu, mục tiêu của các nàng đã ở trên thân thứ khó đối phó nhất trên chiến trường này.

Andrea chờ đợi một khắc này đã lâu.

- Tiếp theo nên đến lượt chúng ta biểu hiện!

Nhưng mà Sylvia lại nhìn chằm chằm phía dưới cabin, trên trán đổ mồ hôi hột:

- Đây thật sự là ma quỷ sao… Sao ma lực của nó có thể to lớn đến mức độ này chứ…

- Hả… Mạnh bao nhiêu?

- Vượt xa Ursrook –

Sylvia cắn cắn môi:

- Chỉ sợ khi Foliage ở dưới trạng thái Trái Tim Của Rừng mới có thể so sánh được…

- Ngươi nói cái gì?

Andrea ngớ ra.

Nàng đã từng chứng kiến Foliage chiếm cứ một góc của rừng rậm Dodge có được ma lực hùng hậu cỡ nào, nói thành mênh mông bát ngát đều không hề quá, nhưng đây dù sao là hiệu quả do mượn dùng vật bên ngoài đồng hóa để thực hiện. Chỉ dựa vào bản thân đã đạt đến trình độ này?

- Này này… còn có thể lại khoa trương hơn chút không?

Wendy lại trực tiếp kích hoạt tất cả Ấn Phù Lắng Nghe:

- Tilly điện hạ, Lightning, Macy, đây là Seagull! Sylvia dò xét được có kẻ địch mới đang từ phía dãy núi đến gần, từ trên phản ứng ma lực, đối phương rất có thể là tên thăng cấp cao giai cấp bậc đại vương! Xin đừng chính diện giao phong!

- Vậy chúng ta phải làm sao đây?

Shavi sợ hãi hỏi.

- Thế mà còn phải nói sao?

Andrea siết chặt nắm tay:

- Chỉ có tên như vậy mới có giá trị để bắn viên đạn dung hợp máu tươi của các chị em trong tay ta.

“Rầm --------!”

Cột đá thứ ba xuyên qua khe hở giữa hai ngọn núi, lấy xu thế bẻ gãy nghiền nát quét qua mảng lớn rừng cây, cuối cùng theo triền núi trượt xuống dưới một đáy vực. Ở phía sau nó, hỗn hợp bùn đất với rễ cây bị bật lên thành một con đường rộng rãi, tạo thành đối lập rất rõ ràng với cảnh tuyết xung quanh.

Giờ phút này Cat’s Claw cũng thoáng thở nhẹ ra.

Hạ lệnh cấp tốc rút lui khỏi hiển nhiên là quyết định chính xác – khoảng cách lần bắn cột đá lần này rõ ràng lâu hơn rất nhiều, kẻ địch ở giữa sườn núi đánh úp lại cũng đã bị tiêu diệt không còn thừa lại bao nhiêu, thời gian bọn họ đoạt ra được đến giờ phút này đã đủ để ứng phó với kẻ địch mới.

Huống chi vị trí cây cột rơi xuống vừa đúng ở chỗ bọn họ và đội dự bị, chênh lệch độ cao giữa hai bên chỉ có thể cung cấp tầm bắn tốt cho các xạ thủ, khoảng cách hơn một ngàn mét cũng có thể bố trí hỏa lực tương đối ung dung, cuối cùng không cần gấp gáp nghênh đón kẻ địch như trước.

Đáng tiếc hành động lần này lại không trang bị pháo dã chiến 75 mm, bằng không trực tiếp nhắm ngay cột đá to lớn dưới sườn núi mà bắn, tiêu diệt loài bò sát đá đáng chết này ở ngay giai đoạn mới thò đầu, tuyệt đối có thể xả cơn tức.

Bình Luận (0)
Comment