Đại sảnh hội nghị thành bảo của vương đô Dawn lớn hơn của thành Neverwinter rất nhiều, cho dù có khoảng chừng một trăm người ngồi cũng không hề chen chúc chút nào.
Cách bàn dài, người dự hội nghị chia thành hai phái rõ rệt, một bên là cấp cao Greyfort lấy Roland cầm đầu, bên còn lại là đại quý tộc Dawn và đại biểu thương hội. So với bên cấp cao có sắc mặt trầm ổn, im lặng chờ đợi hội nghị bắt đầu thì các quý tộc và đại biểu rõ ràng có chút đứng ngồi không yên, không ít người đều có vẻ mặt lo nghĩ, thường thường châu đầu ghé tai với nhau, không ngừng có tiếng xì xào bàn tán vang lên.
Hiển nhiên Thần của Thần xuất hiện mang tới cho bọn họ xung kích cực lớn.
Nếu không thể ngăn cản sự sợ hãi lan tràn, trật tự của nước láng giềng có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.
Roland rõ ràng, trước lúc đó tới mình phải ổn định niềm tin của đồng minh.
Căn cứ vào báo cáo của Sở hành chính, từ sau khi Horford trở thành chủ của Dawn, mậu dịch của hai bên nhanh chóng leo lên một tầm cao mới, bây giờ các nguyên vật liệu kim loại như thiết, đồng nhôm và các sản phẩm sơ chế được chở vào thành Neverwinter bây giờ có gần hai phần mười tới từ nước láng giềng. Mà các loại vật tư sinh hoạt như đồ da, hàng dệt, thịt muối, sữa kem vân vân càng là chiếm hơn nửa
Tuy nói ở phương diện này hắn đã cố gắng rất nhiều, thế nhưng nếu không có Dawn giúp đỡ, dưới tình huống nhân khẩu chợt tăng mạnh, Neverwinter vẫn duy trì bước tiến tăng trưởng trình độ sinh hoạt một cách vững vàng cho dân chúng gần như là chuyện bất khả thi.
Chỉ riêng điểm này thôi, thì hắn không thể nào bỏ mặc Dawn Kingdom được.
Huống hồ còn có gia tộc Quinn có biểu hiện không có gì để soi mói trong lúc kết minh, Roland không biết sau Horford Quinn liệu có người giúp đỡ mình tiếp theo khoongm nhưng cơ bản sẽ không xuất hiện một mối quan hệ kết nối hai bên hoàn mỹ tựa như Andrea Quinn nữa.
Hắn lẳng lặng đánh giá từng quý tộc bên tay trái, cho tới khi tiếng xì xào của bọn họ dần dần biến mất, hắn mới mở miệng:
- Từ lúc chiến tranh bùng nổ tới nay, ta thường nghe được cống hiện của mọi người trong báo cáo, vì vậy tại đây ta muốn nói trước rằng, các vị cực khổ rồi.
Trên mặt mọi người không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhưng đối với Roland mà nói, lời này tuyệt đối không phải lời nói dối.
Chỉ bằng vào Đệ Nhất Quân hiển nhiên không thể nào khiến động mạch chủ Nam Bắc vận chuyển nhanh như vậy được, rất nhiều xe ngựa khuân vác bôn ba trên đường đưa tới tác dụng cực kỳ quan trọng. Ở thời đại này, quý tộc xuất chinh phần lớn là quen dùng cướp bóc để thay cho tiếp tế tiếp viện, vì vậy có ít người có thể hiểu được tầm quan trọng cực lớn của hậu cần, cũng rất khó ý thức được cống hiến mình làm ra vì chiến tranh.
- Về trận chiến Thần Ý, ta muốn tất cả mọi người đều đã vô cùng hiểu được như ta vẫn luôn nhấn mạnh, bên thất bại sẽ bị tiêu diệt triệt để, không tồn tại khả năng đầu hàng, vì vậy ngoại trừ đối kháng đến cùng ra, thì không còn con đường nào khác nữa.
- Từ bốn năm năm trước, ta đã chuẩn bị vì trận chiến này, tuy nhiên vương quốc nhân loại không phải chỉ có mình Greyfort, nó cần mỗi người còn sống đều phải tham dự vào trong đó, chỉ có thể mới có thể thắng được trận chiến của vận mệnh. Ta rất vui khi chứng kiến các ngươi trở thành một phần tử trong đội quân đối kháng.
Roland gật đầu với Barov, Barov mở một quyển sổ vừa dày vừa nặng, cao giọng đọc to.
Đó chính là ghi chép của bộ phận hậu cần Đệ Nhất Quân, và tỉ lệ cống hiến của Dawn trong phương diện này.
Hắn cũng không định dùng phương thức lừa tình để khuyên bảo những quý tộc ấy, cái gì mà thủ gia vệ quốc, vì nhân loại hiến thân vân vân, không nghĩ cũng biết nó chẳng tạo ra bất cứ tác dụng gì đối với bọn họ.
Dứt khoát nhất vẫn là quyền lợi và áp lực.
Hơn nữa miêu tả càng xác thực, thì càng có sức thuyết phục hơn.
Đầu tiên hắn muốn để cho những quý tộc này hiểu được, cho dù không đi lên tiền tuyến, bọn họ cũng có thể tạo nên cống hiến cực kỳ quan trọng chiến tranh; thứ hai là những công tích này đều sẽ được ghi chép bằng giấy trắng mực đen, sau khi chiến tranh kết thúc thì có thể đổi lấy bồi thường tương ứng. Cuối cùng, tất cả quý tộc tiêu cực với kháng chiến hoặc có mưu toan phản bội loài người đều sẽ phải chịu sự trừng trị nghiêm khắc nhất tại thời khắc mấu chốt này, Roland đã không còn năng lực mặc cho bọn họ lựa chọn.
Horford thì gật đầu ở bên cạnh.
Chủ thứ rõ ràng, nội dung tường tận, vua Greyfort có thể nói là đã bắt lấy trọng điểm ngay từ đầu. Kéo quý tộc không thuộc về quân đội vào sự kiện nhất định sẽ được ghi vào sử sách và truyền lưu mấy nghìn năm, không thể nghi ngờ rằng sẽ tăng cảm giác tham dự của bọn họ lên. Phải biết rằng, liên hệ lịch sử của gia tộc với lịch sử, cũng là một trong những mục tiêu mà các quý tộc theo đuổi, huống hồ qua lời giải thích của đối phương, phiêu lưu và thu nhập có vẻ không chênh nhau nhiều lắm, ít nhất họ sẽ không bị đối xử như là con tốt.
Việc phân phối quyền lợi luôn là một vấn đề khó khảo nghiệm cấp trên.
Nhiều gia thần từng đề nghị với hắn không chỉ một lần, không cần phải làm tới mức đấy với chỉ thị của Roland Wimbledon, hẳn là nên biểu hiện giống như quốc vương của Dawn nhiều hơn, hắn vẫn luôn chỉ cười cho ra.
Vua Greyfort chế tạo ra pháo, máy bay hai cánh, tàu thủy sắt thép cố nhiên đáng để bội phục, nhưng đó không phải là toàn bộ nguyên nhân khiến hắn coi trọng đối phương như vậy, gia tộc thực sự lấy được chỗ tốt, mới là nguồn gốc khiến hắn quyết ý thần phục đối phương. Trong mậu dịch giữa Dawn và Greyfort, đối phương hoàn toàn không cậy vào thực lực mạnh mẽ và quan hệ với con gái Andrea để cưỡng chế chiếm lợi, ngược lại trong mỗi cuộc làm ăn đều thanh toán thật sự, thậm chí có lúc còn nhường ra một phần lợi nhuận, khiến mỗi người tham dự vào đó đều có thể thu được lượng lớn lợi ích, cái này còn quan trọng hơn thực lực của bản thân nhiều.
Anrea chắc là cũng nhìn thấu điểm nay, cho nên mới đề nghị với hắn như vậy.
So sánh một đứa con trai khác - Hawn với hai người, thực sự là kém hơn quá nhiều.
- Bệ hạ Roland, nhưng điều kiện tiên quyết cho mọi điều ngài nói, là nhân loại có thể thu được thắng lợi cuối cùng.
Sau khi Barov trình bày xong, có người đứng dậy hỏi:
- Vấn đề ở chỗ Greyfort có thể đánh thắng được ma quỷ thật chứ? Ta nghe nói…
Hắn do dự một chút:
- Quân đội của ngài hình như gặp thất bại ở Wolfheart.
- Không sai, chúng ta đều biết Đệ Nhất Quân rất cường đại.
Tên còn lại phụ họa với khuôn mặt âu lo:
- Nhưng cái hòn đảo nổi ấy thực sự là quá đáng sợ… một khi nó đè tới, chúng ta căn bản còn không chạy trốn kịp.
Roland nâng chung trà lên, chậm rãi uống một ngụm hồng trà, hắn biết kết trận chiến ở dãy núi Tuyệt Cảnh sớm muộn gì cũng sẽ bị truyền ra ngoài, dù sao trong nhân viên tiến hành lục soát cứu viện sau đó có không ít người Wolfheart quen thuộc địa hình. Trong trận chiến chặn đánh ấy, binh sĩ mất liên lạc tổng cộng khoảng hơn ngàn người, không chỉ có bộ đội pháo binh, ngay cả đội ngũ dự bị phụ trách chi viện cũng bị tổn thất thảm trọng.
Aerial Knights thì tổn thất hơn hai mươi chiếc máy bay trong mấy người trợ giúp chiến đấu với cường độ cao, một nửa trong đó là bị kẻ địch đánh hạ, một nửa thì bị hủy bởi máy móc hỏng hóc và ngoài ý muốn, đây cũng là nguyên nhân Tilly không thể không tạm hoãn hành động.
Nhưng may mắn trong bất hạnh là, tuy số hiệu Seagull bị thần ý đánh trúng, nhưng cho dù là Wendy hay là Shavi thì đều là người giỏi khống chế, cộng thêm Lightning và Macy vẫn luôn canh giữ tại nơi cách đó không xa, nên nhanh chóng cứu được tất cả phù thủy trên máy bay khi nó rơi xuống.
Thành thật mà nói, lần đầu tiên Roland nhìn những báo cáo ấy lòng hắn rất là hồi hộp, từ số lượng bộ đội bị tổn thất, đây đã được xem như là chiến dịch thương vong nhiều nhất. Có điều hắn cũng đồng ý với cách làm của bộ tham mưu, Valkries chỉ biết nguyên lý của Thần của Thần, nhưng không biết rõ thể cộng sinh được chở trên ấy, nếu như không giao thủ thì vĩnh viễn không thể thăm dò tình hình của kẻ địch.
- Lần này thất bại là vì chúng ta không có đủ cái nhìn về hòn đảo nổi.
Roland thẳng thắn đáp lời:
- Nó nhìn như lớn lao vĩ địa, không chê vào đâu được, nhưng sự thật lại không phải vậy. Edith, kế tiếp sẽ từ ngươi nói rõ với mọi người.
- Vâng.
Trân châu của Bắc địa đinh bản vẽ cặn kẽ của Thần của Thần lên tường, cẩn thận giảng giải:
- Căn cứ vào quan sát và phán đoán của Đệ Nhất Quân, nó đại khái có hình tròn, đường kính vào khoảng năm mươi đến sáu mươi kilomet, tương đương với dãy núi Tuyệt Cảnh. Bộ phận mặt trên và bộ phận thân đốt đều có thể phóng ra thạch mâu khổng lồ, tầm bắn ít nhất là từ mười lăm kilomet trở lên. Đây chính là vũ khí mấu chốt khiến Đệ Nhất Quân ứng phó không kịp, chẳng qua cũng với ý nghĩa tương tự, một khi rời khỏi khoảng cách đó, nó cũng chỉ là một hòn đảo trôi nổi trên trời mà thôi. Chúng ta hoàn toàn có thể lợi dụng điểm ấy chế tạo kế hoạch, bóp chết đối thủ…
Sợ hãi luôn sống dựa vào điều không biết.
Mọi người sẽ sợ thể nghiệm cảm tính và sự miêu tả mông lung, nhưng sẽ không sợ một đống chữ số. Cùng với phí hết tâm tư che đậy sự thất bại, hoặc là dùng lời nói trống rỗng để lừa bịp mọi người, không bằng công khai tình báo Đệ Nhất Quân đã phải trả giá thật lớn để lấy được, khiến người dự hội xóa bỏ sự sợ hãi về mặt lý tính.
- …Trên đây, chính là toàn bộ chi tiết về hòn đảo nổi của ma quỷ.
Edith ôm ngực theo hướng Roland.
Sau đó Roland nhìn sang quý tộc Dawn đưa ra nghi vấn:
- Cuối cùng ta bổ sung một điểm, ra khỏi phạm vi cột đá đả kích chỉ là cách làm tạm thời, triệt để phá hủy cứ điểm trôi trên bầu trời mới là mục đích cuối cùng của quân đội.
Quý tộc nuốt nước miếng:
- Đây chính là một ngọn núi dựng ngược đấy…
- Nhân loại cũng không phải không có năng lực như thế, chỉ là các ngươi chưa phát hiện mà thôi -- tựa như trước khi chưa chế tạo ra máy bay, không ai cho rằng mình cũng có thể bay trên trời xanh giống như con chim…
Roland cười:
- Điểm này, ta sẽ khiến các ngươi tận mắt chứng kiến.